Tự Dưng Phát Hiện Em Trai Rất Đáng Yêu

Chương 120:




Sáng sớm hôm sau cả nước rộ lên tin tức Lệ gia bị phá sản, một tập đoàn lớn như vậy lúc này đã bị chia năm xẻ bảy. Lệ gia cũng là một thế gia lâu đời, sự tình bên trong gia tộc cũng rất phức tạp, có không ít người thèm muốn cái ghế gia chủ, cho nên Thẩm Kỳ chỉ cần tác động một chút lên việc làm ăn của Lệ gia khiến bọn họ gặp một đống rắc rối từ việc đối tác quay lưng, bị điều tra thuế và hàng lậu thì cũng đã đủ khiến cho Lệ gia chủ bận bù đầu, sau đó việc còn lại những kẻ có âm mưu trong Lệ gia sẽ xử lý nốt, khiến cho bọn chúng tự cắn xe lẫn nhau mà dẫn tới phá sản.
Những kẻ tham vọng đó sau khi bắt tay với nhau lật đổ được Lệ gia chủ thì không ai chịu nhường ai cho nên chỉ đành chia các công ty con ra mà nắm quyền, coi như từ đó không còn là một thể thống nhất nữa, cũng tức là Lệ gia đã hoàn toàn sụp đổ.
Lệ gia chủ bị người khác ám toán khiến cho nửa thân dưới hoàn toàn bị liệt, chỉ có thể phụ thuộc vào người khác để sinh hoạt. Vợ ông ta trẻ hơn ông ta những mười tuổi, bảo toàn nhan sắc tốt nên trông vẫn còn sắc hương, bà ta đã quen sống sung sướng, làm sao sẽ chịu cùng ông ta chịu khổ. Chưa kể bà ta không ít lần phát hiện chồng mình ngoại tình với mấy ngôi sao nữ nhưng vì còn có thể lợi dụng tiền bạc của ông ta nên bà ta mới chịu bỏ qua mấy chuyện đó, chuyện đã tới nước này bà ta không suy nghĩ gì mà thẳng lưng rời khỏi Lệ gia mà trở về nhà mẹ đẻ của mình.
Lệ Sa vô cùng tức giận và đau khổ, cô ta đã quen được chiều chuộng từ bé, luôn luôn là tâm điểm được hâm mộ trong đám tiểu thư quyền quý vậy mà lúc này không chỉ táng gia bại sản mà cha mẹ cũng đã tan vỡ, cô ta cũng không muốn ở cùng cha chịu khổ nên cùng mẹ quay về bên ông bà ngoại, nhà ngoại cô ta tuy không bằng Lệ gia nhưng cũng là một gia đình khá giả, ít nhất sẽ không khiến cô ta phải sống khổ sở.
Lệ gia chủ, không, lúc này nên gọi ông ta là Lệ Chí, trơ mắt nhìn vợ và con gái rời bỏ mình mà đi, để mặc ông ta nằm trong bệnh viện không ai chăm sóc mà tức giận, đàn ông đi ngoại tình không phải là chuyện rất bình thường hay sao, ông ta còn là người có tiền như vậy, bao nuôi vài ngôi sao cũng có làm sao, Lệ Chí thầm trách vợ mình quá ích kỷ, vì chút chuyện nhỏ này mà bỏ mặc ông ta trong lúc khốn khó.
Những lúc như thế này, những tình nhân mà ông ta bao nuôi cũng lặn mất tăm hơi không thấy bóng dáng, Lệ Chí tức giận tới co giật, bác sĩ mau chóng chạy vào để cấp cứu, nhưng không có ai chi trả tiền viện phí nên không thể phẫu thuật được. Lệ Chí vô cùng đau đớn mà gọi điện cho vợ xin nhà bà chuyển cho ông ta một ít tiền phẫu thuật, đương nhiên câu trả lời nhận được là lời từ chối rất thẳng thừng.
Vốn dĩ chân của ông ta vẫn có cơ hội phục hồi nhưng để quá lâu không phẫu thuật nên đã hoàn toàn bị liệt, cả đời chỉ có thể ngồi xe lăn.
Chuyện lần trước Lệ Sa tự nhận là vị hôn thê của Thẩm Kỳ sau đó bị chính anh vả mặt đã khiến cho danh tiếng của cô ta xấu đi rất nhiều trong mắt người hâm mộ, sau lại tới chuyện Lệ gia phá sản càng khiến cho cô ta mất đi vị thế của mình.
Sáng hôm nay cô ta vẫn coi như không có chuyện gì mà tới đoàn phim để quay bộ phim mới, đạo diễn gọi cô ta ra nói chuyện riêng, bảo rằng vị trí nữ chính của cô ta đã bị người khác lấy mất, cho nên Lệ Sa chỉ có thể đóng vai nữ thứ, cô ta tức giận đập phá đồ nhưng lại nhận lại những ánh mắt dè bỉu của mọi người xung quanh. Trước kia bọn họ đều nể cô ta là con nhà tài phiệt nên mới nhường nhịn đủ điều, tới lúc này những sự ghét bỏ mới được bộc lộ ra, đạo diễn khó chịu nói " Diễn được thì diễn, không diễn được thì cô cuốn gói rời khỏi đây đi".
Lệ Sa trừng mắt nhìn đạo diễn, không tin nổi có ngày có người dám đối với cô ta nói những điều như vậy " Ông dám!!!".
" Sao tôi lại không dám?" ông ta thấy Hàm Vận Vận tới thì cười tươi rói " Vận Vận đến rồi đấy à, mau lại đây".
Lệ Sa nhìn thái độ của đạo diễn khác hẳn đi khi nói chuyện với Hàm Vận Vận thì trong lòng vô cùng khó chịu, Hàm Vận Vận bấy lâu nay chỉ là một con chó chạy theo lấy lòng cô ta, làm sao Lệ Sa có thể nhịn được chuyện này, cô ta hùng hổ đi tới kéo tay Hàm Vận Vận " Là cô cướp vị trí nữ chính của tôi có phải không? ai cho cô láo toét như vậy? Hả?", nói rồi cô ta tát mạnh một phát lên mặt Hàm Vận Vận.
Hàm Vận Vận ăn đau, nghiến răng ngẩng đầu tát mạnh một cái trả lại cho Lệ Sa " Từ lâu tôi đã muốn tát cô rồi, là tôi cướp thì sao, cô có thể làm gì được tôi? cô đừng nghĩ mình còn lại đại tiểu thư nhà họ Lệ nữa".
Lệ Sa chỉ tay lên mặt Hàm Vận Vận quát lớn " Mày, cái con đĩ này!". Hàm Vận Vận hất tay cô ta đang chỉ lên mặt mình rồi lại giơ tay tát thêm một cái nữa, cảm giác vô cùng sảng khoái " Từ lâu tôi đã muốn đẩy cô ngã xuống đáy xã hội như vậy rồi, nhìn cô ảo tưởng tự cho mình là nhất khiến tôi ngứa mắt lắm".
Lệ Sa định đánh lại nhưng đạo diễn gọi người tới kéo cô ta ra ngoài " Vận Vận giờ là nữ chính của chúng ta, ai cho cô đánh vào mặt cô ấy, cô chịu nổi phí bồi thường do làm chậm trễ tiến trình quay phim không?".
Hàm Vận Vận thầm đắc ý cười khinh miệt Lệ Sa, cuối cùng ngày này cũng tới, cô ta sẽ không phải chạy theo làm cái bóng của Lệ Sa nữa, Hàm Vận Vận bây giờ cũng là một tiểu thư có danh tiếng, tuy cách cô ta có được vị trí như bây giờ cũng chả tốt đẹp gì nhưng kết quả vẫn theo ý muốn là được.
Lệ Sa bị lôi đi như một con gà, cô ta chưa bao giờ phải chịu qua nhục nhã như vậy, cô ta quyết định rời khỏi đoàn phim như lời đạo diễn nói, vậy mà lúc sau ông ta lại gửi tới tờ hợp đồng có gạch chân chữ bồi thường, trước kia cô ta muốn đóng thì đóng, muốn nghỉ thì nghỉ, nào có ai dám kêu cô ta bồi thường hợp đồng bao giờ cho nên không để ý việc này, không ngờ lại bị đạo diễn lợi dụng lấy hết số tiền cô ta dành dụm được một ít sau khi rời khỏi Lệ gia, lúc này cô ta thật sự là trắng tay rồi.
Có cuộc gọi đến, Lệ Sa bắt máy " Alo?".
Đầu dây bên kia vang lên tiếng của mấy cô gái, bọn họ đều là đám tiểu thư chơi cùng cô ta trước kia " Lệ Sa, nhà mốt QQ mới ra mắt bộ sưu tập thời trang mới này, cô có muốn đi mua sắm với bọn tôi không?".
Lệ Sa mím môi không nói lên lời, bên kia lại vang lên tiếng nói " Aiya, tôi quên mất, nhà cô phá sản rồi, còn đâu tiền mà mua sắm nữa, thôi chịu khó ở nhà đi ha".
Lệ Sa tức giận ném điện thoại xuống sàn nhà, cô ta ôm mặt mà khóc, tại sao sự việc lại xảy ra tới mức này cơ chứ, cô ta suy nghĩ về ngọn nguồn của mọi chuyện " Đúng rồi, tất cả là tại thằng chó đó, Thẩm Mặc, tao thề sẽ khiến mày phải chết chung với tao", nói xong lại nghĩ tới người đàn ông tên Thẩm Kỳ kia cô ta liền sợ hãi, cô ta chưa từng nghĩ anh ta lại có thể quyết tuyệt khiến cho Lệ gia sụp đổ như vậy, vốn dĩ Lệ Sa nghĩ chuyện Thẩm gia phá sản đã là điều hiển nhiên sẽ xảy ra, không nghĩ tới người đàn ông kia lại có thể lật ngược thế cờ vào phút chót, người đàn ông tài giỏi như vậy, nếu như thuộc về cô ta thì tốt biết mấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.