Tử Thần! Đừng Chạy Em Là Của Bọn Anh

Chương 1:




Bầu trời âm u đen kịt chỉ có những vì sao lấp lánh tỏa sáng , trong thành phủ Diêm Vương có 2 nữ trò chuyện ríu tít quên trời đất ,cô gái mặc trang phục màu đen bó sát cơ thể lộ ra dáng người có lồi thì lồi ,có lõm thì lõm,eo thon mềm mại ,
bên ngoài khoác trường bào màu đen theo điển hình cổ đại có đường vân chỉ màu đỏ hoa mạn đà la đơn giản mà càng phù hợp với dáng người của cô ,khí chất uy nghiêm, cường đại, lãnh ngạo, cao quí độc tôn. nhưng tính cách tuy trước mặt người ngoài lạnh lùng ,thờ ơ nhưng đối với người thân thì bộc lộ tính cách trẻ con ,nhí nha nhí nhảnh.
Khuôn mặt cô có khuôn mặt trái xoan có nét đáng yêu nhưng lại quyến rũ không kém khi nhìn vào đôi mắt tím than trong suốt không thấy đáy, trên trán cô có vết bớt hoa mạn đà la tím càng tôn thêm nét ma mị , thành thục, yêu diễm quyến rũ xinh đẹp khiến cho bất kì người đàn ông,phụ nữ, hay trẻ em,…
đều trầm luân bởi vẻ đẹp không giống người thường ,vâng như mọi người biết cô gái đó là Uyên Tuyết ,cô mang vẻ đẹp 2 dòng máu kết hợp giữa thiên thần và tử thần ,
còn cô gái kế bên cô là Uyên Bảo Nhi ,tinh nghịch,bát quái, đáng yêu ,dáng người nhỏ bé cân đối xinh xắn ,rất thích bám cô chị họ Uyên Tuyết ,là 1 người cuồng tiểu thuyết cuồng nhiệt, cô mặc váy màu hồng phấn đáng yêu.
Uyên Bảo Nhi đang tròn chuyện vui vẻ với chị gái bỗng nhiên cô nhớ ra việc mình muốn đưa 1 thứ cho chị Tuyết của mình
_ “ Chị Tuyết ,chị hiện tại không còn làm nhiệm vụ thu thập truy bắt linh hồn nữa chứ,.. “
Uyên Tuyết nghe vậy ,cô suy nghĩ chút rồi nói
“ Không ,hiện tại chị được nghỉ 1 ngàn năm sau chị mới tiếp tục nhiệm vụ vì chị đã giao việc thu thập linh hồn cho cấp dưới của chị rồi. “
Uyên Bảo Nhi nghe thế ,cô liền đưa ra 1 cuốn tiểu thuyết đề tựa “ Bạch Liên Hoa “ cho chị mình
“ Chị nếu như thế chị hãy đọc nó đi , xong rồi có thể trả lại cho em sau cũng được, em muốn chị đọc nó để giải trí để giết thời gian, như vậy chị sẽ không nhàm chán hắc hắc…. lây lâu chị giải tỏa áp lực giống như em chứ “
Uyên Tuyết liếc nhìn cô em gái 1 cái rồi nhìn cuốn tiểu thuyết trong tay , tuy cô không thích đọc mấy thứ kì quái như em gái của mình nhưng ngẫm lại mấy ngày nay đúng là chả có gì để giải trí ngoài việc thu thập linh hồn cho đỡ chán a~
Cô giật đầu đồng ý với ý kiến của em gái mà không biết kết cục tương lai được vạch ra cho cô bi thảm a
“ được rồi chị sẽ đọc thử xem vậy, ngày mai trả lại cho em “.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.