Tướng Công Yêu Nghiệt Đừng Dụ Dỗ Ta

Chương 34: Tiến cung




" Bẩm thất vương, vương phi hoàng thượng cho mời hai ngài vào cung ạ"
-" Nha , ta rõ công công về báo với hoàng huynh ta sẽ vào sau"
-" vâng thất vương"
Hắn đi vào gian phòng mở cửa nhìn thê tử đang ngủ say.
-" Mị nhi,..."
Có người giả bộ không nghe, quay mông ra ngoài ngủ tiếp.
-" Mị nhi nàng có muốn vào hoàng cung chơi đùa"
Đôi con mắt đang nhắm tịt bỗng nhiên mở ra đầy ánh sáng ngời
-" Phong chàng thật hiểu ta nha, đợi ta một lát"
Hắn nhìn thê tử của mình đầy sủng nịnh ung dung thưởng trà chờ đợi.
-" phong ta đi"
-" Khoan Mị nhi ăn sáng đã hãy đi chưa muộn mà"
Nàng nhìn hắn thâm tình vốt ve khuôn mặt hắn nhéo nhẹ liếc hắn nói
-" Ta biết mình dậy muộn chàng không cần nói xéo ta"
Tên chết bằm này không nghĩ do ai mà nàng dậy muộn như vậy sao? Còn nói móc nàng chứ? Nàng biết giờ đã gần trưa như vậy còn bảo nàng ăn sáng. Hứ
-" Mị nhi , dậy không muộn . Vào bây giờ có thể ăn trong hoàng cung. Phủ ta đỡ tốn. "
Hắn nhìn nàng cười nói
-" vậy ra chàng chê ta ăn nhiều sao? Ta về phủ thừa tướng . Ta hưu chàng"
-" thôi đừng nháo. Ta sai. Nàng ăn ít"
Nàng biết hắn đang nói cho nàng vui . Cũng đang thể hiện sự sủng ái của hắn đối với nàng
-" Được ta tha cho chàng , thôi vào hoàng cung thôi"
-" Nga, mị nhi"
... .....
... .....
-" Thất vương, thất vương phi đến"
Giọng eo éo của thái giám vang lên, hắn và nàng cùng sóng bước vào đại điện.
" Thần đệ, thần muội tham kiến hoàng thượng"
ÂU Dương Dật khẽ mỉm cười nhìn xuống khoát tay:
-" Đệ , đệ muội bình thân"
-" Tạ hoàng thượng"
Nàng và hắn khẽ cúi người hành lễ , rồi lặng lẽ đi về chỗ của mình.
-" Không biết hoàng thượng gọi thần đệ vào hẳn có việc gì chăng?"
-" Haha thất đệ suy đoán thật đúng, ta biết đệ nắm trong tay Uyển các nên muốn nhờ một số nhân lực của đệ"
-" Hoàng huynh ruốc cuộc có việc gì ?"
" Người đâu, mang vào"
Âu Dương Dật gọi , thái giám cùng hai binh lính bưng vào một rương gỗ to
-" Hoàng huynh đây là..."
-" Đệ cứ mở ra"
Két.... rương được mở ra nàng đứng dậy nhìn vào. Trong rương tất cả đều là sỏi đá.
-" Đệ đã thấy, người Tư Ba quá khinh thường chúng ta. Ta đã bàn với Tứ đệ sẽ đánh với Tư Ba một trận để cho ra nhẽ việc này. "
-" Vậy..."
-" Ta muốn mượn Uyển các của đệ kết hợp với 2 các khác và binh sĩ sang đánh để đánh nhanh thắng nhanh"
" Không được"
Tất cả đồng loạt nhìn lại phía phát ra giọng nói. Nàng đứng lên nhìn về phía Âu Dương Dật nói
-" Hoàng Thượng người không thấy có điểm kỳ lạ sao?
Âu Dương Dật nhìn nàng mở miệng
-"Không biết hoàng muội có cao kiến gì"
-" Cao kiến muội không giám chỉ là tại sao Tư Ba lại đưa một lễ vật như vậy ? "
-" Ý của muội là..."
-" Nếu ta đánh Tư Ba bọn hắn sẽ có lý do chính đáng để sang đánh chiếm nước ta"
-" Và ..."
-" Đây cũng chỉ là để xem nước ta có nhân tài không thôi, quá đơn giản"
Âu Dương Dật vỗ tay khen ngợi
-" Hoàng muội quả nhiên thông minh , vậy không biết phải làm như thế nào để phải trí?"
-"Hoàng thượng Tư Ba đem sỏi đá ta lấy sỏi đá trộn với đất cát của ta đưa sang tư ba không phải tốt sao thể hiện sự hiểu biết của nước ta mà còn gắn bó với Tư Ba. Phần còn hoàng thượng đã hiểu"
-" Hiểu hiểu mà hoàng muội đừng gọi ta là hoàng thượng nữa gọi ta là hoàng huynh giống như thất đệ đi"
-"..... hoàng muội đã rõ"
-" Hoàng huynh việc ở đây cũng đã xong đệ xin đưa vương phi của mình về phủ"
-" Nha, mau đi"
Nàng và hắn cúi đầu hành lễ xong nhanh chóng ra khỏi hoàng cung,chưa ra khỏi hoàng cung nàng đã bắt gặp lại tứ vương gia đang đứng trước nàng một đoạn khá gần. Nàng nhìn chằm chằm tứ vương gia bàn tay của hắn nắm chặt lấy tay của nàng. Nàng nhìn hắn cười trấn an rồi nắm tay hắn đứng trước mặt tứ vương gia chào hỏi
-" Tứ vương gia nhĩ hảo"
Xong nàng nắm tay hắn lên xe ngựa đi về thất vương phủ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.