Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 806: Thương nghị đối sách





"Ha ha !" Thánh thiên sứ quả nhiên hưng phấn ngửa mặt lên trời cười lớn, cười đủ rồi nàng lại đột nhiên lạnh mặt, nhìn ta nói: "Đây chỉ là bắt đầu, ngươi sau này sẽ phải buồn bực rất nhiều nữa."
"Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?" Bần đạo bất đắc dĩ nói.
"Ý nghĩ của ta rất đơn giản." Thánh thiên sứ cười mị mị nói: "Ngươi đã làm ta bị tổn thất lớn như thế, như vậy ngươi nhất định phải hoàn toàn bồi đắp lại cho ta đầy đủ. Đây là điều kiện tiên quyết để ta không giết ngươi, xem như ngươi là một tên phế vật để ta lợi dụng đi."
"Không phải chứ?" Bần đạo cười khổ nói: "Lần này tổn thất dường như hơi lớn, ngươi có bán toàn thân ta cũng bồi không nổi mà?"
"Không sao, ta rất là đại độ, biết ngươi bồi bổ không nổi, cho nên đặc biệt chấp thuận cho ngươi trả tiền theo kỳ. Dĩ nhiên, lợi tức sẽ nâng cao lên một ít, đây là chuyện bất khả kháng, đúng không? Ai bảo nhà ngươi thiếu nợ ta đây? Hắc hắc …" Thánh thiên sứ đắc ý nói.
"Ài, cụ thể làm sao để bồi đắp đây?" Bần đạo khó hiểu hỏi.
"Đương nhiên là làm việc cho ta." Thánh thiên sứ nói.
"Nhưng mà ta có thể làm gì cho ngươi chứ?" Bần đạo yếu ớt hỏi. Đồng thời ở trong lòng ta âm thầm cầu khẩn, ngàn vạn lần đừng bắt ta làm trai bao nha, nếu không ta sẽ liều mạng với ngươi đó!
"Ta sẽ bố trí nhiệm vụ cho ngươi hàng ngày gắn kèm quy định hoàn thành. Qua kỳ hạn sẽ phải gánh chịu hình phạt, ngươi nếu dám hành động tiêu cực hoặc lãng phí thời gian ta sẽ phạt cha mẹ và ông bà của ngươi, hiểu chưa?" Thánh thiên sứ lạnh lùng nói.
"Cái đó và bắt cóc tống tiền có gì khác nhau?" Bần đạo căm tức nói.
"Không thua kém bao nhiêu, thế nhưng ngươi có thể yên tâm, chỉ cần ngươi dụng tâm làm tốt hoàn toàn có thể ở trong thời gian quy định hoàn thành nhiệm vụ. Cho dù bởi vì tình huống đặc thù nào đó mà ngươi không thể hoàn thành, ta sẽ xử lý tùy theo chi tiết cụ thể. Ta có thể cam đoan tuyệt đối sẽ không cố ý gây khó khăn cho ngươi." Thánh thiên sứ cười nói.
"Ngươi có lòng tốt như vậy?" Bần đạo nghi ngờ nói: "Ta tỏ vẻ hoài nghi nhân phẩm của các hạ đó!"
"Ha hả." Thánh thiên sứ lần này không có tức giận, cười nói: "Không phải là ta hảo tâm, thật sự là giá trị của ngươi quá lớn, ta vất vả nhận được một tên lao công miễn phí như vậy, tự nhiên phải cấp ưu đãi một chút."
"Ta có giá trị gì?" Bần đạo tò mò hỏi.
"Sau này ngươi sẽ biết." Thánh thiên sứ nói.
"Ta đây làm khổ sai cho ngươi bao nhiêu năm?" Bần đạo hỏi.
"Theo như ta tính toán, ngươi bây giờ có thực lực chủ thần cấp một đã sở hữu thuộc tính đặc thù rất cường hãn. Trước mắt xem như ở trình độ chủ thần đỉnh cấp đi. Một ngàn năm mới có thể xuất hiện một vị chủ thần cấp một, một vạn năm mới cho ra đời một vị chủ thần đỉnh cấp. Mà ta lần này tổn thất một trăm tên chủ thần cấp một, tính đại khái là mười vạn năm. Chủ thần đỉnh cấp chết mất bốn mươi lăm người, tính ra là bốn mươi lăm vạn năm." Thánh thiên sứ nói: "Nói cách khác, ngươi chỉ cần làm nô lệ cho ta chừng năm mươi lăm vạn năm là được rồi."
"Năm mươi lăm vạn năm?" Bần đạo nhất thời giận dữ nói: "Ngươi đang nói đùa sao?"
"Bớt nói nhảm đi, ngươi không có tư cách lựa chọn." Thánh thiên sứ khinh thường nói: "Thử nghĩ tới hậu quả khi ngươi cự tuyệt đi?" Vừa nói nàng không có hảo ý nhìn sang đám người Athena, cha mẹ, ông bà của ta, ý uy hiếp đã quá rõ ràng rồi.
Vong Ưu kéo tay áo của ta, nhẹ giọng nói: "Lưu lại rừng xanh còn không sợ không có củi đốt mà. Trước tiên tạm thời thỏa hiệp, ngày sau sẽ có cơ hội lật bàn."
Bần đạo suy nghĩ một hồi, bây giờ tình thế bức người ta không thể không đáp ứng được. Chỉ đành phải gật đầu nói: "Được rồi. Ta đồng ý!"
"Ha hả, vậy là được rồi, thật ra ngươi đã chiếm tiện nghi nhiều lắm đó, những thuộc hạ khác tổn thất ta còn chưa có tính trên người của ngươi mà." Thánh thiên sứ cười đắc ý nói: "Được rồi, bây giờ ta bố trí cho ngươi nhiệm vụ thứ nhất, ngươi cẩn thận nghe đây."
"Hừ." Bần đạo buồn bực hừ lạnh một tiếng.
"Ha hả." Thánh thiên sứ cũng không cần để ý, trực tiếp cười nói: "Ta muốn ngươi tìm cho ta một mầm móng linh hồn Thần thụ. Quy định trong vòng mười năm, nếu như quá kỳ hạn, cứ hễ chậm một năm phạt ngươi làm nô lệ nhiều thêm mười năm."
"Trời đất ơi, ngay cả linh hồn Thần Thụ là cái loại gì ta cũng không biết, Vị Diện nhiều như vậy ta đi đâu tìm cho ngươi đây?" Bần đạo căm tức nói: "Ngươi đây không phải là chơi xỏ ta sao?"
"Ta biết ở đâu!" Thánh thiên sứ cười nói: "Cầm lấy, cái này là tọa tiêu Vị Diện có linh hồn Thần Thụ. Cùng với một ít tình huống căn bản nơi đó. Xét thấy thái độ của ngươi không đủ tôn trọng, bây giờ ta cần phải có hai cái mầm móng." Vừa nói xong nàng tiện tay ném cho ta một khối thủy tinh.
"Trời đất ?" Bần đạo tiện tay nhận lấy khối thủy tinh, đồng thời ở trong lòng mắng to: "Khốn kiếp, nói sai một câu như vậy liền tăng gấp đôi nhiệm vụ, thật không phải thứ gì tốt mà." Thế nhưng lời này ta không dám nói ra, không chừng nàng gia tăng thêm vài cấp nữa chắc ta toi mạng luôn quá.
"Được rồi, ta phải đi, cuối cùng nhắc nhở ngươi một câu. Nếu như trong vòng một năm ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ, ta sẽ coi như ngươi đã làm mười năm cho ta. Hơn nữa còn có phần thưởng dành riêng cho ngươi, nhất là thân nhân của ngươi, bọn họ sẽ được ta đặc biệt tài bồi. Nói cách khác, tốc độ bọn họ thành thần sẽ gắn liền với hiệu suất công việc của ngươi. Dĩ nhiên, phần thưởng phong phú, trừng phạt cũng nhiều, không tin ngươi cứ thử một chút, chỉ cần ngươi dám ra vẻ này nọ, ta tự nhiên có biện pháp hành hạ bọn họ." Thánh thiên sứ tàn bạo nói, sau đó nàng nhoẻn miệng cười: "Cho nên, nếu như ngươi muốn sớm thoát khỏi lòng bàn tay của ta, biện pháp tốt nhất chính là làm việc thật tốt, hiểu chưa? Ha ha." Nói xong nàng vừa cười lớn vừa mang theo Hòa Lạp, Athena rời khỏi nơi này.
Thánh thiên sứ kinh khủng cuối cùng đã đi, mấy người chúng ta không hẹn mà cùng nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó ngồi chung một chỗ lau mồ hôi lạnh. Thái Thản thần hoàng cười khổ nói: "Bị nàng xuất hiện chơi một đòn, chúng ta lần này xem như thắng hay thua?"
"Dĩ nhiên thắng." Thái Thản thần hậu khẳng định nói: "Chúng ta đã giết chết vài trăm triệu đại quân Thiên sứ, cộng thêm hai gã tổng chỉ huy đó."
"Ta nghĩ là thua." Đại Địa mẫu thần cười khổ nói: "Chúng ta đặt mục tiêu giết chết bảy tên tổng chỉ huy, nhưng mà bây giờ chạy thoát tới năm tên, quân đoàn Thiên Sứ có bọn họ tồn tại, thực lực có thể khôi phục trong thời gian ngắn hạn. C hiến quả lần này cũng có, nhưng mà không nhiều, ngược lại chúng ta bị tổn thất thảm trọng."
"Chúng ta tổn thất thảm trọng cái gì chứ?" Thái Thản thần hậu khó hiểu hỏi.
"Đương nhiên là Athena và Xi Vưu." Thái Thản thần hoàng lập tức giải thích: "Bọn họ là nội gián và đồng minh tối trọng yếu của chúng ta. Từ nay về sau, chúng ta hoàn toàn không biết được tin tức nội bộ của quân đoàn Thiên Sứ. Hơn nữa đại quân Cửu Ngục từ quân đội bạn trở thành quân địch, ai dà, đám quái vật bên trong Cửu Ngục thật sự không dẽ trêu chọc đâu!"
"Thất bại thảm hại." Bần đạo cũng buồn rầu nói: "Chúng ta lần này thất bại thảm hại rồi."
"May là chúng ta xuất hiện cứu tinh, một vị thần minh không biết tên ngăn trở Thánh thiên sứ trả thù chúng ta. Nếu không, ngày hôm nay chúng ta chết chắc rồi." Vong Ưu cũng buồn bực nói.
"Các ngươi nói, vị thần minh có thể ngăn cản Thánh thiên sứ là ai đây?" Đại Địa mẫu thần tò mò hỏi.
"Hẳn là một vị Đại thần thượng cổ, chỉ có bọn họ mới có tư cách làm cho Thánh thiên sứ cố kỵ." Vong Ưu suy đoán.
"Ta chỉ biết không phải là sư tổ, nếu không sư thúc Xi Vưu chắc chắn sẽ không bị bắt nhốt, mà ta cũng không cần làm nô lệ cho Thánh thiên sứ năm mươi lăm vạn năm." Bần đạo nghĩ tới chuyện này không nhịn được nộ khí trùng thiên.
"Vị Đại thần thượng cổ kia là Nữ Oa hay là Bàn Cổ, có lẽ là một trong hai người đó nhỉ?" Vong Ưu đoán nói.
"Chưa chắc." Bần đạo phản đối: "Mặc dù chúng ta không rõ ràng số lượng cụ thể Đại thần thượng cổ. Nhưng mà không chỉ có nhiêu đó đâu. Đúng rồi, thần hoàng bệ hạ. Bên trên các ngươi còn có Đại thần nào không?" Bần đạo bắt đầu hỏi thăm Thái Thản thần hoàng.
"Có, vợ chồng chúng ta là do tính mạng Thiểm điện thần sáng tạo, hắn là phụ thần của chúng ta. Chúng ta đã tồn tại gần trăm vạn năm. Ta nghĩ, lấy lịch sử tồn tại của hắn, thực lực chắc chắn vô cùng mạnh mẽ. Tuyệt đối có tư cách liệt vào hàng ngũ Đại thần thượng cổ." Thái Thản thần hoàng khẳng định.
"Hắn ở đâu?" Bần đạo tò mò hỏi.
"Không biết, vài chục vạn năm trước hắn cáo biệt chúng ta lữ hành ở bên ngoài rồi, từ đó về sau không có trở lại lần nào." Thái Thản thần hoàng cười khổ nói: "Vì sao nhóm Đại thần thượng cổ thường thích đi dạo chung quanh vậy nhỉ? Phụ thần của chúng ta là như thế, sư tổ của ngươi cũng như thế, sợ rằng Nữ Oa, Bàn Cổ cũng vậy hả? Nếu không, vì sao vài chục vạn năm cũng không thấy một người nào xuất hiện?"
"Đáng tiếc chính là hai người Thần Thánh thiên sứ lại không có tham gia vào đoàn lữ hành Đại thần thượng cổ." Bần đạo buồn bực nói: "Ngươi nói bọn họ không phải là ăn no rỗi việc? Chúng ta ở cấp bậc này chiến đấu với nhau, bọn họ tự nhiên chen tay vào. Đây không phải là một đám hài tử đánh nhau, đột nhiên phụ huynh chạy tới bảo hộ con cháu hay sao?"
"Ha hả." Vong Ưu cười nói: "Gia trưởng nếu không ra chẳng lẽ trơ mắt nhìn con của mình bị chúng ta đánh chết? Chiến tranh vốn không có công bình tuyệt đối, mượn lần này để nói, chúng ta giết phe bọn họ nhiều người như vậy. Nhưng mà bởi vì một người không biết tên xuất thủ tham dự, Thánh thiên sứ cũng phải nhân nhượng đó sao?"
"Này, ta đã trở thành nô lệ năm mươi lăm vạn năm đó nha? Cái này gọi là nhân nhượng?" Bần đạo cười khổ nói.
"Ngươi đã biết rõ chân tướng chưa?" Vong Ưu cười nói: "Lấy thực lực Thánh thiên sứ, nếu như nàng muốn bắt sống ngươi, sau đó xóa đi ý thức. Biến ngươi thành khôi lỗi cho nàng sử dụng là chuyện rất dễ dàng, nô lệ như vậy không chỉ biết nghe lời, hơn nữa còn là vĩnh cửu. Còn hiện tại ngươi mới bị có nhiêu đó đã la làng? Thậm chí ngay cả thủ đoạn bắt cóc tống tiền cũng dùng đến rồi, ngươi cho rằng lấy thân phận của nàng rất thích làm chuyện như vậy hả?"
"Nói cũng đúng." Bần đạo thử nghĩ một hồi thấy cũng có đạo lý, đành phải cười khổ thừa nhận, lần này Thánh thiên sứ hành động đúng là nhượng bộ lắm rồi.
"Đúng rồi, mẫu thần, bề trên của ngươi còn có ai?" Bần đạo tiếp tục hỏi thăm.
"Không có, chúng ta là thần minh tự mình tiến hóa. Không có bất kỳ thần minh nào trợ giúp. Cho nên chúng ta tu hành thời gian dài nhưng thực lực tiến bộ rất là chậm chạp." Đại Địa mẫu thần chua sót nói: "Bây giờ suy nghĩ một chút, quân đoàn Thiên Sứ đối phó Đạo Môn hoặc là Thái Thản thần tộc lúc nào cũng lưu lại một tay, không có dốc hết toàn lực, hiển nhiên không muốn đắc tội Đại thần thượng cổ ở sau lưng các ngươi. Chỉ có đối phó với chúng ta thì xuất thủ không hề dung tình. Tỷ như lần này, một hơi đưa ra bảy gã tổng chỉ huy, rõ ràng muốn chém tận giết tuyệt ta mà. Ai bảo chúng ta không có chỗ dựa chứ!"
"Chỗ dựa của chúng ta cũng sẽ bảo vệ cho ngươi." Bần đạo lập tức nghiêm nghị nói: "Bất luận bất cứ lúc nào, ta cũng không để một mình ngươi đối mặt người chim."
"Chúng ta cũng vậy." Thái Thản thần hoàng cũng tỏ thái độ. Lúc này ba nhóm chúng ta sớm đã kết hợp thành một tập thể quan hệ mật thiết, một bên tổn hại thì cùng tổn hại, một bên quang vinh thì cả đám hưởng quang vinh. Điểm này ta và Thái Thản thần hoàng nhìn thấy rõ ràng. Cho nên chúng ta không hẹn mà cùng bảo đảm với Đại Địa mẫu thần. Làm cho nàng cảm nhận được thành ý của chúng ta.
"Cảm ơn các ngươi." Đại Địa mẫu thần rất là cảm kích.
"Không cần khách khí, chúng ta bây giờ phải liên hiệp thành một chỉnh thể vững chắc, nếu không sẽ bị người chim tiêu diệt từng bộ phận." Bần đạo nghiêm nghị nói.
"Không sai, chính là như thế. Chúng ta đã là người một nhà, khách khí thì đừng nhiều lời làm gì." Thái Thản thần hoàng cười nói: "Tốt hơn là nghiên cứu xem sau này chúng ta nên làm thế nào đây?"
"Còn có thể làm cái gì, đàng hoàng dừng tay lại chứ sao?" Bần đạo bất đắc dĩ nói: "Tạm thời không cần làm ra bất kỳ cử động nào kích thích người chim, trước tiên củng cố địa bàn của mình quan trọng hơn."
"Cũng tốt, tình hình mấy Vị Diện mới chiếm cứ còn rất tệ hại, phương diện dân sinh và xây dựng quá kém, chúng ta thừa cơ hội này nghỉ ngơi lấy lại sức." Thái Thản thần hoàng gật đầu nói.
"Thế nhưng, lời nói của đám người chim chưa chắc có thể tin tưởng hoàn toàn. Cho nên chúng ta vừa phòng ngự, đồng thời gia tăng lực lượng quân sự, không thể hoang phế được." Đại Địa mẫu thần bổ sung.
"Không sai, nhất định phải dốc toàn lực gia tăng lực lượng quân sự mới đúng." Thái Thản thần hoàng gật đầu nói: "Ta có một ý nghĩ muốn thương lượng cùng các ngươi. Có lẽ có điểm quá đáng, các ngươi không nên phiền lòng ta đó."
"Ha hả, giữa chúng ta làm gì cần phải xa lạ như vậy, chuyện gì cứ nói đi." Đại Địa mẫu thần cười nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://trumtruyen.vn
"Không sai, ta cũng rất muốn nghe cao kiến của bệ hạ đó." Bần đạo tỏ thái độ ủng hộ.
"Ta nghĩ Thái Thản tộc có kỹ thuật luyện kim, Đại Địa mẫu thần tinh thông Thần Phù thuật, cùng với trận pháp Đạo Môn, tất cả nên kết hợp lại mọi người cùng hưởng, sở trường bù vào sở đoản. Sáng tạo một loại kỹ thuật mới, sau đó kiến tạo một chủng loại binh đoàn hoàn toàn mới cường đại hơn, nhằm ứng phó nguy cơ sau này." Thái Thản thần hoàng nhíu mày nói: "Ta biết việc này rất khó khăn, dù sao những thứ này là truyền thừa của các tộc, nhưng mà tình huống trước mắt thật sự cấp bách. Thánh thiên sứ cường thế xuất hiện đã làm rối loạn toàn bộ kế hoạch của chúng ta. Hơn nữa chúng ta mất đi gián điệp nội bộ trong quân đoàn Thiên Sứ, hoàn toàn không biết được bọn họ tính toán gì hết. Một khi nữ nhân điên kia đột nhiên thần kinh nhạy cảm, suất lĩnh quân đoàn Thiên Sứ tấn công tới đây, với thực lực hiện tại của chúng ta không thể nào ngăn cản nổi!"
Thái Thản thần hoàng đề nghị là luận điệu cũ nói lại. Trước kia hắn từng chỉ thị Lam Tạp truyền tới ta tin tức tương tự, nhưng mà ta không có để ý. Bởi vì luyện kim thuật của Thái Thản tộc không mạnh hơn chúng ta quá nhiều, dù sao ta thu được linh hồn Da Cáp Đức nhận được kỹ thuật luyện kim của Thiên sứ tộc. Thậm chí Vong Ưu còn có Thần Phù thuật của Đại Địa mẫu thần, nhiêu đó đã đủ dùng rồi, không cần thiết phải mang trận pháp ra trao đổi làm gì.
Thế nhưng bây giờ nhìn lại, ưu thế Thiên sứ tộc quá mạnh mẽ, chúng ta phải cố gắng đẩy mạnh tiềm lực. Lúc này mà còn che giấu bí mật chính là muốn chết rồi. Mà Thái Thản tộc luyện kim thuật đúng là có nhiều điểm hấp dẫn ta. Tỷ như cách bọn họ chế tạo Thần Quái, chúng nó chính là cao thủ có thực lực chủ thần cấp một đó. Nếu như ta có thể chế tạo chủ thần cấp một số lượng lớn, vậy thì quá thoải mái đi.
"Đúng vậy." Bần đạo suy nghĩ cẩn thận điểm này lập tức gật đầu đồng ý, nói: "Thánh thiên sứ y như một thanh lợi kiếm treo ở trên cổ chúng ta, không biết ngày nào sẽ rơi xuống chém đầu chúng ta nữa. Mà vị Đại thần thượng cổ ngăn trở kia chỉ là tin tức do chính nàng nói ra, cũng không ai biết thiệt giả. Có lẽ nàng chỉ muốn lợi dụng ta lấy được mầm móng linh hồn Thần Thụ mà thôi. Một khi mầm móng Thần Thụ tới tay, nói không chừng nàng lập tức tiêu diệt ta. Đối mặt cái loại nguy cơ tùy thời có thể diệt môn này chúng ta không thể không đề phòng."
"Vậy là các ngươi đồng ý?" Thái Thản thần hoàng vui mừng hỏi.
"Ta không sao cả, dù sao Thần Phù thuật của ta đã cấp cho Tam Phong, cho thêm các ngươi một phần cũng không thành vấn đề." Đại Địa mẫu thần cười nói.
"Ai…" Bần đạo cười khổ nói: "Cá nhân ta hoàn toàn đồng ý, nhưng mà trận pháp cao đẳng là tuyệt kỹ bất truyền của sư môn, ta không có quyền truyền thụ cho người khác. Thế nhưng, ta có thể đáp ứng các ngươi, ta sẽ lập tức trở về bẩm báo chuyện này với ân sư. Ân sư là người tương đối sáng suốt, ta nghĩ ta sẽ thuyết phục được lão nhân gia đồng ý."
"Vậy thì tốt quá." Thái Thản thần hoàng thở phào nhẹ nhỏm, nói: "Việc này không nên chậm trễ, ngươi mau hồi sơn bẩm báo cho sư phụ của ngươi, ta cùng Đại Địa mẫu thần trước tiên tiến hành trao đổi kỹ thuật, đồng thời nghiên cứu bước đầu hai loại kỹ thuật."
"Được rồi." Bần đạo suy nghĩ một chút, sau đó lấy ra một quyển sách đưa cho Thái Thản thần hoàng, cười nói: "Đây là quyển Trận Pháp Tổng Yếu, chính là trụ cột trận pháp của Đạo môn chúng ta, không chỉ có Đạo Môn, mà Phật Môn hay Tán tiên cũng có thể dễ dàng học được, không phải là cơ mật gì cả, coi như là một chút tâm ý của ta tặng cho các ngươi đi."
"Ồ, vậy thì đa tạ rồi." Thái Thản thần hoàng hai mắt sáng lên vội vàng nhận lấy, sau đó cười hỏi: "Bên trong có ghi lại trận pháp lợi hại gì không?"
"Đều là trụ cột, dĩ nhiên không thể nào lợi hại, uy lực cũng có hạn." Bần đạo cười khổ nói: "Nhiều nhất chỉ có thể gia tăng một hai phần tổng chiến lực mà thôi."
"Vậy cũng không ít !" Thái Thản thần hoàng cười nói: "Nếu như có mười vạn đại quân tập luyện thứ này không phải đã tăng thêm một vạn quân đội hay sao?"
"Ha hả, đúng là thế, nhưng mà các ngươi đừng có xem thường nó, những thứ này đều là trụ cột của trận pháp cao cấp, tất cả trận pháp cao đẳng đều từ chúng nó diễn biến ra tới đó." Bần đạo cười nói.
"À!" Thái Thản thần hoàng lập tức vui mừng hỏi: "Có phải từ nó có thể nghiên cứu ra Tru Tiên kiếm trận không?"
"Ha ha." Bần đạo cười to nói: "Thì ra ngươi là ngắm chủ ý vào Tru Tiên kiếm trận của chúng ta hả?"
"Hắc hắc." Thái Thản thần hoàng ngại ngùng nói: "Trên căn bản, bất luận ai nhìn thấy uy lực của Tru Tiên kiếm trận cũng sẽ đánh chủ ý lên nó thôi."
"Ha hả." Bần đạo cười nói: "Ta có thể nói cho ngươi biết, Tru Tiên kiếm trận chính là từ những cơ sở trận pháp này diễn biến ra, nhưng mà nếu như ngươi muốn dựa vào một ít trụ cột này để nghiên cứu, sợ rằng sẽ rất khó khăn. Nói ít cũng phải mất thời gian trăm vạn năm mới được, đến lúc đó chúng ta đã gia tăng uy lực Tru Tiên kiếm trận không biết bao nhiêu lần rồi."
"Khó như vậy sao?" Thái Thản thần hoàng cười khổ nói.
"Dĩ nhiên, nếu không thì số người trên Thần Giới hiểu biết trận pháp nhiều vô số kể, chẳng phải là ai cũng biết sử dụng Tru Tiên kiếm trận hay sao?" Bần đạo cười nói.
"Xem ra đợi đến khi chúng ta nghiên cứu ra chắc không còn tác dụng gì nhiều rồi. Ngươi nhanh chân trở về xin chỉ thị sư phụ đi, tốt nhất là có thể truyền thụ cho chúng ta phương pháp sử dụng Tru Tiên kiếm trận, chúng ta nguyện ý biếu tặng lại phương pháp chế tạo Thần Quái, kỹ thuật chế tạo chủ thần cấp một đã là cấp bậc cao nhất mà chúng ta đang sở hữu rồi." Thái Thản thần hoàng nghiêm nghị nói.
"Tru Tiên kiếm trận cũng là kiếm trận mạnh nhất Đạo Môn ta, không, nó được xưng trận pháp có lực sát thương mạnh nhất Thần Giới. Nói chuẩn xác là một trong những trận pháp mạnh nhất toàn bộ Đông Phương Thần Giới." Bần đạo cười khổ nói: "Đối với Tru Tiên kiếm trận cấp bậc cao như vậy, bệ hạ đừng có ôm kỳ vọng lớn quá, chín thành chín ân sư ta sẽ không đáp ứng cho các ngươi, nhiều nhất chỉ cho các ngươi trận pháp trung cao cấp mà thôi. Tỷ như Thái Thanh Tam Nguyên Trận...vân...vân."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.