Trùng Sinh Chi Cực Phẩm Hoàng Tử Phi

Chương 38: Trả thù




Lâm Phi Vũ nhìn Mạc Phi, ánh mắt có chút âm u.
“Lâm Phi Vũ cũng thực quá đáng, tuy hắn lợi hại nhưng đâu có nghĩa là người ta vô dụng, hắn cư nhiên giúp Từ Tử Hàm vu oan Mạc Phi.”
“Cũng khó trách, trong lòng hắn chỉ có mình hắn là lợi hại thôi.”
“Thật không thể tưởng tượng vận may của Mạc Phi lại tốt khủng khiếp như vậy, nếu ta cũng gặp may như vậy thì tốt quá.”
… …
Nghe thấy những lời thì thầm trách cứ của đồng học ở xung quanh, Lâm Phi Vũ nhíu chặt mày, vương phi tìm một hôn thê tư chất kém cỏi cho Lâu Vũ, thế nhưng hắn lại không ngừng lại mình xấu mặt.
Mạc Phi nhìn chằm chằm Từ Tử Hàm, khóe miệng lộ ra ý cười sắc lạnh, Mạc Phi hắn đây chưa bao giờ là người nhẫn nhịn nuốt giận vào bụng.
Từ Tử Hàm bắt đầu xử lý tinh thảo, trình độ điều chế dược tề của hắn không tính là xuất chúng, thế nhưng điều chế dược tề cấp một vẫn dư dả.
Mạc Phi phóng xuất tinh thần lực, lặng lẽ tác động tới Từ Tử Hàm.
Lần đầu tiên thất bại, Từ Tử Hàm hoàn toàn không để ý, lần thứ hai thì bắt đầu nhíu mày, tới khi thất bại lần thứ ba, hắn không khỏi có chút khẩn trương, lần thứ tư không cần Mạc Phi ra tay, Từ Tử Hàm đã tự làm hỏng.
Lục tục có đồng học nộp dược tề, hoàn thành kiểm tra, mọi người bắt đầu dùng sắc mặt quái dị nhìn Từ Tử Hàm.
Từ Tử Hàm tự nhiên phát hiện, tuy trong lòng phẫn nộ không thôi nhưng đồng học trong ban không phú cũng quý, hắn cũng không dám đắc tội.
Nhìn số tinh thảo cuối cùng, ánh mắt Từ Tử Hàm toát ra tia kiên định.
Khóe miệng Mạc Phi lạnh lùng nhếch lên, đã nằm trong tay Mạc Phi hắn thì Từ Tử Hàm mơ mà trở mình.
Phần dược tề thứ năm của Từ Tử Hàm cuối cùng cũng thất bại, trong phòng thực nghiệm lập tức vang lên tiếng xì xào bàn tán.
“Thất bại, thất bại rồi.”
“Vận khí của Từ Tử Hàm tệ thật.”
“Trình độ điều chế của mình kém như vậy mà cũng dám bắt bẻ người khác, da mặt đúng là dày mà.”
… …
Nhìn thấy Từ Tử Hàm thất bại, ánh mắt Nhan Thần có chút hưng phấn: “Thật tốt quá! Ta có thất bại cũng có người bồi a.” Nói xong Nhan Thần dẩu mỏ, có chút phiền muộn: “Đáng tiếc quan hệ của ta với hắn không tốt lắm, hắn chắc chắn sẽ không cho ta xem bài luận.”
Mạc Phi nhìn qua Nhan Thần nói: “Ngươi vẫn còn hai lần cơ hội, bình tĩnh một chút, nói không chừng sẽ thành công.”
Nhan Thần bĩu môi: “Nếu ngươi chia cho ta chút vận may thì mới có khả năng đó.”
Mạc Phi cười cười: “Yên tâm đi, có phúc tinh ta ở đây, ngươi nhất định sẽ thành công.”
Nhan Thần trợn tròn mắt, sau đó gật mạnh đầu.
Mạc Phi âm thầm dùng tinh thần lực giúp Nhan Thần xử lý dược tề, nhìn lọ dược tề vừa được điều chế trong tay, Nhan Thần hưng phấn nói: “Mạc Phi, ngươi xem, ngươi xem nè! Màu lam a! Ta cư nhiên phối ra màu lam, cho dù độ tinh khiết không được 60% cũng không tồi.”
Nhìn lọ dược tề vô cùng thê thảm trên tay Nhan Thần, Mạc Phi nói: “Ngươi đem qua đưa cho lão sư đi, xem xem có thông qua được không.”
Nhan Thần gật đầu, thực kích động đi qua đưa dược tề cho nữ lão sư, nữ lão sư đặt lọ dược vào thiết bị kiểm tra, màn hình lập tức hiện ra con số 65.
Nữ lão sư nhíu mày nhìn Nhan Thần: “Độ tinh khiết kém như vậy, nếu là người khác ta sẽ không thông qua, chính là ngươi là Nhan Thần nên ta hạ yêu cầu xuống một chút, chúc mừng ngươi thông qua bài kiểm tra.”
Nhan Thần hoàn toàn không để tâm tới lời chế giễu của nữ lão sư, chỉ vui sướng nhảy nhót: “Tốt quá, thật tốt quá!”
Nhìn biểu tình hưng phấn của Nhan Thần, nữ lão sư lắc đầu: “Thực là…”
Nhan Thần xấu hổ gãi gãi đầu, gương mặt non nớt có chút trẻ con đỏ ửng.
Sắc mặt Từ Tử Hàm lại càng đỏ hơn, ngay cả Nhan Thần cũng có thể thông qua, thế mà hắn lại thất bại, thực sự quá xấu hổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.