Tuyệt Đối Khế Hợp

Chương 7:




Pháo hoa
Ghi âm bản nhạc rất thuận lợi, bản thân câu lạc bộ cũng có phòng ghi âm tương đối chuyên nghiệp loại nhỏ, nghe nói là do hội trưởng trước một tay tạo nên, ghi âm phi thường tốt, Hạ Tử Thần cũng rất hài lòng.
Đi ra khu nhà câu lạc bộ, sắc trời đã tối đen. Đi bộ dọc theo đường lớn đi tới ký túc xá, lại ngoài ý muốn gặp Trầm Dịch Thành đang đi tới.
Nhìn thấy cậu, Trầm Dịch Thành cười nói: “Đang muốn đi tìm cậu đây.”
“Sao vậy?” Hạ Tử Thần dừng lại, nhìn Trầm Dịch Thành toàn thân hàng hiệu phát ra khí tức của một vị thiếu gia, cậu cũng không nhớ rõ bản thân đã bao lâu rồi không quan sát Trầm Dịch Thành như bây giờ, tựa hồ mỗi khi hắn đứng ở bên cạnh thì đều chỉ luôn nhìn mặt hắn.
“Đi, anh mời cậu ăn cơm. Để cho bọn An Cảnh tự ăn ở canteen đi.” Trầm Dịch Thành khoác bả vai Hạ Tử Thần, dẫn cậu đi ra ngoài trường.
Hạ Tử Thần có chút khó hiểu liếc nhìn Trầm Dịch Thành một cái. Trước kia Trầm Dịch Thành cũng thường dẫn cậu đi ra ngoài ăn cơm, chỉ hai người bọn họ, nhưng đều nói trước đó một ngày.
Trầm Dịch Thành cười cười, “Hai chúng ta đã thật lâu không đi ra ngoài ăn, hôm nay thuận tiện mang cậu đi.”
Hạ Tử Thần cũng không nói gì thêm. Cậu cũng không phải người ham thức ăn ngon, cũng không kiêng ăn, chỉ cần không phải thức ăn gì kỳ quái, ăn no là được.
Gọi xe, hai người đi đến một cửa hàng hải sản và thịt nướng gần khu phố trung tâm. Cửa hàng này Hạ Tử Thần chưa tới bao giờ, xem các thiết bị hiện đại này, nói là ăn hải sản cùng thịt nướng, không bằng nói là ăn cảnh vật trang trí và tiền. Nhưng Trầm Dịch Thành cũng không thèm để ý,cậu cũng không quan tâm làm gì.
Trầm Dịch Thành đã đặt bàn trước, hai người được đưa đến vị trí gần cửa sổ. Người phục vụ mang đến hai tờ thực đơn, Trầm Dịch thành chọn đồ ăn, Hạ Tử Thần không nói gì. Trước kia đều như vậy, hai người ra bên ngoài ăn cơm, người gọi món ăn luôn là Trầm Dịch Thành, đương nhiên Trầm Dịch Thành cũng suy nghĩ đến cậu, gọi vài món mà cậu thích.
Trên khay nướng thịt cháy nổi lên bọt mỡ, máy hút khói loại nhỏ trên đầu im lặng hút đi khói dầu, xung quanh hoàn toàn sạch sẽ. Đem thịt nướng chín gắp đến bát Trầm Dịch Thành, Hạ Tử Thần lại đặt thịt mới lên, đối với việc nướng thịt này, vị đại thiếu gia Trầm Dịch Thành này hoàn toàn không làm, bình thường đều là cậu và Đường Huy làm, An Cảnh thì chỉ mải ngồi ăn.
Trầm Dịch Thành gắp hai miếng đặt vào bát Hạ Tử Thần, “Nếm thử trước đi, hương vị không tồi.”
“Vâng.” Đặt nhiều thịt lên khay, Hạ Tử Thần cúi đầu ăn.
“Gần đây anh thường dẫn Liên Phi Nhi chơi, cũng không quan tâm đến cậu. Cậu không giận anh chứ?” Trầm Dịch Thành tiếp tục gắp thịt vào bát Hạ Tử Thần.
“Không có.” Hạ Tử Thần hạ thấp thanh âm. Nói đến thì cũng thật không thoải mái, nhưng tức giận? Cậu dựa vào cái gì mà tức giận.
“Vậy là tốt rồi.” Trầm Dịch Thành cười càng thêm đậm, “Phi Nhi dù gì cũng là một cô gái, muốn anh dẫn cô ấy cũng không thể không biết xấu hổ mà lờ đi. Hơn nữa, trị liệu trong bang vốn ít, có thể dưỡng thêm một người dù sao cũng có thể giảm bớt áp lực của các trị liệu khác.”
“Vâng.” Hạ Tử Thần lên tiếng. Giải thích làm gì, nói rõ ra thì cũng là có để ý đến đi.
Dừng một lúc, Trầm Dịch Thành lại nói tiếp, “Cậu định làm trị liệu cố định của Tàn Mặc Vô Ngân à?”
Động tác trên tay của Hạ Tử Thần chợt dừng lại, Trầm Dịch Thành nói điều này làm cho cậu cảm thấy không thoải mái, tựa hồ việc chính trong bữa cơm hôm nay chính là việc này.
“Không có. Đúng lúc anh ta đang tìm người cùng đánh võ tràng, em lại không có việc gì làm, tiện thể làm trị liệu đi đấu võ tràng, anh ta thao tác cũng tốt, liền tạm thời đáp ứng.”
“Ừ, anh cũng yên tâm.” Ngữ khí Trầm Dịch Thành như nhẹ nhàng thở ra, “Từ lúc chơi cậu đều là trị liệu cố định của anh, đột nhiên đi theo người khác, anh cũng không quen lắm. Chờ thêm một thời gian ngắn nữa Phi Nhi trị liệu thuần thục, cậu quay về đánh võ tràng với anh đi.”
“Được.” Hạ Tử Thần hơi gật đầu, chính là không biết sẽ là chuyện bao nhiêu lâu sau.
“Ăn đi, buổi tối trở về dẫn cậu đi đánh phụ bản kiếm đá trang bị, xem có thể kiếm được đá trang bị cấp cao không.” Trầm Dịch Thành tựa hồ đã hiểu rõ, bắt đầu tập trung ăn.
Hạ Tử Thần cầm kẹp giở thịt trên khay nướng, đem thịt đã nướng xong gắp vào trong bát Trầm Dịch Thành.
Ăn xong, hai người cũng không ở ngoài thêm, trực tiếp trở về phòng.
Vừa vào cửa, Hạ Tử Thần liền nhận thấy ánh mắt của An Cảnh, không nói gì, Hạ Tử Thần mang bánh ngọt mua về đặt lên bàn An Cảnh, sự chú ý của An Cảnh lập tức dời đi, cầm bánh chia cho Đường Huy.
Pha cốc cà phê, Hạ Tử Thần mở máy tính, đặng nhập trò chơi, dự định cùng Trầm Dịch Thành tổ đội vài người trong bang đi đánh phụ bản kiếm đá trang bị.
[Bang Hội] Cúc Hoa Cô Nương: yêu, hôm nay thật khéo a, trầm khê và bang chủ login cùng lúc.
[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: chẳng lẽ hai người….. hiện đang ở cùng một chỗ?
[Bang Hội] Thiển Lam Quyến Rũ: lại nói, bang chủ với trầm khê hình như là thường xuyên cùng lúc lên mạng.
Từ khi có chuyện của Liên Phi Nhi, người trong bang đều nhất trí không gọi Trầm Khê là bang chủ phu nhân, đương nhiên xưng hô này cũng không chuyển lên người Liên Phi Nhi. Tựa hồ tất cả mọi người đều không muốn nhắc tới người này.
[Bang Hội] Cúc Hoa Cô Nương: yêu, hai người sẽ không là thật đi?
[Bang Hội] Thiển Lam Quyến Rũ: bang chủ vốn quen biết với Trầm Khê a, còn có hai phó bang chủ.
[Bang Hội] Cúc Hoa Cô Nương: 囧, thật đúng là quên mất.
[Bang Hội] Trầm Khê: phụ bản hàng ngày hôm nay đều đánh hết rồi sao? Không có ai tổ đội.
Mỗi lần nói đến chuyện của cậu, Hạ Tử Thần đều cảm thấy đề tài này sẽ phát triển đến một hướng quỷ dị nào đó, không tự giác muốn ngắt lời.
[Bang Hội] Liên Phi Nhi: vô tình, mấy người bọn em muốn đi đánh phồn hoa điện kiếm thắt lưng thuộc tính trị liệu, anh đến giúp bọn em với.
[Bang Hội] Cúc Hoa Cô Nương: ….. bang chủ, anh hàng ngày cũng không làm sao? cùng trầm khê làm đi, có đại nãi (vú em mạnh) bảo đảm a.
[Bang Hội] Liên Phi Nhi: ai nha, cúc hoa cô nương không nói tôi cũng quên mất. vô tình, em cũng chưa làm nhiệm vụ hàng ngày.
[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: ……
[Bang Hội] Thiển Lam Quyến Rũ: ……
[Bang Hội] Hồng Nương Hủ Gia: thực không còn gì để nói, hiếm khi có thể thấy chuyện bát quái làm cho người ta tâm tình thật vui vẻ, lại có người chạy đến làm rối.
[Bang Hội] Cúc Hoa Cô Nương: +1, không giải thích.
[Bang Hội] Liên Phi Nhi: các cô đang nói tôi sao? nhưng tôi với vô tình luôn cố định làm hàng ngày a.
[Bang Hội] Tiểu Quai Tối Quai: đúng a, bang chủ cùng bang chủ phu nhân như vậy mới đúng. trầm khê không phải cố định với tàn mặc vô ngân rồi sao? hàng ngày hẳn cũng có thể tự tổ đội a?
[Bang Hội] Thiển Lam Quyến Rũ: tôi ức chế rồi nha, trầm khê, để chị cùng em tổ đội làm nhiệm vụ hàng ngày.
“Tiểu Thần, cậu đi làm hàng ngày trước đi, anh dẫn Liên Phi Nhi một chút, cô ấy không tự tổ đội được.” Trầm Dịch Thành nói.
“Vâng.” Hạ Tử Thần lên tiếng.
“Chờ đánh xong hàng ngày thì đi kiếm đá trang bị.” Trầm Dịch Thành cũng không quên lời nói trước đó.
“Được.”
[Bang Hội] Trầm Khê: không sao, tôi tự tổ đội, các cậu bận thì cứ làm đi.
Một phụ bản hàng ngày có 2 vú em thật rất xa xỉ, nếu Trầm Dịch Thành muốn dẫn Liên Phi Nhi, cậu khẳng định sẽ bị đá ra. Nhưng không sao, dù sao từ khi Liên Phi Nhi đến, cậu tự đi tìm đội đã thành quen.
Phụ bản hàng ngày không bao lâu liền làm xong, An Cảnh cũng Đường Huy đang theo dã đoàn đánh phụ bản mười người, cũng không cùng bọn Trầm Dịch Thành làm hàng ngày. Vậy nên Trầm Khê chạy tới quặng mỏ, Trầm Dịch Thành bọn họ còn chưa từ trong phụ bản hàng ngày đi ra.
Tuy với trang bị hiện tại, đánh nghiền một cái phụ bản nhỏ cũng không khó, nhưng nếu trị liệu không biết cấp thêm lực, luôn bị quái đánh gục, thì dù có T thật cường lực, DPS thật bạo lực, cũng rất khó qua. Dù sao Boss không có khả năng cho người đánh mà lại không đánh lại người, rớt huyết mà không bổ lại thì cũng chỉ có thể nằm gục.
Vất vả chờ bọn họ từ phụ bản hàng ngày đi ra, giao nhiệm vụ, Hạ Tử Thần chờ Trầm Dịch Thành tổ đội đi kiếm đá trang bị. Nhưng đợi thật lâu cũng không thấy lời mời tổ đội.
“Tiểu Thần, hôm nay không đi kiếm đá được, thời gian không đủ. Anh mang Phi Nhi đi kiếm thắt lưng đã.” Nói với Hạ Tử Thần, nhưng ánh mắt Trầm Dịch Thành cũng không rời đi màn hình máy tính. “Cô ấy muốn cái thắt lưng đó, hôm khác dẫn cậu đi. Cậu nếu muốn đi, anh giúp cậu tổ đội, hoặc tìm một dã đoàn cho cậu được không?”
“…..Không cần.” Hạ Tử Thần thấp giọng trả lời. Đá trang bị vốn không phải thứ cậu muốn, là Trầm Dịch Thành đề nghị thì cậu mới đồng ý. Vốn là kế hoạch rất tốt, lại bởi vì một cái thắt lưng mà lui lại.
Cái thắt lưng kia của Liên Phi Nhi ngẫu nhiên rớt ở Phồn Hoa điện, thuộc tính tạm được, đối với một trị liệu vừa mã cấp mà nói, cũng có thể nâng cao lượng trị liệu, nhưng sẽ nhanh bị thắt lưng có thuộc tính tốt khác thay thế. Cho nên hiện tại thắt lưng này cũng chỉ là vẻ ngoài mà thôi, một cái chuông ngọc sáng đeo lên nhìn cũng đẹp.
Về phần cấp bậc của Liên Phi Nhi, kỳ thật căn bản là không dùng được. Tuy thủ pháp của cô yếu, nhưng Trầm Dịch Thành lại nguyện ý mang cô đi phụ bản cấp cao hơn đánh trang bị, cho nên nói về thuộc tính, trang bị trên người Liên Phi Nhi cũng coi như tiểu cực phẩm.
“Tiểu Thần Thần muốn kiếm đá?” An Cảnh đã đánh xong phụ bản nghe xong liếc mắt nhìn Hạ Tử Thần, khóe mắt có chút bất mãn liếc qua phía Trầm Dịch Thành, “Để anh cùng cậu đi, nửa giờ có thể xong.”
“Đúng đấy.” Đường Huy cũng lên tiếng.
“Để An Cảnh cùng Đường Huy cùng cậu đánh, Phi Nhi là một cô nhỏ dù sao cũng nên quan tâm một chút, lần sau rảnh sẽ mang cậu đi.” Trầm Dịch Thành cười cười, trong giọng nói có vài phần nhu hòa, “Ngày mai anh mang cậu đi ăn cơm, đừng giận.”
Hạ Tử Thần cũng không thích Trầm Dịch Thành dùng loại ngữ khí dỗ trẻ con mà nói với cậu, tuy cậu ít tuổi hơn, nhưng cũng là con trai. Nếu không làm được cứ nói thẳng, dỗ dành như vậy với cậu mà nói thực không cần thiết. Cậu cũng không phải không biết trái phải, cũng không muốn đi tranh cãi, nhiều lúc tranh cãi cũng là không cần thiết, người thắng cũng không hẳn là cậu.
Không có việc gì làm, Hạ Tử Thần do dự nên log out đọc sách hay sắp xếp thời gian dẫn người mới. Lúc này, kênh mật nhảy ra một hàng chữ.
[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: đang làm gì?
[Mật] Trầm Khê: không có gì làm.
[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: qua đây không? người trong bang đang ở dưới thác nước thiên trì bắn pháo hoa.
[Mật] Trầm Khê: bắn pháo hoa?
Hiện tại cũng không có hoạt động gì, hệ thống cũng không cấp pháo hoa miễn phí, vậy nên pháo hoa rất đắt, bình thường nếu không phải là đi tỏ tình, cũng không ai cố ý đi mua về chơi.
[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: trong bang có người đang rèn luyện kỹ năng, lúc thăng cấp làm một ít, không bán được. hôm nay vừa lúc cô ấy mãn cấp, đem cả đống trong thương khố ra bắn.
Hạ Tử Thần có chút do dự, tuy cậu và Hạ Tử Thần quan hệ không tồi, nhưng cũng không tốt đến mức có thể tham dự vào hoạt động bang phái của người ta, là một bang hội đối địch, cậu tham gia có vẻ rất không ổn.
[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: đến đây đi, giúp bọn họ bắn một ít, nhiều lắm không biết phải bắn tới khi nào.
Nói xong Tàn Mặc Vô Ngân gửi đến một lời mời tổ đội.
Hạ Tử Thần cũng không do dự nữa, nhấn đồng ý. Sau đó theo bản đồ bay đến chỗ các thành viên của Thiên Phong Nhã Các.
Trong đội Tàn Mặc Vô Ngân chỉ có hai người bọn họ, cậu vừa xuất hiện trên bản đồ, Tàn Mặc Vô Ngân liền lên ngựa, chạy tới đón cậu. Kỳ thật Hạ Tử Thần có thể tự tìm được chỗ, nhưng nếu đối phương đã chạy tới đây, cậu cũng không từ chối.
Hai người gặp mặt, Hạ Tử Thần đi theo Tàn Mặc Vô Ngân chạy đến cạnh thác nước.
Thác nước Thiên Trì cũng là nơi có phong cảnh đẹp trong trò chơi, nước chảy thẳng xuống trắng xóa, tạo nên một tầng hơi nước trắng mờ, vô cùng tráng lệ.
Hơn năm mươi người của Thiên Phong Nhã Các đang lên mặng đều tập trung ở đây, pháo hoa bắn lên liên tục.
Trên phần đất trống trước thác nước bắn pháo hoa, cùng làn hơi nước được chiếu sáng, vô cùng xinh đẹp.
[Phụ cân] Hoa Hướng Dương: ý, đây không phải trầm khê sao?
[Phụ cận] Nhất Quý Trán Lạc: đúng a, tàn mặc thế mà lại dụ dỗ đem người ta đến đây.
[Phụ cận] Bách Thảo Chiết: tôi biết trầm khê thể nào cũng đến mà.
Nếu Trầm Khê đi ngang qua cũng không ai chú ý. Nhưng cô hiện tại đang cưỡi ngựa, cùng Tàn Mặc Vô Ngân sóng vai đứng, không ai chú ý cũng thực khó.
[Phụ cận] Trầm Khê: chào mọi người.
Tuy không quen, nhưng liên quan đến Tàn Mặc Vô Ngân, cậu tự nhiên cũng muốn chào hỏi.
[Phụ cận] Hoa Hướng Dương: hoan nghênh
[Phụ cận] Nhất Quý Trán Lạc: nhiệt liệt hoan nghênh
[Phụ cận] Tam Kiến Chung Tình: nhiệt liệt hoan nghênh.
……
Thành viên của Thiên Phong Nhã Các nhiệt tình chào đón cậu, Trầm Khê gửi tới một khuôn mặt cười, cùng Tàn Mặc Vô Ngân xuống ngựa. Sau đó, Nhất Quý Trán Lạc giao dịch cho cậu vài chùm pháo hoa. Trầm Khê nói cảm ơn.
Chen chúc trong một đám người, Hạ Tử Thần muốn tìm một chỗ ít người để bắn pháo hoa. Vừa muốn tìm, Trầm Khê đã bị trường tiên cuốn lấy, nháy mắt, Trầm Khê đã bị đưa đến bên cạnh Tàn Mặc Vô Ngân. Lúc này, Tàn Mặc Vô Ngân đang đứng trên một tảng đá cao gần thác nước.
Hạ Tử Thần cũng không biết hắn đứng ở đây từ lúc nào, so với chen chúc phía trước, nơi này có vẻ thanh tịnh hơn nhiều. Hơn nữa, hai người đứng thật vừa vặn tảng đá.
[Phụ cận] Kiếm Lang: tàn mặc, cậu chọn chỗ thật tốt.
Thấy Kiếm Lang nói như vậy, những người khác cũng chú ý đến hai người.
[Phụ cận] Hoa Hướng Dương: bang chủ, người ta gọi đây là thế giới hai người, chúng ta không thể so được.
[Phụ cận] Nhất Quý Trán Lạc: đúng a. nhưng tôi mới phát hiện, đoạn uyên môn cùng tĩnh ngưng đường đứng cùng nhau rất xứng đôi a.
[Phụ cận] Tiểu Thủy Phao: rất xứng đôi +1
[Phụ cận] Liên Lí Chi: +2…..
[Phụ cận] Hoa Hướng Dương: tôi cảm thấy….. nên là tàn mặc cùng trầm khê xứng đôi mới đúng.
[Phụ cận] Tam Kiến Chung Tình: hoa hướng dương nói chuẩn!
[Phụ cận] Nhất Quý Trán Lạc: đồng ý!
……
[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: không cần để ý bọn họ, ở đây bắn pháo hoa đi.
[Mật] Trầm Khê: ừ.
Đối với lời nói của người khác, Hạ Tử Thần cũng không để ý nhiều. Tuy chơi nhân vật nữ, nhưng dù sao cậu cũng là nam, cũng không cố ý giả làm nữ, mà cậu với Tàn Mặc Vô Ngân cũng chỉ là bạn bè mà thôi. Mở ra túi, Hạ Tử Thần nhấn chọn pháo hoa. Lửa khói nhiều màu bay lên không trung, chiếu sáng xung quanh. Tàn Mặc Vô Ngân đứng bên cạnh Trầm Khê, cũng không bắn pháo hoa, chỉ lẳng lặng đứng.
Có lẽ là nhiều người thật sôi nổi, có lẽ mấy chục pháo hoa được bắn ra rất huyên náo, buồn bực Trầm Dịch Thành gây ra cho cậu bất giác biến mất. Chỉ cảm thấy Tàn Mặc Vô Ngân cái gì cũng không làm, hai người đứng sóng vai như vậy. cũng không tồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.