Truyền Thừa Cùng Tiến Hoá

Chương 4: Một ngày xuyên không




Dịch: NhịGiaBro
Sáng sớm, sau khi tỉnh ngủ, Triệu Tinh cảm thấy khá là kinh ngạc về giấc mộng vừa rồi của mình. Hắn chưa từng có đi qua thành phố Trường An, mặc dù có nghe qua " đại học giao thông Trường An", nhưng mà cũng không có chú ý nhiều đến điều này, lại càng không biết nhiều về cách chia lớp bên trong trường học.
Chính hắn cũng chưa có học qua đại học, thế mà trong giấc mơ lại có thể hỏi người khác mấy câu như " năm hai Khoa máy móc công nghiệp", " máy nén" chuyên nghiệp. Điều này cũng có chút làm cho hắn phải phì cười mặc dù hiện tại hắn còn đang ăn sáng.
Tuy hôm nay là ngày cuối tuần, nhưng mà hắn vẫn phải đi làm cho nên ăn uống xong hắn liền vội vàng đi ra khỏi nhà.
Năm nay Triệu Tinh 26 tuổi, hắn sống ở thị trấn Trung Châu từ nhỏ đến giờ, hiện tại đang làm nghề chuyển phát nhanh ở khu vực này, hiện tại cũng là năm 2018 chứ không phải năm 1978 giống như trong giấc mơ đâu.
Về việc nằm mơ, mặc kệ là mộng đẹp hay là ác mộng thì đó đều cũng là chuyện bình thường, làm gì có ai lại không mơ khi ngủ đâu. Trong thời gian này hắn cũng có mơ rất nhiều lần, thế nhưng Triệu Tinh vẫn cảm thấy tất cả các giác mơ trước đó cùng với giấc mơ tối qua có chút gì đó không giống nhau.
Bình thường khi nằm mơ, thì các cảnh trong giấc mơ cũng chỉ lướt qua mà thôi, không có khả năng lại rõ ràng và chi tiết đến như thế; Nhưng mà giấc mơ tối qua lại khác, đối với toàn bộ sự việc xảy ra, và khung cảnh trong giấc mơ hắn đều có thể nhớ lại toàn bộ không sai một chi tiết nào hết, liền cùng với cảm giác là đã trải qua thực sự vậy.
Hơn nữa đối với một giấc mơ bình thường thì chỉ xảy ra trong một thời gian ngắn, nhưng đối với giấc mơ hôm qua của hắn lại phải cần rất nhiều thời gian nếu muốn diễn tả toàn bộ cảnh tượng trong đó. Mặt khác những nội dung trên bảng tin của trường, cùng với những tin tức đăng trên tờ " Trường An nhật báo" hắn đều có thể nhớ rõ tin tức một cách khá là tương đối.
Hơn nữa ngay cả lúc hắn uống rượu trong của hàng, thì những người xung quanh nói những gì hắn đều có thể nhớ được một ít.
Tuy rằng lý trí mách bảo: " đây chỉ là một giấc mơ mà thôi"
Thế nhưng hắn vẫn có khao khát muốn tìm tòi, nghiên cứu những cảnh trong giấc mơ của mình.
Thế là khi hắn rảnh rỗi vào buổi trưa, bèn dùng di động tra google mấy cái từ khoá như: "đại học giao thông Trường An", "năm thứ hai khoa máy móc công nghiệp" kết quả là mấy thứ đó đều có thật, vì thế hắn liền click vào cái hệ này xem các thông tin chi tiết, thì thấy trong này thật sự có lớp" máy nén khí chuyên nghiệp".
Theo như suy nghĩ ban đầu của hắn, chỉ cần thông tin tìm được không giống một chút thôi thì hắn sẽ từ bỏ không cần tìm hiểu sâu về giấc mơ này nữa. Thế nhưng kết quả lại hoàn toàn trùng khớp với giấc mơ, cho nên ham muốn tìm hiểu giấc mơ này lại càng mãnh liệt, hắn muốn nhân cơ hội này tìm hiểu xem mình có thiên phú thần kỳ gì đó hay không.
Vì vậy lợi dụng việc hiện tại hắn cũng đang rãnh rỗi, cho nên cầm lấy điện thoại tiếp tục dò tìm trên google, cái hắn muốn tìm là " khu công viên Quốc Khánh" ở thành phố Trường An. Và điều làm cho hắn run rẩy chính là theo kết quả tìm được thì " Khu công viên Quốc Khánh" cũng nằm đối diện " Đại học giao thông Trường An" hơn nữa vị trí cũng giống trong giấc mơ. Ngoài ra theo ảnh chụp qua về công viên thì nó cũng không khác gì so với trong giấc mơ của hắn cả.
Hiện tại hắn có cảm giác toàn bộ cơ thể nóng lên, một sự sảng khoái từ trong lòng bỗng tuôn ra, làm cho hắn có ý định thét lên thật to, cho thật đã. Vì vị trí của " công viên Quốc Khánh" và " Đại học giao thông Trường An" đều giống đúc như trong giấc mơ của mình.
Tuy có thể nghĩ rằng đó là sự trùng hợp, nhưng sự trùng hợp này cũng đáng giá làm cho hắn mong đợi. Sau đó hắn tìm kiếm ảnh chụp về " Sân trường của đại học giao thông Trường An" thế nhưng kết quả lại làm cho hắn có chút thất vọng, quả nhiên là cùng với giấc mơ của mình không giống nhau.
Tuy rằng kết quả của lần tìm kiếm này không có được như ý, nhưng mà hắn thấy có thể theo giấc mơ của chính mình tìm được nhiều thứ trùng khớp như vậy cũng là một điều đáng tự hào. Đây là lần đầu hắn biết có người có khả năng như vậy, hắn nghĩ chắc cũng chưa có ai biết về khả năng này, khả năng còn có thể phát triển thêm.
Ngay khi đang đi giao hàng ở trên đường, Triệu Tinh đột nhiên nhớ ra một vấn đề, khung cảnh trong giấc mơ của mình là năm 1979, nhưng mà lúc nãy mình xem lại là năm 2018. Cách nhau tận 39 năm, khung cảnh của sân trường chắc chắn sẽ bị người ta cải tạo qua rồi, cho nên lúc nãy mới thấy nó không có giống.
Vì thế hắn nhanh chóng tấp xe vào lề đường, dừng xe lại, sau đó bắt đầu tìm kiếm " Ảnh chụp sân trường đại học giao thông Trường An những năm 70" và kết quả đúng như những gì mà hắn đã gặp ở trong giấc mơ.
Mang theo tâm trạng hớn hở cùng hưng phấn để tiếp tục đi giao hàng, hắn bắt đầu tự hỏi chính mình, có nên công khai cho mọi người biết về năng lực của mình không đây, thế nhưng mặc dù chính mình tối hôm qua xuyên không có một lúc, nhưng mà trước đây không có xảy ra những chuyện như vậy, cho nên hắn hiện tại cũng không có chắc chắn lắm về khả năng của mình.
Sau đó hắn lại nghĩ, vì cái gì ở trong giấc mơ mình lại cho rằng thị trấn Vạn Dương lại là quê quán của mình vậy, tuy là trước đây khi đi du lịch có đi qua một lần, nhưng cũng không phải vì thế lại cho rằng quê mình nằm ở đó chứ.
Tiếp đó hắn đột nhiên nghĩ đến, nếu những gì mình mơ thấy đều tương ứng với những điều có thật ở bên ngoài. Như vậy tấm vé tàu kia chạy từ" Vạn Dương" đến " Trường An" cũng là có thật, và ở trong giấc mơ mình cũng đã ngồi tàu đi từ "Thị trấn Vạn Dương" đến thành phố Trường An.
Sau đó hắn lại có suy nghĩ khác: chẳng lẽ những gì mình mơ thấy lại là những gì mà kiếp trước mình đã trải qua hay sao?
Thế nhưng nếu là như vậy thì làm sao " vì cái gì mình lại mơ về 39 năm trước". nói theo cách khác là liệu kiếp trước có thật sự tồn tại hay là không? Hơn nữa trước đó tại sao mình cũng tên là " Triệu Tinh".
Chẳng qua dựa theo tuổi lúc đó cùng với lúc nay, kiếp trước mình có khả năng là đã chết sớm, điều này làm cho Triệu Tinh có chút rầu rĩ, cũng không biết là gặp phải chuyện gì mà chết sớm như vậy.
Trong lòng có chút đồng cảm, Triệu Tinh thấy chính mình có lẽ nên đi đến thị trấn Vạn Dương để thăm " lại " nhà một chút, dù sao cũng có duyên từ kiếp trước. Thế nhưng hắn lại ngẩn người, bởi vì hắn không có biết địa chỉ nhà, cũng không biết mấy người còn lại trong nhà tên gọi là gì.
Tự hỏi một lúc sao, hắn thấy mình cần phải cẩn thận suy ngẫm lại một chút quy luật của chuyện này. Tuy rằng cảnh trong giấc mơ, là của kiếp trước của Triệu Tinh, và lúc đó hắn cũng không mất trí nhớ về gia đình, nhưng mà chỉ ở trong giấc mơ có một ngày, hơn nữa trong lúc mơ cũng không có ý định nghĩ ngợi về phương diện này. Cho nên sau khi tỉnh lại hắn cũng sẽ không thể nào có được ký ức về phương diện này hết.
Đây cũng là điều làm cho hắn cảm thấy tiếc nuối, nếu như lúc đó mình nghĩ về gia đình, thì giờ hắn đã có ký ức về gia đình của kiếp trước. Và rồi từ đó có thể đi tìm hiểu được những gì mà mình đã trải qua ở kiếp trước, nếu được như vậy thì đây đúng là một cơ hội chỉ có thể gặp chứ không thể cầu. Giống với việc hắn hơn người khác kinh nghiêm sống của một đời người, cũng giống như hắn đầu thai mà không phải uống " Canh Mạnh bà".
Sau đó hắn lại nghĩ tời một vấn đề, trong giấc mơ chính mình đối với khung cảnh xung quanh lại tỏ ra không quen thuộc, tuy rằng thời gian và địa điểm đều giống nhau như đúc. Nhưng người trong giấc mơ lại cho rằng " khung cảnh xung quanh không giống" đồng thời còn cho rằng" thế giới đã thay đổi".
Vì để chứng minh điều này, trong giấc mơ người này còn nhớ lại những gì đã trải qua, làm cho hiện tại Triệu Tinh đối với những thứ đó đã nhớ được hết tất cả. Hơn nữa những điều hắn nhớ không chỉ có nội dung, mà còn có cả cảnh vật xung quanh những chuyện đó hắn đều nhớ, giống như chính hắn đã trải qua những chuyện đó, mà không phải giống như nghe người khác kể lại.
Nếu như mình có thể mơ những về những chuyện xảy ra trước khi sinh, hay chưa bao giờ nhìn thấy, như vậy thì Triệu Tinh cũng có chút tin tưởng những chuyện xảy ra trong giấc mơ của mình, cũng có thể là thật.
Còn việc trong giấc mơ mình cho rằng những khung cảnh kia không giống với trí nhớ lúc đó, theo đống kiến thức của Triệu Tinh được học từ các bộ tiểu thuyết trên mạng thì hắn có thể khẳng định, những chuyện này có thể xảy ra ở không gian song song hay là ở dị không gian gì đó.
Suy ngẫm lại, hắn cũng cảm thấy những cảnh trong mơ cũng không hề liên quan đến học thuyết " Siêu Hình", mà là liên quan đến các vấn đề khoa học như " không gian song song" hay là " dị không gian". Điều này cũng đồng nghĩa với việc "không gian song song" hoặc là " dị không gian" có tồn tại.
Hắn đột nhiên có chút hưng phấn, bắt đầu mơ màng, nếu như hắn có thể chứng minh được sự tồn tại của " không gian song song" hay là " dị không gian", như vậy chính mình có thể đạt được giải Nobel, và với số tiền thưởng đó đời này hắn khỏi cần lo lắng chuyện ăn uống.
Hắn bắt đầu lo lắng suy nghĩ, cách triển khai như thế nào để chứng minh cho mọi người biết được phát hiện vĩ đại này của mình. Đang tiếc là sau một hồi cân nhắc, suy nghĩ thì hắn đành phải buông tha cho hi vọng này. Hăn phải thừa nhận rằng hắn không có cách nào có thể chứng minh cho người khác thấy được phát hiện vĩ đại này hết.
Vì vậy hắn lại bắt đầu hi vọng chuyện đêm qua có thể tiếp tục xảy ra, như vậy hắn có thể có chuẩn bị được nhiều thứ trong giấc mơ.
Đối với việc vì sao mình lại mơ giấc mơ kỳ lạ như vậy, thì Triệu Tinh cũng có chút lo lắng, thế nhưng không tìm ra cách gì có thể giải thích được chuyện này, đặc biệt là mơ đến khoảng thời gian mà mình chưa có sinh ra. Cho nên hắn đổ thừa tất cả mọi chuyện cho Triệu Tinh ở thế giới trong mơ, có lẽ Triệu Tinh kia đang ám chỉ cho Triệu Tinh này biết vấn đề gì đó, nhưng mà do Triệu Tinh này không đủ thông minh cho nên nhất thời không hiểu được.
Bình thường, Triệu Tinh cũng có xem rất nhiều tiểu thuyết trên mạng, hắn cảm thấy tình trạng hiện tại của mình giống với một số tình huống mà hắn đã đọc qua rồi. Những tình huống như vậy trong tiểu thuyết huyền huyễn đáng lỹ ra nhân vật chính phải đạt được năng lực gì đó, thế nhưng hắn tìm hoài mà vẫn không biết được chính mình có gì khác so với trước kia, trừ cai giấc mơ này ra.
Bởi vì giấc mơ này mà làm cho Triệu Tinh bận rộn cả ngày, ngồi suy nghĩ cả buổi. Sau khi về nhà và ăn cơm chiều xong, hắn cũng không có lên mạng đọc tiểu thuyết như trước, mà lại ngồi ôm đầu phá giải những ý nghĩa của giấc mơ này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.