Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 26: Uy hiếp (3)





Lại uống vài chén Whiskey, ta thừa dịp còn chưa say liền chạy ra khỏi quán bar. Ra đến ngoài, ta dốc sức liều mạng hít thở không khí mới mẻ, cũng muộn rồi mà sao Đái Tân Ni còn chưa xuất hiện, trong lòng có chút bực bội.
"Làm cái gì vậy? Lúc này còn chưa tới, không được, ta phải gọi điện thoại hối thúc nàng."
Ta lấy điện thoại ra gọi.
"Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện giờ không liên lạc được."
Ta giận dữ, lại gọi, lại gọi, hơn 30 cú điện thoại vẫn chỉ nhận được câu này. Ta giận điên lên, gọi một chiếc taxi chạy như bay tới nhà Đái Tân Ni, may mắn lúc này đường không bị tắc.
10 phút sau, ta đứng trước cửa nhà Đái Tân Ni, nhưng dù ta dốc sức liều mạng ấn chuông cửa như thế nào, trong phòng cũng không có chút phản ứng.
"Chắc là ở công ty?"
Mồ hôi đầy người, tâm phiền khí loạn, có lẽ quá lo lắng cho Đái Tân Ni , nên ta không thể chờ được mà lao xuống lâu.
Đứng trước tòa nhà công ty kt, ta phóng mắt quan sát xem trong văn phòng Đái Tân Ni có ánh đèn hay không. Rất đáng tiếc, từ cửa sổ văn phòng không có một chút ánh đền ra, ta ủ rũ, nàng có thể ở đâu?
Tại sao nàng không gọi cho ta? Ta hoàn toàn không thể lý giải.
Thời tiết dị thường oi bức không một cơn gió, nóng đến mức làm cho ta hít thở không thông. Mồ hôi đầm đìa, ta buồn vô cớ, mua một lon băng trận Cocacola, ta ngửa đầu uống ừng ức, từ khóe miệng nước tràn ra làm ướt cả áo sơ mi ta đang mặc.
Bỗng nhiên, ta phát hiện đối diện văn phòng Đái Tân Ni có một cửa sổ sáng trưng, ta sửng sốt một hồi, cẩn thận nhìn lại mới phát hiện đó là chỗ làm việc của Đỗ Đại Duy, lúc này, ta đột nhiên nhớ ra Đỗ Đại Duy cũng không đến tụ hội tại "Sào huyệt ân ái", ta đã từng hỏi thăm Cát Linh Linh, nàng cho biết hắn đang tiếp một người khách từ Châu nên có lẽ đến muộn.
Thế nhưng sao hôm nay phòng làm việc của hắn vẫn sáng đèn? Chẳng lẽ tiếp khách tại văn phòng sao? Quả thực không có khả năng đó. Đột nhiên ta bắt đầu kinh hãi, liên tưởng tới việc hắn dây dưa với Đái Tân Ni, cùng với sự chán ghét của Đái Tân Ni với Đỗ Đại Duy, ta đột nhiên có một ít dự cảm không tốt.
Ném lon coca xuống, ta nổi điên chạy về phía công ty.
"K-Í-T..T...T......"
Một chiếc xe con màu đỏ từ bãi đỗ xe phóng ra, ta không kịp tránh, nhưng cũng may người trên xe phản ứng nhanh, lập tức bóp phanh dừng lại, nhưng thân thể ta theo quán tính chiếc thân mật tiếp xúc với chiếc xe.
"Rầm !""
Ta bắn ra 2m, lăn vài vòng trên mặt đất, thật bất ngờ, không ngờ ta có thể đứng lên như kỳ tích, trên người vô số chỗ đau đớn, ta tiếp tục căng hai chân ra chạy.
"Ai nha, ngươi không sao chứ, ta đưa ngươi đi bệnh viện......"
Một nữ nhân nhảy xuống từ trên xe chặn đường đi của ta.
"Cút ngay !""
Ta hét lớn một tiếng, dùng sức đẩy nữ nhân trước mắt ra.
"A !""
Nữ nhân bị ta đẩy chổng bốn chân lên trời, ta cũng không rảnh để ý, điên cuồng xông tới thang máy.
Trước cửa thang máy, cảnh vệ giật mình hỏi ta:"Oa! Đêm nay chẳng lẽ công ty có công tác trọng yếu à, thế nào mà có đến mấy trưởng phòng đều trở về tăng ca?"
Ta chịu đựng toàn thân đau đớn, hơi thở dồn dập, hỏi:"Có công tác khẩn cấp, trong công ty còn có ai?"
"Đỗ quản lý cùng Đái thư ký đều đến." Một bảo an trả lời.
"Đến bao lâu rồi?" Ta hỏi.
"Đại khái hơn nửa canh giờ." Người cao to nghĩ nghĩ.
Ta giả bộ như không có việc gì gật gật đầu, ấn nút thang máy.
"Đinh" Thang máy dừng ở lầu ba, lúc này, ta đã nắm chặt nắm đấm.
Trong phòng bộ phận đầu tư toàn một mảnh đen kịt, đi đến cánh cửa lớn bằng thủy tinh, cái gì cũng thấy không rõ, bốn phía tối như mực làm cho người sợ hãi.
Ta vừa thăng chức làm trưởng phòng, đương nhiên có chìa khóa cửa lớn, nhẹ nhàng mở cửa ra, nháy mắt bước vào bộ phận đầu tư, trong lòng ta bừng nên nỗi sợ hãi, sợ hãi chứng kiến thứ mình không muốn xem, nhưng ta càng sợ hãi lại càng muốn xem, ta chỉ muốn tìm đến Đái Tân Ni. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Bây giờ thì như thế nào? Suy nghĩ kỹ chưa? Nếu như ngươi đáp ứng, ta lập tức giúp ngươi trả hết khoản nợ thiếu hụt, chuyện ngươi tham ô công quỹ vĩnh viễn sẽ không bị phát hiện."
Cửa phòng quản lý mở ra, Đỗ Đại Duy mập mạp đang đắc ý cởi bỏ cà vạt, bên cạnh hắn, một nữ nhân đang ngồi run rẩy trên ghế sô pha, nữ nhân này quả nhiên là Đái Tân Ni.
"Nếu ta không đáp ứng?"
Đái Tân Ni thanh âm rất lạnh.
"Hắc hắc, không đáp ứng cũng không sao cả, ngươi có thể đi, nhưng ta cho ngươi biết, ngày mai uỷ ban kỷ luật tài chính quốc gia đều sẽ nhận được thư tố cáo ngươi Đái Tân Ni tham công quỹ cùng bằng chứng."
Đỗ Đại Duy cười lạnh.
Tham ô công quỹ? Chẳng lẽ bằng chứng phạm tội của Đái Tân Ni rơi vào tay Đỗ Đại Duy? Ta rất khiếp sợ, tranh thủ thời gian khom người, cẩn thận lắng nghe.
"Ngươi đừng hòng dùng những chứng cớ này uy hiếp ta, nếu ngươi ép ta, ta cũng khai ngươi ra?"
Đái Tân Ni phẫn nộ đứng lên từ trên ghế salon.
Đỗ Đại Duy cười to một cách cuồng vọng:"Ngươi phải rõ, là chính ngươi giao tiền cho ta đưa vào giao dịch, không phải ta bức ngươi, nếu như bị phán xử, ta nhiều nhất cũng là tòng phạm, mà ngươi lại là thủ phạm chính, ta tối đa ngồi hai ba năm tù, còn ngươi chí ít cũng phải ngồi hai mươi năm. Ba nghìn vạn đó, quan tòa không phán ngươi hai mươi năm giam cầm, ngươi có thể thắp hương cảm tạ chư thần rồi."
"Ngươi muốn thế nào?"
Đái Tân Ni thanh âm run rẩy, lời Đỗ Đại Duy như một thanh đao nhọn đâm trúng chỗ đau nhất của Đái Tân Ni, khiến nàng cảm thấy sợ hãi.
"Hai điều kiện, thứ nhất, làm tình nhân của ta. Thứ hai, làm nội ứng cho ta, mỗi ngày báo cáo với ta tất cả hoạt động của Chu Cửu Đồng. Ngươi cũng biết, công ty sắp tổ chức hội nghị cổ đông, tuyệt đại đa số cổ đông đều hi vọng Chu Cửu Đồng chủ động giao quyền, thật sự không được, lập tức thông qua quyết định bãi miễn chức vụ tổng giám đốc của hắn. Đấu tranh phi thường tàn khốc, nếu bãi miễn không được, kẻ phải cuốn gói rời là ta, cho nên, đây là thời kì sinh tử, ngươi phải cung cấp cho ta toàn bộ tin tức." Đỗ Đại Duy biết rõ Đái Tân Ni không thể có lựa chọn khác, hắn thừa thắng xông lên, căn bản không có chỗ để thương lượng.
Đái Tân Ni cả giận nói:"Đây là ân oán giữa ngươi và Chu Cửu Đồng, đâu có quan hệ gì với ta? Tại sao ngươi cứ buộc ta phải xen vào."
Đỗ Đại Duy cười khan hai tiếng:" xác thực không quá liên quan với ngươi, nhưng liền quan đến Lý Trung Hàn nhiều hơn, hiện tại Lý Trung Hàn được ngươi ủng hộ, đây là thời cơ tốt lợi dụng hắn, ngươi phải nắm chắc."
Đái Tân Ni ngữ khí đột nhiên sắc lạnh:"Vấn đề này lại có quan hệ gì với Lý Trung Hàn?"
Đỗ Đại Duy cười cười,:"Khi bãi miễn được Chu Cửu Đồng, ta phải đạt thêm sự ủng hộ của các cổ đông, nhất định phải đạt được một số lợi nhuận, giao dịch dầu mỏ gần đây rất nóng, nhưng cũng tiềm ẩn nhiều nguy hiểm, muốn thành công nhất định cần đến Lý Trung Hàn. Năng lực phân tích của hắn Chu lão đầu vô cùng rõ ràng, để tăng sự chắc chắn, ta phải buộc Lý Trung Hàn hỗ trợ. Trước đó, nếu không phải hắn kinh nghiệm chưa đủ, nhát gan sợ hãi, hắn hoàn toàn có thể giúp chúng ta bù lại chỗ thiếu hụt ba nghìn vạn, mà ngươi cũng không gặp phải tai ương lao ngục."
"Số tiền kia ta sẽ bổ sung."
"Bổ sung? Trọn vẹn ba nghìn vạn ngươi tính bổ sung thế nào? Đi cướp ngân hàng, hay tìm một nam nhân có tiền. Ta không tin ngươi có thể cướp ngân hàng, vậy chắc ngươi có thể tìm một nam nhân có tiền giúp ngươi, mà ta rất nguyện ý, chúng ta có thể hợp tác, chờ ta thay thế Chu Cửu Đồng, toàn bộ kt là của chúng ta , số tiền ngươi tham ô liền không đáng nhắc tới, ngươi thậm chí có thể đạt được nhiều hơn nữa...."
"Ta lập lại lần nữa, ta sẽ bù lại chỗ thiếu hụt kia, về phần chuyện giữa ngươi và Chu Cửu, ta sẽ không xen vào, sau khi ta trả đủ sẽ rời công ty."
"Ha ha, ngươi cho rằng ngươi trả xong sẽ không có chuyện gì sao? Ha ha, ngươi lầm rồi, cho dù ngươi trả được, ngươi vẫn là tham ô công quỹ, vẫn là phạm tội, trên của ta có chứng cứ phạm tội của ngươi, ha ha."
"Ta thực hối hận......"
Đái Tân Ni đột nhiên khóc, ta nghe ra trong đó không phải sự thương tâm, mà là sự tiếng khóc, nàng tình nguyện chết cũng không muốn ngồi tù, hôm nay nàng chỉ có hai lựa chọn, hoặc là hương tiêu ngọc vẫn cầu bảo vệ tiết hạnh, hay cam nguyện sa đọa nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.
"Ha ha, thế gian nào có chỗ cho sự hối hận? Nếu ngươi không tham lam há lại rơi vào hoàn cảnh này? Ngươi cũng đừng làm bộ thanh cao , kỳ thật Chu lão đầu phái ngươi đến câu dẫn Lý Trung Hàn cũng vì mục đích này sao. Ta nghĩ dựa vào mị lực mạnh mẽ của Đái thư ký thì chỉ hai ba lần là có thể khiến Lý Trung Hàn kia đầu óc choáng váng, ha ha ! Nhớ ngày đó ta đối tốt với ngươi như vậy, ngươi cũng không cho ta đến một cơ hội, ta thật đau lòng, thật khó chịu. May mắn, ngươi vẫn không chạy thoát, thủy chung thuộc về ta, chỉ cần ngươi toàn tâm toàn ý làm tình nhân của ta, ta cam đoan ngươi vĩnh viễn không hối hận."
Đái Tân Ni không nói gì, nàng vẫn đang thút thít nỉ non, chẳng lẽ nàng đã có ý định thỏa hiệp, ủy thân cho đỗ Đại Duy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.