Tường Lân Uy Phượng

Chương 4:




“ Kì Lân ca ca, ta muốn ở nơi này.”
“ Kì Lân ca ca, ngươi có nghe thấy không.”
“ Kì Lân ca ca, ta muốn ăn cái đồ ăn tốt nhất.”
“ Kì Lân ca ca, ta muốn Long Tiên Hương của ta……”
Liên tiếp “ Kì Lân ca ca “ đã khiến Tường Lân đầu óc choáng váng, hoàn toàn từ đầu đã không nghe hiểu Cơ Thuấn ở phía sau nói những thứ gì.
“ hảo hảo hảo, ta cho Trần tổng quản an bài cho ngươi một gian phòng.” Tường Lân bị Cơ Thuấn rống đến lỗ tai cũng sắp nổ, thật vất vả phục hồi *** thần lại, nhìn thấy Cơ Thuấn dương dương đắc ý, trong nội tâm lại sinh ra cảm giác bất đắc dĩ, rồi lại ẩn ẩn có loại mừng rỡ……
Mừng rỡ?
Tường Lân vẫy vẫy đầu, dùng sức đem loại này cảm xúc khó hiểu vung ra sau đầu.
“ không cần, ta muốn ở gian phòng của Kì Lân ca ca.” hắn muốn canh Tử Kì Lân này gắt gao, ăn cơm, ngủ, đừng nghĩ rời đi một bước.
Tường Lân nghẹn họng nhìn trân trối nói:” ngươi ở phòng ta, ta nghỉ ngơi ở đâu?”
“ đương nhiên là chúng ta cùng một chỗ ở.” Cơ Thuấn thẳng thừng đáp.
“……”
Hai người một đường dây dưa đến tận gian phòng của Tường Lân, Tường Lân còn đang có ý đồ thuyết phục Cơ Thuấn, hai đại nam nhân ở cùng một chỗ còn ra thể thống gì, mà bọn họ cũng không quen thuộc đến mức có thể cùng giường mà ngủ? Tuy nhiên Cơ Thuấn cho Tường Lân cảm giác xác thực là phảng phất đã nhận thức rất quen thuộc từ lâu, chính là, vậy cũng không có nghĩa là bọn hắn thân mật đến có thể cùng ở một gian phòng.
“ Kì Lân ca ca, ngươi đừng trốn tránh, chúng ta đều cùng ở với nhau lâu như vậy……” lúc hắn ở phượng thân đó nha.
“ ngươi, ngươi không nên nói lung tung, ta khi nào thì với ngươi cùng ở?” mắt thấy Cơ Thuấn cơ hồ hơn phân nửa thân thể đều úp sấp trên người mình, gương mặt xinh đẹp khiến thái dương cũng muốn thất sắc cách mình không đến nửa tấc, khí tức phun đến trên mặt, lại tê dại, lại ngứa, mặt Tường Lân thoáng cái bắt đầu sung huyết.
“ ngày hôm qua, hôm trước, hôm kia, hôm trước của hôm trước, hôm kia của hôm kia……” Cơ Thuấn xòe ra ngón tay đếm.
Tường Lân giật mình, chợt bật cười, nói:” ngươi thực hay nói giỡn……” nói còn chưa dứt lời, hắn liếc đảo qua gian phòng, trên giường, không có đại điểu đang ngủ mê, Tường Lân sắc mặt lập tức đại biến.
“ Kính Vũ, Kính Vũ, mau tới đây……” thanh âm Tường Lân trong nháy mắt truyền khắp cả Tường phủ.
Rất nhanh Trần Kính Vũ đã tới.
“ tướng quân, có gì phân phó sao?”
“ đại điểu?” Tường Lân vội hỏi.
“ trên giường ngủ…… A?” Trần Kính Vũ lúc này cũng nhìn rõ ràng trên giường đã không còn đại điểu, lập tức sững sờ, mới chợt phát hiện trong phòng có thêm nam tử cực kỳ xinh đẹp tôn quý, lại lạ mặt cực kỳ, hắn lập tức sinh lòng cảnh giác
” tướng quân, vị này chính là?”
“ khách nhân của ta, Cơ công tử. Kính Vũ, đại điểu không thấy, ngươi theo ta cùng đi tìm.” Tường Lân trong nội tâm khẩn cấp, cũng chẳng quan tâm Cơ Thuấn.
“ tướng quân, người xem bả cây quạt!” Trần Kính Vũ liếc thoáng nhìn Cơ Thuấn trong tay phượng linh phiến, thanh nói.
Cơ Thuấn chứng kiến Tường Lân bởi vì hắn không thấy mà lo lắng, đang trong nội tâm âm thầm cười trộm. Bỗng nhiên bị Trần Kính Đình chỉ, lại càng hoảng sợ, nhìn nhìn cây quạt trong tay, không có gì không đúng nha?
“ cây quạt?” Tường Lân lúc này mới chú ý tới cây quạt trong tay Cơ Thuấn, ngũ thải ban lan vũ mao vạn phần nhìn quen mắt, a, đây chẳng phải là vĩ linh xinh đẹp vô cùng của đại điểu sao?” ngươi, ngươi, ngươi……”
“ ta? Ta ta làm sao vậy?”
Cơ Thuấn phát hiện Tường Lân bộ mặt trở nên vặn vẹo, mơ hồ một cổ khí tức phẫn nộ bao phủ mình, từ trước đến nay Tường Lân ôn hòa nhân hậu, giờ phút này hai mắt trừng trừng, lộ ra bộ dáng uy vũ hung hãn, như muốn trực tiếp nhào đến hắn mà cắn xé.
“ ngươi giết đại điểu!” Tường Lân phẫn nộ lên án, đại điểu yêu quý vũ mao mình như vậy, như thế nào sẽ để người giựt xuống làm cây quạt, hơn nữa hiện tại đại điểu không thấy, người này đột nhiên xuất hiện, trong tay còn cầm vĩ linh đại điểu làm thành cây quạt, sự tình lại rõ ràng.
“ dát?”
Cơ Thuấn ôm bụng cười lên ha hả, hắn giết chính hắn sao, ha ha ha, cười chết ta mất, Tử Kì Lân hảo bổn a, ha ha ha……
Chứng kiến Cơ Thuấn cười đến vô cùng vui vẻ, Tường Lân càng thêm phẫn nộ, bàn tay vươn ra, nắm cổ Cơ Thuấn, chăm chú, cơ hồ muốn bóp chết cái người hại đại điểu này.
“ ngô ân…… Ngô…… Tử Kì Lân …… Ngươi dám……” Cơ Thuấn không nghĩ tới Tường Lân rõ ràng thật sự dám bóp cổ của mình, nhất thời không đề phòng, bị bóp cổ, đều muốn nhanh thở không được đến, chớ nói chi là dùng pháp thuật để đánh ngà Tử Kì Lân này.
Tường Lân buông lỏng tay ra, sững sờ nhìn mình mu bàn tay, dấu vết đại điểu mổ đã sớm cũng không thấy, chỉ có dấu răng bị Cơ Thuấn cắn ra là rõ ràng trên làn da. Đại điểu chết, nghĩ đến đây, trong lòng của hắn đau đến như muốn xé mở, còn muốn Cơ Thuấn đền mạng, nhìn qua Cơ Thuấn bởi vì thở không nổi mà đỏ bừng gương mặt xinh đẹp, thế nhưng hắn lại không hạ thủ được.
“ Tử Kì Lân …… Khái khái…… Ngươi thật đúng là dám giết ta…… Khái khái khái khái……” khí vừa đến lại thở gấp làm Cơ Thuấn suýt nghẹn.
Cơ Thuấn trừng mắt cong mày, đáng tiếc động tác mãnh liệt hít khí không ngừng phá hủy ý đồ hắn bày ra, bộ dáng phượng hoàng uy phong, mặt đỏ lên, một đôi mắt phượng lại ba quang liên liên, nước mắt đều rớt ra, không có bày ra được phượng hoàng uy nghiêm, ngược lại như một nàng vợ bé nhỏ bị khi dễ.
Tường Lân nhìn thấy thế cũng sắp cười ra tiếng, trong ***g ngực vì vẻ này mà tức giận chẳng biết tại sao đã không cánh mà bay, mà ngay cả đau lòng khi đại điểu chết, cũng giảm bớt rất nhiều. Gãi gãi đầu, rốt cục bất đắc dĩ thở dài một tiếng, nói:
” Kính Vũ, rót chén trà đến.”
Trà rất nhanh đã tới rồi, tiện tay vẫy lui Trần Kính Vũ, Tường Lân mời Cơ Thuấn ngồi trên ghế, nói:
” uống nước thuận thuận khí.”
Cơ Thuấn còn đang tức, lại đem đầu quay ngoắt đi, miệng cũng đô lên.
“ ta sai rồi, được chưa.”
Tường Lân ôn tồn, đầu tiên thấy quả nhiên là thiếu niên xinh đẹp tôn quý, hiện tại xem xét, tích cách còn là một hài tử, muốn dùng hống.
Cơ Thuấn hướng về chén trà nao nao miệng, sau đó miệng hé ra, ý là ngươi thổi cho ta, ta mới uống.
“ ngươi cũng không phải tiểu hài tử……” lời nói mới mở miệng, Cơ Thuấn liền hung hăng trừng mắt hắn, Tường Lân chỉ phải đổi giọng,” hảo, ta thổi, ta liền thổi.”
Cầm lấy chén trà, cẩn cẩn dực dực nghiêng chén, đem thổi đi rồi tự nâng lên đến miệng Cơ Thuấn, còn không dám cho uống quá mau, e sợ Cơ Thuấn bị nghẹn.
Cơ Thuấn uống nước xong, rốt cục thư thái chút ít, thừa dịp Tường Lân còn không có thu hồi bàn tay, hắn một phát bắt được, vừa ngoan hung ác cắn một cái.
“ Tử Kì Lân, cho ngươi véo ta.”
Tường Lân chỉ có thể cười khổ, hiện tại ngẫm lại, hắn vừa rồi cũng là quá kích động, lại yêu mến đại điểu, thế nhưng bất quá chỉ là một con chim, vì chim chóc mà đả thương mạng người, thật là chuyện bé xé ra to.
Cơ Thuấn cắn cắn cắn, cắn nửa ngày, nới nới lỏng miệng, tính, Tử Kì Lân da dầy, cắn mãi không sao.
“ ta mệt mỏi, buồn ngủ.”
Lúc này mới giữa trưa, Tường Lân nhìn nhìn ngoài cửa sổ, nhìn nhìn lại Cơ Thuấn một bộ giận vẫn còn không tiêu, hắn bất đắc dĩ nói:” hảo hảo, ngươi đi nằm ngủ ta trong phòng.”
Cơ Thuấn trong nháy mắt đổi giận thành vui, dương dương đắc ý, Tử Kì Lân ngươi hay nhất là nhận thua, hai tay duỗi ra, lười biếng nói:” ngươi ôm ta đến trước giường.”
“ khái khái khái……” cái này đến phiên Tường Lân bị sặc nước miếng.” ngươi, ngươi, ngươi…… Ta, ta……”
Chết tiệt, Cơ Thuấn thân thủ muốn vuốt ve, thật sự là vô cùng mê người, khuôn mặt đỏ bừng, thủy nhuận con mắt, thân thể ngồi phịch ở trên ghế, mềm nằm nằm sấp, phảng phất không có xương cốt. Hoạt sắc sinh hương, Tường Lân trong đầu chỉ có một từ này.
“ ngươi cái gì ngươi? Tử Kì Lân, ngươi không ôm ta, ta lại cắn ngươi.”
“ ta ôm.”
Theo phản xạ thốt ra, lại hối hận đã muộn, Tường Lân không thể làm gì ôm lấy Cơ Thuấn, biết rõ người ôm vào trong ngực chính là người nam tử, nhưng cảm giác ôn hương, vẫn gây cho hắn một trận tê dại, theo phía dưới xương sống một mực lan tràn đến cổ.
Cơ Thuấn thân thể đụng một cái đến giường, nhịn không được leo lên giường, chỉnh sửa chăn mền, vỗ vỗ, hắn xếp hợp lý mới mời.
“ đi lên, cùng ta ngủ.”
Tường Lân thoáng cái đỏ thẫm mặt, miệng đắng lưỡi khô nói:” ta, ta không ngủ, đại, giữa ban ngày, ngủ không được.”
“ cho ngươi đi lên đi, đại nam nhân lề mề làm gì.” Cơ Thuấn trợn trắng mắt, trên mặt có dấu hiệu chuyển âm.
Tường Lân ho nhẹ một tiếng, tròng mắt đều nhanh dính đến trên người Cơ Thuấn, đâu còn có thể nói ra lời cự tuyệt, mè nheo, ngồi vào mép giường, chân khoát lên trên giường, lưng dựa tường, cứ như vậy bán nằm bán ngồi.
Cơ Thuấn cười đến lộ ra hàm răng trắng nõn, một tay chống thân thể, chậm rãi dịch tới, học bộ dáng Tường Lân, cũng bán nằm bán ngồi, chỉ có điều Tường Lân dựa tường, hắn dựa thân thể Tường Lân, sau đó mềm mại nằm sấp tựa đầu trong ngực Tường Lân.
“ Tử Kì Lân.”
Hắn cười tủm tỉm hô một tiếng.
“ ai!”
Tường Lân tâm nhảy như cổ, không tự giác lên tiếng, chợt thấy không đúng, Cơ Thuấn đối với hắn xưng hô khi nào thì từ “ Kì Lân ca ca “ biến thành “ Tử Kì Lân “.
“ Tử Kì Lân.”
Cơ Thuấn thấy Tường Lân lên tiếng, trong nội tâm quả thực như mật ngọt, nhịn không được lại gọi một tiếng. Thời gian đảo lưu trở lại ngàn năm trước, hắn luôn một ngụm gọi Tử Kì Lân, Kì Lân không thể làm gì được, thần thái giống y như thế.
Tường Lân xác thực là vẻ mặt bất đắc dĩ, nhìn Cơ Thuấn có chút híp mắt, lộ ra một bộ thần sắc vô cùng tín nhiệm ỷ lại, hắn đối với xưng hô không dễ nghe này cũng chỉ có thể tâm không cam, lòng không nguyện tiếp nhận, được rồi, không phải tâm không cam, lòng không nguyện, mà là có chút mang theo một ít mừng rỡ, xưng hô thế này giống như, tựa hồ,…… Đưa quan hệ hắn cùng Cơ Thuấn đến tình trạng thân mật hơn, tựa như bọn họ cũng không phải hôm nay mới gặp mặt, mà là đã nhận thức ngàn năm vạn năm.
“ Cơ Thuấn, chúng ta trước kia là bạn tốt sao?”
Kìm lòng không được, tay sờ sờ mái tóc bóng loáng đen tuyền của Cơ Thuấn, Tường Lân cố gắng vơ vét trí nhớ quá khứ, lại thủy chung tìm không thấy dấu vết Cơ Thuấn tồn tại.
Cơ Thuấn đang mò thoải mái, tại trước ngực Tường Lân cọ cọ, thuận miệng” ân” một tiếng. Sảng khoái a, Tử Kì Lân thật lâu thật lâu không có đối với hắn như vậy, hắn đi từ từ, hắn lại đi từ từ…… Cái này quần áo thực vướng bận.
“ tốt lắm không?”
Tường Lân càng nghĩ, hắn mười hai tuổi rời đến biên quan học tập quân vụ, trước bằng hữu tốt nhất cùng hắn, chính là Trần Kính Vũ, hắn đến tột cùng là từ lúc nào, địa phương nào nhận thức Cơ Thuấn? Vì cái gì nghĩ không ra? Phảng phất có cái chuyện gì rất trọng yếu, bị hắn quên lãng, ẩn ẩn còn có chút hình ảnh tử trong đầu chạy ra, chính là chính không rõ lắm.
“ ngươi đã đáp ứng muốn mỗi ngày hái hỏa quả cho ta ăn, phải giúp ta lừa gạt được Long Tiên Hương, để cho ta trên người vĩnh viễn mang theo hương, ngươi chỉ cần dùng cái mũi đã biết ta ở nơi nào ……”
Cơ Thuấn thuận miệng đáp, hai cánh tay còn đang cùng dây thắt lưng của Tường Lân đấu tranh, Tử Kì Lân, trên quần áo buộc nhiều như vậy làm cái gì, a, không giải khai được, hắn sẽ mổ …… Không đúng, hắn cắn……
Hỏa quả? Long Tiên Hương? Tường Lân sờ không được ý nghĩ, đây là vật gì, nghe đều không nghe qua. Đang muốn nhập thần, dây thắt lưng trên người bị Cơ Thuấn cắn đứt, cả vạt áo đều bị dùng sức quá độ mà bị kéo xuống, chỉ nghe” khàn a” một tiếng, hơn phân nửa ***g ngực Tường Lân cứ như vậy lỏa lồ trong không khí. Làn da màu đồng cổ, cơ thể rắn chắc mà co dãn mười phần, còn có hai hạt đầu nhũ màu nâu, bởi vì đột nhiên bị lạnh mà có chút phát ra rung động, phượng hoàng nào đó thấy hoa mắt thần trí, rớt cả nước miếng.
Cơ Thuấn hấp hấp nước miếng, nhìn chằm chằm hai hạt đầu nhũ, nhớ…quá cắn một ngụm a, nghĩ đến là làm, sắc lang phượng hoàng tuyệt đối là thuộc về phái hành động.
“ a!”
Kì Lân trì độn nào đó giờ mới phát hiện mình trong tình cảnh quẫn bách, đầu óc trống rỗng, vô ý thức vung lên nắm tay, chỉ thấy thân thể phượng hoàng nào đó từ giữa không trung xẹt qua, bày biện ra một hình cung duyên dáng, nhắm ngay cửa phòng mở rộng ra, chạy vào nội viện
Nguy rồi! Khi Tường Lân khôi phục thần trí, trong đầu hiện ra ý nghĩ này, tiếng rống giận dữ của Cơ Thuấn cũng đồng thời tại trong vang lên nội viện.
“ Tử– kì– lân–!”
Tường Lân không tự chủ được che che lỗ tai, hít sâu một hơi, sửa sang lại quần áo, cố gắng làm cho mặt đỏ giảm đi, phát huy ra thái băng sơn tự rèn trong quân, trước mắt mà mặt không đổi sắc, tuy nhiên thực tế hiệu quả cũng không quá lý tưởng, nhưng là đủ để cho vị Đại tướng quân này tỉnh táo lại. Ra khỏi phòng, đang muốn đối Cơ Thuấn giáo dục giới tính, nhưng không ngờ vừa nhấc đầu, một hỏa cầu thật to trước mặt đập bể tới, đem vị Đại tướng quân này tại chỗ ngất đi.
Không thèm đi xem kết cục của Tường Lân, Cơ Thuấn phẫn nộ một lần nữa biến trở về phượng thân, hai cánh mở ra, đảo mắt bay vào trong mây, chạy trốn vô tung vô ảnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.