Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 47: Khiêu khích




Buổi tối lúc ăn cơm, tôi cảm giác không khí trong nhà có gì không đúng.
Cha tôi mang vẻ mặt ghen tỵ hỏi:
"Tiểu Lỗi, kỳ thi giữ kỳ thành tích của con ra sao?"
"Sao cha lại biết?"
Tôi kỳ quái hỏi. Thành tích mới có, đến hôm nay tôi cũng mới biết.
"Tiểu Liêu, người cùng đơn vị với cha, con hắn học cùng trường với con, cùng một khóa, nhưng không chung lớp. Buổi trưa hôm nay, con của Tiểu Liêu về nhà, trong bữa cơm nói thành tích đứng thứ 10 trong toàn khóa học! Khóa của các con có hơn 1000 người, mà lại đứng trong top 10! Nhìn thấy vẻ mặt của Tiểu Liêu chiều nay ở nhà máy thật hớn hở !"
Khuôn mặt của cha tôi có phần buồn bã.
"Hừ! Tôi nói Lão Lưu, Tiểu Lỗi của chúng ta chẳng phải là giành giải nhất cuộc thì máy tính toàn quốc hay sao!"
Mẹ tôi nghe xong nói.
"Tôi thấy Tiểu Lưu lần này ý muốn nói về tôi, chỉ dâu mắng hòe, nói những sở trường nghiệp dư không dùng được, học giỏi mới là đạo lý."
Cha tôi thở dài nói.
Tôi quá buồn bực, mọi người còn chưa hỏi thành thích của tôi thế nào mà?
Làm như thành tích của tôi thê thảm tới mức không nỡ hỏi. Nhưng mà thành tích ở kiếp trước của tôi đúng là không ra cái gì.
Con của Tiểu Lưu mà cha tôi nói, tôi cũng biết, đúng là người học tập rất giỏi.
"Đứng trong top 10 có gì là giỏi!"
Tôi khinh thường nói:
"Đúng rồi, cha, buổi chiều ngày mai, trường tổ chức họp hội phụ huynh học sinh"
"Cha không đi!"
Cha tôi theo bản năng quát:
"Cha đi lại gặp tên Tiểu Lưu kia, lúc đó cha còn mặt mũi nào nữa!"
"Ông quát cái gì! Không đi cũng phải đi!"
Mẹ tôi trừng mắt liếc cha tôi, nói với Hạ Nhu ở bên cạnh:
"Nhu Nhu, đừng có chê cười, chúng ta rất quan tâm tới đứa nhỏ Lưu Lỗi này!"
Hạ Nhu nghe xong, đôi mắt như tiểu hồ ly của nàng liếc trộm tôi 1 cái, thấy vậy lòng tôi run lên.
Quên đi, tôi còn chưa đem thành tích của tôi nói cho cha tôi biết. Tôi nghĩ cho dù tôi có nói ra thì mọi người cũng sẽ không tin tưởng, lại còn cho là tôi nói láo.
Cứ để ngày mai cha tôi đi họp, lúc đó ra oai với các phụ huynh khác cũng được.
Buổi tối lúc ngủ, Hạ Nhu vẫn cố ý muốn ngủ cùng với tôi.
Mà tôi cũng suy nghĩ rất nhiều về lời nhận xét của Triệu Nhan Nghiên, nhưng bây giờ làm cho tôi nghi ngờ chính là Hạ Nhu rốt cục có lai lịch gì?
Nghe ý tứ của nàng, hình như nàng không phải là người Tân Giang, hôm qua tôi có hỏi thì nàng chỉ trả lời cho có lệ.
Không được, tôi hôm nay nhất định phải hỏi cho rõ ràng, nếu không khi tôi không nhịn được mà ăn nàng, lúc đó cha nàng mà là Lão Đại của xã hội đen, thì quả thật là họa lớn rơi trên đầu rồi.
Chủ ý tôi đã quyết, trịnh trọng mời Hạ Nhu ngồi xuống, chăm chú hỏi:
"Hạ nhu, cha mẹ em làm nghề gì?"
Hạ Nhu suy nghĩ một chút nói:
"Bọn họ đều là nhân viên nhà nước, anh hỏi cái này làm gì?"
"Không có chuyện gì, không có chuyện gì."
Tôi đã hỏi xong rồi, cha mẹ nàng không phải là thổ phỉ, xã hội đen thì tôi yên tâm rồi.
"Đại ca ca? Anh có phải muốn đuổi em về nhà hay không?"
Hạ nhu thấy tôi ấp úng, không vui hỏi.
"Sao có thể, anh thích em còn không hết nữa là."
Tôi nói đích xác là nói thật, chỉ là do không rõ lai lịch của nàng, cho nên có chút không nỡ.
Mặc dù bọn lừa gạt mấy năm nay rất nhiều, nhưng quan trọng nhất là có để xảy ra hậu quả gì sau khi lừa gạt hay không?
"Thật?"
Hạ nhu vui sướng lập tức kêu lên.
"Đương nhiên là thật, anh không phải đã nói anh không bao giờ lừa gạt người khác hay sao!"
Dường như tôi lại đang gạt người rồi.
"Đây là Đại ca ca nói đó nhé, sau này không được phép lừa gạt em!"
Hạ nhu cao hứng nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://trumtruyen.vn
"Ừ." Tôi vô cùng hài lòng, bởi vì Tiểu mỹ nữ đã bắt đầu cởi quần áo.
"Tại sao anh lại không ra ngoài?"
Hạ nhu trừng mắt thẳng nhìn tôi, có vẻ xấu hổ nói.
"Dù sao buổi sáng anh cũng sờ rồi, nhìn rồi, bây giờ mà đi ra ngoài, không phải là lừa người dối mình hay sao?"
Tôi vô liêm sỉ nói.
Hạ Nhu cúi đầu, như có điều gì suy nghĩ trong chốc lát, rồi nói:
"Cũng đúng."
Trong lời nói của tiểu mỹ nữ, đúng là có sự giảo hoạt, nhưng mà tất cả tâm tư của tôi đặt trên bộ ngực của tiểu mỹ nữ, đối với những chuyện khác làm gì để ý đến.
Nhưng khi tôi nghe xong câu nói của nàng, thì suýt chút nữa ngã xuống đất, loại tà thuyết ngụy biện này, mà nàng cũng cho là đúng.
Thấy tôi trợn mắt hà mồm, tiểu mỹ nữ cởi y phục rất nhanh, rồi nhảy lên giường, khi tôi phục hồi tinh thần lại, thì tiểu mỹ nữ đã chui vào trong chăn.
Tôi ngất, thật xui xẻo, lúc nãy tôi đang ngây ngốc lên không nhìn thấy gì.
"Em cởi lại 1 lần nữa có được không?"
Tôi vô liêm sỉ nói.
Tiểu mỹ nữ vừa nghe tôi nói vậy, ngay cả cái cổ cũng đỏ lên, vội vàng che mặt lại, thẹn thùng nói:
"Đại ca ca, Anh … đúng là đồ háo sắc!"
"Khụ!"
Tôi ho khan một chút, đỏ mặt nói:
"Anh nói đùa thôi."
Tiễu mỹ nữ thò đầu ra, mặt đỏ như gấc, nhẹ giọng hỏi:
"Đại ca ca, anh thích nhìn em sao?"
"Nhìn em?"
Tôi không giải thích được hỏi.
"Ai nha! Em muốn nói, muốn nói… anh thích nhìn em không mặc quần áo hay sao?"
Khuôn mặt Hạ Nhu đỏ như hồng chín, thiếu chút nữa thì chảy nước.
Tôi nuốt ngụm nước bọt, đây là nàng đang đùa tôi à? Có phải muốn tôi vén chăn của nàng lên không?
"Anh thích, anh đương nhiên là thích rồi!"
Tôi không chút nghĩ ngợi thốt lên.
"Ai!"
Hạ nhu thở dài, nói:
"Đại ca ca, em đáp ứng anh, sau này sẽ cho anh nhìn tất cả, nhưng bây giờ thì chưa được."
Vừa nghe Hạ Nhu nói vậy, trong lòng tôi thoáng chốc đã nguội lạnh đi. Nàng không phải đang đùa bỡn tôi sao, cái gì mà sau này cho nhìn tất cả, giờ thì không được?
Làm như tôi là người ngu à! Tôi mất hứng, tắt đèn nhảy lên trên giường.
Trong lòng tôi đang nghĩ tới Diêm Vương Lão ca, mẹ kiếp, tại sao khi tôi sống lại, tôi lại biến thành người háo sắc thế này.
Trong đầu tôi toàn nghĩ tới bộ ngực lớn.
( Diêm vương đang ở dưới địa ngục hô lớn: "Oan uổng quá! Lão đệ kiếp trước ngươi nhịn quá nhiều, kiếp này bộc phát, tại sao lại đổ trên đầu của ta? )
"
Đại ca ca, anh tức giận à?"
Hạ Nhu dùng bàn tay nhỏ bé gãi gãi lưng của tôi.
"
Đúng vậy, đã đồng ý cho anh xem rồi, vậy mà giờ lại không cho."
Tôi làm bộ tức giận nói.
"
Em, Em chỉ sợ sau khi anh nhìn rồi thì lại muốn em, mà em thì không muốn cự tuyệt anh!"
Hạ nhu sâu kín nói.
Cái gì? Tôi hoài nghi thính lực của mình có vấn đề hoặc là tôi đang có ảo giác, không muốn cự tuyệt tôi?
Đây không phải là nàng đã đồng ý để tôi XXOO hay sao?
Tôi hưng phấn quay người lại, thoáng cái đã ôm luôn tiểu mỹ nữ vào trong lòng mình.
Hai thân thể trần truồng tiếp xúc với nhau, làm cho người của cả 2 run lên.
Tôi ôm chặt lấy Hạ Nhu, làm cho bộ ngực của nàng dán chặt lên người của tôi, mà tiểu đệ đệ của tôi cũng hung hăng chọc vào bụng Hạ Nhu.
Hạ Nhu nhẹ nhàng phản kháng, bỏ tay vốn đang ôm ở lưng tôi ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.