"Sở Sở, mau lại đây! Hôm nay cha sẽ dẫn con đi gặp Lãnh bá bá." Người cha hiền từ quỳ xuống vuốt ve cô con gái bảo bối.
"Lãnh bá bá ạ?" Cô bé mở đôi mắt tròn xoe ngước lên nhìn ba.
"Ừm, là Lãnh bá bá, Sở Sở còn nhớ không? Lãnh bá bá từng cho con kẹo đấy!"
"A... Con nhớ rồi! Là một hộp kẹo vị trái cây rất ngon." Nhắc đến kẹo, đôi mắt bé liền phát sáng, nuốt nước miếng ực ực trông thật đáng yêu.
Cha cô bé dở khóc dở cười mà bế con gái bé bỏng lên. Lại nhích tới gần chiếc má hồng phụng phịu, nhẹ nhàng đặt lên đó một cái thơm.
Sở Sở như phát giác ra gì đó, vội nhíu mày, ngước nhìn qua cha mình, tay xoa xoa lên má, có vẻ oán giận: "Cha, nước miếng!"
"Được, được, được! Sở Sở đừng giận, cha sau này sẽ không thế nữa."
"Lời này cha đã nói bao nhiêu lần rồi chứ!"
Hai cha con cứ thế mà trêu chọc nhau trên đường đi, mọi người nhìn vào mà cảm thấy ấm áp.
[...]
"Con chào Lãnh bá bá ạ!" Nhảy xuống khỏi vòng tay cha, Sở Sở lễ phép chào hỏi.
"Sở Sở ngoan lắm! Lát nữa vú Trương dẫn con đi lấy kẹo được không?" Lãnh Thiên Sơn mặt đầy vui vẻ nói chuyện với Sở Sở.
Cô con dâu này, hắn thừa nhận a~
Lãnh Thiên Sơn và Hạ Hoằng vào phòng khách nói chuyện. Còn Sở Sở được mấy cô hầu gái dẫn ra vườn chơi.
[...]
"Tỷ tỷ xinh đẹp ơi, kia là phòng của ai thế ạ?" Sở Sở kéo một góc áo của cô hầu gái, tay chỉ về hướng căn phòng trước mặt đầy hiếu kì.
Cô hầu gái được khen xinh đẹp thì hai má đỏ bừng, cười tươi nhìn về hướng Sở Sở vừa chỉ: "Sở Sở tiểu thư, đó là phòng của tiểu thiếu gia ạ. Tiểu thiếu gia năm nay 7 tuổi, lớn hơn cô 2 tuổi đấy."
"A... Ta biết rồi." Sở Sở cũng chẳng mảy may quan tâm lắm, nhìn về phía cô hầu gái nhỏ:
"Tỷ tỷ, chúng ta ra kia chơi trốn tìm đi."
"Được, Sở Sở tiểu thư."
"Tỷ tỷ xinh đẹp, chị tên là gì thế?"
"Chị tên là Tiểu Lệ."
[...]
"A. Bắt được rồi. Bây giờ đến lượt chị đi tìm nhé!" Sở Sở vui vẻ mà nhảy tung tăng quanh Tiểu Lệ.
"Sao lúc nào cũng bị tiểu thư tìm ra dễ dàng thế chứ." Tiểu Lệ ỉu xìu, úp mặt vào thân cây.
Sở Sở cười trộm, xoay lưng chạy tung tăng vào sâu phía sau vườn.
Càng chạy càng xa, phải nói là biệt thự Lãnh gia rất rộng lớn, được chia làm hai khu. Phía sau nhà còn xây thêm một trường bắn súng.
Nghe nói Lãnh phu nhân rất thích hoa hồng. Cũng vì chiều theo ý vợ mà Lãnh Thiên Sơn đã thuê kĩ sư nước Pháp về thiết kế riêng một vường trồng đầy hoa hồng. Khắp cả Lãnh gia đi đâu cũng có mùi hoa hồng ngào ngạt.
Sở Sở mãi ngắm nghía xung quanh nên không cẩn thận va vào ai đó. Hương bạc hà nhè nhẹ xông thẳng vào cánh mũi.
" A... ui" Sở Sở ngã lăn ra đất, khẽ than thở. Hôm nay thật là xui xẻo. Sở Sở dụi dụi con mắt, cố nhìn rõ người phía trước là ai.
Một bàn tay nhỏ nhắn đưa về phía cô bé, kèm theo đó là một dòng âm thanh ấm áp vang lên: " Em có sao không?"
Sở Sở ngước lên, là một cậu bé có khuôn mặt rất đẹp. Bất giác đưa ray ra, Sở Sở được cậu bé đỡ dậy.
" Cảm ơn ca ca." Sở Sở thất thần đứng đó. Ca ca có khuôn mặt thật đẹp a~
" Em là Sở Sở?"
"A. Sao anh biết tên em?" Sở Sở có vẻ khó hiểu, khé nhíu mày lại, đặt tay lên miệng suy nghĩ.
"Mấy ngày trước anh có thấy em cùng với Hạ bá bá tới đây."
" Thế anh tên là gì?"
" Anh tên là Lãnh Ngạo, cha anh là Lãnh Thiên Sơn."
" Lãnh bá bá là cha anh..." Trầm ngâm một lúc, Sở Sở nói tiếp: "Vậy em có thể gọi anh là Lãnh Ngạo ca ca không?"
" Được."