Trưởng Lão Ép Tôi Làm Thiên Sư

Chương 80: Theo dấu




Chuyển ngữ: PHẬT THỦ
Năm nay đã định không thể là một cái tết Nguyên Đán hạnh phúc, an yên.
Mấy ngày sau, Phật Môn, Đạo Môn khắp nơi đều gửi tin tức đến. Mấy tháng gần đây, tất cả tổng cộng có bảy trường hợp đạo quán, chùa, miếu gặp phải các vụ bạo hồn.
Có nơi bạo hồn xảy ra ở bãi tha ma, có nơi ở các trường học mà ngày xưa là chiến trường, tất cả đều nằm tại các địa điểm lý tưởng nuôi dưỡng, sản sinh ra Thi Lộ.
Sau khi phái người điều tra, Thi Lộ mà như Bạch Tiên Tiên hay ví von là “trái tim bị đánh cắp” nằm trong lòng đất quả thực đã bị “mất tích”.
Tất cả mọi giả thiết đều dẫn đến duy nhất một đối tượng tình nghi: Phàn Lai Tịnh.
Phật Môn và Đạo Môn hàng năm xử lý không biết bao nhiêu vụ việc kỳ quái, thần bí. Nếu không biết được chuyện về Thi Lộ, căn bản sẽ chẳng ai xâu chuỗi những việc này lại, càng không nghĩ nó có liên quan gì đến Phàn Lai Tịnh.
Trước đó tất cả đều chẳng lần ra được tin tức nào về gã, ai ai cũng nơm nớp lo lắng, đề phòng. Hiện giờ đã biết được gã đang hành động, và hướng đi của gã, mọi người mới dám nhẹ nhàng thở ra.
Chỉ sợ gã không làm gì.
Nhưng mà Thi Lộ dường như đối với Phật Môn hay Đạo Môn đều là một khái niệm quá mức mới mẻ, và thật ra hiện tại không ai hiểu biết đủ sâu để phân tích, lý giải nó một cách triệt để nhất.
Gã trung niên nuôi Miêu Quỷ kia chỉ nói, đây là phương thức luyện cổ được yêu thích nhất của Nam Cương, mỗi cái xác chỉ đựng được duy nhất một viên Thi Lộ. Vậy không hiểu Phàn Lai Tịnh tốn công sưu tầm nhiều viên như vậy để luyện cái gì.
Muốn tìm hiểu sâu xa về Thi Lộ, chỉ có thể đến tận vùng chuyên luyện Vu Cổ Nam Cương là để tìm hiểu.
Cuối cùng nhiệm vụ này lại rơi xuống đầu Linh Minh, đi cùng cô ấy là hoà thượng Phổ Không của chùa Diệu Âm.
Nam Cương vốn là tên gọi ở thời cổ đại, còn bây giờ theo sự phân bổ địa lý của Nhà Nước hiện thời, chính là khu vực Vân Quý Xuyên (*). Mà các bộ tộc, bộ lạc chuyên về sử dụng thuật Vu Cổ đều nằm ở các vùng núi vô cùng xa xôi, hiểm trở.
(*) Viết tắt của Vân Nam, Quý Châu và Tứ Xuyên.
Di chuyển ở khu vực có địa hình địa lý hết trèo đèo, lại vượt sông, lội suối này cực kỳ tiêu hao thể lực, vì thế cho nên cứ giao cho đám thanh niên trẻ tuổi là hơn. Vừa hay Linh Minh và Phổ Không đều là tinh anh trong đám thế hệ trẻ, giao việc này cho hai người họ cũng yên tâm.
Bạch Tiên Tiên còn dự định đón một cái tết an lành, vui vẻ bên Trần Lẫm. Kết quả việc này đột ngột xảy ra, khiến cô lập tức cảnh tỉnh, lên dây cót tinh thần, chuẩn bị chiến đấu. Bảy ngày nghỉ lễ nhanh chóng kết thúc, cần đi làm thì vẫn đi làm, cần đi học thì vẫn đều đặn đi học. Vấn đề Thi Lộ, cô có muốn gấp gáp cũng chẳng làm gì được, sinh hoạt trở về quỹ đạo bình thường. Hai người vẫn như thường mở phòng chứa xác, check in như bao ngày.
Nhưng trong chuỗi ngày nhàm chán vẫn có vài việc khiến người ta vui vẻ.
Chính là mong ước mua xe BMW cho ba Bạch rốt cuộc cũng có thể được chính thức và công khai đưa ra thảo luận trong cuộc họp gia đình.
Lúc nói chuyện này với hai vị trưởng lão, lòng Bạch Tiên Tiên nơm nớp lo lắng, sợ Tam trưởng lão biết sẽ đánh gãy chân cô, mắng cô là phá của tiêu xài hoang phí xa hoa.
Nào ngờ, Tam trưởng Lão chỉ nhướng mày một cái, nhưng không nói thêm gì, chỉ thì thầm to nhỏ với Nhị trưởng lão: “Con cái hiếu thuận với cha mẹ cũng là việc nên làm, về sau thi thoảng gọi Hướng Vọng lai chúng ta ra ngoài đi dạo, tận hưởng cái sự sung sướng khi được ngồi xe hạng sang.”
Thế Bạch Tiên Tiên chọn một hôm trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng, dẫn “ba vậy quý” trong nhà đi dạo mấy cái showroom 4S (*) tậu xế hộp.
(*) Hay Đại lý xe hơi 4S. Nôm na của cụm 4S này là:Chữ S thứ nhất: Sales – Bán hàng, bán hàng cho những ai đang có nhu cầu mua xe phục vụ cho mục đích cá nhân./Chữ S thứ 2: Service – Thương Mại Dịch Vụ, dịch vụ tốt hay không chính là yếu tố quyết định hành động không kém phần quan trọng để khách mua xe./Chữ S thứ 3: Spare Parts – Phụ tùng chính hãng, so với những showroom thì vẫn có nhiều nơi hàng nhập lậu không đúng nguồn gốc của xe nên quản lý và vận hành xe thường hay gặp yếu tố./Chữ S thứ 4: Global System – Kết nối toàn thế giới, mẫu sản phẩm của bạn phải có sự liên kết với nơi chiếc xe được nhập về để nếu phát sinh vấn đề thì việc giải quyết sẽ nhanh chóng, và khách hàng cũng yên tâm hơn.
Người đến mua xe đều là người hoặc trẻ tuổi, hoặc trung niên, hầu như không có những người già đến xem xe. Nhưng mà nhân viên của 4S cực kỳ chuyên nghiệp, khẽ nở một nụ cười nhẹ, lịch sự tiếp đón bốn vị khách. Sau khi nghe Bạch Tiên Tiên nói ra các yêu cầu về sản phẩm muốn mua thì lập tức dẫn họ đến quầy trưng bày, giới thiệu một số dòng xe phù hợp.
Tam trưởng lão cầm tách hồng trà nhân viên bán hàng mời, nhìn xung quanh chép miệng đánh giá: “Thời buổi bây giờ thật lắm kẻ nhiều tiền.”
Cũng không nhiều cho lắm.
Đặc biệt là một chiếc như BMW rất thích hợp cho doanh nhân, kẻ ít tiền thì mua loại có mức giá trung bình trở xuống, người giàu có thì chơi hẳn loại cao cấp trở lên, không những đảm bảo hiệu suất làm việc, nhu cầu của khách hàng mà còn không sợ bị mất mặt khi ra ngoài giao thiệp.
Hôm nay vừa vặn là cuối tuần, tất cả các showroom 4S đều tấp nập khách hàng ghé xem xe, Bạch Tiên Tiên vừa nghe nhân viên chăm sóc khách hàng tư vấn, vừa cẩn thận trưng cầu ý kiến của Bạch Hướng Vọng.
Ông Bạch nhìn trúng một con SUV hạng sang của BMW, vừa vặn giá tiền trong dự toán của Bạch Tiên Tiên, chủ yếu là nội thất ổn, không gian rộng rãi, nếu chở hai vị trưởng lão, thêm cô và Trần Lẫm, bốn người ngồi vẫn thoải mái.
Nhân viên tư vấn đứng bên cạnh cười nói: “Chú tinh tường thật đấy ạ. Đây là mẫu xe mới nhất năm nay của chúng cháu, được nâng cấp vượt trội hơn hẳn so với phiên bản cũ. Hiện tại ở showroom chỉ còn duy nhất hai mẫu là chiếc màu trắng này và chiếc màu xanh lam bên ngoài. Nếu như chú quyết định mua trong hôm nay, bên cháu sẽ lập tức hoàn thành các thủ tục cần thiết, mai chú có thể lái xe đi được rồi.”
Tam trưởng lão gật đầu: “Màu nào được hơn, tôi thấy đẹp nhất vẫn là màu trắng.”
Nhà họ Bạch đương nhiên phải dùng màu trắng.
Bạch Tiên Tiên hỏi thử ý kiến ba: “Ba thấy thế nào?”
Ông Bạch Hướng Vọng sờ sờ tay lái, lại kiểm tra chất da bọc ghế ngồi, hai mắt cười đến híp lại: “Được được được. Lấy cái này. Quyết định lấy cái này đi.”
Nhân viên tư vấn mặt mày mừng rỡ đang định dẫn khách đi ký hợp đồng, thì một thanh niên trẻ mở cửa ghế lái phụ, điềm nhiên ngồi vào chiếc xe, thái độ kiêu căng, hách dịch, dáng vẻ coi trời bằng vung. Gã này đứng bên ngoài cửa xe, hếch cằm nói với nhân viên tư vấn gần đó: “Anh cảm thấy con xe này rất hợp với anh, chú thấy sao?”
Anh chàng tư vấn viên tươi cười gật đầu: “Vâng ạ.”
Gã thanh niên trẻ tuổi hào phóng vỗ tay một cái: “Chốt. Anh lấy cái này.”
Cô nàng tư vấn viên đứng bên cạnh Bạch Tiên Tiên mắt chữ A mồm chữ O, không ngờ lại xảy ra việc như thế. Sau vài giây sửng sốt, cô vội vàng mở miệng: “Anh Vương, chiếc xe này mấy vị khách đây đã quyết định mua rồi.”
Anh chàng tư vấn viên lập tức hiểu tình hình, nhanh mồm nhanh miệng nói khéo với khách: “Anh Trương, chiếc xe trắng này hiện tại chỉ còn đúng một chiếc, hay là cùng dòng với nó còn một chiếc màu xanh trưng bày bên ngoài? Còn nếu anh vẫn thích em màu trắng này, vậy anh có thể chờ bên em một chút, chậm nhất một tuần từ hôm nay là hàng sẽ về đến showroom.”
Gã thanh niên trẻ tuổi hùng hổ trợn mặt: “Ông đây lái thử trước, nhìn trúng nó trước, làm gì có lý gì phải nhường cho kẻ đến sau?”
Cô gái tư vấn nở nụ cười chuyên nghiệp từ tối giải thích: “Thật có lỗi, thưa anh, bởi vì trước đó anh mới chỉ lái thử, còn chưa quyết định có mua sản phẩm không… Còn gia đình chị này đã chốt mua sản phẩm…”
Cô gái còn chưa nói dứt câu, gã trai trẻ kia đã giận giữ giơ tay chỉ thẳng mặt cô, quát lớn: “Chỉ là một đứa bán xe cũng dám lên mặt nói đạo lý với tao? Gọi quản lý của bọn mày ra đây.”
Gã ta lớn lối đến mức, tất cả những khách hàng có mặt tại showroom đều nhìn sang. Nữ tư vấn viên bị quát ngượng ngùng cúi đầu, hai má đỏ rần. Nam tư vấn viên nhanh chóng cười làm lành, tiến lên xoa dịu gã khách hàng khó ưa, nhưng gã ta vẫn làm bộ làm tịch phách lối khó chịu, nhất quyết không nghe nói lý: “Chỉ là một con xe nát chẳng mấy tiền cũng bắt ông đây chờ một tuần? Thứ đồ chơi vỏn vẹn có hơn 30 - 40 vạn này mà cũng xứng?”
Bạch Hướng Vọng từ vị trí ghế lái bước xuống, cười tủm tỉm nói với nữ tư vấn viên: “Chú không muốn lấy chiếc này. Lô hàng mới một tuần sau mới về đúng không?”
Nữ tư vấn giật mình, nhanh chóng xoa xoa hốc mắt phiếm hồng, từ tốn đáp: “Vâng. Vâng đúng rồi ạ. Một tuần sau hàng về.”
Nhị trưởng lão hiền từ đáp: “Thế được. Một tuần sau nhà ông qua xem xe.”
Tam trưởng lão trừng mắt nhìn gã thanh niên trẻ tuổi hách dịch, hắng giọng nói to: “Đúng. Đồ mới mọi thứ đều sạch sẽ, đỡ ô uế.”
Ba người theo chân cô gái tư vấn đi đến quầy làm thủ tục, đi được vài bước mới nhận ra Bạch Tiên Tiên vẫn đứng nguyên tại chỗ, chăm chú nhìn theo gã thanh niên trẻ kia, Bạch Hướng Vọng đi tới gọi con gái: “Tiên Tiên, kệ nó. Chúng ta đi thôi.”
Bạch Tiên Tiên nhíu chặt mày, vẫn nhìn chằm chằm về một phía.
Gã thanh niên trẻ tuổi dường như cũng đã nhận ra ánh mắt này, vừa ngoái đầu nhìn lại đã thấy một cô gái trẻ xinh đẹp nhìn mình không chớp mắt. Gã không còn giữ được thái độ phách lối, ngang ngược như ban đầu nữa, chỉ nhăn nhó hỏi: “Cô nhìn tôi làm gì?”
Bạch Tiên Tiên nở nụ cười nhẹ, ý vị thâm trường phán: “Thấy anh vượng khí quanh thân, tài lộc đầy nhà.” Gã kia nhất thời sững sờ, giọng của cô gái cũng bắt đầu nhạt dần, rồi dần lạnh xuống: “Đáng tiếc tài vận kia lại là thứ được khiêng tới. Haizz!”
Nói xong, quay người kéo Bạch Hướng Vọng đi.
Gã thanh niên trẻ tuổi giật mình, không thể tin được nhìn theo bóng lưng Bạch Tiên Tiên, tư vấn viên đứng bên cạnh gọi mấy lần cũng chẳng thấy gã phản ứng lại.
Lúc ký hợp đồng, Tam trưởng lão vẫn còn lầm bầm mắng nhiếc: “Trần đời lão đây ghét nhất là cái loại nhà giàu mới nổi láo lếu như thằng nhóc con đó.”
Nữ tư vấn viên chân thành nhìn cả nhà họ Bạch nói: “Thật may mắn cho cháu khi gặp được những khách hàng tốt bụng, hiểu lý lẽ như nhà mình.”
Mặc dù hiện tại chưa có xe, nhưng Bạch Hướng Vọng cũng chẳng vội vàng, cứ bình tĩnh chờ đợi, việc đâu sẽ có đó, ông vui vẻ ký hợp đồng theo hướng dẫn của showroom. Nữ tư vấn viên vì thái độ hoà nhã này không những cực kỳ cảm kích còn tặng thêm ưu đãi giảm giá cho họ. Việc hiện tại chỉ còn chờ một tuần nữa lấy xe.
Khi cả nhà họ Bạch xong xuôi thủ tục cũng đã là buổi chiều. Bạch Tiên Tiên lười quay lại bệnh viện. Để ăn mừng việc tậu xế hộp xịn, bốn người quyết định tối nay sẽ mở tiệc lẩu buffet tại nhà.
Mọi người tất bật phân công công việc, Bạch Hướng Vọng rửa rau, Nhị trưởng lão xào nấu, chuẩn bị nguyên vật liệu, Tam trưởng lão thái thịt, Bạch Tiên Tiên gọi điện báo Trần Lẫm tới ăn cơm.
Hoàn mỹ.
Chạng vạng tối, bên ngoài có người gõ cửa.
Bạch Tiên Tiên còn tưởng Trần Lẫm ghé qua. Một tay cầm trái táo lớn, vừa gặm, vừa hớn hở chạy ra mở cửa.
Cửa vừa mở, đã thấy một cụ bà cố sống cố chết lôi lôi kéo kéo một cậu thanh niên trẻ tuổi đứng ngoài cửa.
Anh chàng kia khăng khăng giãy giụa muốn thoát ra, bà lão thì gắt gao vừa túm vừa đánh: “Mày mà dám chạy, tao lập tức đánh chết tại chỗ! Bà đây cũng khỏi nhận đứa cháu như mày luôn!”
Cháu trai nghe thế lập tức ngoan ngoãn, nhưng vẫn lầm bầm cãi lại: “Cháu đã nói với bà mấy thứ giả thần giả quỷ này chỉ là chiêu trò lừa đảo, gạt tiền mà thôi.”
Bà cụ sẵng giọng đáp: “Mày không cần biết họ có lừa tao hay không. Trước tiên cứ để họ xem đã.”
Bạch Tiên Tiên thấy giọng nói này rất quen mở miệng hỏi: “Hai người tìm ai?”
Bà lão nhanh chóng hỏi thăm: “Xin hỏi đây có phải nhà Bạch lão tiên sinh không?”
Bạch Tiên Tiên gặm một miếng táo, lạnh lùng nhìn gã thanh niên còn chưa hết kinh hoàng, trợn trừng mắt nhìn mình, cười tủm tỉm đáp: “Đúng.”
Lúc này gã thanh niên mới hồi hồn, run run chỉ tay thẳng mặt Bạch Tiên Tiên ấp úng hỏi: “Tại sao… lại là cô?”
Bạch Tiên Tiên tựa khung cửa, nhướng mày, dửng dưng hỏi: “Thật đúng là có duyên. Anh Trương đã lái quen chiếc BMW chưa?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.