Tuyết Che Lấp Muôn Ngàn Thương Nhớ

Chương 31: Sẽ chẳng có sai lầm nào tiếp diễn




Tôi những tưởng khi đứng trên đỉnh cao của quyền lực, sẽ không còn ai có thể gây được đau đớn cho mình. Tôi những tưởng phải huỷ diệt tất cả, thế giới sẽ lại bình yên như cũ. Nhưng đứng ở trên cao, tôi lại càng nhìn thấy nhiều khổ đau hơn; huỷ diệt tất cả lại càng nghe được nhiều tiếng than van gào khóc hơn. Triệu Lục Bảo tôi chỉ muốn được yên thân mà sống thôi. Có lẽ, cuộc sống này không còn chỗ nào bình yên hết.
Khi tôi quyết định sẽ không sống mòn mỏi và khổ đau nữa thì em lại đến. Cô gái xấu xa đã nhiều lần chà đạp trái tim tôi. Bây giờ chỉ còn lại mình em ở bên cạnh tôi. Để làm gì? Để tiếp tục lừa gạt, phản bội tôi như những lần trước sao?
Tôi hận em, tôi ghét em; nhưng lại khát khao có được em. Em là người duy nhất hiểu được tôi, em là người duy nhất biết tôi là ai. Em cũng là người duy nhất hiện diện trong những ký ức bình yên mà tôi còn nhớ được. Khi tôi muốn trừng phạt em, muốn gây đau khổ cho em; thì em lại mang cho tôi nhiều hạnh phúc hơn nữa. Khi tôi cần một vòng tay, thì đã có em ngay đó. Khi tôi cần một tình thương, em lại sẵn sàng dâng hiến tất cả cho tôi. Chính vì thế, tôi sao có thể làm hại luôn cả em được. Có lẽ chúng ta nên thoả hiệp, tôi sẽ không huỷ diệt thế giới này, nếu em vẫn còn ở bên cạnh tôi.
Nếu nói về ký ức của tôi, thì em chỉ là một cô bé gầy nhỏ tội nghiệp. Ánh mắt của em luôn gợi đến cho tôi lòng thương hại và bản năng muốn giơ tay bảo vệ em. Nhưng em hiện nay đã khác. Em là một cô gái mạnh mẽ, ngoan cường nhất tôi từng biết. Em có thể hiền dịu khi cần thiết, nhưng cũng đủ hung hăn khi em muốn. Mạnh mẽ như cỏ dại, có thể cúi đầu nhưng không bao giờ khuất phục. Em đã có thể tự sống mà không cần đến bất cứ người nào che chở. Tôi thật sự đã hết nhiệm vụ bảo vệ em như một người bạn. Tôi muốn yêu em chân chính như một người đàn ông.
Em khiến cho tôi đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Em lớn lên rất xinh đẹp và diễm lệ vô cùng. Em hay ca hát và nhảy múa, khiến cho biết bao kẻ mê đắm dõi theo. Em có thể lả lơi kiều mị, mỗi cái liếc mắt đưa tình làm biết bao người điêu đứng vì em. Em cần tiền và sẵn sàng lao vào vòng tay của bất kỳ gã đàn ông nào. Tôi cũng chỉ là một trong những kẻ ngu ngốc đó, lấy trái tim mình để đánh đổi với tình yêu giả dối của em.
Điều gì đã biến đổi em thành con người như vậy? Khi tôi hỏi về thời gian xa cách giữa hai chúng ta, em thường lãng tránh sang chuyện khác. Cuối cùng đêm nay em say rượu mới nói cho tôi biết một đáp án. Em muốn trả thù nhà họ Triệu, muốn tiêu diệt hết bang Xích Long. Bởi vì cha tôi đã hại mẹ em chết, khiến cả gia đình em tan nát. Em tự nhận mình là một hồn ma sống dậy chỉ để báo thù. Được, nếu em muốn thế. Tôi sẽ giúp em.
Tất cả đường chủ của Xích Long đều đã chết, cha tôi cũng đã chết. Chỉ duy nhất Triệu Lục Bảo này là người còn lại của họ Triệu, là bang chủ cuối cùng của Xích Long. Nếu trả được thù xong, em sẽ vui vẻ lại chứ. Tôi sẽ huỷ diệt hết bang Xích Long này, tự giết chết bản thân mình, nếu em hứa mình sẽ cười thật to và không bao giờ khóc nữa. Đây là lần cuối cùng tôi có thể giúp đỡ và bảo vệ em.
Nhưng cả thế giới này luôn chống lại tôi. Kể cả nếu tôi muốn chết thì ông trời cũng ngăn cản. Bác sĩ gật gù phán rằng em đã có thai hai tháng rồi. Tôi như chết cứng giữ trời. Em đang mang thai con của tôi sao? Tôi hãi hùng nhớ đến ánh mắt mẹ mỗi lần nhìn mình. Tôi biết được người phụ nữ sẽ độc ác thế nào, đối với đứa con của người đàn ông mà cô ta căm hận. Lịch sử lại tiếp diễn, thêm một tấn bi kịch nữa sắp sửa diễn ra sao.
Em sẽ trở nên kỳ quặc và độc ác. Em sẽ giành phần lớn thời gian của mình để khóc than về cuộc đời bất công. Em sẽ tỉ tê tố cáo tôi tất cả mọi tội ác trên đời, mặc dù tôi chẳng hề phạm phải. Em sẽ tra tấn tinh thần của đứa nhỏ và cả chính bản thân em. Tôi đã biết kết cục bi thảm của mẹ mình và không hề muốn em sẽ trở thành như vậy. Tôi phải làm gì để cứu giúp em đây.
Đột nhiên tôi chợt nghĩ, nếu không có đứa bé trong bụng em thì tốt rồi. Chúng ta sẽ chẳng hề có mối liên hệ gì với nhau, và em cũng không phải đau khổ tự dằn vặt mình. Sẽ chẳng có một tôi thứ hai được sinh ra trên đời này, sẽ chẳng có thứ sai lầm nào để tiếp diễn cả. Em sẽ không bao giờ khóc nữa đúng không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.