Trùng Sinh Chi Dị Thú Liệp Nhân

Chương 97:




“Ý ngài là, muốn A Hổ giúp ngài ấy thăng cấp?” Trần Mộc kinh ngạc hỏi. A Hổ có thể giúp người thăng cấp, điểm này hắn biết, nhưng hắn chưa bao giờ nhắc tới với ai, như vậy Trương Lê và Đệ nhị, tại sao lại biết được?
“Đúng vậy.” Điểm thứ hai đầu, A Hổ sự tình hắn là theo viện nghiên cứu biết được hơn nữa đến nay, A Hổ tồn tại, đã muốn hấp dẫn rất nhiều người.
“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Trần Mộc hỏi, hắn vốn nghĩ chỉ có dị thú mới có thể cảm giác A Hổ khác, nhưng  hiện tại, Đệ nhị lại nói cho hắn biết chuyện này không chỉ có một người.
“Lại nói tiếp, cũng là liên minh sơ sẩy……”
Lúc trước Chu Dật Minh rút máu A Hổ mang về làm nghiên cứu, nhưng cũng không có tin tức gì hữu dụng, chỉ trong tế bào máu của A Hổ cũng có vật chất giống dị năng giả mà thôi.
Bởi vì lúc ấy vừa vặn đối với việc tạo thai nhi bằng tế bào rất khẩn cấp, cho nên nghiên cứu viên cũng để lại việc nghiên cứu tế bào của A Hổ và người của U Minh thành, mãi đến gần đây mới lại nghiên cứu tiếp.
Mà chính lúc này, một nghiên cứu viên trong lúc vô ý phát hiện, trong tế bào của A Hổ có phóng xạ mỏng manh, mà phóng xạ cũng vô cùng giống với phóng xạ của thiên thạch được tư liệu ghi lại!
Thiên thạch có thể mang đến tiến hóa, nhưng phóng xạ của nó quá mức cường liệt, dễ dàng khiến người ta chưa tiến hóa đã tử vong, còn A Hổ thì sao?
“Một năm này, dường như tất cả các quốc gia đều đánh chủ ý lên tư liệu của viện nghiên cứu, quốc gia đối với hạng mục nghiện cứ đào tạo phôi thai trông giữ rất nghiêm, nhưng mấy mẫu đo lường kiểm tra máu lại không chú ý nhiều lắm, cho nên lộ tin tức.” Đệ nhị có chút ngượng ngùng mở miệng. Chuyện này tạm thời không có nhiều người biết, ông và Trương Lê đều đè nặng tin tức, ngay cả ông nội của Chu Dật Cẩn cũng không biết tình huống cụ thể, dù sao đó cũng là cấp cao của quốc gia chặn tin tức, nhưng bọn họ chặn được một cái tức, lại có khả năng càng nhiều tin tức đã bị lỗ ra ngoài, cũng không biết các quốc gia khác sẽ làm ra chuyện gì!
“Cái gì? Có bao nhiêu người biết chuyện này?” Trần Mộc đứng lên, chuyện như vậy, Đệ nhị hẳn là nói cho hắn trước tiên!
A Hổ là chiến hữu của hắn, là bạn vào sinh ra tử với hắn!
“Cấp cao của liên minh đã biết, Có điều tôi đã giúp cậu áp chế, còn những quốc gia khác tôi đã liên lạc rồi, lão bất tử tôi đây cái khác không nói, trên thế giới vẫn có ảnh hưởng.” Trương Lê có chút xấu hổ mở miệng.
“Cho dù ngài trên quốc tế có lực ảnh hưởng, nhưng nhiều người muốn dò xét như vậy, sao có thể phòng được?” Không có dị năng muốn có được dị năng, người có dị năng muốn trở nên cường đại hơn. Trên mặt Trần Mộc phát lạnh, vốn bởi vì tham gia lễ thành hôn của Khương Tuấn Hoành mà vụng trộm bày ra hôn lễ của mình, hiện giờ lại không thể không lo lắng cho tương lai của mình.
Vốn còn muốn cầu hôn trong một bữa tối có ánh nến thật xa hoa lãng mạn, bây giờ đều vô dụng sao? Bởi vì mặc kệ thế nào, hắn cũng sẽ không đem A Hổ giao ra!
“Xin lỗi.” Trương Lê và Đệ nhị cùng nhau giải thích.
Trần Mộc biết, việc này cũng không liên quan tới Trương Lê và Đệ nhị, thậm chí lúc trước hắn còn nói có chút nặng lời:
“Việc này cũng không liên quan tới hai người…… Nếu tin tức không bị tiết lộ ra ngoài, nói cái gì cũng tốt, nhưng hiện tại…… Ý của hai người là muốn A Hổ theo hai người?” Trần Mộc nghĩ tới tính toán ngay từ đầu của hai người. Kì thật bọn họ cũng muốn giúp hắn, ngay từ đầu đã dùng giọng điểu khẩn cầu, có thể nói là vô cùng tôn trọng hắn.
“Đúng vậy,” Đệ nhị mở miệng
“Lúc này viện nghiên cứu đã có kết quả, phóng xạ trên người A Hổ sinh ra là do nó còn chưa hoàn toàn tiêu hóa được thiên thạch, lúc trước khi vừa ăn thiên thạch, phóng xạ trên người nó là mạnh nhất, cậu có thể đạt tới cấp chín hẳn cũng có liên quan tới nó, Chu Dật Cẩn cũng bởi vì vậy mà kích phát ra dị năng nhưng đến hiện tại đã có chút yếu đi, theo chúng tôi phỏng đoán, nhiều nhất là qua hai năm nữa, A Hổ có thể hoàn toàn tiêu hóa thiên thạch, cũng không còn công hiệu như vậy nữa. Mà mạng của Trương Lê, căn cứ theo phỏng đoán của chúng tôi cũng chỉ còn hai năm, nếu trong hai năm này mà không thể đột phá……” Đệ nhị thừa nhận,ông đưa ra yêu cầu như vậy, vừa là muốn tốt cho Trần Mộc, càng nhiều hơn là bởi vì tư tâm của mình, cũng bởi vậy, ngay từ đầu ông cũng dùng một chữ ” cầu”.
Sự khác biệt của A Hổ, khi còn ở Châu Phi ông đã có thể cảm nhận được, tiềm lực của A Hổ rất cao, ít nhất có thể trở thành cao thủ cấp mười, có điều, thời gian tiến hóa của động vật dài hơn con người rất nhiều, cho nên mới không có biểu hiện ra ngoài.
Cho dù mình luôn luôn tiến bộ, cho dù mình đã đạt tới cấp mười, vẫn không thể nào so sánh được với các cơ quan của quốc gia…… Trần Mộc biết, tính nghiêm trọng của chuyện này không chỉ Đệ nhị và Trương Lê đè xuống là được, A Hổ có thể giúp người tiến hóa, hiện nay chỉ có dị thú cấp mười một lại không có người nào đạt tới cấp mười một, những cao thủ đó có ai không muốn đạt tới cấp mười một? Có quốc gia nào không muốn có cao thủ cấp mười một toạn trấn?
Hiện giờ quốc gia còn có thể lén gạt tin tức này, nhưng cũng không có nghĩa là gạt được mãi mãi!
Trương Lê và Đệ nhị nhanh chóng tới tìm hắn như vậy, ngoại trừ giúp hắn giải quyết, sao có thể không vì muốn sớm một bước tới tìm A Hổ? có lẽ, đây cũng là yêu cầu của cấp trên, giống như mười hai đứa trẻ kia, cuối cùng cũng được cho phép bồi dưỡng, có lẽ hoàn toàn là vì lợi ích của liên minh.
“Tôi đồng ý, có điều A Hổ bị các ngài mang đi, nhưng an toàn của chúng tôi sao có thể được cam đoan?” Trần Mộc hỏi, một Lưu Tần Thiên đã có thể khiến hắn suýt chết, càng đừng nói tới không chỉ có một cao thủ cấp mười hay là một quốc gia!
“Vốn chúng tôi cũng dự định để các cậu cùng rời khỏi, ở Nông nghiệp chi thành của tôi có một trang viên, có thể mời các cậu đến nghỉ phép không?” Trương Lê mở miệng.
“Hy vọng nơi đó có thể ở đủ người.” Trần Mộc cong cong khóe miệng, đây cũng coi như trao đổi lợi ích, có điều, một ngày nào đó, hắn muốn cả thế giới này không ai có thể xem nhẹ hắn, giống như con đại bạch sa kia, có bản lĩnh làm cho cả xã hội loài người kiêng kị.
Sau khi chia tay Đệ nhị, Trần Mộc trở về hôn lễ, Khương Tuấn Hoành và Tiết Mỹ Lệ đang kính rượu, mà Chu Dật Cẩn vẫn đang ngồi ở góc hẻo lánh khiến người chú ý kia.
Hoàn cảnh nơi này rất không tồi, Khương Tuấn Hoành không thiếu tiền, cho nên hôn lễ được bố trí vô cùng xinh đẹp, thậm chí còn có không ít hoa tươi, hoa hồng đỏ làm nổi bật không gian bách hợp càng thêm trắng noãn.
Trần Mộc đột nhiên nhớ tới bản thân đã sớm có tính toán, trực tiếp “Trộm” một bó hoa hồng, đi đến trước mặt Chu Dật Cẩn.
“Anh yêu em, làm bạn lữ của anh được không?” Hai chiếc nhẫn giống nhau như đúc, chỉ có chữ bên trong khắc khác nhau được đặt trong một chiếc hộp, được Trần Mộc nâng trong lòng bàn tay. Hắn quỳ một gối xuống đất, thành khẩn mở miệng.
“Được.” Chu Dật Cẩn mở miệng, dừng một chút, mặt đỏ bừng.
“Trần lão đại, anh đến cướp sự nổi bật của tôi sao?” Khương Tuấn Hoành chụp lên vai Trần Mộc, vậy mà còn lấy đồ của cậu ta mượn hoa hiến phật!
“Không phải tôi cảm thấy bầu không khí ở đây quá tốt hay sao?” Trần Mộc cười cười, đột nhiên ôm lấy Chu Dật Cẩn hôn một cái, sau đó dùng dị năng cuộn hai đứa nhỏ lên:
“Chỉ sợ chúng ta phải đi ra trước!” Vừa mới nói xong, liền mang theo Chu Dật Cẩn ra cửa.
Cách đó không xa Cao Viện Viện dùng đôi giày cao gót hơn mười phân chậm rãi đi tới, thấy một màn như vậy, phẫn nộ dậm dậm chân, trực tiếp đem đế giày cao gót đánh gãy, sau đó càng thêm ảo não. Cô không nên đi cái đôi giày chết tiệt này, nếu không phải tại đôi giày này, cô đã có thể xem náo nhiệt rồi, hiện giờ lại thành xấu mặt!
Tại sao cô không phải là dị năng giả hệ phong cơ chứ? Dị năng này có lợi khí là khiến cho dáng người nổi bật lại còn có thể duy trì cân bằng thân thể ngay cả khi bước đi như bay!
Những người khác cũng kinh ngạc nhìn một màn này, lại nhanh chóng thu được tin tức Trần Mộc phát ra:
“Các huynh đệ, chúng tôi đi hưởng tuần trăng mật, không cần nhớ thương!”
“Mới trở về vài ngày, lại đi?” Nhìn tin tức này, phần lớn mọi người đều thở dài một hơi, chỉ sợ, lại xảy ra chuyện gì đó.
Nông nghiệp chi thành, là thành thị xinh đẹp nhất của liên minh người Hoa, khác biệt hoàn toàn so với các thành thị kín người hết chỗ khác. Lượng dân cư ở thành thị này rất ít, bên trong lồng phòng hộ, khắp nơi đều là màu xanh lục tươi mát, hơn phân nửa diện tích của thành thị đều dùng để trồng thực vật không đất cung cấp cho toàn bộ liên minh.
Trong những lọ thủy tinh, chứa đầy dịch dinh dưỡng, các loại thực vật phát triển bên trong dịch dinh dưỡng, không gian nơi này đều được tận dụng triệt để, chia làm vài tầng để gieo trồng, vì tránh cho ánh sáng không đủ, con gia tăng thêm nguồn sáng.
Ngoại trừ những loại thực vật không trồng bằng đất, ở đây còn có một nơi tụ tập phần lớn người ở nơi này, họ đều là người tốt nghiệp ở học viện nông nghiệp của Tổng hợp thành thị, hoặc là con cái của họ.
Học viện nông nghiệp của Tổng hợp thành thị, là học viện mà vô số người muốn thi vào, một khi thi đỗ, có thể cả đời ở trong nông nghiệp thành thị, phải biết hoàn cảnh nơi này tốt nhất trong toàn bộ liên minh, mà tuổi thọ của người dân ở nơi này cũng cao nhất liên minh.
Đương nhiên, địa phương hấp dẫn người nhất của Nông nghiệp thành thị, chính là mảnh đất ở phía bắc. Thổ nhưỡng ở nơi đó là trước mạt thế lưu lại, vô cùng sạch sẽ không hề có phóng xạ, hiện nay, xung quanh đó được bao lại bằng các tường vây cao, bên trong trồng rất nhiều thứ, thậm chí là các loại mà cả địa cầu cũng chỉ còn một hai cây.
Một chiếc chiến xa tiến vào Nông nghiệp thành thị, đưa tới vô số ánh mắt của người hiếu kì, muốn đạt được giấy thông hành của nông nghiệp thành thị cũng không dễ dàng, phải biết, có vô số người đều liều mình muốn ở nơi này, để cho con mình được ở trong hoàn cảnh tốt nhất!
“Cái xe chết tiệt này, vậy mà đi vào lục nguyên!” Một cụ ông mở miệng, vẻ mặt cực kỳ hâm mộ.
“Cái cánh cửa kia, nhiều năm như vậy cũng chưa từng mở ra đúng không? Không biết người trong chiến xa là nhân vật gì.” một người khác mở miệng, quyết định muốn đi hỏi bác chồng của mình, bác chồng của anh ta, là nhân viên bảo vệ duy nhất của lục nguyên!
Rất nhiều người tỏ vẻ kinh ngạc, mà người trong chiến xa hiện giờ cũng đang kinh ngạc không kém gì bên ngoài.
Chiến xa cự đại tiến vào cánh cửa kia, sau đó liền nhìn thấy một con đường đá rộng lớn, mà ở ven đường, trong bùn đất ngăm đen đang sinh trưởng vô số thực vật biến dị.
Lưu Chân Chân mở cửa sổ, không khí bên ngoài khiến cho người ta chấn động, Lương Duyệt trong lòng bà càng hưng phấn mà vung vung cánh tay béo đô đô thịt.
“Không khí nơi này thật tốt, có thể ở trong này đối với thân thể vô cùng có lợi.” Vẻ mặt Lương Thụy sợ hãi nhìn bên ngoài.
“Đúng vậy, Duyệt Duyệt có thể ở lại trong này, chỉ sợ không cần đồ trang điểm lớn lên cũng vẫn trong veo như nước.” Lưu Chân Chân cười nhìn Trần Mộc, lại hôn con gái trong lòng.
Bà biết, Trần Mộc đối với chuyện muốn bà chuyển nhà có chút áy náy, nhưng có thể đến được một nơi như vậy, bọn họ cam tâm tình nguyện.
“Dường như con ở đâu cũng không ở lâu được.” Trần Mộc đùa với con trai trong lòng, có lẽ đứa nhỏ đều thích ở những nơi lay động, hai đứa nhỏ này đối với lữ trình nhàm chán vô cùng thích thú.
“Coi như hưởng tuần trăng mật đi” Chu Dật Cẩn mở miệng
“Thuận tiện còn có thể chăm sóc tốt cho con, em đã xem không ít trước mạt thế, trẻ con được ba tuổi đều sẽ chạy khắp nơi tiếp xúc với thiên nhiên.”
Hiện giờ Chu Dật Cẩn nghiễm nhiên là một học giả giáo dục, y xem không ít, con trai con gái cũng không dùng những phương pháp giống nhau để giáo dục.
Sau khi Trần Mộc cầu hôn ở hôn lễ của Khương Tuấn Hoành, hai người đi đăng kí, về sau bọn họ chính là vợ chồng hợp pháp, nhưng thời gian rất eo hẹp, cũng không thể tổ chức hôn lễ, có điều để hai năm sau bổ sung cũng được, đến lúc đó, có lẽ hai đứa nhỏ có thể làm hoa đồng!
“Là vậy sao? Đợi khi con của tôi cũng ra đời, để cho chúng nó đến nơi này nhạy nhảy đi.” Đệ nhị mở miệng.
“Mười hai đứa cùng chạy, ngài đuổi được không?” Chu Dật Cẩn cũng đã biết được nguồn gốc mọi chuyện, lúc này tâm tình không tốt chút nào. Y biết dị năng của mình hơn phân nửa là A Hổ mang đến, cũng biết sự khác biệt của A Hổ, cho nên cũng không hề nói gì, lại không nghĩ đến……
“Dù thế nào cũng là cống hiến cho quốc gia, nghe nói, còn an bài hai chuyên gia giáo dục đến đây.” Đệ nhị bất đắc dĩ mở miệng. Trương Lê đem việc nuôi dưỡng con cho rằng rất đơn giản, sau khi nói chuyện với đối phương, mới biết  cái người được gọi là mạnh nhất liên minh người Hoa này không hề biết trẻ con bao nhiêu tuổi có thể nói bao nhiêu tuổi sẽ biết đi, càng không biết đứa nhỏ không thể tự  ăn tự đi WC được!
“Như vậy là tốt rồi.” Một người quản ba đứa, hy vọng bọn họ chịu nổi, ách, lớn tuổi rồi, vận động gân cốt một chút cũng tốt.
“Phía trước là chỗ ở của ta.” Trương Lê luôn luôn quan sát ba đứa nhỏ trên xe, lúc này chỉ vào chỗ xa xa mở miệng. Người lái xe cũng là quản gia mà cấp trên an bài cho ông, chuyên môn giúp ông xử lý chỗ ở, đáng tiếc ông cũng không ở đây, phần lớn thời gian đều ở trên đảo Hải Nam.
Đó là một biệt thự được rất nhiều cây đại thụ bao quanh, so với mấy cái biệt thự ở Nghiên cứu chi thành có vài bồn cây nhỏ vây quanh thật không thể sánh được.
“Nơi này rất được.” Trần Mộc mở miệng. Tuy rằng phải nhanh chóng đi tị nạn một cách bất đắc dĩ, nhưng thế ngoại đào nguyên như vậy ở cũng rất thoải mái.
“Nơi như vậy không chỉ có một chỗ, nhưng ngay cả Đệ nhị cũng không có, nếu cậu có thể đạt tới độ cao của ta, khẳng định có thể có được một nơi hấp dẫn như vậy.” Trương Lê cười tủm tỉm mở miệng.
“Tôi sẽ!” Trần Mộc mở miệng, tuy rằng đạt tới cấp mười, nhưng hắn đối với việc dùng khu vực dị năng cũng chưa rõ ràng, những ngày tiếp theo, có Trương Lê một cao thủ như vậy ở bên cạnh, hắn hoàn toàn có thể đặt vấn đề!
Hoàn cảnh nơi này bọn họ rất thích, A Hổ Tiểu Bảo mấy linh thú cũng thích, chỉ là hai con liệp báo thú lại không được tốt lắm, sợ chúng sẽ phá hủy các loại thực vật phần lớn người không biết ở nơi này nên chúng nó bị cấm túc, chỉ có thể đi dạo trong sân, mà bộ dáng đáng thương hề hề của chúng nó, cũng chọc con viên hầu thú mà Đệ nhị nuôi dưỡng làm ra động tác cười to.
“Rất náo nhiệt.” Trương Lê đột nhiên rất có cảm xúc, tuy rằng ông cũng nhìn ra trẻ con rất khó để chăm sóc, nhưng nếu có một đám trẻ con thì sẽ rất náo nhiệt đúng không? Lúc trước một mình ông ở đảo Hải Nam, dù sao cũng thấy tịch mịch.
“Đương nhiên!” Trần Mộc nhìn A Hổ biến lớn, đè nặng Tiểu Bảo mở to miệng hù dọa đối phương, không nhịn được hiểu ý cười.
Cuộc sống trong này bình tĩnh mà tốt đẹp, có điều chỉ ở lại hai ngày, Đệ nhị liền rời khỏi, ông muốn đi xem mấy đứa nhỏ trong dịch chăm sóc.
Trước khi đi, ông tìm Trần Mộc, nói rất nhiều, nói bản thân năm đó, cũng nói Trương Lê năm đó.
Ông biết Trương Lê mệnh không còn dài nhưng lại không để ý đến điều đó, chỉ là ông lại hy vọng Trương Lê có thể tiếp tục sống, cho dù thăng đến cấp mười một thật xa vời, nhưng ít nhất cũng có một tia hi vọng không phải sao?
Trần Mộc đối với Trương Lê, cho dù thế nào cũng vẫn có hảo cảm. Nếu lúc trước Trương Lê không nuôi rùa biển, chỉ sợ bây giờ hắn vẫn còn đang ở trong biển làm trâu làm ngựa cho đại bạch sa, cho nên, hắn cũng rất hi vọng Trương Lê có thể đột phá.
A Hổ rất thông minh, hơn nữa càng ngày càng thông minh, rất nhiều chuyện chỉ cần Trần Mộc nói nó đều có thể lý giải, cho nên ngày kế tiếp, vẫn đi theo Trương Lê.
Làm tân thủ ba ba, dù sao cũng sẽ luống cuống tay chân, Chu Dật Cẩn lúc đầu, đứa nhỏ nấc một tiếng cũng không nhịn được mà lên mạng hỏi chuyên gia, đứa nhỏ hắt xì một cái cũng sẽ nhảy dựng lên, đứa nhỏ khó đi đại tiện lại càng lo lắng không thôi, hiện giờ đã ba tháng cũng bình tĩnh hơn rất nhiều rồi, người lo lắng các loại giờ đổi thành Trần Mộc.
“Tiểu Cẩn, cái ót của con trai thiếu tóc thì làm sao bây giờ?”
–“Đó là do lúc ngủ nó cọ lên chiếu! khi nào nó trọc hết thì anh đến tìm em!” Chỉ ít đi mấy sợi tóc như vậy mà Trần Mộc cũng có thể chú ý tới, sẽ không trở thành cha ngốc đấy chứ?
“Tiểu Cẩn, mông con gái sao lại xanh đen như vậy?”
–“Không có việc gì! Trời sinh! dù sao cũng không có ai đánh nó!”
“Tiểu Cẩn! Không tốt! Tại sao trong phân của con trai em đi đại tiện lại có vật thể màu trắng? Có cần đi tìm chỗ làm xét nghiệm hay không?”
–“Đó là cấn sữa! Con trai anh ăn nhiều!”
“Tiểu Cẩn! Tại sao con gái em lại không ăn sữa?”
–“Anh đút nhiều quá! Khẳng định nó không tiêu hóa được! Còn có, đây cũng là con trai con gái anh!”
“Đi! Hỏi lại một câu, lúc nào con anh sẽ gọi cha?”
Chu Dật Cẩn đem linh kiện trong tay mình ném đi:
“Em gái của anh đã gọi chưa?” Gần đây y đang muốn nghiên cứu một người máy gia dụng.
“Chưa, quả thật, có thể lấy nó để tham chiếu, con của anh khẳng định lợi hại hơn con của Lương Thụy!” Trần Mộc dương dương tự đắc mở miệng.
“Em cảm thấy phải nói cho anh biết một chuyện” Chu Dật Cẩn cười cười:
“Mẹ anh ở ngay phía sau.”
“Thảm, anh vội dùng dị năng để nâng con nên đã quên mất phải mắt nhìn sáu đường tai nghe tám hướng rồi!” Trần Mộc bất đắc dĩ quay đầu đối mặt với Lưu Chân Chân đang tươi cười. Nhìn thấy hắn, Lương Duyệt vừa cười vừa muốn hắn ôm.
Trần Mộc lập tức bị em gái đả động:
“Vẫn là Duyệt Duyệt thông minh nhất, đều sẽ vỗ tay!” Con của hắn, trêu đùa cũng không vui như vậy!
Hết chương 97
Edit: Cảm thấy trình độ edit tuột dốc không phanh ( chưa thấy lên chỉ thấy tuột) Bạn nào đọc đoạn nào thấy chuối chuối sai sai có thể bảo mình:))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.