Truy Trục Du Hí – Trò Chơi Theo Đuổi (Trò Chơi Tình Nhân)

Chương 11: Xảy ra chuyện gì




Edit & Beta: Cafesvictim 
– Nhìn cậu có vẻ như rất không vui –
“Muốn nếm một chút nước trái cây hỗn hợp tự chế không?” Dạ Phong Vũ đứng ở cửa hỏi.
Augustine nhanh chóng đóng vali lại.
“Đồ uống mà trước đây tôi thích nhất.” Dạ Phong Vũ đi vào phòng, đưa ly nước cho anh.
Augustine nhận lấy, bình tĩnh uống một ngụm.
“Thế nào?” Dạ Phong Vũ hỏi.
Augustine nhíu mày: “Rất chua.”
“Cho nên phải đi với bánh ngọt vị phô mai.” Dạ Phong Vũ nghiêng người tránh đường, “Thời gian trà chiều, hoan nghênh gia nhập.”
“Trước khi đến đây, cậu không có nói cho tôi biết là còn có tiết mục này.” Augustine cầm áo khoác đứng lên.
“Nhưng đây là tiết mục tiêu chuẩn của họp mặt gia đình.” Dạ Phong Vũ cùng anh xuống lầu, “Đừng lo, thật ra mọi người cũng đã lâu chưa gặp nhau, cho nên tất cả đều bận nói chuyện, sẽ không đặc biệt để ý ai khác đâu.”
Hoa viên lớn có chút thái quá, trên mặt cỏ xếp đặt hàng dài bàn trà, có nước trái cây và hồng trà, còn có đủ loại điểm tâm nhỏ xinh. Đám trẻ đang nô đùa ầm ĩ trên cỏ cùng MOKA, bên cạnh thậm chí còn có một chú nai con.
“Bữa tiệc trà chiều thực long trọng.” Augustine cầm lấy một chiếc bánh ngọt nhỏ, “Cookie.”
“Vì biệt danh này, thời tiểu học tôi đã bị các bạn cười suốt một năm.” Dạ Phong Vũ bất đắc dĩ.
“Rất mĩ vị.” Augustine trêu chọc.
“Mẹ tôi chắc chắn sẽ có tiếng nói chung với anh.” Dạ Phong Vũ cười đưa cho anh một ly hồng trà, “Buổi tối còn có bữa tiệc thịt nướng, cùng với biểu diễn ảo thuật pháo bông các bạn nhỏ thích nhất.”
“Nghe giống như lễ hội gia đình.” Augustine nhặt quả bóng lăn đến bên chân, ném lại cho một cậu nhóc, “Một gia đình hạnh phúc.”
“Muốn đến phòng bếp hỗ trợ không?” Dạ Phong Vũ hỏi.
“Tôi?” Augustine bật cười, “Tôi không nghĩ là Kate phu nhân sẽ hoan nghênh tôi đến với lãnh địa của bà.”
“Chỉ là chuẩn bị thịt cho bữa tối, anh không có cơ hội đốt nổ phòng bếp đâu.” Dạ Phong Vũ kéo anh, cùng đến phòng bếp.
Tất cả thịt đều đã được ướp gia vị trước đó, rau củ cũng đã rửa sạch sẽ, Augustine ngồi trên ghế, thử xiên thịt và ớt ngọt vào với nhau.
“A! Rất giỏi!” Kate phu nhân vỗ tay.
“Thẳng thắn mà nói, loại cổ vũ này không có hiệu quả.” Augustine dở khóc dở cười, “Ngược lại càng làm cho tôi cảm thấy bản thân giống như rất kém hiểu biết.”
“Nhưng Cookie nói cậu từng đốt phòng bếp.” Kate phu nhân buông tay.
“Con không phải tên Cookie!” Dạ Phong Vũ ở bên cạnh bất đắc dĩ.
“Thu hồi cái tên giả trong giới giải trí ngu ngốc kia của con lại!” Trên mặt Kate phu nhân viết rõ mấy chữ ghét bỏ trắng trợn.
Dạ Phong Vũ thức thời đầu hàng: “OK, I’m Cookie.”
Augustine cười đến thực vô lương tâm.
Trên cửa sổ đặt một chiếc đài phát thanh, đứt quãng truyền đến tin tức giải trí, trong đó tin mới nhất có liên quan đến Yuhan phu nhân, nói bà ta lại tìm được người tình mới là một người mẫu nam.
Kate phu nhân vừa đi xuống hầm, Dạ Phong Vũ liền tắt đài đi: “Gần đây tâm tình bà ta có vẻ rất tốt.”
“Chắc là có liên quan đến trang viên Edinburgh.” Augustine cầm bàn chải nhỏ, thử quét gia vị lên, “Là như thế này đúng không?”
“Tôi nghĩ anh sẽ tiếp tục nói chuyện trang viên.” Dạ Phong Vũ đưa bắp ngô cho anh.
“Nhưng việc này thú vị hơn.” Augustine lấy một miếng mỡ bò, “Mà còn rất mĩ vị.”
“Nếu anh thích những lần họp mặt gia đình như vậy, về sau chúng tôi có thể sẽ đi đua ngựa hoặc leo núi.” Dạ Phong Vũ cười cười, “Lúc nào cũng đều hoan nghênh anh gia nhập.”
Mấy giờ sau, tiệc thịt nướng trên bãi cỏ chính thức bắt đầu, MOKA hạnh phúc đến hít thở không thông, vùng dậy chạy như gió.
“Nước sốt thật lạ.” Augustine nhíu mày.
“Lạ?” Dạ Phong Vũ cầm đĩa đứng bên cạnh anh.
Augustine cầm một miếng cá đưa qua.
Dạ Phong Vũ cắn một miếng, sau đó vẻ mặt đau khổ oán giận. “Chắc lại là khẩu vị mới Kate phu nhân sáng tạo ra.”
“Nhưng cũng không thể lãng phí.” Augustine tiếp tục ăn nốt.
Không trung có một ánh pháo hoa rực rỡ nở rộ, ảo thuật gia đứng giữa bãi cỏ, vẫy vẫy cây gậy phép, lập tức từ trên trời đầy kẹo rơi xuống, đám trẻ hoan hô không ngừng, Augustine cũng bắt được hai cái: “Ô mai hay cam.”
“Ô mai.” Dạ Phong Vũ xòe tay.
Augustine đưa vị cam cho cậu: “Hương vị ánh nắng.”
Di động rung báo có người gọi đến, nghe máy liền thấy thanh âm hưng phấn của Phillip: “Thế nào rồi?”
“Cái gì thế nào?” Augustine đi đến một góc yên tĩnh, biến mặt than trong một giây.
“Đương nhiên là ngày nghỉ của anh.” Phillip hỏi, “Hôm nay làm những gì?”
“Anh không nghĩ là cần phải báo cáo cho mày.” Augustine cự tuyệt.
“Em cũng không cảm thấy là anh sẽ biết cách ở chung cùng người nhà chị dâu.” Phillip lý lẽ hùng hồn.
Augustine mặt không chút thay đổi: “Anh nói rồi, bọn anh là bạn bè bình thường.”
“OK, OK.” Phillip thỏa hiệp, “Tặng quà chưa?”
“……….” Augustine nhớ tới bó hoa hồng kia.
Phillip thở dài: “Xem ra là chưa có tặng rồi.”
“Mày nói vô nghĩa rất nhiều.” Augustine nhìn không gian trước mắt, “Gặp sau.”
“Chờ một chút!” Phillip nhanh chóng cường điệu, “Em còn cố ý chuẩn bị cho anh thơ tình………. Này, này?”
Augustine tắt di động, đi nhanh về phía quầy thịt nướng.
“Vừa lúc, nếm thử cái này.” Dạ Phong Vũ xiên một miếng thịt bò từ trên bếp ra, thổi nguội sau đó đưa tới bên miệng anh.
“Hương vị Trung Quốc.” Augustine đánh giá.
“Bởi vì ướp gia vị Trung Quốc.” Dạ Phong Vũ ngồi xếp bằng trước giá nướng thịt, “Lúc nhận điện thoại, anh đã bỏ lỡ màn diễn phun suối nước trái cây.”
“Thật đáng tiếc.” Augustine ngồi bên cạnh cậu, “Cho nên trong những ngày nghỉ tiếp theo, tôi sẽ cố gắng ít tiếp điện thoại.”
Dạ Phong Vũ cười: “Nếu bác sĩ Grater biết, nhất định rất vui.”
Than cháy trong lò phát ra tiếng nổ nhỏ vụn, mùi hương thịt nướng và bia tràn ngập không khí, Augustine nhìn cậu: “Cậu rất ấm áp.”
“Tính là khen ngợi không?” Dạ Phong Vũ cười nhìn anh, ngũ quan con lai xinh đẹp lập thể, ánh mắt lam trầm như hồ nước, dường như mang một loại ma chú.
Augustine cầm lon bia, ngửa đầu một hơi cạn sạch.
Đợi khi bữa tiệc kết thúc, mọi người đều có chút chếnh choáng say, Augustine xoa xoa huyệt Thái Dương, loạng choạng đứng lên.
“Nghỉ ngơi cho tốt.” Dạ Phong Vũ đứng trước cửa phòng, “Ngày mai không có lịch, cả ngày đều có thể nhàn nhã.”
“Rất xin lỗi, hình như tôi uống hơi nhiều.” Augustine khẽ nhíu mày.
“Muốn uống chút trà không?” Dạ Phong Vũ hỏi.
Augustine gật đầu: “Cảm ơn.”
Chờ khi Dạ Phong Vũ quay lại, Augustine đã tựa trên giường ngủ mất. Vali mở ra trên mặt đất, một bó hoa hồng tán loạn rơi ra.
Dạ Phong Vũ xoay người, nhặt từng cành lên, cắm vào bình hoa trong góc tường.
Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa mềm mại chiếu vào giường, Augustine xoa trán, ngồi dậy. Nhìn chằm chằm bó hoa hồng trước mặt ba phút, đại não hỗn độn rốt cuộc ý thức được chuyện gì, nháy mắt tỉnh táo lại.
“Chào buổi sáng.” Dạ Phong Vũ đẩy cửa phòng ngủ.
“Gâu gâu!” MOKA cũng chen vào.
“……… Chào.” Augustine còn đang nghĩ về bó hoa hồng kia.
“Tôi ở tầng hai chờ anh, có cháo yến mạch và bánh mì sữa chua rất ngon.” Dạ Phong Vũ mặc một thân quần áo ở nhà, đi chân trần dẫm trên sàn, tùy ý lại gợi cảm.
“Cám ơn.” Augustine gật đầu.
“Đi thôi, chúng ta đi thăm Minnie.” Dạ Phong Vũ ôm cậu nhóc bên cạnh lên, vừa dỗ dành vừa đi xuống.
MOKA ngồi xổm ở cửa phòng ngủ, nghiêm túc nhìn chủ cũ một chút.
Augustine cùng nó đối mặt.
MOKA lãnh diễm gặm món đồ chơi plastic qua, muốn chơi.
Augustine: “………”
Mười phút sau, Augustine dẫn chó lớn đi xuống lầu hai: “Mọi người đâu?”
“Mọi người đang ở nơi mình thích tự ăn sáng rồi.” Dạ Phong Vũ đưa cho anh một chén nhỏ đầy cháo sữa yến mạch, “Nhớ về thời thơ ấu.”
“Cảm ơn.” Augustine cầm thìa, thờ ơ ăn hai miếng, sau đó mở miệng, “Bó hoa hồng kia….”
“Rất đẹp.” Dạ Phong Vũ cười cười.
“Là quản gia chuẩn bị cho tôi mang tới tặng Kate phu nhân.” Augustine mặt không chút thay đổi, “Chỉ là hôm qua quên lấy ra.”
“Vậy sao?” Dạ Phong Vũ đưa cà phê cho anh, “Nếu mẹ tôi biết, chắc chắn rất vui.”
“Hoa hồng tặng cho tôi?” Kate phu nhân nghe được tin này xong, quả nhiên thực kinh hỉ.
“Đúng vậy, hy vọng ngài thích.” Augustine nho nhã lễ độ.
“Đương nhiên sẽ thích.” Kate phu nhân đặc biệt cùng anh ôm một cái, “Có muốn xem ảnh chụp ngày xưa của Cookie không?”
Dạ Phong Vũ nhắc nhở: “Không có ai lại lấy chuyện này ra làm phần thưởng.”
“Tôi sẽ.” Augustine nhún vai.
Dạ Phong Vũ đầu hàng: “Trước đó phải nhắc anh, ảnh có thể xem, nhưng chuyện xưa thì không thể tin.”
“Nói chuyện hồi nhỏ con tè dầm phải không?” Kate phu nhân hỏi.
Dạ Phong Vũ quyết đoán kéo MOKA xuống lầu.
Kate phu nhân thực vừa lòng, kéo Augustine tới phòng khách nhỏ.
MOKA hưng trí bừng bừng ở trên bãi cỏ chơi ném đĩa, Trình Hạ lại gọi điện thoại đến: “Nghe nói anh dẫn Augustine đi biển?”
“Phải.” Dạ Phong Vũ ngồi trên cỏ.
Trình Hạ tan nát cõi lòng: “Sớm biết như vậy, em nhất định sẽ yêu cầu được đi cùng!”
“Bây giờ bay tới còn kịp.” Dạ Phong Vũ xoa xoa MOKA, “Ngày kia bọn anh mới xuất bến.”
“Nói thì dễ, trong tay còn một đống việc.” Trình Hạ cường điệu, “Lần này nhất định phải xin chữ ký cho em!”
“Cam đoan sẽ không quên.” Dạ Phong Vũ hứa hẹn.
“Còn có một việc.” Trình Hạ bổ sung, “Có liên quan đến Yuhan phu nhân.”
Dạ Phong Vũ đau đầu: “Lại làm sao?”
“Gần đây bà ta mới mua một tòa trang viên.” Trình Hạ sắp xếp từ ngữ một chút, “Hình như muốn tặng cho anh.”
Dạ Phong Vũ nghe vậy dừng một chút: “Nếu anh nhớ không lầm, lần gặp mặt trước hẳn là cách đây hai năm.”
“Tuy rằng nghe có vẻ khó tưởng tượng, nhưng nơi phát tin tức là đáng tin, cho nên dù thế nào, anh cũng nên chút ý một chút.” Trình Hạ nhắc nhở, “Công ty cũng sẽ lưu ý nhiều hơn.”
Dạ Phong Vũ bất đắc dĩ: “OK, cảm ơn.”
“Làm sao vậy?” Augustine đột nhiên xuất hiện ở sau lưng cậu.
“Không có gì.” Dạ Phong Vũ ngắt máy, cười trêu ghẹo, “Lần sau trước khi xuất hiện, nên suy xét việc phát ra tiếng động trước một chút.”
“Vừa rồi cậu có vẻ rất không vui.” Augustine nhíu mày. “Rốt cuộc là có chuyện gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.