Ông Xã Hợp Đồng

Chương 12:




Mạnh Kiều Dịch nắm tay Vạn Tố Y bước lên lầu. Dương Thục Nghi gật đầu hài lòng.
“Mẹ, đúng tâm nguyện của mẹ rồi chứ.” Mạnh Kì Nhu không biết mình có vui hay hối hận nữa.
Dương Thục Nghi cười mỉm nói:”Mẹ thấy cô gái này tốt, khuôn mặt lương thiện.”
“Mẹ không hỏi gia cảnh gia đình cô gái này mà đã đồng ý rồi, nhỡ cô ta có ý đồ gì với Mạnh gia nhà ta thì sao. Mẹ làm như vậy sẽ khiến cô ta nghĩ nhà chúng ta dễ dãi.” Mạnh Kì Nhu khó chịu gọt trái cây trên bàn.
Mạnh Niên Nguyên nghe thấy vậy, chỉ vào Mạnh Kỳ Nhu cười nhạt:” Con mắt của Kỳ Dịch mà cũng không tin sao? Người nó chọn, là người tốt nhất, cũng hợp với nó nhất”
Mạnh Kỳ Nhu không có cách nào cãi lại cha mẹ mình. Chỉ thở dài rồi chẳng nói gì nữa. Mạnh Kỳ Nhu không ghét Vạn Tố Y. Chỉ nghĩ rằng Vạn Tố Y quá dễ dàng để bước vào cánh cửa của gia đình họ Mạnh.
Vạn Tố Y đi theo Mạnh Kiều Dịch trên lầu và gần như ghé thăm tất cả các phòng. Bố cục về cơ bản là giống nhau. Phong cách căn phòng cuối cùng khác với các phòng khác. Phòng này chỉ có một giường và trên cùng là tuyết trắng. Một chiếc bàn đơn giản được đặt trên ban công, và chiếc bình được giữ trên đầu, rất đơn giản và gọn gàng.
“Anh có vẻ rất thích màu đơn giản.” Vạn Tố Y đoán rằng đây là phòng của Mạnh Kiều Dịch và cuối cùng không nhịn được và hỏi: “Anh bị chứng ưa sạch sẽ à?”
“Ừ.” Miệng Mạnh Kiều Dịch hơi cong lên như thừa nhận.
“Anh đã lâu rồi không ở đây phải không?”
“Chưa bao giờ sống từ năm mười bốn tuổi.” Mạnh Kiều Dịch đóng cửa và không tiếp tục nói nữa: “Tôi rất độc lập, tôi có ngành công nghiệp riêng sau khi tôi trở về Trung Quốc khi mới mười bốn tuổi. Tôi đã sống ở Hải Viên”
Hải Viên, nơi bây giờ Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch sống.
Vạn Tố Y nhìn vào đôi mắt của Mạnh Kiều Dịch một chút kinh hoàng, cô ấy không nghĩ rằng Mạnh Kiều Dịch bắt đầu sống một mình từ khi còn nhỏ như vậy.
Mạnh Kiều Dịch nhìn Vạn Tố Y, và anh nghĩ hoàn toàn khác với Vạn Tố Y. Anh từ từ mở ngón trỏ và nhướn mày về phía Vạn Tố Y.
Cô ngẩng đầu nhìn anh, cô đã quen với việc tiếp xúc với bàn tay anh rồi.
“Anh dẫn em đi một vòng” nói xong Mạnh Kiều Dịch nhẹ nhàng lôi tay Vạn Tố Y đi, cẩn trọng mà nắm lấy bàn tay cô.
Trong hai ngày này, Vạn Tố Y đã quen thuộc với ngôi nhà và khu vườn của gia đình họ Mạnh, đầu tiên là khu vườn Hải Viên, và bây giờ là nơi đây.
Mạnh Kiều Dịch và Vạn Tố Y trong vườn một lúc, một chiếc xe chạy thẳng đến chỗ họ. Và dừng lại trước mặt hai người.
Chẳng mấy chốc, cửa sổ mở toang, và một người đàn ông đeo kính râm nhìn hai người. Nụ cười tự hào và kiêu ngạo: “Ông chủ, này, kết hôn rồi là khác hẳn”
“Chị dâu, xin chào” Trưởng tiểu trường bước từ xe xuống. Chỉnh lại trang phục đưa tay chào Vạn Tố Y:” Tôi là đệ của ông chủ Mạnh đây.”
“Xin chào”, Vạn Tố Y rất lịch sự và bắt tay với Tưởng Tiểu Trường
Đôi mắt của Tưởng Tiểu Trường, sau khi đeo kính râm nhìn từ trên xuống dưới một cách cẩn thận. Mặc dù anh ta hơi thất vọng với Vạn Tố Y, nhưng anh ta không đùa với Vạn Tố Y:” Chị xuất hiện muộn vài ngày là ông chủ Mạnh chúng tôi phải tổ chức tuyển phi rồi.”
Tưởng Tiểu Trường đã nói điều này. Vạn Tố Y đã nhớ những tin đồn về Mạnh Kiều Dịch cách đây không lâu. Nghe nói, Mạnh gia chuẩn bị chọn vợ phù hợp cho Mạnh Kiều Dịch, vừa nãy ở phòng khách anh cũng nói với cha về việc hủy chương trình. Xem ra, tin đồn này chắc là thật.
Tường Tiểu Trường vẫn chưa nói xong: “Ông chủ Mạnh không biết chứ? Tin tức của chương trình thực tế được phát hành, đã lấy đi bao trái tim phụ nữ.”
Mạnh Kiều Dịch nghe Tường Tiểu Trường nói như vậy, cười lạnh hai tiếng:” Tôi không cần tham gia nữa. Tôi thấy cậu hứng thú như vậy, hay để nói nói với cha tôi, để cậu đăng ký tham gia.”
“Đừng, loại chuyện này đừng nghĩ đến tôi chứ” Tưởng Tiểu Trường nghe anh nói, liền lập tức ngăn lại, quay lại cười híp mắt nói với Vạn Tố Y:” Tẩu phu nhân, Mạnh Kiều Dịch của chúng ta không tệ, chị từ từ thưởng thức, sau này.... Chị sẽ hiểu”
Tưởng Tiểu Trường dùng giọng điệu mờ ám nói chuyện với Vạn Tố Y, Vạn Tố Y chỉ buồn cười cậu ta thôi chứ chẳng có chút phản ứng gì.
Mạnh Kiều Dịch lườm Tưởng Tiểu Trường nói:” Cậu vào chào hỏi ông già đi rồi cút.”
Tưởng Tiểu Trường liếm môi, nhún vai và thở dài nói:” Vạy lần sau tôi sẽ đến Hảo Viên thăm tẩu nhé”
Tưởng Tiểu Trường đi được nửa đường còn lén lút nhìn Vạn Tố Y, nhìn xong rồi, lại lén lút rời đi.
Tưởng Tiểu Trường đột nhiên xuất hiện, rồi đột nhiên biến mất, ngay cả hành vi của những người bạn xung quanh Mạnh Kiều Dịch cũng rất kỳ lạ.
“Đợi khi quay về, Cha chắc sẽ giới thiệu em với mọi người, em không cần vội, cứ theo lời cha là được rồi, không ứng phó được anh sẽ giúp em.” Mạnh Kiều Dịch từ lúc Tưởng Tiểu Trường xuất hiện luôn bên cạnh Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y nhíu mày. Cô có thể dự cảm được, theo như lời của Mạnh Kiều Dịch thì không đơn giản như vậy.
Vào bữa tối, Mạnh Niên Nguyên quả nhiên nhắc tới chuyện này.
Mạnh Niên Nguyên cho người hầu đem cá hấp để trước mặt Vạn Tố Y, rồi nói:” Tố Y, con đã cùng Kiều Dịch đăng ký kết hôn, Mạnh Gia chúng ta sẽ không bạc đãi con, ta cho người chọn ngày, con mời gia đình con tới để cùng gặp mặt nhé.”
Điều này khiến Vạn Tố Y nắm chặt đôi đũa trong tay, rất bất an.
“Con với Kiều Dịch... Thực sự nghĩ điều đó rất tốt.” Vạn Tố Y do dự, đó là một lời từ chối từ chối đề nghị của Mạnh Niên Nguyên.
Nếu thực sự tuyên bố với mọi người bọn họ kết hôn, thì cô và Mạnh Kiều Dịch không bao giờ có cơ hội quay lại.
Vạn Tố Y nói xong, vô thức tiến về phía Mạnh Kiều Dịch, Mạnh Kiều Dịch vẫn nở nụ cười dịu dàng, nhưng đôi mắt anh hơi lạnh. Cô có thể cảm thấy rằng Mạnh Kiều Dịch không hài lòng với lời nói của mình.
Mạnh Niên Nguyên không biết thực sự nghe không hiểu ý của lời Vạn Tố Y nói hay giả vờ không nghe thấy: “Làm sao có thể như vậy? Đính chắc chắn sẽ được thực hiện, cha mẹ con phải có mặt, chúng ta luôn muốn gặp bên ấy. Chúng ta phải làm quen với nhau chứ.”
“Phải, Mạnh Gia rất lâu rồi không có hỷ sự, hơn nữa đây còn là chuyện đại sự, đính hôn và kết hôn không thể thiếu, mà còn phải thật long trong. “ Dương Thục Nghi cười nhìn chồng mình, yêu thương nói với Vạn Tố Y nói: “Chúng ta không thể khiến con dâu thiếu thứ gì được, người mẹ này sẵn sàng chuẩn bị cho các con”
“con...” Vạn Tố Y lo lắng ấn tay xuống bàn, lo lắng nắm lấy cạnh bàn, trong lòng không tân thành với bọn họ, nhưng lại không biết từ chối bọn họ thế nào.
Bàn tay lạnh lẽo của Vạn Tố Y được bàn tay ấm áp của Mạnh Kiều Dịch nắm lấy. Toàn thân Vạn Tố Y cứng ngắc và nhìn vào bàn tay của chủ nhân. Mạnh Kiều Dịch cười tiếp lời Vạn Tố Y:” Con đồng ý, Cha mẹ, đính hôn giao cho cha mẹ làm, con không có ý kiến gì, Tố như cũng không có ý kiến gì.”
Anh nói, chắc chắn nhìn vào đôi mắt của Vạn Tố Y. Không có cách nào để Vạn Tố Y từ chối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.