Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 668: Nghịch chuyển kinh thiên





Sau khi hai đại Thiên sứ trưởng xuất hiện, cũng không nói lời nào, đi thẳng tới phía sau Xích Tuyết, vươn ra hai tay, bắn ra một đạo bạch quang chiếu vào lưng Xích Tuyết. Tức thì đại thiên sứ trưởng Xích Tuyết tinh thần đại chấn, bạch quang trên người lập tức cường thịnh, Tức khắc đem lục quang của Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư áp chế.
Bần đạo nhìn đến đây, như thể nào còn không biết rõ quỷ kế của điểu nhân a? Bọn hắn đây là tính toán ba đánh một, vừa vặn cầm tù Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư. Kháo, điểu nhân thật vô sỉ a, nói đơn đấu, rồi lại trước mọi người lật lọng, không lẽ tính toán đem tất cả mọi người trên chiến trường diệt khẩu luôn đó chữ?
Tại dưới tình huống bất lợi này, Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư cũng không ẩn giấu thực lực nữa. lập Tức bộc phát ra toàn bộ lực lưỡng đối kháng lại, tức thì vãn hồi được cục diện bất lợi, tuy rằng không thể chiếm được thượng phong nhưng có thể tạm thời tự bảo vệ mình. Đồng thời, nàng phẫn nộ mắng: "Các ngươi rốt cuộc có biết xấu hổ hay không? Ba đánh một, đây mà gọi là đơn đấu sao?"
Cho là mình nắm chắc thắng lợi trong tay, đại Thiên sứ trưởng Xích Tuyết lúc này cũng hoàn toàn bộc lộ ra bộ mặt dữ tợn của hắn. trơ mặt dày ra cuồng tiếu nói với Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư :"Ha ha. ngươi một người khiêu chiến ba chúng ta, tự nhiên là đơn đấu a?" (DG: Thằng này đệ tử Lâm Tam trong cực phẩm gia đỉnh rồi!!!)
"Vô sỉ!" Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư tức giận mắng :"Chẳng lẽ những tên hỗn đản các ngươi chỉ biết sử dụng âm mưu quỷ kế sao? Thật xấu hổ khi các ngươi còn cho mình là thần mình, một chút sĩ diện cũng không có. nơi này nhiều người đang nhìn như vậy, hành vi hạ lưu của các ngươi vĩnh viễn sẽ bị hậu nhân nhạo báng."
" Ha ha. không có khả năng, ngươi chẳng lẽ không biết sao? Lịch sử vĩnh viễn đều là do người thắng viết. Ta có thể hướng ngươi đảm bảo, sau này khi mọi người đàm luận về chuyện này, nhất định sẽ nói đại thiên sứ trưởng Xích Tuyết đại nhân trí tuệ vô song, bố trí kỳ mưu tiêu diệt Tự Nhiên nữ thần tà ác." Đại Thiên sứ trưởng Xích Tuyết đắc ý vênh váo nói Có lẽ ta bảo bọn hắn nói ngươi là nữ thần dâm đãng thích hợp hơn một chút, ha ha!"
" Không nên cao hửng quá sớm!" Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư cả giận nói: "Ai có thể cười đến cuối cùng còn chưa biết được!"
" Ha ha. ngươi chẳng lẽ còn gửi hi vọng ở xú tiểu tử bên kia sao? Hắn có bản lãnh này sao? Chúng ta nơi này chính là có bảy vị bát dực Thiên sứ trưởng thủ hộ." Đại thiên sứ trưởng Xích Tuyết cười gian nói :"Với lại, từ lúc ngươi bị vây công đến hiện tại thời gian cũng không ngắn, dường như tiểu tử đó ngoại trừ cười gian vui sướng khi người gặp họa ra, một chút ý tứ trợ giúp ngươi cũng không có thì phái?"
" Có lẽ hắn đang nghĩ biện pháp cũng nói không chừng a?" Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư cười lạnh nói.
"A. Phải không? Tiểu tử đó quá âm hiểm, ta cũng không thể không đề phòng hắn một chút." Đại Thiên sứ trưởng Xích Tuyết nói xong, sắc mặt trầm xuống, phân phó nói Lặc Đức. để ý tiểu tử đó, chỉ cần hắn hành động dị thường, giết không tha."
"Dạ!" "Lặc Đức đáp một tiếng, rồi lập tức mang theo hai bát dực Thiên sứ trưởng khác chặn trước mặt ta.
" Hừ!" Lệ Nhược Nhã vừa thấy rất là bất mãn, nói với ta: "Chủ nhân, muốn thu thập hắn hay không, giúp Tự Nhiên nữ thần một phen?"
" Được rồi., giúp nàng đi!" Anna cũng nói thêm vào :"Những điểu nhân này rất hạ lưu. Chuyện tình ghê tởm vô sỉ như vậy cũng làm được. Anna nhìn không được."
"Ha ha!" Bần đạo mỉm cười, cũng không có trực tiếp trả lời các nàng, mà là thong dong nói tránh đi, "Lệ Nhược Nhã, có thể không gọi ta là chủ nhân được không? Rất khó chịu a?"
" Không được!" Lệ Nhược Nhã nói như đỉnh đóng cột Ta là lấy linh hồn phát lời thề, chẳng lẽ ngài muốn làm cho linh hồn của ta vĩnh viễn xuống địa ngục sao?" Nói xong, Lệ Nhược Nhã nhìn phía ta, trong ánh mắt lệ quang lấp lánh.
" Không, không. Ta đương nhiên không có ý đó." Bần đạo vội vàng giải thích nói: "Chỉ là như vậy thật sự rất ủy khuất ngươi."
" ủy khuất cũng là ta tự chuốc lấy!" Lệ Nhược Nhã cười khổ nói. "Ai bảo mắt ta bị mù chứ?"
" Như vậy, chúng ta kết giao bằng hữu được không?" Bần đạo thật cẩn thận nói.
" Chủ nhân chê ta bộ dạng xấu xí? Không xửng làm nữ nô của ngài sao?" Lệ Nhược Nhã ủy khuất nói :"Vậy sao ngài còn cắn nơi đó của người ta chứ?" Nói xong nàng bất giác xoa nhẹ ngực của mình. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
"Ân?" Anna có chút nghiền ngẫm nói Đại nhân, nhìn không ra ngài lại có sở thích này a?"
Bần đạo nhất thời mặt già đỏ lên, buồn bực nói, "Lần đó không phải là ép bất đắc dĩ phải làm sao?"
" Vậy thì thật là tốt a, sau này không ai bức ngài nữa. ngài là có thể tùy tâm sở dục nha?" Anna trêu chọc nói.
Lệ Nhược Nhã sắc mặt đỏ bừng nhìn tà, không nói gì.
Bần đạo bất đắc dĩ nói, "Lệ Nhược Nhã. sau này cử gọi ta là đại nhân đi, ta sẽ đối đãi ngươi như thuộc hạ, được không?"
" Được rồi. đại nhân. Dù sao ngài là chủ nhân, ngài định đoạt." Lệ Nhược Nhã gật gật đầu nói. hoàn toàn nhìn không ra nàng là thoải mái hay là mất mát, chỉ sợ chính nàng ta cũng không biết đầy đủ đáp án?
" Ha ha. như vậy là tốt rồi!" Bần đạo thoáng thở dài nhẹ nhõm một hơi, ta cũng không muốn bị một vị mỹ nữ mỗi ngày kêu chủ nhân, như vậy cũng quá buồn nôn đi.
Lúc này, Anna lại hỏi Ta nói này. đại nhân vì sao bộ dáng nhẹ nhàng như vậy, ngài chẳng lẽ không muốn chủ động trợ giúp đồng minh sao? Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư nếu như bị giam cầm, chúng ta cộng lại cũng đánh không lại một đại thiên sứ trưởng, ngài rốt cuộc là nghĩ như thế nào đây?"
"Cấp bậc chiến đấu kia không phải chúng ta có thể nhúng tay!" Bần đạo không thèm quan tâm nói :"Chuyện của Tự Nhiên nữ thần thì tự nàng ta sẽ giải quyết, chúng ta chỉ cần ở một bên nhìn là được.
Lệ Nhược Nhã cùng rất kỳ quái rất kỳ quái nhìn nhau, sau đó không nói chuyện, chuyên tâm cùng ta nhìn tmh thế phát triển.
Bên kia, bốn vị chủ thần đáng nhau chết sống không tiếng động còn đang tiếp tục, theo thời gian chuyển dời. hai bên đều đem toàn bộ tinh lực dốc hết ra. Bởi vì Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư ương ngạnh chống cự nằm ngoài dự kiến, ba đại Thiên sứ trưởng cũng bị bức lấy toàn lực đối phó, chuyên chú liên thủ áp chế đối phương.
Khi lực lượng ba người bọn hắn đều đem tăng lên tới đỉnh không sai biệt lắm thì Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư rốt cục chống đỡ không được, bắt đầu co rút lại phòng tuyến, kế tiếp tháo chạy.
Ba điểu nhân kia vừa thấy loại tình huống này nhất thời mừng rỡ, nghĩ đến thắng lợi trong tầm mắt, vội vàng gia tăng sức lực. tính toán đem Tự Nhiên nữ thần bắt lại. Nhưng mà vừa lúc này. đại Thiên sứ trưởng Xích Tuyết lại ngạc nhiên phát hiện.
Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư đang mỉm cười thần bí, rõ ràng là nụ cười vui mừng khi mưu kế được thực hiện. Xích Tuyết lập tức cảm thấy có điểm gì là lạ, hắn chậm rãi nghĩ lại một lúc, mới giật mình quái lạ phát giác kế hoạch tiến hành quá mức thuận lợi, giống như là Tự Nhiên nữ thần chính mình chủ động chui vào bẫy rập, trí tuệ của nữ thần có thể thấp vậy sao? Không tốt. chẳng lẽ chúng ta mới là bên mắc mưu?
Đại Thiên sứ trưởng Xích Tuyết nghĩ vậy một chút, sắc mặt lập tức trở nên nhợt nhạt, ánh mắt gắt gao nhìn Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư. tựa hồ là muốn từ trên mặt của nàng nhìn ra chút gì đó.
Tự Nhiên nữ thần vừa nhìn thấy ánh mắt của hắn liền biết hắn đã đoán ra cái gì đó, mỉm cười hỏi: "Ngươi có phải hay không nghĩ đến chút gì đó?" Đại thiên sứ trưởng Xích Tuyết sợ hãi gật gật đầu.
" Ha ha. đáng tiếc quá muộn rồi." Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư cười lạnh một tiếng, theo sau hò to một tiếng :"Động thủ!"
Theo tiếng gầm lên giận dữ của nàng, tình thế trên chiến trường nhất thời xây ra nghịch chuyển kinh thiên, ở đàng sau vị nam giới đại Thiên sứ trưởng mới tới đột nhiên xuất hiện một nữ tử xinh đẹp. thân thể của nàng tương đương ta, cả người đều tản mát ra quầng sáng ma lực bảy màu.
Cũng giống như quần áo, sau lưng nàng còn có hai cánh chuồn chuồn, lập lòe sáng lên. phi thường mê người. Nhìn bề ngoài, nàng cùng một bộ dáng với nguyên tố Tinh Linh nữ hoàng, chẳng qua là hình thể của nàng lớn hơn rất nhiều, mặt khác khí thế cường đại nàng tản mát ra lại càng vô cùng kinh người, đại Thiên sứ trưởng cùng Tự Nhiên nữ thần tại trước mặt nàng giống như là giống như là đột nhiên nhỏ bé, nàng chính là chủ thần đỉnh cấp nguyên tố nữ thần.
Nguyên tố nữ thần đột nhiên xuất hiện, làm cho bát dực thiên sứ trưởng thù hộ phía sau đại Thiên sứ trưởng sợ tới mức ngây ngốc, bọn hắn rõ ràng đã phong tòa không gian xung quanh, như thế nào còn có ngươi có thể sự dụng pháp thuật không gian đi thẳng tới trước mặt bọn hắn đây? Đáng tiếc, lúc này, bào vệ đại nhân quan trọng nhất, cho nên bọn hắn không kịp ngẫm nghĩ nữa, theo bản năng cầm binh khí trên tay đánh tới.
" Hừ"! Nguyên tố nữ thần lạnh lùng hừ một tiếng, nói: "Không biết sống chết!" Nói xong hai tay nhẹ điểm hai tên bát dực Thiên sứ trưởng, chỉ Tây trên một bàn tay phát ra một đoàn hỏa diễm, trực tiếp đem bát dực Thiên sứ trưởng thiêu thành tro bụi. năng lượng hỏa hệ cường hãn kia. cho dù là bần đạo tự hỏi cũng sử dụng không được. Mà tay kia của nàng thì phóng ra một đạo thiểm điện, đem tên gia hỏa không biết tự lượng sức mình kia giật thành than. Trong nháy mắt. hai bát dực Thiên Sứ trương nguyên bản uy phong bát diện, cứ như vậy bị nàng hoàn toàn nhẹ nhàng hủy diệt khỏi thế giới, tính luôn cả linh hồn.
Mà nguyên tố nữ thần giống như là làm một chuyện nhỏ bé không đáng kể, ngay cả nhìn cũng lười, trực tiếp đối với vị nam giới đại thiên sứ trương kia phóng ra một đạo khí đông.
Đáng thương cho vị đại thiên sứ trưởng kia, bởi vì đang cùng Tự Nhiên nữ thần đánh nhau chết sống, cho nên thậm chí ngay cả một chút cơ hội phản kháng cũng không có, liền bị nguyên tố nữ thần đông lạnh thành tượng băng, sau đó hắn không có pháp thuật chống đỡ, rớt thẳng xuống dưới, khi còn chưa có rơi xuống đất thì đã bị gió thổi thành băng vụn bay đầy trời.
Cùng lúc đó, bên phía vị nữ đại Thiên sứ trưởng kia cũng xuất hiện một vị người, Minh thần. Sau khi hắn xuất hiện, cũng lập tức lọt vào tập kích của hai nữ bát dực thiên sứ trưởng. Đáng tiếc chênh lệch hai bên thật sự quá lớn, khiến cho tập kích của hai ngươi phí công vô ích. Giống như nhị dực Thiên Sứ chống lại lục dực Thiên Sứ, hai người căn bản không có bất kỳ cơ hội có thể gày tổn thương Minh thần, đã bị Minh thần chế trụ. Cũng may dáng điệu hai người không tệ, rất hợp khẩu vị của Minh thần, cho nên Minh thần cũng không có giết hai người, sau khi chế phục thì tiện tay ném vào trong cung điện hắn thiết lập ở Minh giới.
Sau đó lão sắc quỷ đem ma trảo vươn tới nữ tính đại thiên sứ trưởng không năng lực phản kháng, sau khi dễ dàng đem nàng ta bắt được. Minh thần quả là giở trò một phen, đem vị đại Thiên sứ trưởng cao quý thánh khiết vị kia trực tiếp Tức giận đến hôn mê, hắn mới lưu luyến không rời đem người thu lại, ra lệnh người phía dưới trông giữ cẩn thận.
Hai vị chủ thần đỉnh cấp đến, lập tức chấn trụ toàn trường, khí thế cường đại của bọn họ cho dù là bần đạo cũng có chút chịu không nổi, Lệ Nhược Nhã cùng Anna đều bắt đầu phát run lên.
Anna nơm nớp lo sợ nói: "Đây là uy nghiêm của chủ thần đỉnh cấp sao? Thật sự quá đáng sợ!"
"Ân. tạm được." Bần đạo có chút đố kị nói: "Chờ xem, một ngày nào đó, ta cũng sẽ đạt tới cảnh giới này." Nhưng không ngờ, ta thuận miệng một câu, cũng đã làm cho Lệ Nhược Nhã cùng Anna rung động. Chủ thần đỉnh cấp trong mắt các nàng căn bản chính là tồn tại cao lớn không thể chạm tới, ta dám cuồng ngôn như vậy, thật sự làm các nàng khiếp sợ, nếu đổi lại là người khác nói, các nàng chắc chắn là trách mắng không biết cao thấp, nhưng mà ta thì khác, đến hiện tại các nàng cũng không biết gốc gác của ta, cho nên không biết nói cái gì cho phải?
Mà lúc này, ở trên chiến trường, đối mặt với biến cố thình lình xảy ra. đại thiên sứ trưởng Xích Tuyết sợ tới mức cơ hồ hét ầm lên. Hắn vạn lần không ngờ. không ngờ cùng lúc có hai vị chủ thần đỉnh cấp xuất hiện, hơn nữa xuất thủ liền thủ tiêu hai cường viện của hắn. Ngẫm lại chính mình đang phát động vĩnh sinh cầm cố thuật, một khi mất đi trợ giúp, mình tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư, kết quả đó hắn hoàn toàn hiểu rõ.
Nghĩ tới đây, đại Thiên sứ trưởng Xích Tuyết sợ tới mức đầu đầy mồ hôi, tâm thần nhất thời loạn lên, vào lúc này, sai lầm như thể không nên xuất hiện. Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư lập tức bắt đuợc cơ hội, phát động toàn bộ lực lượng, lấy lớn áp nhỏ, hoàn toàn ngàn chặn năng lượng của đại thiên sứ trưởng Xích Tuyết, thành công hoàn thành xong pháp thuật này.
Pháp thuật sau khi hoàn thành, một viên quang minh ngọc màu trắng từ trước ngực của đại Thiên sứ trưởng Xích Tuyết bay ra, rơi xuống trên tay Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư. bên trong cầm tù linh hồn của Xích Tuyết. Thi thể mất đi linh hồn cũng đã không thể di động trên không trung, tức thì rơi xuống phía dưới.
" Ha ha"! Tự Nhiên nữ thần Đạt Tây Lai Tư đối với quang minh ngọc lớn bằng trứng chim trên tay mỉm cười nói :"Thật ngại quá, Xích Tuyết! Dường như người cười đến cuối cùng là ta." Nói xong nàng tùy tay đem quang minh ngọc thu vào, mỉm cười cùng với nguyên tố nữ thần, Minh thần và bần đạo chào hỏi.
Đại chiến tiến hành đến một bước này, chủ yếu đã không cần phải tiếp tục, Thiên Sứ quân đoàn bắt đầu lui lại, chúng ta đối với chuyện đuổi giết tiểu binh cũng không cảm thấy hứng thú. Vì thế, bốn người tiến đến cùng nhau, tính toán thảo luận công việc giải quyết tốt hậu quả với thần giới.
Nhưng mà vừa lúc này, trên bầu trời lại phóng ra bạch quang cực kỳ chói mắt, hào quang đi qua, có thêm ba người cực kỳ cường đại xuất hiện trước mặt chúng ta, bọn hắn đều thân cao bảy tám thước, thần tình uy nghiêm, sau lưng có mười hai cái cánh rất lớn. hướng mọi người thuyết minh thân phận của bọn hắn. Tới đây chính là ba Thiên Sứ chủ thần đỉnh cấp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.