Tứ Tiên Tặc

Chương 9: Quá khứ bi thương của đại thiên tài - Lục tiên




Bên ngoài, Lục Tiên có vẻ như luôn vui vẻ và hài hước, với những lời châm chọc và tiếng cười khà khà. Tuy nhiên, trong lòng anh, có một nỗi đau và ta đau tột cùng, mà ít người có thể hiểu được.
Anh ta mang theo nỗi buồn và hối tiếc về quá khứ, về những quyết định sai lầm và những hậu quả không lường trước. Sức mạnh và sự hài hước của anh ta chỉ là một lớp vỏ bên ngoài, để che đậy sự yếu đuối và đau khổ bên trong.
Trong những thời điểm yếu đuối nhất, Lục Tiên có thể cảm thấy cô đơn và mất niềm tin vào bản thân và vào thế giới xung quanh. Nhưng anh ta vẫn cố gắng giữ vững vị thế của mình, với hy vọng rằng sẽ có một ngày tìm thấy ánh sáng và hy vọng mới.
Trong một cuộc đối đầu như thế này, nỗi đau và nặng nề trong lòng Lục Tiên có thể là một phần quan trọng để hiểu rõ hơn về tình cảm và động lực của anh ta. Có lẽ sự hiểu biết và sự đồng cảm sẽ là chìa khóa để mở ra một cánh cửa mới, đem lại hy vọng và hòa bình cho cả hai phe đối đầu.
Lục Tiên thi triển chiêu thức ảo mộng, đưa Nhị Sư Đệ vào một cảnh quá khứ đầy bi thương và đau lòng. Trong cảnh này, Nhị Sư Đệ chứng kiến những sự kiện và cảm xúc của Lục Tiên từng chút một, hiểu rõ hơn về nguyên nhân khiến Lục Tiên trở thành người như hiện tại.
Trước đây, Lục Tiên là một người tu tiên tài năng, được nhiều người ngưỡng mộ và kính trọng. Tuy nhiên, một biến cố không may đã thay đổi tất cả. Trong quá khứ, Lục Tiên đã phạm phải một sai lầm lớn, khiến cho người con gái mà anh yêu thương bị đặt vào tình thế nguy hiểm và mất mạng trước mắt anh.
Sau sự kiện đó, Lục Tiên trở nên bi quan và cô đơn, mang theo nỗi hối tiếc và tổn thương suốt thời gian dài. Anh ta bị vấy bẩn bởi tội lỗi và không thể tha thứ cho chính bản thân mình. Sự đau khổ và tiêu cực đã dần biến anh ta thành một người đầy oán hận và ám ảnh, luôn tìm kiếm cách để giảm bớt nỗi đau bên trong bằng cách trêu đùa và gây rối người khác.
Qua việc chứng kiến cảnh này, Nhị Sư Đệ hiểu được rằng bên dưới lớp vỏ hài hước và kiêu ngạo, Lục Tiên thực sự là một người bị tổn thương sâu sắc và cần sự giúp đỡ và lời khuyên từ người khác. Điều này có thể mở ra một cánh cửa mới cho sự hiểu biết và lòng thông cảm giữa hai phe đối đầu.
Trong chiếc gương ảo mộng, Nhị Sư Đệ chìm đắm vào một không gian thời gian khác, nơi mà những kí ức bi thương của Lục Tiên được hiện thực hóa với sự sống động và chân thực.
Anh ta thấy mình đứng trong một thị trấn nhỏ yên bình, nơi mà Lục Tiên từng gọi là nhà. Những căn nhà cổ kính bên đường phố đèn lồng rực rỡ, nhưng không gian này nổi bật với một cảm giác u ám và mệt mỏi.
Bên cạnh anh, Nhị Sư Đệ nhìn thấy một Lục Tiên trẻ trung và hào hoa, với ánh mắt sáng ngời và nụ cười rạng rỡ. Anh ta đang tươi cười và vui vẻ bên cạnh một cô gái xinh đẹp, với mái tóc dài và ánh mắt trìu mến. Họ dường như đang nói chuyện và cười đùa với nhau, tạo nên một khung cảnh hạnh phúc và yên bình.
Tuy nhiên, bức tranh bị nhoẻn và chuyển sang một hình ảnh khác, khi sự lạc quan và niềm vui dần tan biến. Nhìn thấy một sự cố tai hại xảy ra, khiến cho một vụ tai nạn đáng thương xảy ra với người con gái mà Lục Tiên yêu thương. Anh ta không thể làm gì khác ngoài việc đứng nhìn, cảm giác mình bất lực và hối tiếc. Cảnh tượng bi thương đó nhanh chóng phủ bóng lên khuôn mặt của Lục Tiên, biến anh ta từ một người trẻ trung và vui vẻ thành một người trầm tư và cô đơn.
Những hình ảnh và cảm xúc này nổi lên trong tâm trí của Nhị Sư Đệ với sự sắc nét và chân thực, khiến cho anh ta hiểu được rằng bên dưới lớp vỏ vui vẻ và hài hước, Lục Tiên mang theo một gánh nặng của quá khứ và một trái tim đau khổ. Điều này làm cho lòng đồng cảm và sự lượng thứ của anh ta tăng lên, và cũng mở ra cánh cửa cho một cuộc đối thoại sâu sắc và hiểu biết giữa họ.
Nhìn thấy cảnh tượng đau lòng này, Nhị Sư Đệ không thể nào ngờ rằng mình sẽ chứng kiến một sự kiện bi thương như vậy. Anh ta nhìn thấy một người con gái trẻ, với mái tóc dài đen nhánh phủ đầy máu, đang đứng bên cạnh Lục Tiên. Ánh mắt của cô ấy đầy bi thương và sợ hãi, trong khi bàn tay run rẩy cố gắng giữ chặt vết thương ở ngực.
Mỗi mũi tên đâm vào ngực cô ấy như một vết thương sâu sắc, máu đỏ tươi chảy ra, tạo thành một hình ảnh đau đớn và thảm khốc. Những vết cắt sâu chạy dọc theo ngực, biểu hiện sự đau đớn và nỗi thống khổ không thể diễn tả.
Biểu hiện của cô gái là sự đau khổ và hoảng sợ, nhưng cũng chứa đựng một chút hy vọng và tuyệt vọng. Cô ấy cố gắng giữ chặt vết thương, nhưng sức mạnh của cô ấy dường như đang trôi dạt dần theo dòng máu.
Lục Tiên đứng bên cạnh cô gái, với ánh mắt đau đớn và tuyệt vọng. Anh ta không thể tin vào những gì đang xảy ra, và cảm thấy sự tuyệt vọng lấn át. Bức tranh bi thương này làm cho Nhị Sư Đệ cảm thấy như mình đang đứng trước một cảnh tượng đau lòng và khó chịu nhất, khi không thể giúp được gì cho người con gái đang đau đớn ấy.
Nhị Sư Đệ cảm thấy như mình đang đắm chìm trong một biển cả của cảm xúc, khi lòng đau buồn của Lục Tiên cũng trở nên rõ ràng đối với anh. Những giọt nước mắt không cưỡng lại được chảy xuống mái mắt của Nhị Sư Đệ, khi anh thấu hiểu rằng nỗi đau và tuyệt vọng của Lục Tiên không chỉ là một ảo mộng, mà còn là một phần của cuộc sống thực sự.
Cảnh tượng này không chỉ là một trải nghiệm tinh thần, mà còn là một bài học đắt giá về sự đau khổ và hy vọng trong cuộc sống. Nhìn thấy cảm xúc chân thành của Lục Tiên, Nhị Sư Đệ cảm nhận được sự liên kết sâu sắc và sự đồng cảm với anh ta, khi hai người đều chia sẻ cùng một nỗi đau và tuyệt vọng.
Dù chỉ là một trải nghiệm tưởng tượng, nhưng sự thật và sâu sắc của nó khiến cho Nhị Sư Đệ hiểu rõ hơn về tâm trạng và nỗi đau của Lục Tiên. Điều này có thể là một bước quan trọng trong việc mở ra một cuộc đối thoại và sự hiểu biết chân thành giữa họ, đem lại hy vọng vào khả năng hòa giải và hòa bình trong tương lai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.