Trong lúc ta còn đang suy nghĩ miên man, thì trống báo hiệu hết giờ thi đã vang lên.
Dựa theo quy định, các vị tiểu thư sẽ cho nha hoàn của mình mang món ăn đến tiền thính, sau đó ở lại hầu cận. Món ăn nào được Khổng công tử lựa chọn sẽ có thể tiến vào vòng trong. Nha hoàn của ta lúc này đương nhiên là Biên Bức rồi, tuy rằng hắn cực kỳ không tình nguyện, nhưng dẫu sao đi nữa vẫn phải nghe lời, mang theo một khuôn mặt sưng sỉa mà ôm khay thức ăn đi.
Ta ở lại lán chờ kết quả, chờ từ buổi trưa cho đến chiều muộn. Khi nha hoàn của các vị tiểu thư khác đã lục đục về đến nơi, ta vẫn không thấy nha hoàn dơi tinh của ta đâu cả. Ta bắt đầu có chút lo lắng.
Không phải ta không có tự tin đối với thức ăn mà mình nấu, chỉ là ta cảm thấy cuộc thi này có gì đó không bình thường. Vì sao lúc nãy Khổng công tử kia nhìn dơi tinh lại có vẻ lạ lùng đến như vậy, có thật chỉ là nhìn nhầm người hay không? Tối hôm qua Biên Bức đã nói với ta, hắn phát hiện trong thư phòng có bố trí phép thuật, chúng ta chỉ là những nữ tử chân yếu tay mềm tài năng có hạn, cho dù biết đề thi cũng chưa chắc có thể nấu ra được một món ăn xuất sắc trong thời gian ngắn như vậy, hà tất phải bố trí canh phòng nghiêm ngặt để làm gì?
Chẳng lẽ ở đây có một âm mưu hại người nào đó? Ta nghe nói yêu quái có rất nhiều giống loài tu luyện đến phép thuật cao cường, thì có thể biến thành hình người, sống trà trộn trong dân gian, sau đó hút tinh khí của con người, đặc biệt là khác giới, để gia tăng nguyên khí cho mình… nếu cha con ta có thể nuôi một con dơi tinh ở trong phủ, thì Khổng công tử cũng hoàn toàn có thể nuôi một con yêu quái nào khác? Con yêu quái này muốn hút tinh khí của các vị tiểu thư ở đây, cho nên mới xúi giục Khổng công tử tổ chức cuộc thi này chăng?
Tối hôm qua, rất có thể Biên Bức đi lấy trộm đề thi cho ta, đã không cẩn thận để lộ sơ hở trước mặt bọn họ, cho nên mới bị nhằm vào, bị dẫn dụ mang thức ăn đến tiền thính, sau đó sẽ bị bọn họ giăng bẫy bắt lấy? Nghe nói thịt dơi rất bổ dưỡng, hắn lại còn hút được một ít máu của Tử Tiên công chúa, lần này không xong rồi…
Ta càng nghĩ càng thấy suy luận của mình là không sai.
Đúng lúc này thì quản sự Khổng phủ đến lán, báo với ta rằng món của ta đã được chọn. Nha hoàn của ta cần phải ở lại tiền thính chờ hầu hạ Khổng mẫu nếm thử cho vòng thi thứ hai. Ta thắc mắc: "Vì sao lại phải để nha hoàn của ta ở lại, Khổng phủ không có nha hoàn dùng thiện hay sao?". Quản sự Khổng phủ nói đây là quy định, ông ta cũng không can thiệp được, còn bảo rằng nếu ta mệt mỏi, thì cứ về phòng mình mà nghỉ ngơi trước, sau khi có kết quả sẽ cho người đến báo.
Ta vẫn thấy không an tâm, bèn đi một vòng thám thính các lán trại khác. Các thí sinh không được vào vòng trong đều đã thu dọn đồ đạc rời phủ. Số lượng các tiểu thư, cô nương được vào vòng trong là ba người không tính ta, nhưng nha hoàn của bọn họ đều đã về lán trại, có người còn chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi, có nghĩa là chỉ một mình Biên Bức bị bắt lại? Ta bắt đầu cảm thấy khả năng dơi tinh nhà ta bị hại tương đối cao. Rất có thể lúc đầu, âm mưu của bọn họ chính là hút linh khí của bốn nữ tử này mà thôi, nhưng sau đó phát hiện thân phận của Biên Bức cho nên đã thay đổi ý định, bắt giữ hắn trước, bồi bổ nguyên khí, sau đó mới ra tay đối phó đám nữ tử này, dẫu sao bây giờ tất cả chúng ta đều là thịt đã lên mâm, tất nhiên phải ăn món ngon nhất trước.
Nghĩ thế, ta liền không thể ngồi yên. Ta phải đi giải cứu Biên Bức, sau đó hợp sức với hắn, cứu cả đám nữ tử này. Lúc còn nhỏ, ta đã từng theo Cầm Thanh sư thái học chút công phu phòng thân, nói đùa, nếu không làm sao ta có thể dùng đá chọi trúng Biên Bức lần đó được. Tuy rằng hàng yêu phục ma, thì tài năng của ta không thể bày ra mặt bàn, nhưng ít nhất ta có thể thoát khỏi sự canh phòng của đám gia đinh, âm thầm tìm ra chỗ Biên Bức bị giam, mở khoá vòng Hỗn Độn Khuyên cho hắn. Một khi pháp lực của hắn không bị kìm hãm, thì hắn có thể thoát thân, còn ta cũng có thể nhân lúc bọn họ đuổi theo hắn mà thả đám tiểu thư kia đi…
Suy tính cẩn thận, ta càng thêm tin tưởng và quyết tâm. Thế là nhân lúc trời nhá nhem, ta lẻn vào bên trong khu vực sân viện chính của Khổng phủ. À, tất nhiên, cũng không được thuận lợi cho lắm, công phu mèo quào của ta làm kinh động một tên thủ vệ, ta đành phải hạ sát chiêu đánh hắn ngất đi rồi giấu vào trong bụi rậm. Nhưng chắc chắn là sự mất tích của tên này sẽ khiến cho đám thủ vệ còn lại phát hiện ra có người đột nhập nhanh chóng, thời gian của ta vì vậy mà càng cấp bách hơn.
Cuối cùng, sau bao gian khó, ta cũng mò tới được tẩm thất của Khổng công tử. Quả đúng như ta đoán, "nha hoàn dơi tinh" của ta đang ở đây, bằng chứng là chiếc khay đựng thức ăn còn đặt trước cửa phòng. Đấy, hầu hạ ăn uống thì vào tẩm thất làm gì, rõ là có chuyện mờ ám!
Ta treo mình trên một nhánh cây sà xuống bên cạnh song cửa sổ, chọc một lỗ thủng, nhìn vào bên trong. Ối, Khổng công tử kia đang đè "nha hoàn dơi tinh" ra ghế quý phi, hắn đưa lưng về phía ta, ta còn có thể thấy cái đầu của hắn liên tục trồi lên hụp xuống chỗ cổ của Biên Bức. Ôi ôi, đúng là tên khốn kiếp! Hắn đây là muốn hút yêu khí của Biên Bức hay là muốn cưỡng gian "Tiểu Tước" nhà ta? Nhưng dù là gì đi nữa thì hắn cũng không được phép chạm vào người của ta!
Ta nộ khí xung thiên, tung chân đá bay cửa sổ rồi phi thân vào phòng, nhào tới chém ra một nhát chưởng phong xuống gáy Khổng công tử...