Trở Về Làm Thiên Tài

Chương 32: Liệu tôi có phải là gay không?




Lúc tôi cởi bộ đồ coslay nhân vật nữ, tất cả mọi người trong lớp đều ồ một tiếng và phá lên cười khi biết tôi trả thù họ bằng cách này, họ ở dưới hò hét cổ vũ cho tôi và Ly trên sân khấu. Cả hai chúng tôi vừa hát vừa nhìn nhau cười, hát đến một đoạn, Ly nói nhỏ với tôi là quên mất lời đoạn đấy nên tôi nhanh chóng giả ngay giọng Ly khiến cô ấy trầm trồ và kinh ngạc, mọi người ở dưới vẫn không hề hay biết chuyện gì. Hát hết bài, hai chúng tôi cúi đầu chào tạm biệt mọi người, sau đó thì bước xuống nơi lớp tôi đang đứng, mọi người cả trong lẫn ngoài lớp đều đổ xô về chỗ tôi. Liên tục là những câu hỏi về tình hình sức khỏe, tôi đã ở đâu và làm gì, sao tôi lại xuất hiện ở đây, sao tôi lại có thể hát được hai chất giọng và còn rất nhiều câu hỏi khác từ bọn họ. Có quá nhiều câu hỏi mà tôi không biết phải trả lời ra sao, tôi chỉ mỉm cười rồi không nói câu nào, càng ngày càng có nhiều người tới chỗ tôi nhiều hơn, thấy thế Ly chen qua và kéo tôi ra ngoài.
Ra đến bờ hồ, Ly hỏi tôi tại sao lại làm như vậy, tôi nói tôi muốn tạo bất ngờ cho cô ấy, Ly nói không phải chuyện tôi giả gái mà là chuyện tôi bỏ cô ấy lại một mình ở trong bệnh viện, tôi gãi đầu ngượng ngùng nói rằng vì thấy cô ấy ngủ say nên tôi không lỡ đánh thức, tôi chưa kịp dứt lời thì Ly đã ôm chầm lấy tôi và bảo tôi không được ngất lần nữa. Tôi xoa đầu cô ấy nói tôi ngất đi là có lý do, nếu tôi nói ra lý do tôi ngất đi thì sợ cô ấy sẽ không tin, Ly bảo tôi cứ nói và chắc chắn sẽ tin tôi, tôi liền nói lúc sáng sớm đã cảm thấy cơ thể rất mệt mỏi, định đi nghỉ ngơi nhưng sợ gian hàng bị hư hỏng nên mới chạy đến xem, cũng quên mất việc mình chưa ăn sáng và đã bị tụt áp suất khi dọn dẹp xong gian hàng, đó là lý do bị ngất chứ không phải do cô ấy làm tôi ngất.
Sau khi nghe tôi nói, Ly vẫn tỏ ra hơi nghi ngờ nhưng cô ấy cho rằng đó là sự thật từ tôi, cô ấy lặp lại câu nói sau này cấm tôi được ngất rồi im lặng và không nói gì thêm. Tôi cười rồi chuyển chủ đề của cuộc nói chuyện, tôi hỏi Ly vì sao cô ấy lại quyết định cosplay nhân vật nữ này thì cô ấy bảo nhân vật nữ này không dựa dẫm vào nam chính quá nhiều và cũng rất mạnh mẽ trong các bộ truyện mà cô ấy đang đọc, nghe Ly nói làm tôi khá ngạc nhiên khi biết rằng cô ấy cũng đọc truyện. Ly cũng hỏi tại sao tôi lại cosplay nam chính của bộ này, tôi nói tại vì nam chính mặc đồ đơn giản, quần áo hầu như toàn là màu đen, dễ hóa trang và cũng dễ phối đồ với nhân vật nữ mặc ở bên ngoài, nói đến đây Ly quay sang nhìn tôi hỏi tại sao tôi lại cosplay giống con gái đến như vậy, còn hát được cả giọng nữ nữa, tôi trả lời cô ấy bằng giọng nữ hát được giọng nữ là do di truyền từ bố còn cosplay giống con gái là do trang điểm, lúc trước đã từng học một khóa đào tạo về trang điểm ở lớp 10. Ly tỏ ra nghi ngờ và nói tôi liệu có phải gay không thì tôi đính chính với cô ấy rằng tôi là trai thẳng một trăm phần trăm.
Đang say sưa nói chuyện thì cả hai chúng tôi đều chợt thấy một tia sáng lóe lên, chúng tôi quay lại đằng sau thì thấy có người đang chụp ảnh, nhiếp ảnh gia đã đưa tấm ảnh mà mình chụp lại gần cho hai bọn tôi xem và nói anh ta là nhiếp ảnh gia của học viện, anh ta đang đi dạo để chụp ảnh thì nhìn thấy hai bọn tôi trông cũng đẹp đôi mà lại đứng ở nơi có phong cảnh đẹp nên anh ta mới chụp mà chưa xin phép, hai bọn tôi nói không sao rồi nhìn tấm ảnh mà anh ta chụp, thực sự rất đẹp và bọn tôi xin hai tấm về làm kỷ niệm coi như đó là quà xin lỗi từ anh ta. Sau khi nhiếp ảnh gia rời đi, hai bọn tôi tiếp tục đứng ở bờ hồ nói chuyện đến khi có một đứa trong lớp chạy lại nói sắp tuyên bố chức quán quân của buổi ca nhạc, thấy thế bọn tôi lập tức quay trở lại sân khấu.
Người dẫn chương trình trong các sự kiện nào cũng vậy, luôn biết cách trêu đùa khán giả nhằm khiến cho họ hồi hộp mỗi khi đọc kết quả cuộc thi. Người dẫn chương trình mời thầy hiệu trưởng lên công bố quán quân của buổi ca nhạc và trao giải thưởng, thầy hiệu trưởng bước lên mở tờ giấy đang cẩm trên tay và nói rằng chức quán quân đã thuộc về lớp tôi vì tôi có màn thay đổi trang phục với cả thay đổi giọng hát từ nam sang nữ và ngược lại nên mọi người rất thích, rất ấn tượng. Tôi và Ly lên nhận giải, tôi định nói lời cảm ơn thì mọi người liên tục bảo tôi nói bằng giọng nữ, mọi người thích thì tôi chiều, tôi đã nói lời cảm ơn bằng giọng em bé, ai ai cũng đều ngạc nhiên khi thấy tôi nói vậy.
Sau khi nhận giải, người dẫn chương trình nói buổi ca nhạc đến đây là kết thúc, mọi người lần lượt ra về chỉ còn mình tôi và Ly, cả hai bọn tôi chuẩn bị về thì nhìn thấy các bác lao công mang theo đồ nghề đến để dọn dẹp, thế là tôi và Ly đã phụ giúp các bác ấy. Các bác cảm ơn hai bọn tôi, khi dọn đến chỗ gian hàng lớp tôi thì các bác ấy không biết làm thế nào để tháo dỡ nó thì tôi nhanh tay đã giúp họ tại vì tôi là người làm thêm cho nó mà. Các bác lao công và Ly kinh ngạc khi thấy tôi làm xong rất nhanh, sau khi tôi dỡ gian hàng xong, mọi người nhanh chóng dọn dẹp chỗ đó, 10 phút sau, nơi này đã được dọn dẹp sạch sẽ, tôi và Ly chào tạm biệt các bác lao công để trở về phòng ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.