Tuyệt Phẩm Tiên Y

Chương 33: Rượu Đế​




- Dì, đừng uống, dì làm như vậy là tự hại mình đó.
Diêu Tuyết Tích cực kì lo lắng kéo tay Tống Giai, đồng thời trừng mắt nhìn tên Lí tổng đáng giét kia.
Tống Giai không thể tránh được nên đẩy Diêu Tuyết Tích qua một bên, miễn cưỡng nói:
- Yên tâm đi, dì không sao.
Lúc này thấm rượu nên mặt Tống Giai ửng hồng lên, ngay cả phía trên ngực cũng hồng theo khiến đám người Lí tổng nuốt nước miếng không ngừng.
Hít một hơi sâu, cắn răng, Tống Giai nhận lấy ly rượu, đang định đưa lên miệng để uống thì thấy một cánh tay vươn đến giật lấy ly rượu.
Tống Giai và Diêu Tuyết Tích ngẩn người ra, người giật ly rượu là Trương Đại Thiểu.
Trương Đại Thiểu thấy Lí tổng này vô liêm sỉ kéo người của mình đến muốn chuốc say Tống Giai nên ngứa mắt, nhìn chằm chằm vào Lí tổng, cười nhạt:
- Rượu của Tống Giai tôi uống thay cô ấy, các người còn bao nhiêu rượu thì đưa hết đây cho tôi.
Tên Lí tổng kia tức giận nói:
- Mày là thứ gì mà đòi uống rượu với tao?
Trương Đại Thiểu lạnh lùng liếc nhìn Lí tổng, hất cằm khiêu khích:
- Lí tổng, chẳng lẽ ông lại sợ?
Mặc dù Tống Giai hơi ngà ngà say nhưng vẫn há hốc miệng, Trương Thiên này lại dám nói chuyện với Lí tổng.
Lời nói của Trương Đại Thiểu này cũng rất lợi hại, mặc dù Lí tổng đã là một người trung niên nhưng sắc mặt vẫn đỏ bừng, tức giận quát:
- Sợ à? Tao mà sợ thằng nhãi ranh như mày sao? Nếu muốn làm anh hùng cũng được, nếu chết thì đừng trách bọn tao. Quách tổng, ông cùng nó uống đi xem thử nó có thể uống được bao nhiêu.
Quách tổng hừ lạnh một cái, tỏ vẻ khinh thường, liếc nhìn Trương Đại Thiểu rồi bưng ly rượu lên uống ực một cái. Xem khí thế của bọn người kia thì tên đó chắc là người có tửu lượng khá nhất.
Trương Đại Thiểu cầm ly rượu uống cạn.
Sau đó Lí tổng bày mưu, ba người còn lại cũng lần lượt lên uống với Trương Đại Thiểu, tính cả ly uống giúp Tống Giai trước đó thì Trương Đại Thiểu đã uống liên tục 4 ly rượu Ngũ Lương.
Nhưng mặt hắn vẫn không đỏ lên, uống rượu như uống nước sôi vậy.
Tên nhóc này khiến cho không chỉ Tống Giai mà cả đám người Lí tổng cũng thấy hơi lúng túng, mụ nội nó, thằng nhóc này sao lại uống được nhiều vậy? Không phải là đang giả vờ đấy chứ?
Thấy đám người Lí tổng lúng túng, Trương Đại Thiểu không có ý buông tha, cười lạnh nói:
- Lí tổng, còn muốn uống nữa không?
Lí tổng chột dạ, miệng cọp gan thỏ hung dữ nói:
- Nếu mày đã muốn chết thì đừng trách bọn ta, đến đây.
Nói xong Lí tổng cầm ly rượu lên và rót rượu vào, trong lòng không ngừng cầu nguyện Tống Giai nhanh cản thằng nhóc biến thái này lại.
Tuy nhiên lúc này cả Tống Giai và Diêu Tuyết Tích đều tỏ vẻ tán thưởng Trương Đại Thiểu, không có ý can ngăn.
- Đồ hồ ly, đồ con chó.
Lí tổng thầm ghen tỵ và tức tối chửi, hận không thể hất cả ly rượu vào mặt Trương Đại Thiểu.
- Ngạo mạn.
Đang thầm mắng thì bỗng nhiên Lí tổng bị Trương Đại Thiểu chửi lại, Trương Đại Thiểu nhìn chằm chằm vào Lí tổng, nói:
- Dùng cái ly bé tí này thì không thể hiện được bản lĩnh rồi, có bản lĩnh thì uống bằng chai đi.
Uống bằng chai! Tống Giai và Diêu Tuyêt Tích thiếu chút nữa là ngã quỵ xuống, không phải bia, cũng không phải nước, làm gì có ai uống rượu bằng chai, uống vậy cho chết người à?
Tuy nhiên điều kì lạ là cả hai người kia đều không ngăn cản, bọn họ tin tưởng vào Trương Đại Thiểu.
Lí tổng run rẩy, càng thêm chột dạ, uống rượu bằng chai, hắn là người như thế nào mà lại dùng cách này để uống rượu vậy?
Theo bản năng hắn nhìn qua Trương Đại Thiểu, đó là một người trẻ tuổi tuấn tú, khí chất cao ngất, khí khái hơn người, gây cho hắn một áp lực khó hiểu, trong lúc nhất thời không thể nói nên lời.
Mấy người Quách tổng cảm thấy trong lòng bất an, tuy nhiên bọn họ chỉ mới thấy Trương Đại Thiểu uống vài ly nên rất có thể thằng nhãi đó bốc phét cũng không chừng.
Thấy Lí tổng chột dạ thì Trương Đại Thiểu càng tỏ ra kiêu ngạo:
- Sao nào, sợ à? Một mình tôi năm chai, năm người các ông mỗi người một chai, được không?
Câu nói này của Trương Đại Thiểu đã châm ngòi thuốc nổ, suýt chút nữa đám người Lí Tổng phải mở miệng chửi tục, thằng nhãi này đúng là khinh người nên lúc này bọn họ đập bàn:
- Có gì mà không dám, mày ngang bướng thì tao cũng không tin là có thể uống một lúc 5 bình rượu Ngũ Lương, trừ khi mày không phải là người.
- Trương Thiên, không cần uống như vậy đâu.
Rốt cuộc Tống Giai cũng lấy lại tinh thần, giật giật áo Trương Đại Thiểu nói nhỏ, cô không khỏi lo lắng cho hắn. Uống năm bình rượu kia đúng là chuyện không phải người bình thường có thể làm được.
- Yên tâm đi, chuyện nhỏ thôi mà.
Trương Đại Thiểu cười với Tống Giai, sau đó đưa tay lên gọi:
- Phục vụ, đem 10 bình rượu ngũ lương ra đây.
Không bao lâu sau 10 bình rượu ngũ lương được mang đến đặt trên bàn, trong lúc nhất thời khách ở đây đều dừng việc ăn uống lại và tò mò quay lại phía bên này xem thi uống rượu Đế (rượu Ngũ Lương), thật là chấn động à.
Trương Đại Thiểu cầm lấy một bình rượu, nói:
- Tôi xin uống trước.
Rồi ngửa đầu uống ừng ực, chỉ trong nháy mắt thì hắn dốc ngược bình rượu lên trời, đúng là không còn lại một giọt nào trong bình.
Nhìn mặt Trương Đại Thiểu không đỏ, vẫn rất bình tĩnh không việc gì, thật kì lạ.
- Này, tên đó thật lợi hại à.
- Có thể uống được một bình rượu Đế, tuổi hắn còn trẻ sao lại uống được nhiều như vậy nhỉ?
Chung quanh truyền đến một loạt âm thanh bàn tán xôn xao, tất cả mọi người đều khiếp sợ.
Tuy nhiên trò chơi này mới chỉ vừa bắt đầu, chuyện hay còn ở sau, Trương Đại Thiểu vẫn chưa dừng lại, tiếp tục cầm lấy bình rượu thứ hai, cũng giống như lần trước, chỉ một hơi là uống sạch bình.
- Đây là bình thứ ba.
Trương Đại Thiểu nhìn về phía đám người Lí Tổng rồi dễ dàng uống hết bình thứ ba rồi đặt mạnh xuống bàn khiến bọn kia giật bắn người.
Chuyện.....chuyện này, hắn là người sao? Đám người Lí Tổng trợn tròn mắt, há hốc mồm, trong lòng lo lắng, bồn chồn, rốt cuộc tên nhóc đó là ai chứ?
- Bình thứ tư.
- Bình thứ năm.
Trong nháy mắt đúng là Trương Đại Thiểu đã làm được như những gì hắn nói, uống 5 bình rượu Đế.
Đặt năm bình rượu xuống, Trương Đại Thiểu vẫn bình thường, không hề có dấu hiệu say rượu, cả đám người đứng xem đều trợn tròn mắt ngạc nhiên, thầm nghĩ trong lòng người này không phải là người nữa.
- Tới các người.
Lúc này Trương Đại Thiểu nhìn đám người Lí tổng và cười.
Đám người Lí tổng liếc nhìn nhau để tiếp sức cho nhau rồi bưng bình rượu lên, nhắm mắt, cắn răng, bắt đầu uống.
Tuy nhiên rượu chứ không phải bia, bia nhiều lắm cũng chỉ mười mấy đó, uống mấy chai cũng không thành vấn đề.
Mấy người Lí tổng đều là người có tửu lượng tốt, nếu cố gắng thì cũng có thể uống hết một bình rượu, nhưng trước đó họ đã uống không ít rồi, giờ uống nữa thì sao chịu được?
Uống chưa đến nửa bình, Lí tổng chịu không nổi nữa liền phun ra rồi chạy vào nhà vệ sinh, vài người nữa cũng bum miệng chạy theo vào nhà vệ sinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.