[Trọng Sinh] Độc Tình

Chương 65: Kim Taehyung, thà cả một cuộc đời cô độc




Nói với hoa đào không cần nở nữa đâu, người tôi đợi, vĩnh viễn sẽ không bao giờ quay trở lại nữa.
________________
Sự đả kích lớn như vậy xảy ra trên người cô, cho dù là mạnh mẽ đến đâu, thì phút chốc cũng có lúc ngả lòng.
Hạ Vong Cơ đờ đẫn ngồi đó nhìn ra bên ngoài, bầu trời hôm nay rất đẹp, nhưng vì lòng người không vui mà trở nên thật mờ mịt.
Cô cười si ngốc, nếu như có thể bắt đầu lại tất cả, hi vọng rằng đừng sinh sống trong một gia đình đế vương...
...cao quý, nhưng lãnh khốc vô tình.
Sự trừng phạt lớn nhất, chính là tước đi quyền sống của người tôi yêu thương ngay trước mắt của tôi.
Ha ha, nực cười.
Kim Taehyung cẩn thận bưng lấy chén cháo trong tay, nhẹ nhàng mở cánh cửa, anh giật mình nhìn lấy cô gái cuộn tròn ngồi trên giường, hình ảnh đơn bạc đến đáng sợ. Anh chưa từng nghĩ, sẽ một lần nữa cô gái của anh bị đẩy từ trên cao xuống đáy vực sâu.
Anh mím môi, nhẹ nhàng bước tới bàn, đặt chén cháo xuống rồi cẩn thận ôm lấy cô gái vào trong lồng ngực, vuốt mái tóc hơi rối của cô.
"Em muốn trả thù, Hạ Ninh Thần thậm chí đã thay em làm tất cả."
Kim Taehyung không nói gì, trong lòng rối bời. Sự đau khổ mà Hạ Vong Cơ phải chịu, anh muốn thay cô gánh vác hết thảy.
Hạ Vong Cơ nghiêng đầu, nhìn tán lá đung đưa qua lại, tự hỏi: "Anh ấy... tại sao phải làm như vậy?"
Kim Taehyung: "Hạ Hạ, Hạ Ninh Thần muốn em buông bỏ thù hận, sống như một cô nhóc lúc trước bên cạnh anh ấy."
Cô si ngốc nghe anh nói, cuối cùng lại bác bỏ tất cả, chỉ nghe lọt tai duy nhất cách xưng cô: "Ừm, Ca ca cũng gọi em là Hạ Hạ, rất đáng yêu, đúng không."
Hạ Ninh Thần không hề biết ngày đó sẽ xảy ra biến cố, nhưng anh biết, sớm muộn một ngày nào đó, sự việc bỏ mạng cũng sẽ xảy ra với anh. Cho nên đã toàn tâm toàn ý tính toán hết thảy đường lui cho cô, thậm chí còn trải đường rộng mở.
"Ca ca của em là ngốc nhất, ngốc đến đáng thương, nhưng dù sao, anh ấy cũng vẫn là một chiến binh anh dũng nhất."
...
Cô không biết mình đã mờ mịt trên giường bao nhiêu lâu, chỉ biết những sự đồn đoán của người đời đã chìm xuống từ rất lâu.
Không còn một ai nhớ rõ trước đây Hạ Ninh Thần chính là oanh liệt như thế nào, không còn một ai nhớ rõ... Hạ Ninh Thần từng cứu của một Thiên Hà sắp nổ tung.
'Con người sẽ thật sự chết đi khi không còn một ai nhớ đến.'
Hạ Vong Cơ lắc đầu, không phải, anh chính là ngọn lửa bất diệt, là sự vĩnh cửu, là sống trường tồn.
"Khả năng tự chữa lành của em rất tốt." Kim Taehyung vui mừng nói.
Hạ Vong Cơ ngồi trên tầng cao nhất của Thiên sát, nhìn ngắm khung cảnh rực rỡ bên ngoài cửa kính, sự phát triển của Tinh Tế nhân lên theo từng giây, nếu như không tài giỏi, nhất định sẽ bị thế giới này bài trừ. Mỗi một cá thể tồn tại, chắc chắn phải mang bộ óc thiên tài.
Cô cười, đưa tay muốn bất lấy tia nắng trước mắt, nhưng rồi lại thu tay về, nhìn Kim Taehyung: "Em có con đường riêng phải đi, không thể si ngốc mãi được."
Kim Taehyung gật đầu, phải rồi, cho dù có biến cố gì xảy ra, cũng phải tiếp tục hoàn thành chặng đường của bản thân, ít ra, mất đi thứ này nhưng không có nghĩa là để mất đi cả một cuộc đời.
Càng là người đứng ở trên đỉnh của đại sảnh danh vọng, thì càng phải là người có năng lực tự chữa lành cao.
Kim Taehyung vuốt tóc cô, ôn nhu xoa xoa, nhìn ánh nắng nhẹ nhàng đáp ở trên mặt cô, thập phần dễ chịu: "Nếu em tin anh, anh sẽ đi cùng em."
Hạ Vong Cơ nhíu mày nghe anh nói, không bao lâu thì dãn ra, vỗ vai anh, dõng dạc trả lời: "ĐƯỢC."
Cả một cuộc đời này, bắt gặp được một người con gái đồng ý tin tưởng, sẵn sàng nắm tay anh bước đi trên con đường của cô ấy, có chính là niềm may mắn lớn nhất của anh.
Bởi vì không phải ai cũng thật sự chân chính tìm được tình yêu của đời mình, nếu đời này gặp được một cô gái toàn tâm toàn ý yêu lấy một chàng trai, tôi hi vọng chàng trai đấy sẽ biết trân quý cô gái ấy, đặt ở đầu quả tim mà yêu thương. Có một số người, trước khi yêu một ai, cũng không phải dễ dàng gì.
Kim Taehyung trước kia thậm chí bài xích cả thế giới này, sự hùng vĩ mà nó có, chính là sự uy hiếp lớn nhất đối với anh. Một ngày nào đó, chỉ cần tâm suy kiệt, sẽ lập tức bị chính năng lực của mình quật ngã. Cho nên anh cần phải thanh tỉnh, quả quyết trong mọi sự lựa chọn, kể cả là tình yêu.
Anh cười, nhớ lại lời tuyên thệ năm xưa khi từ chối tình yêu của người khác.
"Kim Taehyung này, thà cả một cuộc đời cô độc vĩnh hằng, cũng không lựa chọn tình yêu, bỏ cuộc đi."
Chỉ có điều, ngả mũ trên người cô, lời tuyên thệ cũng sẽ chẳng còn hiệu lực với anh, đi trái lời hứa thì sao chứ. Thiên đạo không dung, triệt cả thiên đạo.
Kim Taehyung này, sinh ra đã là người đi ngược lại với cả thế giới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.