Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 808: Vô lượng thiên kiếp





Chuyện kỳ quái như vậy không thể giải khai được đáp án, cuộc sống hàng ngày của ta sẽ khó mà an tâm. Bởi vì dựa theo kinh nghiệm, công lực vô cớ gia tăng nhanh chóng, chín thành chín sẽ không có chuyện tốt. Ta đây không muốn chỉ vì món lời nhỏ bị ăn thiệt thòi lớn.
Trước kia ta lui tới Đạo Môn thời gian rất ngắn nên không rõ ràng lắm, ta chỉ mới nhìn ra chênh lệch dẫn tới nghi ngờ mà thôi. Lần này trở lại Đạo Môn nếu tình hình như thế vẫn còn tiếp tục, ta sẽ phải nhờ ân sư giải thích nghi hoặc dùm rồi.
Mấy ngày sau bần đạo phong trần mệt mỏi trở lại sư môn, tiến vào Thiên tôn cung tiếp kiến ân sư. Đám người bần đạo tự nhiên thăm hỏi tất cả sư huynh sư đệ một trận, sau đó dâng lễ vật cho ân sư. Ân sư khách khí nhận lấy, ân cần hỏi han chúng ta một phen. Cuối cùng mới hỏi đến chuyện tình đại chiến lần này.
Bần đạo từng khoe khoang khoác lác nói gì là tiêu diệt hết tổng chỉ huy không có vấn đề gì lớn. Kết quả cuối cùng lại thất bại trong gang tấc. Bây giờ bị ân sư hỏi tới, ta lúng túng mãi nói không ra lời, ngay cả bốn vị sư huynh cũng vô cùng buồn bực.
Nhưng mà chuyện tình tới bây giờ cũng không thể giả bộ ngu ngốc không nói lời nào mà? Bần đạo bất đắc dĩ, kiên trì nói: "Vốn là sự tình tiến triển vô cùng thuận lợi, chúng ta thành công dụ dỗ quân đoàn Thiên Sứ bảy vị tổng chỉ huy vào trong mai phục, rồi sử dụng Tru Tiên kiếm trận vây khốn bọn hắn suốt bảy ngày. Trong lúc đó, dựa vào Thái Thản tộc ủng hộ nhất cử tiêu diệt đại quân bọn chúng. Nhưng mà thời điểm cuối cùng chuẩn bị thu thập bọn bảy tên tổng chỉ huy kia lại xuất hiện một chuyện ngoài ý muốn."
"Chuyện gì ngoài ý muốn?" Ân sư vội vàng hỏi tới.
"Thánh thiên sứ xuất hiện ra tay cứu năm người chưa chết, hơn nữa nàng còn phát giác bí mật của chúng ta. Bắt nhốt sư thúc Xi Vưu, phong ấn trí nhớ Athena." Bần đạo cười khổ nói.
"Hả?" Ân sư thất kinh, vội vàng nói: "Vậy thì các ngươi làm thế nào thoát được một mạng ?"
"Nhắc tới cũng kỳ quái, Thánh thiên sứ không có giết chúng ta, mà muốn ta làm việc cho nàng để bồi bổ lại tổn thất đối với quân đoàn Thiên Sứ." Bần đạo cười khổ. Đem tất cả mọi chuyện nói qua một lần, ngay cả bí mật của Athena cũng không có giấu diếm. Sau đó, ta kỳ quái hỏi: "Ân sư, ngươi cảm thấy vị Đại thần thượng cổ thần bí có thể ảnh hưởng tới Thánh thiên sứ quyết định rốt cuộc là ai chứ?"
"Không rõ ràng lắm, thế nhưng chắc chắn không phải là sư tổ ngươi." Ân sư nhíu mày nói: "Thật ra, hắn rốt cuộc là ai cũng không trọng yếu, quan trọng là cái sự tình nguy hiểm trọng đại kia là chuyện gì đây?"
"Đó là vấn đề ta hỏi ngài mà?" Bần đạo cười khổ nói: "Chẳng lẽ ngài cũng không biết sao?"
"Ha hả, thứ mà ta không biết còn nhiều lắm!" Ân sư cười cười. Sau đó trầm tư nói: "Những năm gần đây ta luôn luôn cảm thấy tâm thần không yên, khi mà dụng tâm suy tính lại không có phát giác gì, chẳng lẽ có liên quan đến chuyện này?"
"Ngài suy tính không ra tình huống gì à? Ngài trước kia gặp được lần nào chưa?" Bần đạo tò mò hỏi.
"Nó đại biểu rằng trong một khoảng thời gian ngắn nữa sắp sửa phát sinh đại sự cực kỳ trọng đại, lấy năng lực của ta không thể nào dự đoán trước. Chuyện tình như vậy trước kia ta chưa bao giờ gặp qua, thật sự quá mức kỳ quái." Ân sư nhíu mày nói: "Không phải là ta tự cao tự đại, bằng vào bản lãnh hiện tại của ta, trên căn bản đa số sự tình đều có thể nhìn thấy một ít đầu mối mới đúng. Cho dù là tin tức có liên quan đến Đại thần thượng cổ, cho dù ta không thể suy đoán ra, nhưng mà vẫn có thể nhìn thấy vài hình ảnh mơ hồ. Thế nhưng lần này không có một chút dự báo nào cả. Chẳng lẽ chuyện này còn ảnh hưởng xa hơn cả mức độ Đại thần thượng cổ sao?"
"Sự tình còn mạnh hơn Đại thần thượng cổ sẽ là thứ gì chứ?" Bần đạo nghiêm nghị nói: "Ân sư, ngài suy nghĩ thật kỹ xem nào!"
"Sự tình kinh khủng như thế? Trên đời chẳng lẽ còn có chuyện như vậy sao?" Ân sư đau khổ suy tư, không lâu sau sắc mặt hắn bỗng nhiên đại biến, thanh âm run rẩy nói: "Chẳng lẽ là sự kiện kia hay sao?"
"Chuyện gì?" Bần đạo vội vàng hỏi.
"Vô Lượng Thiên Kiếp." Ân sư trợn mắt há mồm nói: "Chỉ có Vô Lượng Thiên Kiếp ta mới tuyệt đối không có cách nào suy đoán."
"Cái gì gọi là Vô Lượng Thiên Kiếp ?" Bần đạo gấp gáp hỏi.
"Đó là trời cao khảo nghiệm tất cả người tu luyện như chúng ta, tương tự với Thiên Kiếp bên tu đạo. Thế nhưng thứ này bất luận là thần minh Đông - Tây Phương đều phải trải qua. Chủng loại cũng hoàn toàn khác nhau, hoặc là lửa, hoặc là băng, hoặc là tai họa, ước chừng trăm vạn năm mới xảy ra một lần. Ở Tây Phương bọn họ đặt cho nó cái tên là Chư Thần Mạt Nhật !" Ân sư bất đắc dĩ giải thích: "Tính toán thời gian hiện tại cách Vô Lượng Thiên Kiếp lần trước vừa vặn là một trăm vạn năm. Xem ra chúng ta phải nhanh chóng chuẩn bị mới được."
"Vậy Vô Lượng Thiên Kiếp này kinh khủng cỡ nào?" Bần đạo lo lắng hỏi. Truyện Sắc Hiệp - https://trumtruyen.vn
"Vô cùng kinh khủng, cho dù là vi sư cũng không có nắm chắc mười phần độ kiếp thành công." Ân sư lắc đầu nói: "Lần trước Vô Lượng Thiên Kiếp vi sư còn nhỏ, nhờ có sư tổ che chở mới không có cảm nhận áp lực, nhưng mà lần này không tốt như vậy rồi!"
"Lần trước Vô Lượng Thiên Kiếp có phải ứng với Thần Thánh thiên sứ hay không?" Bần đạo hỏi.
"Đúng, chính là bọn họ. Chẳng qua là nghe sư tổ ngươi nói, tựa hồ bọn họ chỉ là một phần mà thôi. Về phần tình huống cụ thể như thế nào, sư tổ ngươi lo lắng ảnh hưởng đến ta tu hành nên không có nói cho ta biết." Ân sư lo lắng nói: "Thế nhưng ta có thể khẳng định Vô Lượng Thiên Kiếp lần trước chư thần hao tổn từ chín thành trở lên, nghe nói ngay cả Đại thần thượng cổ cũng có một số ứng kiếp mà tiêu tán."
"Khủng bố như vậy?" Bần đạo nhất thời thất kinh.
"Đúng là kinh khủng." Ân sư vẫn còn sợ hãi than thở không thôi.
"Ân sư, chúng ta nên chuẩn bị ra sao hả?" Bần đạo vội vàng hỏi: "Có phải dốc hết sức tăng cường thực lực hay không?"
"Không sai, chuyện chúng ta có thể làm chính là mau chóng gia tăng lực chiến đấu, ai dà!" Ân sư đột nhiên thở dài, nói: "Quân đoàn Thiên Sứ đáng chết, hết lần này tới lần khác đúng vào lúc này khai chiến với chúng ta, bản thân bọn chúng tổn thất thảm trọng không nói, còn làm hại chúng ta hao tổn không ít đệ tử. Lần này ứng phó Vô Lượng Thiên Kiếp, hai phe hỗ trợ lẫn nhau còn nắm chắc được vài phần. Bọn họ bây giờ ăn khổ là chắc rồi?"
"Xem ra Thánh thiên sứ là vì nhận được tin tức Vô Lượng Thiên Kiếp sắp tới mới hạ thủ lưu tình đối với chúng ta." Bần đạo bất đắc dĩ nói: "Nàng ta đề ra hiệp nghị hòa bình, xem ra chúng ta cũng bắt buộc phải tuân thủ rồi?"
"Dĩ nhiên, hiện tại là lúc nào rồi? Bảo vệ tánh mạng quan trọng hơn, những ân oán lúc trước cứ để đó, nói không chừng sau này chúng ta còn phải liên thủ chống địch nữa kìa." Ân sư bất đắc dĩ nói: "Phân phó xuống dưới, sau này cần phải ước thúc đệ tử nghiêm ngặt, không được tự tiện đi tìm quân đoàn Thiên Sứ gây sự."
"Vâng." Một vị sư huynh tuân lệnh, mau chóng đi ra ngoài truyền đạt.
"Ân sư, Thánh thiên sứ bảo ta tìm kiếm mầm móng linh hồn Thần Thụ, ta nên làm thế nào đây? Còn có chuyện của sư thúc Xi Vưu, chúng ta không thể để mặc hắn bị Thánh thiên sứ nhốt trong ngục chứ?" Bần đạo hỏi.
"Ừ." Ân sư suy tư một chút, nói: "Ngươi lần này đánh quân đoàn Thiên Sứ đủ mạnh, Thánh thiên sứ nếu như không trừng trị ngươi, nàng thật sự không có cách nào khai báo với nhóm thuộc hạ. Vấn đề làm nô lệ năm mươi lăm vạn năm cũng chỉ là bậc thang nàng hạ đài mà thôi, không cần phải đặt nặng quá. Nàng nếu như dám làm như thế, chẳng phải là muốn trở mặt với Đạo Môn hay sao? Khi Vô Lượng Thiên Kiếp sắp xảy ra, bất kỳ ai dẫn phát nội đấu đều là ngu xuẩn, nàng hẳn là không có ngu như vậy đâu!"
"Ta đây không thèm để ý đến nàng?" Bần đạo cười khổ nói: "Nhưng nàng đang giữ người nhà của ta đó?"
"Ha hả, nàng không phải nói sẽ giúp người nhà ngươi trở thành thần sao? Ngươi đại khái không cần phải lo lắng, nàng sẽ không ngược đãi người nhà ngươi." Ân sư cười cười, suy tư một hồi nói: "Như vậy đi, ngươi đi giúp Thánh thiên sứ một lần, tìm cho nàng mầm móng linh hồn Thần Thụ, coi như là cấp mặt mũi cho nàng, cũng là đền bù một chút tổn thất cho bọn hắn."
"Không phải chứ?" Bần đạo buồn bực nói: "Rõ ràng là bọn họ chủ động tới đánh ta mới lọt vào bẫy rập mà? Tại sao ta phải bồi thường nàng chứ?"
"Chỉ bằng vào Thánh thiên sứ tha ngươi một mạng, hơn nữa không có cướp đoạt Hạo Thiên thần kiếm, đây là nàng ta biểu lộ thiện ý rồi. Ngươi một hơi tiêu diệt hơn bốn mươi tên chủ thần đỉnh cấp của người ta, cộng thêm hai gã tổng chỉ huy, có thể nhịn được đến nước này đã rất nể tình rồi đó." Ân sư trách cứ: "Nàng là một nữ nhân cũng hiểu biết đại nghĩa rõ ràng như vậy, ngươi đường đường nam tử hán không thể rộng lượng một chút sao?"
"Vâng, đệ tử biết sai rồi." Bần đạo vội vàng nói.
"Ừ, biết là tốt rồi." Ân sư cười nói.
"Nhưng mà mầm móng linh hồn Thần Thụ rốt cuộc là cái gì?" Bần đạo tò mò hỏi: "Ta từng hỏi nhiều người nhưng không có ai biết rõ ràng về nó, ân sư biết không?"
"Ha hả, coi như ngươi hỏi đúng người rồi." Ân sư cười nói với ta: "Sư tổ ngươi từng đặc biệt nói cho ta nghe về lai lịch linh hồn Thần Thụ. Hắn nói loại cây thần kỳ này chỉ sinh tồn trong một Vị Diện phi thường xa xôi, trái cây do nó sinh ra sẽ có linh hồn tồn tại, cho nên mới đặt tên là linh hồn Thần Thụ."
"Có thể sinh ra trái cây có linh hồn?" Bần đạo kỳ quái nói: "Đồ tốt nha, có chỗ lợi gì không? Tựa hồ Thánh thiên sứ rất coi trọng nó?"
"Ha ha, làm sao ngươi hồ đồ vậy hả!" Ân sư cười nói: "Quân đoàn Thiên Sứ dùng cái gì để uy chấn chư thần?"
"Số lượng." Bần đạo cười khổ nói: "Bản lãnh của bọn hắn thật ra không lớn, chỉ có điều là quá nhiều, thật sự là nhiều lắm, động chút là xuất ra trăm triệu đại quân, hơn nữa quân đội cấp thấp đều là loại hung hãn không sợ chết, thật là phiền phức."
"Đúng rồi!" Ân sư cười nói: "Thiên sứ cấp thấp là linh hồn được bọn hắn tạo ra, rất đơn thuần và ngu xuẩn, cơ hồ không có khả năng lên cấp, Thiên sứ có thể lên cấp chính là linh hồn người phàm đủ thành kính, mà những người này tìm kiếm không dễ. Mà có được linh hồn Thần Thụ thì lại khác. Theo sư tổ ngươi từng nói, linh hồn Thần Thụ kết xuất ra linh hồn tương đối mạnh mẽ, nếu như chuyển sinh thành Thiên sứ ít nhất cũng là Thiên Sứ bốn cánh, thỉnh thoảng còn xuất hiện linh hồn cao cấp, có khi trực tiếp trở thành Thiên sứ mười cánh. Hơn nữa bọn họ đồng thời tồn tại khả năng học tập và thăng cấp."
"Trời đất?" Bần đạo nhất thời kinh hãi nói: "Sản xuất số lượng lớn Thiên sứ cao cấp? Vậy thì bọn họ chẳng phải là vô địch rồi?"
"Ha hả, ít nhất gia tăng thực lực trên diện rộng là khẳng định, nhưng mà vấn đề cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm, dù sao ngay cả Thánh thiên sứ cũng chưa từng nhận được mầm móng linh hồn Thần Thụ, cho nên không có cách nào biết được chi tiết." Ân sư nói.
"Tại sao Thánh thiên sứ không tự mình đi lấy nó?" Bần đạo kỳ quái nói: "Ngược lại để cho ta đi làm? Như vậy không phải là để cho ta biết linh hồn Thần Thụ có tồn tại hay sao?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.