Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 20: đấu bảo đại hội (2)





"Sao có thể như vậy? Nguyên lai mấy thanh ma pháp kiếm đem đấu giá kia là của ngươi à?" Tộc trưởng nói.
"Sao ngài biết?" Ta ngạc nhiên hỏi.
"Đương nhiên, ma pháp vũ khí kiểu mới ra đời, ải nhân chúng ta đương nhiên là biết sớm, đáng tiếc chúng ta vẫn không thể làm ra được một cái, mau cho chúng ta xem một chút!" Mấy người liền cầm lấy nghiên cứu một trận.
"Ai … thì ra trên thân kiếm là ma pháp trận và ma tinh! Nhưng mà làm sao có thể khắc lên đây chứ? Trên khải giáp thì còn có thể khắc được, trên thân kiếm nói muốn khắc, không chỉ là không đủ chỗ, cho dù có miễn cưỡng khắc được thì cường độ của thanh kiếm cũng xong rồi! Nhưng cường độ của thanh kiếm này rõ ràng rất cao mà?" Đại sư đầu tiên nói.
"Đúng vậy! Tại sao lại làm được thế chứ?" Tộc trưởng cũng thập phần khó hiểu.
"Khái khái!" Bần đạo ho khan hai cái: "Mấy vị có thể để chút nữa rồi nghiên cứu không? Có thể cho ta kiến thức một chút đồ trân quý của ải nhân không?"
"A a, đương nhiên rồi, không nghĩ ngươi vừa ra tay là đưa ra vật lợi hại như vậy, để ta nghĩ xem thứ nào mới có thể ép nó xuống!" Tộc trưởng sờ sờ râu mép nói: "Có rồi, chính là nó!" Nói xong từ trong không gian giới chỉ trên người lấy ra một thanh bảo kiếm có ngân quang chói mắt đưa cho ta!
Bần đạo vừa đưa vào trong tay nhìn, thật sự là thất kinh! "Quả nhiên là bảo kiếm thuần mật ngân! Chuôi kiếm còn có khối ma tinh thạch Quang Minh hệ, lớn và tinh thuần thế này thì tuỵêt đối có thể so với ma tinh hạch của cửu cấp thượng vị ma thú. Một điểm kỹ thuật hàm lượng của các ngươi cũng không có, căn bản đúng là đem tài liệu khi dễ ta mà! Giá của thanh kiếm này? Rõ ràng là một tòa kim sơn mà!"
Mật ngân này sản lượng toàn đại lục một năm cũng không đến mười cân, độ dày lớn, độ cứng cao, tính dẻo tốt, là tài liệu cực phẩm làm vũ khí, chỉ đáng tiếc là thứ này quá ít, thứ này trời sanh giúp tăng ma pháp khí, nhất là pháp thuật Quang Minh hệ sẽ tăng cao gấp đôi, bình thường trộn một chút vào trong kiếm, sẽ có năng lực khắc chế tử linh tương đối lớn, lại còn có thể tránh độc, phòng ngự trớ chú, giá bán cũng trên trăm vạn kim tệ. Nhưng thanh kiếm này dùng đủ mười lăm cân mật ngân thuần, giá cả tuyệt đối là trên trời! Còn có khối ma tinh thạch Quang Minh hệ này, có thể so với quả trứng bình thường, còn cách xa xa cũng cảm thấy được khí tức quang minh, chỉ sợ khỏa trên vương miện giáo hoàng cũng không lớn hơn được? Nhưng độ tinh thuần và hàm lượng ma pháp cũng không bằng khối này. Ma thạch Quang Minh hệ vốn rất thưa thớt, dù nói thế nào thì xem ra nó trị giá ít nhất cũng ngàn vạn!
"Ha ha, tiểu bằng hữu! Chúng ta so chính là bảo bối, không phải là kỹ thuật! Hơn nữa ma pháp kiếm của ngươi cũng không phải do ngươi làm. Thanh kiếm này của ta mặc dù không phải là thần khí, nhưng dùng để đối phó với vong linh pháp sư tà ác thì cũng có thể sánh bằng thần khí! Có đúng hay không?"
"Đúng!" Ta cắn răng đáp.
"Ha ha, ngươi thừa nhận là tốt rồi, ngươi còn đồ gì tốt hơn so với nó không? Không có thì ma pháp kiếm của ngươi coi như thuộc về ta đó!"
"Đương nhiên là có!" Ta giá nào cũng không thể để thua, đem "Nộ Long Chi Bào Hao" ra trước mặt hắn nói: "Kiến thức đi!"
" "Nộ Long Chi Bào Hao" ", không hổ danh là đại sư của ải nhân tộc, vừa nhìn đã nhận ra ngay, "Ta nghĩ làm sao ngươi có thể nắm chắc như vậy chứ? Thì ra là có cái này làm chỗ dựa à?"
"Ha ha, không sai!" Ta cười nói.
"Ta còn kỳ quái là tại sao ngươi đột nhiên lại muốn đánh cuộc với ta, thì ra ngươi đã nắm chắc phần thắng, cố ý nhòm ngó bảo bối của ta hả?"
"Không có a! Ai kêu lão nhân gia chê cười ta là một mao hài tử, không có kiến thức chứ? Ta nhất thời tức giận, cũng không có ý từ nhòm ngó bảo bối của ngài! Hơn nữa ta cũng không tin các người tàng trữ mấy ngàn năm mà không lấy ra được một kiện thần khí?"
"Thần khí thì có, nhưng thần khí cấp bậc này quả thật là không có!"
"Vậy đem tòa "Kim Sơn" trong tay người cho ta đi!" Ha ha, lần này có khi trúng lớn à!
"Chỉ sợ ngươi phải thất vọng rồi!" Đại sư lạnh lùng nói.
"Tại sao? Ngài muốn xù à? Không thể nào?" Ta ngạc nhiên hỏi lại.
"Ải nhân từ xưa giờ không biết xù nợ là gì, chúng ta vẫn còn có một vật!" Đại sư nhìn tộc trưởng cười khổ nói: "Chúng ta chỉ có thể đem vật kia ra, nếu không có thể sẽ thua to lắm!"
"Hai kiện thần khí bài danh đệ nhất đã thất truyền ở trong tay ngài à, nếu vậy nhiều nhất chúng ta bình thủ thôi mà?" Ta nghi hoặc hỏi.
"Không phải hai kiện đó, mặt khác chỉ là một kiện, so với của ngươi thì mạnh hơn nhiều lắm, ngươi thua chắc rồi!" Đại sư tự tin nói.
Ngay lập tức mẫu thân xách lỗ tai ta lên, "Tiểu tử thúi, ngươi làm sao dám trộm đồ của bà ngoại! Nếu bị thua, xem ta lột da của ngươi ra!" Mẫu thân hung hăng nhìn mọi người nói, ý tứ là … đồ này là ăn trộm, có thua cũng không tính!
Nhưng bần đạo là người nào a? Sao có thể lại xù nợ! Ta lớn tiếng nói: "Mẫu thân đại nhân, người không biết sao, bà ngoại đã đem nó tặng cho con, nếu thua thì con tuyệt đối sẽ không xù nợ!" Tất cả mọi người đều rõ ràng ý tứ của ta. Mẫu thân tức giận buông tay không để ý đến ta nữa.
Nhưng thật ra đại sư gật gật đầu nói: "Thật là một nam tử hán, tuổi còn nhỏ mà có tấm lòng như vậy, tiền đồ sau này không thể hạn lượng! Nhưng mà ngươi yên tâm, chúng ta cũng không muốn thần khí của ngươi, cái chúng ta muốn chính là thanh ma pháp kiếm, đối với chúng ta mà nói kỹ xảo chế tạo vật phẩm quan trọng hơn thần khí nhiều!"
"Ha ha, đại sư quá khen, vô luận là thắng hay thua thì thanh kiếm này ta đều tặng cho ngài!" Dứt lời ta đưa thanh kiếm cho đại sư.
Sau khi đại sư đã thu lấy, nói: "Ha ha, đã vậy thì cảm ơn nhiều! Vật này trong mật thất, mọi người đi theo ta!"
Mọi người theo đại sư đi rốt cuộc là tới tầng mật thật dưới đất, nơi này chỉ có một cái bàn lớn làm từ chu thiết, trên bàn là một thanh chiến đao thật lớn.
"Chính là nó, chúng ta ngẫu nhiên phát hiện ra bảo vật này, so với thần khí tuyệt đối lợi hại hơn!" Tộc trưởng nói.
Bần đạo không hiểu sao lại cảm giác được là rất quen mắt, thân đao dài hơn hai thước, chuôi đao một thước năm tấc, chiều rộng một thước, sống đao nửa tấc, nhìn giống một thanh Đông Dương đao (đao Nhật), cũng cái loại sống đao thẳng tắp này! Tài liệu này rõ ràng là cửu thiên huyền thiết mà! Chỉ dùng để tế luyện tiên gia đạo pháp mà. Nhưng to lớn thế này cũng khó tin quá đi, ta nhớ kỹ cho dù là ở tiên giới thì cửu thiên huyền thiết cũng không nhiều lắm mà? Còn ở thế giới này lại càng chưa từng thấy qua một chút nữa? Cửu thiên huyền thiết này có độ cứng cao, tinh dẻo tốt, có thể dùng làm đao kiếm, nhưng mà trời sanh bài xích đạo thuật, dùng nó làm đao kiếm có thể dễ dàng xuyên phá hộ tráo do đạo pháp thiết lập, nhưng lại không thể ngự kiếm, cũng không thể làm pháp bảo, hơn nữa nặng muốn chết. Không bao nhiêu người dùng nó! Thanh đao này hẳn là được chế tạo từ cửu thiên huyền thiết tinh thuần, nặng ít nhất cũng vài ngàn cân, trách không được phải dùng cả khối chú thiết làm thành cái bàn lớn để đựng nó? Trên mặt ngay cả một chữ cũng không có, thật làm ta nhanh chết mà, nhưng nói không chừng lại còn có thể hy vọng mà?
"Vật tốt ở đâu?" Mẫu thân hỏi.
"Ha ha, bảo bối này vô kiến bất tồi (không có gì kiên cố mà không phá nổi), thần khí chúng ta tàng trữ mà bị nó chém trúng cũng bị hủy hoại!"
Nói thừa, cửu thiên huyền thiết dễ để bị khi dễ như vậy sao? Ngay cả ở tiên giới binh khí có thể đem nó chém ra một khe nhỏ cũng không quá mười kiện. Nguồn: https://trumtruyen.vn
"Xin hỏi ngài tìm được nó ở đâu ạ?" Ta hỏi.
"Hướng Tây, trong một địa phương cách đây hơn một ngàn dặm có một cái hồ chu vi vài trăm dặm, hơn 2500 năm trước lúc chỗ đó còn chưa có nước, tổ tiên chúng ta ở đó đã phát hiện một bộ hài cốt cự long, so với cự long bình thường còn lớn hơn gấp ba lần, cốt đầu đều đã hóa thạch, trên đầu của nó cắm thanh binh khí kỳ quái này. Tổ tiên của ta hao phí biết bao khí lực mới đem được nó về đây. Ngươi đừng xem thường nó, nó nặng hơn mười vạn cân có dư, chúng ta đã dùng hết mọi biện pháp cũng không thể làm nó tan chảy, thậm chí tộc trưởng lúc ấy dùng thần khí chiến phủ "Ải Nhân Vương Phẫn Nộ" chém nó, kết quả chiến phủ bị cuốn lại, còn nó thì đến một chút dấu vết cũng không có, cho nên chúng ta mới cho rằng nó lợi hại hơn so với thần khí! Ngài nói sao?" Đại sư hỏi mẫu thân.
"Thật là không thể phá hủy à?" Mẫu thân hỏi.
"Thế này đi công chúa, chỉ cần ngài có thể để lại dấu vết cỡ hạt gạo trên mặt nó, lần đánh cuộc này xem như chúng tôi nhận thua!" Đại sư khẳng định nói.
"Ta cũng không có khí lực để chém!" Mẫu thân giảo hoạt nói.
"Đương nhiên ngài có thể dùng ma pháp, thậm chí bất kỳ phương pháp gì. Ngài cũng có thể mời mẫu thân ngài nữ vương bệ hạ tới giúp!" Đại sư hiểu ý nói.
"Sao ngài nắm chắc như vậy? Mẫu thân ta và hỏa hệ tinh linh vương có thiêm ước, có thể sử dụng hỏa hệ cấm chú, độ nóng đó có thể dễ dàng dung hóa tinh kim mật ngân!" Mẫu thân kỳ quái hỏi.
"Ha ha, sự thật là chúng ta cũng từng mời tinh linh nữ hoàng bệ hạ, ngài đã dùng siêu cấp cấm chú thập ngũ cấp để oanh kích thứ này, nhưng giống như hiện tại ngài đang nhìn nó, nó vẫn bình yên vô sự!" Đại sư giải thích.
Mẫu thân rất mất tự nhiên cười khan hai tiếng, nói: "Sao ta lại không biết?"
"Đây là chuyện hơn 2000 năm trước! Hơn nữa lúc ấy tinh linh nữ hoàng bệ hạ đã đáp ứng giữ bí mật!"
Bần đạo nghe thế, trong lòng liền nguội lạnh! Uổng mất một thanh bảo kiếm lại giơ mắt nhìn một tòa kim sơn mất đi.
Từng có một tòa kim sơn trước mặt ta, nhưng ta lại không biết quý trọng! Nếu như có lần nữa một tòa kim sơn xuất hiện trước mặt ta! Ta nhất định sẽ đoạt lấy nó! Nếu như hỏi ta thời gian muốn có một tòa kim sơn, ta hy vọng là ngàn vạn năm! Ôi! Kim sơn ơi … hãy cho ta lực lượng đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.