Trọng Sinh Đích Nữ Cuồng Hậu

Chương 13: Thế cục nghịch chuyển




Bên trong đôi mắt đẹp tràn đầy sương mù, Lạc Khuynh Hoàng nhìn Vương U Nhược, lại nhìn Lạc Nguyên, làm bộ dáng muốn nói lại thôi, cuối cùng cắn chặt răng, nói, ” trước đó vài ngày Khuynh Hoàng quỳ gối trước cửa viện của Nhị Di nương thay Khuynh Thành cầu tình. Bởi vì gặp mưa mà phát sốt, ước chừng hôn mê hai ngày, sau khi tỉnh lại thân mình vẫn thực suy yếu. Nhưng là đồ ăn đưa tới, lại đều là những thứ khó có thể nuốt xuống, Khuynh Hoàng bất đắc dĩ, đành phải đi Phiêu Hương cư ăn cơm.”
Vương U Nhược nghe đến đó, sắc mặt đại biến, khuôn mặt trắng bệch thật cẩn thận đánh giá phản ứng của Lạc Nguyên. Lạc Nguyên luôn luôn yêu thương Lạc Khuynh Hoàng, nếu bị hắn biết nàng ở sau lưng khắt khe Lạc Khuynh Hoàng, còn cố ý cấp cho nàng ta chút đồ ăn hạ đẳng, nhất định không tha cho nàng.
Lạc Nguyên nghe Lạc Khuynh Hoàng nói xong, tất nhiên biết là do Vương U Nhược nhất định động tay chân gì đó ở sau lưng. Tuy hắn không muốn hỏi đến Vương U Nhược đối đãi với Lạc Khuynh Hoàng như thế nào, nhưng nếu Lạc Khuynh Hoàng đã nói ra, hắn nhất định phải quản , bằng không rơi vào lỗ tai Quân Vũ Thần, chỉ sợ con đường làm quan lại bất lợi.
“U Nhược, đây là có chuyện gì? !” Lạc Nguyên đem ánh mắt dời về phía Vương U Nhược, nhìn thấy sắc mặt Vương U Nhược trở nên trắng bệch, trong lòng đã hiểu được toàn bộ, lại vẫn là ra vẻ không biết hỏi.
Vương U Nhược nghe thấy Lạc Nguyên cho nàng một cơ hội, không khỏi nói, “Thiếp nghĩ thân mình Khuynh Hoàng mệt mỏi, chỉ sợ ăn không được thức ăn đầy dầu mỡ , thế nên mới phân phó đầu bếp làm chút thưc ăn nhẹ, không ngờ, lại không hợp khẩu vị của Khuynh Hoàng.”
Lạc Nguyên nghe lời nói của Vương U Nhược, gật gật đầu, hướng Lạc Khuynh Hoàng nói, “Là Nhị di nương của ngươi suy nghĩ không chu toàn, xác thực có sai. Nhưng là ngươi không thể vì vậy mà lại đi ăn cơm bá vương đi? ! Bình thường phụ thân dạy ngươi như thế nào?”
Mâu quang Lạc Khuynh Hoàng không chớp mắt nhìn chằm chằm vào Lạc Nguyên. Hảo cho một phụ thân từ ái. Cố ý cho Vương U Nhược một cơ hội, còn nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu Nhị di nương ngươi suy nghĩ không chu toàn, lại đem vấn đề vòng trở lại trên người nàng.
Họ cho rằng nàng vẫn còn là Lạc Khuynh Hoàng chỉ biết nén giận kia sao? !
“Khuynh Hoàng làm như vậy chắc là có nguyên nhân, phụ thân không nên trách móc nặng nề Khuynh Hoàng .” Lạc Vân Chỉ thấy bộ dáng muốn truy cứu của Lạc Nguyên, không khỏi cướp lời, một bên đau long liếc mắt nhìn Lạc Khuynh Hoàng một cái.
Muội muội của hắn luôn luôn dịu dàng ngoan ngoãn, nếu không phải đồ ăn thật sự kém cỏi, nàng sao có thể làm ra chuyện tình không có cấp bậc lễ nghĩa như thế? ! Trước kia thời điểm phụ thân không có ở đây, Vương U Nhược liền ỷ vào sự sủng ái của phụ thân thường xuyên khi dễ bọn họ, một năm hắn không ở nhà, còn không biết Khuynh Hoàng bị bao nhiêu ủy khuất đâu!
Nhìn thấy ánh mắt lo lắng cùng đau lòng của Lạc Vân Chỉ, khóe mội Lạc Khuynh Hoàng gợi lên ý cười ôn nhu. Nàng biết ca ca của nàng quan tâm nàng, muốn bảo hộ nàng. Nhưng nàng đã không còn là Lạc Khuynh Hoàng lúc trước, nàng không cần người khác bảo hộ, mà những người từng thương tổn nàng, một người nàng cũng không bỏ qua!
“Khuynh Hoàng, ngươi cũng biết sai lầm rồi?” Lạc Nguyên thản nhiên hướng Lạc Vân Chỉ liếc mắt một cái, lại nhìn về phía Lạc Khuynh Hoàng, mặt mày nhu hòa, nghiễm nhiên là bộ dáng của một từ phụ.
Lạc Khuynh Hoàng lạnh lùng nhìn Lạc Nguyên. Nàng cũng biết sai? ! Mới vừa rồi là bộ dáng nhật định muốn truy cứu đến cùng, hiện tại bởi vì là sai lầm của Nhị di nương mới khiến nàng phải ra ngoài ăn cơm bá vương, sự tình liên lụy tới Nhị di nương, phụ thân liền không truy cứu ? ! Một bộ dáng từ phụ, ý là nói chỉ cần nàng nhận sai, hắn sẽ không so đo? ! Hừ. Hắn không muốn, nàng lại càng muốn so đo!
“Khuynh Hoàng vẫn là câu nói kia, Nhị di nương dựa vào đâu mà cho rằng Khuynh Hoàng lấy không ra một trăm lượng, là cố ý đi ăn cơm bá vương?” Lạc Khuynh Hoàng ôn hòa cười nói, liếc mắt một cái nhìn Vương U Nhược, lại tiếp tục nói, ” bình thường nhị di nương lại chưa từng cắt xén nguyệt ngân của Khuynh Hoàng, Khuynh Hoàng làm sao có thể không có nổi một trăm lượng kia đi ?”
Vương U Nhược bị Lạc Khuynh Hoàng nhắc đến lại biến sắc. Lạc Khuynh Hoàng này từ khi nào lại trở nên lợi hại như vậy? ! Thế nhưng đem toàn bộ sự tình quy kết đến trên người nàng. Đồ ăn không tốt, còn có thể lấy cớ, còn việc cắt xén nguyệt ngân này , nàng không tìm ra cớ gì !
Lạc Nguyên nghe xong lời nói của Lạc Khuynh Hoàng, sắc mặt cũng thay đổi. Chắc là bình thường Vương U Nhược cắt xén nguyệt ngân của Lạc Khuynh Hoàng đi, việc này nếu thật sự truy cứu, chỉ sợ sai lầm của Vương U Nhược còn lớn hơn rất nhiều xa so với Lạc Khuynh Hoàng, hắn lại nhìn Lạc Khuynh Hoàng, vẫn là bộ dáng dịu ngoan kia, không có gì biến hóa.
Nhưng vì sao hắn lại cảm thấy trên người Lạc Khuynh Hoàng phát ra hơi thở hoàn toàn khác hẳn đâu? Mỗi lời nói, mỗi một câu của nàng lại như ẩn chứa sự sắc bén, giống là nhằm vào điểm yếu của Vương U Nhược , muốn sửa trị nàng ta. Nhưng khi nghĩ lại cẩn thận, hình như đều là bọn họ đang hỏi, nàng chỉ trả lời, nàng làm sao có thể tính toán tinh chuẩn chi li như thế được ? !
“U Nhược, đây là có chuyện gì?” Lạc Nguyên thản nhiên liếc mắt nhìn Vương U Nhược một cái, hỏi.
Vương U Nhược nghe thấy lời nới của Lạc Nguyên, cuống quít quỳ xuống, liên tục nói, “Đều là thiếp sai! Thiếp nghĩ phủ đại tướng quân bình thường chi phí quá nhiều, muốn thay lão gia tiết kiệm chút chi phí, thế nên mới phân phó quan gia giảm bớt nguyệt ngân.”
Bên trong con ngươi u hắc của Lạc Khuynh Hoàng thoáng hiện lên một tia cảm giác lạnh lẽo. Tiết kiệm chi phí ? ! Hảo một cái tiết kiệm chi phí . Nàng ta nghĩ rằng nàng không biết ngân lượng bị cắt xen của nàng đều đi nơi nào sao? ! Nếu thật sự là tiết kiệm chi phí , vậy không biết chu sai * trên đầu Vương U Nhược kia đáng giá bao nhiêu ngân lượng đây !
“Ngươi cũng thật sự hồ đồ! Tự mình đi từ đường quỳ ! Ba ngày không cho phép ra ngoài !” Lạc Nguyên liếc mắt một cái nhìn Vương U Nhược, lại nhìn về phía Lạc Khuynh Hoàng, nói, “Nhị di nương ngươi xác thực đáng phạt, thế nhưng nói như vậy, Khuynh Hoàng hình như thật sự là không có một trăm lượng bạc?”
Lạc Khuynh Hoàng nghe thấy lời nói của Lạc Nguyên, trong lòng không khỏi cười lạnh. Lỗi lớn như vậy , bất quá chỉ phạt quỳ từ đường ba ngày? ! Phụ thân thật đúng là đau lòng Vương U Nhược a. Hừ, nhưng câu nói không có một trăm lượng bạc, phụ thân thoạt nhìn không tính buông tha nàng ? !
Không quan hệ! Nàng muốn chính là phụ thân thiên vị cùng không buông tha. Lúc này đây, nàng không chỉ có muốn Vương U Nhược trả giá lớn, còn muốn phụ thân “Từ ái” của nàng cũng nhất định trả giá lớn!
“Nguyên bản là không có. Bất quá thuở nhỏ Khuynh Hoàng học tập thi thư, làm sao có thể làm ra chuyện tình làm nhục môn phong như vậy đâu ?” mâu trung Lạc Khuynh Hoàng hàm chứa vài phần phiền muộn, rốt cục cắn răng nói, “Khuynh Hoàng đem cây trâm mẫu thân lưu lại cho Khuynh Hoàng, đổi thành ba trăm lượng bạc, bạc này hiện tại đang ở trong phòng Khuynh Hoàng, phụ thân nếu là không tin, thì có thể đi xem!”
Lạc Nguyên nghe xong, sắc mặt trở nên phức tạp. Trầm mặc một hồi mới ôn nhu nói, “Thật sự là khổ cho Khuynh Hoàng . Về sau có phụ thân ở đây , sẽ không để cho người ta khi dễ Khuynh Hoàng .”
Mâu trung Lạc Khuynh Hoàng nổi lên cảm động, nhưng trong lòng lại là một mảnh lạnh như băng. Nàng từ trước chính là rất tin tưởng cái gọi là tình thương của cha , mới có thể lưu lạc đến mức tuyệt vọng nhự vậy. Trùng sinh làm người, nàng không bao giờ hội tin tưởng nữa !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.