Trùng Sinh Chi Dị Thú Liệp Nhân

Chương 56:




Du lịch ở thành thị cấp hai rất được, nhưng cho dù thế nào đi chăng nữa cũng không thể so sánh được với thành thị cấp một.
Lưu Chân Chân ngồi trên phi thuyền tư nhân, đi vào thành thị cấp một chưa bao giờ đặt chân, sau đó liền nhìn thấy một chiếc xe hơi xa hoa đắt tiền, đứng bên cạnh là một người thanh niên anh tuấn trẻ tuổi.
“Lưu Chân Chân nữ sĩ?”
“Là tôi, xin hỏi……”
“Tôi là Chu Dật Minh, là Trần Mộc nhờ tôi tới tiếp đón ngài.” Chu Dật Minh mở cửa xe, chiếc xe này không phải là chiến xa, nhưng có vài tính năng so với chiến xa bình thường còn tốt hơn.
Cảnh sắc ven đường lùi lại nhanh chóng, bên trong Nghiên cứu chi thành thường thường có thể nhìn thấy một vài thứ ngạc nhiên cổ cổ quái quái gì đó. Trong lúc nhất thời Lưu Chân Chân cũng không kịp nhìn, rất nhanh sau đó xe liền chạy vào một công viên với rất nhiều loại cây cối, trong rừng cây rậm rạp này lại có ba tòa nhà như ẩn như hiện.
Xe đi tới trước một căn nhà thì dừng lại, Chu Dật Minh cao ngạo lại không mất lễ phép:
“Lưu nữ sĩ, nơi này chính là nơi về sau ngài sẽ sinh sống ở đây, quyền tài sản thuộc về Trần Mộc.”
Một năm trước, chính mình còn ở thành thị cấp ba, một mình trông coi một đống phòng ở, cùng sống với người chồng như một người xa lạ, mà hiện giờ lại có một chỗ ở hoàn toàn mới ở thành thị cấp một……
Có phải bản thân có thể sống một cuộc sống mới?
Trong biệt thự của Trần Khải ở Tinh Vân thành, Lâm An Liệt đem bản thân xử lý sạch sẽ, chọn một bộ quần áo phù hợp nhưng không xa hoa, Triệu Thiên Vũ đã hẹn gã hai giờ sau tới Mạc Thủy Cư ăn cơm.
Mấy ngày nay, gã và Triệu Thiên Vũ đã có phát triển nhanh chóng, Triệu Thiên Vũ đối với gã tốt lắm, có điều, đôi khi vẫn không tín nhiệm gã. Tuy rằng sản nghiệp của Triệu Thiên Vũ và sản nghiệp của Trần Khải phần lớn là khác nhau, nhưng cũng có một vài thứ cạnh tranh, hiện nay dưới sự thao túng của thành chủ lại càng có bộ dáng thủy hỏa bất dung.
Tống Văn ôm bụng dưới, ở trong phòng ngủ tập bài tập dành cho phụ nữ mang bầu, rõ ràng là một bài tập đơn giản, cô lại có thể tập đến xinh đẹp liêu nhân.
Bụng to, có rất nhiều người nghĩ mình trở nên khó coi, họ lại không biết ý nghĩ như vậy sẽ càng làm cho mị lực của bản thân giảm xuống. Kỳ thật đôi khi, người phụ nữ đang mang bầu sẽ càng làm cho người đàn ông thân cận chú ý, chỉ cần phô bày bản thân ra là được, rất nhiều người đàn ông có sở thích tìm tòi thân thể phụ nữ khi mang thai sẽ thay đổi như thế nào.
Trần Khải chính là một trong số đó, vì thế bài tập thể thao của phụ nữ mang thai liền biến thành nam nữ đánh kép.
Tống Văn thực yêu quý đứa nhỏ trong bụng, có điều mang thai đến những tháng giữa đã không cần cấm dục nữa, tương phản, “Vận động” thích hợp ngược lại có thể giúp thai nhi có cảm giác an toàn. Trần Khải đã là người hơn năm mươi tuổi, đương nhiên không có khả năng làm “Vận động” kịch liệt, ngay cả vận động thích hợp cũng chưa chắc có thể đạt tới.
Chờ Trần Khải vận động xong, nằm ở trên giường, Tống Văn lập tức khích lệ Lâm An Liệt:
“Chồng à, hôm nay Liệt Liệt mua cho em một bộ thanh đại trang sức, thật đúng là người biết săn sóc.”
“Thanh đại trang sức?” Trần Khải sửng sốt trong chốc lát mới phản ứng lại, thanh đại trang sức luôn luôn vô cùng sang quý, nhưng ông ta không hề thu được giấy tờ liên quan.
Tống Văn lấy chiếc hộp từ bên giường ra, bên trong, một bộ trang sức bạch kim khảm ruby hết sức xinh đẹp, nhưng nhìn cũng rất quen mắt, bộ trang sức này không phải là mấy ngày hôm trước Triệu Thiên Vũ bỏ ra số tiền lớn mua hạ sao? Sao hiện giờ lại có trong tay Tống Văn?
Sắc mặt Trần Khải hơi đổi, cũng không động thanh sắc.
Từ sau khi Vương Lập Công rơi đài, Triệu Thiên Vũ liền trở thành người chạm tay có thể bỏng của Tinh Vân thành. Có điều đối với Triệu Thiên Vũ có thể đột nhiên quật khởi này, Trần Khải lại không có một chút hảo cảm nào.
Đã vô số lần ông ta hối hận mình không nắm chắc cơ hội, cho dù tân thành chủ muốn bồi dưỡng một thế lực có thể đối kháng với ông ta, ông ta cũng nên nhân sự kiện này mà kiếm một khoản lớn, không ngờ chỉ một lúc không để ý đã khiến cho Triệu Thiên Vũ chiếm tiện nghi.
Triệu Thiên Vũ này, mấy năm trước vẫn là một thợ săn dị thú cấp thấp với hai bàn tay trắng phải kiếm tiền dựa vào việc đi săn, hiện tại, lại có thể cùng mình cùng ngồi cùng ăn, Trần Khải nghĩ như thế nào cũng thấy không được tự nhiên, một vài lúc khi nhìn thấy Triệu Thiên Vũ tuổi trẻ đã được vô số người theo đuổi, ông ta lại càng cảm thấy phản cảm.
Nhưng bộ trang sức mà Triệu Thiên Vũ mua hạ này sao lại xuất hiện trong nhà mình, chẳng lẽ người này còn muốn đánh chủ ý vào Trần gia?
Tại thời điểm Trần Khải nghi hoặc, Triệu Thiên Vũ đã mang theo Lâm An Liệt vào ghế lô của Mạc Thủy Cư, còn gọi một đống đồ ăn quý nhất.
“Anh Thiên Vũ, hai ngày nay anh đang bận cái gì mà không tới gặp em?” Lâm An Liệt hỏi. Có điều, tuy rằng Triệu Thiên Vũ không tới gặp gã, nhưng thông qua internet hai người vẫn hàn huyên rất nhiều, gã đối với Triệu Thiên Vũ hảo cảm cũng càng ngày càng nhiều, người đàn ông nhìn qua có chút lạnh lùng khó thân cận này, vậy mà mỗi câu đều có thể chạm vào trong tâm khảm của gã.
“Gần đây có rất nhiều chuyện, còn có một cuộc làm ăn ……” Triệu Thiên Vũ lộ ra thần sắc buồn rầu.
“Là vụ làm ăn trong tay cha em?” Lâm An Liệt hỏi.
“An liệt……” Triệu Thiên Vũ muốn nói lại thôi.
“Anh Thiên Vũ, sau đêm qua khi anh nói chuyện, em cũng đã đi tìm tư liệu, đương nhiên biết mối làm ăn này đang ở trong tay cha em,” Lâm An Liệt cắn chặt răng
“Anh Thiên Vũ, em sẽ lấy tài liệu khách hàng từ chỗ của cha…… Anh cũng biết, người em yêu nhất là anh!”
“An liệt……” Triệu Thiên Vũ lại chỉ nói hai chữ.
Lâm An Liệt lấy ra một tiểu tiểu u bàn đưa cho Triệu Thiên Vũ:
“Anh Thiên Vũ, thứ này cho anh!”
“Điều này là sao?” Triệu Thiên Vũ khô cằn mở miệng.
“Tại sao lại không được?” Lâm An Liệt quyệt miệng, lại nói:
“Anh Thiên Vũ, vì sao mỗi lần gặp mặt anh đều lạnh lùng như vậy, hoàn toàn khác với lúc nói chuyện trên mạng! Rõ ràng anh đều nói với em, em là cả trái tim của anh!”
Triệu Thiên Vũ nhìn đối phương làm nũng, cảm thấy bản thân như đang đụng phải một con sâu lông, cả người nổi da gà vô cùng khó chịu, một hơi nghẹn tại trong bụng lại không phun được. Thậm chí anh rất muốn bắt lấy Trần Mộc dùng sức mà lay động, hỏi một câu –“Rốt cuộc cậu làm gì trên mạng để thanh danh tôi bại hoại như vậy a!”
Đúng vậy, lấy tài khoản của Triệu Thiên Vũ nói chuyện phiếm với Lâm An Liệt chính là Trần Mộc, có điều, hắn dùng “vợ ở bên cạnh” Hoặc là “đang làm việc” làm nguyên nhân, không dùng video và giọng nói mà chỉ dùng văn tự.
“An liệt…… có vài lời, anh không thể nói ra miệng……” Triệu Thiên Vũ cảm thấy bản thân đã hết cách.
“Anh Thiên Vũ……” Lâm An Liệt có chút bất mãn làm nũng.
Triệu Thiên Vũ dừng dừng, đem cái u bàn kia đẩy trở về:
“Liệt liệt, thực xin lỗi, lúc trước anh còn nghi ngờ với em, anh nghĩ rằng…… dù sao em cũng là con trai của Trần Khải……”
“Anh Thiên Vũ?” Lâm An Liệt vẻ mặt khó hiểu.
“Có một số việc em không cần biết, cầm lấy đi, danh sách khách hàng này với anh không quan trọng.”
“Nhưng anh Thiên Vũ, không phải anh nói hiện giờ anh thiếu tiền sao?”
“Cho dù anh thiếu tiền, cũng không thể hại em.” Âm thanh của Triệu Thiên Vũ không có gì phập phồng.
“Như vậy…… Anh Thiên Vũ, anh có chuyện gì thì nhất định phải nói với em đấy!”
“Anh sẽ ……” Triệu Thiên Vũ mở miệng, lúc này, thiết bị liên lạc trên tay đột nhiên vang lên, anh vừa cúi đầu liền thấy được tin nhắn của vợ mình, lập tức mở miệng:
“Anh có việc gấp phải đi trước, em cũng biết anh vừa mới phát triển, có nhiều người quấy rồi lắm.”
Lâm An Liệt có chút bất mãn, nhưng nghĩ đến lúc trước trên mạng Triệu Thiên Vũ nói những chuyện phiền toái, vẫn  lý giải mà thả người.
Đợi Triệu Thiên Vũ rời khỏi ghế lô, vẻ mặt thiên chân không rành thế sự của Lâm An Liệt liền hoàn toàn tiêu thất, gã dựa vào ghế, nghĩ đối sách kế tiếp.
Gã tin tưởng Triệu Thiên Vũ đối mình là có ý tứ, thậm chí còn rất thích mình, dù sao, mấy ngày nay Triệu Thiên Vũ vì gã mà bỏ tiền cũng không phải giả, có điều, khẳng định đối phương càng để ý tiền tài trong tay mình hơn, cho nên mới có thể hoài nghi mục đích của mình, thậm chí lấy một danh sách khách hàng thử mình, bởi vậy mới có thể đem bộ trang sức anh ta mua trước mặt mọi người tặng cho mình.
Chẳng lẽ Triệu Thiên Vũ không nghĩ đến, bản thân cùng một chỗ với anh ta, sẽ chú ý động tĩnh của anh hay sao?
Luôn mồm nói muốn tốt cho mình, phong tỏa tin tức hai người, lại đem trang sức quý giá mọi người đều biết tặng cho mình…… Lâm An Liệt lạnh lùng cười, nếu không phải gã muốn đối phó Trần Khải thì phải dùng Triệu Thiên Vũ, lại muốn khiến Trần Mộc phải ăn đau khổ…… Gã sẽ phải lấy lòng anh ta như vậy sao?
Có điều, lần này mình đem danh sách khách hàng của Trần Khải đưa cho Triệu Thiên Vũ, như vậy có thể khiến anh ta tin tưởng mình, về sau còn phải khóc lóc kể lể mẹ của mình khổ sở như thể nào……
Muốn trở thành người thừa kế của Trần gia rất khó, nhưng có Triệu Thiên Vũ duy trì sẽ không giống vậy, đối phó Trần Khải cũng không dễ dàng, hiện giờ anh ta cũng chưa gật đầu lấy một cái…… Dù sao, gã muốn Trần Khải chết nhưng cũng không muốn mình chết theo.
Thời điểm Lâm An Liệt buổi tối về nhà liền nhìn thấy thần sắc Trần Khải băng lãnh chờ mình.
“Liệt liệt, ba ba đối với con được không?”
“Đương nhiên tốt lắm, ba ba đối với con tốt nhất.”
“Vậy vì sao con làm như vậy?” Trần Khải hỏi, sau đó, đem bộ trang sức kia ném tới trước mặt Lâm An Liệt.
Còn nói cái gì muốn bồi thường mình, không phải coi trong nhất vẫn là bản thân ông ta? trách không được lúc trước vì kế thừa gia tộc mà bắt mẹ nạo thai, Lâm An Liệt không khỏi cười lạnh, trên mặt cũng chỉ là bộ dáng kinh ngạc vô tri:
“Ba ba, con làm cái gì?”
“Trang sức này sao con có được?” Trần Khải hỏi.
“Là Triệu Thiên Vũ cho, con không thích liền cho dì.”
“Tại sao Triệu Thiên Vũ lại cho con trang sức?”
“Anh ta nói anh ta thích con, có điều con không thích anh ta.” Lâm An Liệt vẻ mặt khó hiểu nhìn về phía Trần Khải, giống như rất khó hiểu tại sao đối phương lại hỏi như vậy.
Phản ứng của Lâm An Liệt như vậy, ngược lại khiến Trần Khải hỏi không nổi nữa, ngẫm lại cũng đúng, Triệu Thiên Vũ đưa cho Lâm An Liệt…… Rõ ràng là không có ý tốt.
Trần Khải không hề hoài nghi Lâm An Liệt, cũng không bao giờ nghĩ đến, xoay người, Lâm An Liệt liền cùng “Triệu Thiên Vũ” Nói cha của mình có bao nhiêu đáng giận, không lý do hoài nghi mình, lại hướng đối phương tố khổ, nói bởi vì bộ trang sức kia của đối phương mà bản thân phải chịu oan uổng.
Trần Mộc ở trong nhà Triệu Thiên Vũ, cầm bộ đàm liên lạc của Triệu Thiên Vũ nói chuyện cùng Lâm An Liệt, nhìn thấy những hàng chữ Lâm An Liệt bất mãn với Trần Khải, đương nhiên đánh xà tùy côn thượng, lại dạy Lâm An Liệt không ít chuyện buôn bán.
Lâm An Liệt là trợ lý cá nhân của Trần Khải, có thể tiếp xúc với những văn kiện cơ mật nhất của Trần Khải, đương nhiên sẽ càng có nhiều cơ hội xuống tay.
Từ lần trước khi gã đem tư liệu giao cho Triệu Thiên Vũ, Triệu Thiên Vũ đối gã liền thân thiết hơn hẳn, rất nhiều thứ cũng không còn cất giữ nữa, hơn nữa, đối với gã càng thêm chân tâm thật lòng…… Lâm An Liệt đem những thứ trong máy tính của Trần Khải sao lưu cho mình một bản, nếu không phải Triệu Thiên Vũ cung cấp phần mềm, gã còn không lấy được tư liệu bên trong.
Những tư liệu này không phải thứ lúc trước có thể so sánh, đơn giản nói là danh sách khách hàng, cũng cùng là tư liệu còn không bằng gọi đây là chứng cứ phạm tội.
Việc buôn bán, sẽ không tránh được một vài thứ vi phạm pháp luật, có một số việc, không có người phát hiện liền vĩnh viễn không có việc gì, một khi bị người phát hiện…… Huống chi, gần đây Trần Khải cần chi tiêu rất nhiều, đương nhiên sẽ không tránh được việc động tâm tư, tuy rằng ông ta là chủ tịch của công ty, nhưng lại không có quyền được lấy tiền của công ty……
Hết chương 56

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.