Trọng Sinh Long Kỵ Lãnh Chúa

Chương 6: Doanh trại huấn luyện




"Phía Nam là cánh đồng hoang dã mênh mông, các thợ săn hàng ngày đến đây săn bắn, đi sâu vào là sâm lâm Tư Thản, nơi đó là khu vực sinh sống của địa tinh, có một đại địa tinh lãnh chúa gọi là "Đô Ba Cách Nhĩ" vô cùng mạnh mẽ, một gậy có thể đập ra rãnh sâu một thước."
"Phía Bắc lận cận có Đại Nhĩ quái, Sơn lang, ở đó còn có Mê thất cốc, là địa bàn của đàn Ma lang, con đầu đàn là ma thú lãnh chúa tên Phân Khâu Nhĩ, rất thích giết chóc, khi nó phát hiện sinh vật khác vào cốc thì chắc chắn sẽ chết, mà trong cốc sinh trưởng rất nhiều dược thảo, gỗ trân quý, hấp dẫn các mạo hiểm giả không sợ tử vong."
" Khố Nhĩ Tư trấn phía Tây có một con sông Hoàng Hà trải dài khắp sơn mạch Hắc Vân Tích, nó gọi "Nại Tư Bố Lạp hà", hai bên bờ sông có hai loại sinh vật thủy là hắc xà và hung ngạc, sâu dưới đáy ẩn núp một con cự ngạc lãnh chúa 'Tác Nại', một táp có thể nuốt tươi ba bốn người."
Phía Tây tồn tại một sơn mạch trải dài, có nhiều mỏ lớn, thu hút nhiều thợ mỏ sinh hoạt, trong núi có Nham nhân, Cự Nham nhân, Sơn Thạch dương, Cẩu Đầu nhân, Ma Ngưu quái, còn có bộ lạc Hôi Ải nhân đặt chân, tại đó có ba lãnh chúa thống trị, Ma Ngưu 'Đát Đát', Cư Nham nhân 'Nham Thạch', Hôi Ải nhân 'Thiết Chùy', núi khoáng thạch phi thường ầm ỉ, bởi vì ... ba lãnh chúa đánh nhau hằng ngày."
Ba phu xe thao thao bất tuyệt giới thiệu tình hình xung quanh trấn, Lý Lạc hiểu rõ gật đầu, đem vùng đất lân cận hiểu được bao quát.
Khố Nhĩ Tư trấn diện tích khoảng 5 km, tuy không lớn, bất quá tường thành cao như trúc, canh gác nghiêm ngặt.
"Văn minh và chiến tranh" không có thôn, thấp nhất cũng là kiến trúc cấp tiểu trấn, bởi vì thế giới này cạnh tranh sinh tồn rất kịch liệt, tàn khốc, thôn trang căn bản không chống được thú triều và tấn công của chủng tộc khác.
Đội xe Lý Lạc dừng ở vị trí giao dịch lúc trước, liền thu thú ánh mắt của nhiều người chơi, rất nhanh đã có vài nhóm hấp tấp chạy lại bổ sung số tên tiêu hao.
Tên của Lý Lạc chỉ bán mắc hơn cửa tiệm 0.1 ngân, có thể dùng xác thú đổi,lại đỡ tốn thêm thời gian phản hồi trấn.
Hoạt động mua bán của Lý Lạc không những không gây phản cảm mà còn người chơi nhiệt tình ủng hộ, chẳng mấy chốc đội xe Lý Lạc đã bị vây kín.
"Huynh đệ, khi nãy ta còn chưa bán cho ngươi, hiện tại phải nhường ta tới trước!"Một kiếm sĩ vác một xác thú săn ném lên xe ba gác của Lý Lạc.
"Bằng hữu, ta dùng thú săn đổi 100 túi tên." Một cung thủ kêu ầm lên:
"Lão bản, ta đổi túi tên."
"Lão bản, thu của ta a "
"..."
Đối mặt đông đảo người chơi, Lý Lạc vội vàng hô to: "Mọi ngươi theo cách cũ xếp hàng, trực tiếp ném lên xe ta không thu!"
Ba phu xe phu cũng giúp Lý Lạc duy trì trật tự.Kêu gọi mọi người đem thú săn trên xe thu lại, xếp hàng rồi giao dịch.
Cũng không thiếu người chơi cảm thấy ngạc nhiên khi Lý Lạc khuếch đại quy mô mà sinh ý vẫn tấp nập, tâm động mười phần, dự định tham gia nghề này, chia một chén cơm.
Thời gian không ngừng trôi qua, đội ngũ giao dịch ngày càng giảm, 3000 túi tên cũng ít dần, xác thú chất đầy 4 chiếc ba gác, đợi người cuối cùng rời đi, Lý Lạc bắt đầu dọn quầy.
Lý Lạc cùng 4 chiếc ba gác chất đầy hàng thắng lợi trở về, đi thẳng về phía lò mổ.
Trên đường Lý Lạc bị vài người chơi theo dõi, nhưng cũng tùy ý để nhân gia đi theo, Khố Nhĩ Tư trấn cũng không lớn, tốn ít công phu là tìm được lò mỗ.
Xem ra việc làm ăn này kéo dài không lâu, bất đắc dĩ lắc đầu.
Bốn xe chứa đầy hàng khiến cho Vưu Ân thập phần hài lòng, đợi chuyển hàng xong hắn móc túi tiền đưa Lý Lạc nói: "Tiểu tử, làm không sai a, đây là ngươi nên được."
Lý Lạc vui vẻ tiếp được túi tiền, đáp: "Cảm tạ, Vưu lão bản."
"Được rồi, ngươi tên gì?" Vưu Ân trầm ngâm một chút, hỏi thăm Lý Lạc.
"Vưu lão bản, ta là An Đức Lai." Lý Lạc nhãn tình sáng lên, nhanh nói tên mình trong trò chơi.
"An Đức Lai, có hứng thú hay không học kỹ xảo đồ tể, vận đủ mười chuyến nữa, ta sẽ dạy ngươi." Vưu Ân dụ hoặc nói:
Hệ thống nhật ký: Vưu Ân độ hảo cảm đối với ngươi +5, quan hệ thân thiện.
Một màn hình cỡ bàn tay 3D hiện trước mắt, đây là hệ thống nhật ký, tuy nhỏ nhưng lại có ý nghĩa quan trọng, khi nhận được nhiệm vụ nó sẽ nhắc nhở người chơi lưu ý.
"Một lời đã định!" Lý Lạc nhìn thoáng qua hệ thống nhật ký, vội vàng gật đầu đáp:
"Được, An Đức Lai nhanh đi chuẩn bị hàng đi, khi nào cần da thú thì đến, ta giúp ngươi giữ." Vưu Ân nói:
"Tốt, Vưu lão bản, tái kiến." Lý Lạc từ biệt nói:
Ra khỏi cửa lò mổ, Lý Lạc đem tiền đếm lại.
Tổng cộng thu được 85 kim tệ, thu hoạch cũng không tệ lắm, Lý Lạc ném tiền vào hành trang.
Lúc này, ánh sáng mặt trời chiều dần dần ảm đạm, mặt trăng từ từ leo lên đỉnh đầu, Nguyệt chi nữ thần bắt đầu hướng mặt đất bày ra ánh sáng quyến rũ, nhu hòa.
Lý Lạc ngẩng đầu nhìn bầu trời, biết thời gian kiếm tiền hôm nay đã hết, hắn đem xe đi trả và hẹn ba NPC phu xe mai lại gặp.
Lý Lạc lẽ loi một mình ra khỏi tiệm thuê xe, mặt trời bây giờ đã khuất núi thay vào đó là mặt trăng sáng ngời và bầu trời đầy sao.
Đèn ma pháp hai bên đường tỏa ra ánh sáng trắng ấm áp, ngoài trấn đã có vài nhóm đi săn lục đục trở về.
Người chơi đi lại đông đúc, mỗi người chơi có biểu tình khác nhau : hưng phấn, ảo não, thất lạc hoặc vui sướng, bọn họ vừa đi, vừa cùng đồng đội tranh luận kịch liệt về thành quả trong ngày, còn có nhiều cô gái duyên dáng, âm thanh đùa giỡn, tụ tập cùng một chỗ, trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ thôn trấn náo nhiệt như đang đón Tết. .
Buổi tối, mọi người bắt đầu thưởng thức bữa ăn sau một ngày mệt nhọc, mà Lý Lạc cũng không lãng phí như vậy, buổi tối không thu được hàng, không kiếm được tiền, vậy thì hắn dùng thời gian này để tăng thực lực lên.
Trời tối mặc dù tầm nhìn thu hẹp, nhưng nhân loại giỏi về phát minh, chung quy có biện pháp khắc phục hắc ám.
Lý Lạc trước đến tửu quán, bỏ 3 ngân tệ, đem 49 điểm độ đói tiêu trừ, sau đó hướng thẳng doanh trại huấn luyện của Khố Nhĩ Tư mà đến.
Huấn luyện doanh có Thương binh, Tiễn binh, Thuẫn binh, .... Nhiều binh sĩ đang đang chuyên cần tập luyện quân sự, "Binh, binh, bàng, bàng, " tiếng vũ khí va chạm, tiếng đập vào mộc nhân, tiếng quát la hỗn tạp cùng một chỗ, bên tai không dứt.
Phần lớn đều là binh sĩ trấn thủ vệ Khố Nhĩ Tư trấn, mặc kệ là ngày hay đêm họ phải luân phiên thay nhau tiến hành tập luyện cơ sở, đề thăng thực lực, bảo trì sức chiến đấu.
Trại huấn luyện do toàn trấn mở ra nên già trẻ lớn bé ai đến luyện tập cũng được nhưng Lý Lạc với thân phận người ngoài nên chưa vào cửa đã bị chặn lại. 
Quản sự trại ngăn bước Lý Lạc, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: "Tiểu tư xứ khác, nơi này là trại huấn luyện, ngươi xác định không đi sai chỗ?"
"Đại nhân, ta không đi sai,ta đến đây là muốn nhờ đội trưởng cung tiễn dạy một ít kỹ năng bắn tên." Lý Lạc không kiêu ngạo không siểm nịnh hồi đáp:
Quản sự gật đầu, lấy ra một quyển sách, mặt không thay đổi nói: "Muốn đi vào trại huấn luyện mà phải trước ghi danh một chút, ngươi tên là gì? "
"Đại nhân, ta là An Đức Lai." Lý Lạc báo tên, nói tiếp: "Đại nhân, ta muốn học tập kỹ năng xạ kích, sau đó luyện tập bắn cung một chút."
Trại huấn luyện quản sự gật đầu một cái, không khách khí nói: "Nộp 1 kim tệ, có thể tùy ý dùng khu vực tiễn tràng, nhưng làm hư hại ngươi phải bồi thường."
"Tốt, đại nhân, thuận tiện hỏi một chút, cung tiễn đại đội trưởng có ở trại hay không?" Lý Lạc lấy ra 1 kim tệ đưa đến, hỏi:
"Kiều Y hẳn là ở khu tiễn tràng số một, đi vào quẹo trái, tìm không được thì hỏi thăm người khác." Quản sự thu kim tệ thái độ cũng tốt hơn, cặn kẽ giới thiệu:
Lý Lạc gật đầu, nói: "Cảm tạ, đại nhân."
Quản sự phất phất tay, ý bảo đã nghi danh xong, hắn có thể vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.