Tú Cầu Bất Đường Hoàng

Chương 5: Công Tác




Chạng vạng, trên đường không có người nào, có lẽ là đã về nhà ăn cơm đi. Ta cõng Gia Trấp cứ như vậy đung đung đưa đưa đi về nhà Gia Trấp.
Gia Trấp ở trên lưng ta rất an phận, làm cho ta không biết làm sao đi lên, không thể làm gì khác hơn là tăng nhanh tốc độ hướng về nhà chạy.
Cũng may kiếp trước khi làm đặc vụ cái gì cũng đều tập luyện qua, nên đi một đoạn dường dài như vậy cũng không cảm thấy có chuyện gì. Gõ gõ cửa viện còn đang ánh sáng nến.
"Tới rồi, tới rồi." Bên trong truyền đến giọng nói của một nử tử, nghe hết sức thoải mái.
Đại môn mở ra, nhìn thấy một khuôn mặt thành thục mà mỹ lệ, nàng chính là mẫu thân Gia Trấp. Ta rất cao hứng nói: "Nghĩa mẫu, chúng ta đã về."
"Ôi, hai người các ngươi làm cái gì mà giờ mới trở về." Nghĩa mẫu có chút trách cứ, có điều nhìn thấy ta cõng Gia Trấp thì đau lòng đi lên: "Tiểu Dục, Diệp Tử làm sao vậy? Mau vào để ta."
"Dạ ~~~" Đáp một tiếng liền đi vào.
Cha nương Gia Trấp nhìn thấy ta nàng như vậy, đã nhận ta làm con gái nuôi của bọn họ. Ta cũng rất vui mừng vì bản thân có thể có một nơi để nghỉ lại ở thế giới xa lạ này.
Đi tới phòng, ta lập tức cẩn thận để Gia Trấp xuống, nhượng cho nàng tốt, để nghĩa mẫu kiểm tra. Bởi vì cha nuôi là thần y có rất nhiều người đến khám bệnh, nghĩa mẫu cũng biết một chút y thuật, ít nhất có thể cùng với những đại phu tiểu y quán so sánh.
"Ồ! Đã tốt hơn rất nhiều rồi, nhìn mức độ này, nhất định trước bị treo đến mức rất lợi hại đi."
"A, đúng vậy nghĩa mẫu."
"Không nghĩ tới Diệp Tử như vậy cũng có thể trị, lần đầu tiên ta thấy được. Thủ pháp cũng rất thành thạo, vừa nhìn cũng biết là không phải thành quả của Diệp Tử." Nghĩa mẫu tinh tế nhìn, thành thạo lau những thứ cặn bã lá cây kia, xoa thuốc mới lên,băng bó lại, được rồi.
"Nương ~" Gia Trấp rất bất mãn, tại sao mẫu thân nhà nàng có thể chửi bới con gái của mình như thế chứ.
"Nương cái gì mà nương! Ngươi sao? Bị thương là có phần của ngươi, cũng không nhìn chút xem tháng này ngươi bị thương mấy lần? Không phải do bắt cá té ngã thì là bắt bươm bướm té ngã, ngươi nói ngươi còn có loại nào chưa té nữa a?" Nghĩa mẫu một mặt xem thường.
"Nương!" Gia Trấp sắp mất mặt đến chết rồi, quát to một tiếng liền cúi đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn đều hồng lên.
Nhìn thấy nữ nhi như vậy, nghĩa mẫu cũng không nói thêm nữa, cười cười nhân tiện nói: "Được rồi được rồi, nương không nói ngươi. Đúng rồi Tiểu Dục, mấy ngày gần đây ngươi rảnh không?"
"Rất thanh nhàn." Ta biết nghĩa mẫu có chuyện quan trọng muốn ta đi làm.
"Tốt." Ai ~~~ rốt cục cũng có chuyện để làm.
"A? Cái gì? Nương, chân ta còn chưa khỏe a, lại
"A? Cái gì? Nương, chân của ta còn chưa khỏe a, sao lại nhanh như vậy để cho ta đi rồi hả?" Gia Trấp vừa nghe phải làm việc, lập tức không làm.
"Ngươi cho là nương ta đứa ngốc a? Một chút thương thế này của ngươi bất quá đêm nay sẽ hảo như lúc ban đầu." Nghĩa mẫu vẻ mặt ta hiểu vẻ mặt của ngươi.
Gia Trấp phồng khí, quay đầu không nhìn tới mẫu thân nhà nàng. Thiệt là, bản thân có lẽ không phải là thân sinh của nàng rồi.
Nghĩa mẫu không để ý tới Gia Trấp hờn dỗi, quay đầu lại cùng Lạc Dục nói: "Tiểu Dục, những thứ lá cây hiệu quả thật tốt a, có thể hay không dạy cho nghĩa mẫu?"
"Được, nghĩa mẫu. Chờ ta vận hảo dược tài trở về sẽ cùng ngươi giảng giải."
'Ân, tốt lắm, ta đi trước xem cơm nấu như thế nào. Ngươi bồi Diệp Tử nha đầu khó chịu này đi." Dứt lời liền đi ra ngoài.
Gia Trấp không chút khách khí hừ một tiếng, liền đối với nghĩa mẫu le lượi một cái.
Ta rất buồn cười nhìn nàng,: "Làm sao lại giận đến như vậy hả?"
Gia Trấp rên lên một tiếng, nghiêng đầu qua chỗ khác, ai cũng không để ý tới.
"Ngày mai chúng ta vận hảo dược tài trở về, ta sẽ làm cho ngươi một món đồ chơi nhỏ cho ngươi như thế nào?" Rất kiên trì dụ dỗ nha đầu Gia Trấp đang khó chịu này.
"Thật sự?" Gia Trấp vừa nghe nói có đồ chơi, lập tức vui vẻ lên, đem vừa mới không vui trực tiếp quăng đến sau đầu.
"Thật sự, chúng ta trước chơi trò chơi nhỏ chơi ngày hôm trước đi." Bản thân đem trò chơi cùng mấy món đồ chơi nhỏ trong kiếp trước, sử dụng một ít công cụ thì làm ra chút đồ chơi đơn giản này. Gia Trấp chưa từng thấy, đối với mấy thứ này rất là hiếu kỳ cùng cảm thấy rất mới mẻ. Do nàng chơi vui, ta cũng không nhịn được bắt đầu chơi.
"Được! Hôm trước ngươi thắng, lần này ta muốn đại sát ngươi không còn manh giáp!" Dứt lời, mở bài ra, bắt đầu chơi liên tiếp.
Một buổi tối thời gian cứ như vậy vui vẻ trôi qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.