Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài

Chương 45:




Bài thi giành vị trí giáo viên tiểu học do Hà Loan Loan và hiệu trưởng Vương cùng nhau chấm điểm, còn mời thôn trưởng Ngô tới chứng kiến.
Cố Dục Hàn nhàn rỗi không có việc gì, cũng ở bên cạnh nhìn.
Lúc Hứa Đồng đang đợi kết quả cũng chú ý tới Cố Dục Hàn, ngoại hình của người này quá mức ưu tú, Hứa Đồng lên huyện thành đọc sách làm việc nhiều năm, trước nay chưa từng gặp được thanh niên đẹp trai như vậy!
Từng cái giơ tay nhấc chân đều toát ra hơi thở nam tính, thật sự là khiến tim người ta đập thình thịch!
Vóc người Cố Dục Hàn cao lớn tựa như tùng như bách, vai rộng eo thon chân dài, ngũ quan tuấn tú, đôi mắt lạnh lùng sâu thăm thẳm, chỉ đứng bất động cũng đã đủ hấp dẫn ánh mắt của người xung quanh.
Đàn ông như vậy, dù điều kiện trong nhà có hơi kém một chút thì cũng sẽ có rất nhiều cô gái bằng lòng gả cho anh!
Huống chi nhìn khí chất của Cố Dục Hàn thì biết anh là người được việc, chắc chắn là sức lực tràn trề, làm sao có thể để người phụ nữ của mình chịu thiệt?
Cho dù trong bụng Hứa Đồng đã có một đứa nhỏ, nhưng nghĩ tới bộ dáng của Trương Chí Đào cũng không có oai phong như vậy, huống chi nhà họ Trương cũng không muốn cưới cô ta về, cô ta gom hết dũng khí tiến lên chào hỏi Cố Dục Hàn.
Nếu có thể tạo được quan hệ với Cố Dục Hàn, cô ta lại lén lút phá bỏ đứa nhỏ này không phải là được rồi sao.
“Xin chào, tôi là Hứa Đồng, ứng viên tới tham gia dự tuyển vị trí giáo viên tiểu học, vị đồng chí này, tôi có thể nhờ anh giúp một chút không?”
Âm thanh của Hứa Đồng vô cùng mềm mại, ngón tay nhẹ nhàng lay tóc đuôi ngựa, trong lòng thầm nghĩ bộ dáng đáng yêu thẹn thùng này của mình sẽ khiến người đàn ông kia yêu thích.
Ai ngờ Cố Dục Hàn chỉ lạnh lùng liếc cô ta, không hề ra vẻ thân thiện: “Không rảnh.”
Anh gánh vác trách nhiệm bảo vệ nhân dân nhưng cũng không ngốc, Hứa Đồng đang suy nghĩ cái gì trong đầu, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.
Hứa Đồng có chút xấu hổ, chỉ có thể lui trở về vị trí của mình, nhưng nhìn thế nào vẫn cảm thấy cô ta chưa từ bỏ ý định.
Ngoại hình của Cố Dục Hàn thật sự rất quyến rũ!
Đàn ông như vậy, trên giường chắc chắn rất lợi hại... cùng đi ra ngoài cũng rất có mặt mũi! Hứa Đồng mặc sức tưởng tượng, bỗng nhiên nghe thấy tiếng xì xầm của hai thiếu nữ đang ngồi dưới gốc hòe già ngay bên cạnh.
“Người kia là ai vậy? Ngoại hình hoàn hảo quá! Là người thôn Đông Phong sao? Hình như chưa gặp bao giờ? Chẳng lẽ là thân thích nhà ai?”
“Tôi nghe thôn trưởng nói anh ấy là quân nhân, trước đây từng tới thôn chúng ta chấp hành nhiệm vụ, nhưng lần này là để thương lượng chuyện kết hôn với Hà Loan Loan, chính vì Hà Loan Loan sắp kết hôn tùy quân nên mới tìm giáo viên mới thay thế cho cô ấy đó.”
“A, cô giáo Hà may mắn quá! Tìm được đối tượng vô cùng lợi hại ha!”
“Chậc, mới thế mà đã thấy lợi hại rồi sao? Cô chỉ mới nhìn diện mạo của người ta thôi nha, nếu cô mà biết cậu ấy làm gì trong quân đội thì sẽ càng ngất ngây đó, đồng chí Cố tuổi này tuy còn trẻ nhưng đã là phó đoàn trưởng rồi.”
“Ôi trời ơi! Hôn sự tốt như vậy, chắc chắn kiếp trước Hà Loan Loan đã làm rất nhiều chuyện tốt!”
...
Hứa Đồng yên lặng lắng nghe, tim không ngừng đập nhanh.
Lúc trước cô ta hâm mộ Hà Linh Linh sắp được gả đến Kinh thị, kết quả lại moi ra được những chuyện tốt Trần Thúy Hoa đã làm, bây giờ mới biết được người chân chính có số mệnh tốt chính là Hà Loan Loan!
Vị đồng chí Cố kia là phó đoàn trưởng! Hà Loan Loan kết hôn rồi tùy quân, cuộc sống không phải sẽ sung sướng tới chết sao?
Dựa vào đâu chứ? Hứa Đồng càng nghĩ trong lòng càng khó chịu, dựa vào cái gì mà Hà Loan Loan có thể gả cho phó đoàn trưởng, cô ta chỉ có thể gả cho một chàng trai bình thường ở huyện thành, còn phải lo lắng không biết nhà người ta có muốn cưới mình không?
Hứa Đồng tâm loạn như ma, âm thầm hạ quyết tâm.
Sau đó lại nghe tiếng Hà Loan Loan vọng tới từ bên kia: “Đã có kết quả!”
Mười mấy người nhanh chóng chạy lên.
Hiệu trưởng Vương trực tiếp tuyên bố: “Người đạt điểm cao nhất trong cuộc thi này là Triệu Xuân Anh, tôi và cô giáo Hà đã đồng thuận, từ hôm nay Triệu Xuân Anh sẽ ở lại trường học thay thế vị trí của cô giáo Hà.”
Triệu Xuân Anh là một cô gái sống trong một thôn gần đó, tốt nghiệp cấp hai, mới mười tám tuổi, nhìn rất mộc mạc, lúc này đã kích động tới mức trên mặt ngập tràn ý cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.