Chuẩn bị mọi thứ vô cùng hoàn hảo, nhưng những áp lực mà Thị Huyết Ngân Lang gây ra lúc trước cũng không phải là một lúc ngắn ngủi như vậy liền có thể quên được. Theo thân ảnh của Thị Huyết Ngân Lang ngày càng đến gần, áp lực của Đại Thiên cũng dần dần tăng lên, bề ngoài không hiển lộ ra, nhưng thực sự đã hơi có ý chùn bước.
Nhưng chiến ý miễn cưỡng đẩy lùi được cảm xúc tiêu cực này, cứng rắn ở lại chiến đấu. Thị Huyết Ngân Lang cũng không cho Đại Thiên bao nhiêu thời gian do dự suy nghĩ, chỉ khoảng chừng gần mười giây liền đâm thẳng vào đối phương.
Miệng sói há rộng, từng răng nanh sắc bén lộ ra, thấy cảnh này, ánh mắt của Đại Thiên không ngừng lóe lên tia sáng kỳ lạ.
Còn nhớ lúc trước hắn còn vô cùng nhỏ yếu, cũng từng gặp cảnh tương tự như thế này, nhưng kết quả thì sao, hắn vẫn có thể tiêu diệt được một con Thị Huyết Ngân Lang, dù trong đó mang theo rất nhiều thành phần may mắn, nhưng cũng không thể chối bỏ là Đại Thiên đã thắng.
Lúc trước không có lực hoàn thủ, hiện tại liền có rồi, Đại Thiên còn sợ cái gì nữa. Thét to một tiếng, chiến ý của Đại Thiên lúc này đã đạt trạng thái cực thịnh, cũng không hề kiêng dè gì nữa, hai tay đã tích súc Đấu Khí từ trước, mạnh mẽ nâng lên, hướng về Thị Huyết Ngân Lang đánh tới.
Trực diện, cứng đối cứng!
Bởi chiến ý tăng cao, Đại Thiên bất giác phát ra sức chiến đấu ngoài ý muốn, lực tấn công cũng tăng mạnh lên gấp mấy lần.
Cả hai đều dùng một đòn mạnh nhất của bản thân, đồng thời muốn lấy mạng đối phương, kết thúc trận chiến này.
Cuối cùng, tay của Đại Thiên cùng thân thể của Thị Huyết Ngân Lang liền va chạm vào nhau. Một đấm toàn lực này mang theo rất nhiều Lôi Điện, trực tiếp đem một mảng da của Thị Huyết Ngân Lang đốt cho cháy xém, thân hình của con sói cũng không ngừng run lên bần bật.
Nhưng Đại Thiên cũng không khá hơn bao nhiêu, miệng sói ngay khi sắp va chạm đã né sang một bên, hướng về phía đầu của đối thủ cắn tới. Tuy Đại Thiên phản ứng rất nhanh, kịp thời né tránh, nhưng vẫn bị Thị Huyết Ngân Lang cắn trúng vào vai.
Thị Huyết Ngân Lang quyết cắn không nhả, dường như có xu hướng muốn cắn rớt bả vai này của Đại Thiên xuống. Đại Thiên bị đối thủ liều mạng đến mức chỉ có thể liều theo, một mặt liên tục đánh vào người con sói, hi vọng cảm giác tê dại có thể làm nó chùn bước, một mặt còn lại thì vận Đấu Khí bảo vệ vai, tuyệt đối không thể để cho một cánh tay bị phế được.
Hai bên liên tục giằng co, từng móng vuốt của Ngân Lang không ngừng cào xuống đáp trả lại những quả đấm của Đại Thiên, miệng cũng vẫn không chịu buông tha. Mà theo thời gian dài thì Đại Thiên cũng dần dần không chịu nổi tiêu hao với con sói này nữa, dù sao thực lực của hắn yếu hơn, thương thế cũng nặng hơn, tuyệt đối không có cách nào cùng Thị Huyết Ngân Lang so sánh được.
Cảm giác thân thể để bị hao mòn từng chút một, Đại Thiên tâm vừa cảm thấy gấp gáp, vừa cảm thấy mơ hồ. Khóe mắt liếc nhìn đầu con Ngân Lang đang dính chặt vào vai mình, Đại Thiên hai mắt lại chuyển thành điên cuồng, dưới ánh mắt kinh ngạc của Thị Huyết Ngân Lang, mạnh mẽ cắn thẳng vào cổ nó.
Người tuy không giỏi về mặt cắn, nhưng lực cắn cũng là một trong những lực mà con người phát ra mạnh nhất, dưới tình thế gấp gáp, Đại Thiên phát ra lực còn mạnh hơn. Một phát cắn này vừa kèm theo Đấu Khí, vừa bất ngờ tấn công khiến Thị Huyết Ngân Lang không kịp trở tay, vùng cổ lập tức bị ứa ra máu.
Da của Thị Huyết Ngân Lang cũng xem như là khá dày, Đại Thiên tuy đắc thủ nhưng miệng cũng chịu từng hồi phản chấn tê dại, trực tiếp mơ hồ đến não. Nhưng sự mơ hồ này lại càng làm Đại Thiên thêm điên cuồng, lực tấn công cũng trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Tình thế nhanh chóng chuyển biến, hai bên ai thua về tay ai cũng chưa biết được.
Lại qua khoảng vài phút nữa, Thị Huyết Ngân Lang trước tiên không chịu được, rít lên một tiếng, tứ chi cào xé người Đại Thiên, nhanh chóng bức ra đối thủ, lui ra xa.
Đại Thiên cũng không truy kích, cũng đồng thời không níu kéo, bỏ mặc đối thủ muốn làm gì thì làm. Nhìn vết thương ở cổ của Thị Huyết Ngân Lang đã bị cháy xém thành màu đen, Đại Thiên trực tiếp phun ra một ngụm máu do bị phản chấn gây thương tích, khóe miệng nở một nụ cười điên cuồng khát máu, trông có vẻ vô cùng dữ tợn.
Mà hiện trạng của vết thương này chính là nguyên nhân mà Thị Huyết Ngân Lang buộc lòng phải chịu thua cuộc chạy trốn. Đại Thiên liên tục dùng năng lượng Lôi Điện tấn công, lúc ban đầu chỉ có thể gây thương tích ngoài da, tác dụng thật sự không nhiều. Nhưng vừa nãy cắn phá ra một vết thương trên người con sói, năng lượng Lôi Điện đã hoàn toàn phát huy được khả năng của nó.
Nếu Đại Thiên là cắn chỗ khác, con sói cũng đã không cần rút lui nhanh như vậy. nhưng ở đây Đại Thiên lại là cắn ở cổ, năng lương Lôi Điện gây tê dại nhanh chóng lên não, cảm giác vô cùng khó chịu. Đã vậy sét còn đốt cháy tế bào ở đó, gây ảnh hưởng đến sự tỉnh táo của Thị Huyết Ngân Lang rất nhiều, bởi thế nên sau một hồi suy đi ngẫm lại, Thị Huyết Ngân Lang quyết định trước tiên rút lui, dù sao thực lực của Đại Thiên rất kém, nó có thể từ từ vờn chết đối phương mà không cần phải liều mạng như vậy.
Thị Huyết Ngân Lang tuy là chịu thiệt thòi, nhưng cũng không ảnh hưởng bao nhiêu cả, thân thể cùng lắm là chỉ hơi tê một chút, chiến lực vẫn như cũ. Nhưng Đại Thiên thì bả vai toàn máu, máu chảy đã không ít rồi, đầu óc choáng váng mơ hồ, một tay này coi như tạm thời phế đi không dùng được, tuy hiện tại nhìn vào vô cùng khát máu đáng sợ, nhưng thật sự chỉ như một con hổ giấy, nhìn thì rất uy phong nhưng bên trong lại chẳng có gì.
Cũng không được bao lâu, ngay khi cảm giác tê dại dần lui bớt, Thị Huyết Ngân Lang lại tiếp tục lao lên tấn công.
Nhìn kẻ địch lại một lần nữa lao lên, Đại Thiên hai mắt trở nên trầm tĩnh, trải qua bao nhiêu khó khăn sống chết rồi, Đại Thiên cũng không bởi vì một chút nguy hiểm trước mắt mà lùi bước được.
Đã tay bị thương không dùng được, thì Đại Thiên vẫn còn có chân để dùng, một tháng qua, kèm theo khả năng khống chế Đấu Khí ở chân của Đại Thiên tăng mạnh thì cũng dần quen thuộc tấn công bằng chân, tuy không linh hoạt bằng tay nhưng lực lượng ở chân tấn công quả thật mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Thị Huyết Ngân Lang nhanh chóng lao tới, Đại Thiên cũng không dám lần nữa liều mạng cùng nó, hai chân chuyển động, cả thân người lại lách qua một bên, đồng thời chân cũng liên tục đá vài đá về phía đối thủ. Thị Huyết Ngân Lang lại cảm giác được thân thể tê dại, một lần nữa trở nên tức giận, xoay người truy sát, liên tục cắn tới.
Đại Thiên trước sau như một, dùng mọi cách tránh né con sói. Tuy là tốc độ của Thị Huyết Ngân Lang nhanh hơn hắn, nhưng nếu hắn áp sát đối phương thì chỉ trong một khoảng cách cực nhỏ này, Thị Huyết Ngân Lang rất khó có thể làm gì được.
Chiến cục nhất thời lâm vào giằng co, hiện tại liền so xem ai nhanh kiệt sức trước thì người đó sẽ thua. Nhưng cả Đại Thiên cùng Thị Huyết Ngân Lang đều không muốn kết quả này xảy ra, đặc biệt là Thị Huyết Ngân Lang.
Đại Thiên sợ mình kiệt sức, sẽ không thể tiếp tục nhanh chóng trở về Cương Tộc được, như vậy hắn tuyệt đối không chịu nổi, còn về vấn đề an toàn thì ít ra vẫn còn một vị Lý Thiện cường giả có thể bảo đảm được.
Nhưng Thị Huyết Ngân Lang cũng không có ai bảo hộ nó, nếu chỉ vì một con kiến như Đại Thiên mà tiêu hao hết thực lực, dẫn đến việc bị kẻ khác thừa cơ xâm nhập, giết chết nó thì việc này quả thật là một chuyện vô cùng nhục nhã, có chết vẫn chưa hết nhục.
Bởi thế, cả hai vừa tấn công đối phương, vừa tìm một sơ hở, hay nói chính xác hơn là một cơ hội, một cơ hội có thể giết chết kẻ trước mắt, giành thắng lợi.
Liên tục đánh một hồi, ngay khi Đại Thiên vừa né tránh, lui ra phía sau đối thủ thì Thị Huyết Ngân Lang bất ngờ bật người lên trụ bằng hai chân trước, hai chân sau mạnh mẽ đá về phía đối thủ.
Đại Thiên vô cùng bất ngờ, nhưng hắn biết nếu như mình để đối phương đánh bay đi thì con Ngân Lang này tuyệt đối không cho hắn cơ hội tiếp cận lần nữa. Bởi vậy, dù công kích này vô cùng khủng khiếp, Đại Thiên cũng cố cắn răng, hai chân như mọc rễ dưới mặt đất, cứng rắn chịu đựng một chiêu này.
Cũng may Thị Huyết Ngân Lang là sói mà không phải Huyền Lộc, lực hai chân sau tuy mạnh, nhưng không phải sở trường của nó, Đại Thiên ít ra vẫn còn có thể chịu được. Khóe miệng chảy ra từng tia tơ máu, cứng rắn đỡ một chiêu này khiến trong cơ thể Đại Thiên như *** nhào lên, vô cùng khó chịu.
Thị Huyết Ngân Lang nhanh chóng nhân cơ hội này xoay người lại. Đại Thiên thấy cơ hội vụt mất, tâm tình hơi lạc lõng một chút liền chuyển trở thành điên cuồng. Dưới áp lực cùng thương thế to lớn, Đại Thiên cuối cùng cũng kích phát ra bản tính hoang dại của Cương Tộc.
Hai tay gồng lên, bất ngờ chụp lấy đuôi sói, Thị Huyết Ngân Lang đang theo đà xoay người, bị Đại Thiên chụp một cái thân thể liền khựng lại.
Đuôi của loài Yêu Thú là một nơi tối kỵ, bọn chúng không muốn ai đụng đến, nhưng Đại Thiên lại chạm đến điều tối kỵ này, Thị Huyết Ngân Lang lập tức trở nên điên cuồng rồi. nhưng Thị Huyết Ngân Lang còn chưa kịp phản ứng đáp lại thì Đại Thiên đã đột ngột gầm lớn lên, hai chân như đóng trụ dưới đất, hai tay giơ cao lên, mang theo thân thể của Thị Huyết Ngân Lang nhấc bỗng lên giữa không trung, ngay khi Thị Huyết Ngân Lang còn chưa kịp hiểu gì, Đại Thiên mạnh mẽ đập xuống đất.
Chưa dừng lại ở đó, Đại Thiên còn định tiếp tục không buông tha, định nhấc lên đập xuống tiếp. Chỉ là một lần thôi cũng khiến Thị Huyết Ngân Lang có hơi choáng váng rồi, lực lượng của Cương Nhân được kích phát cùng với năng lượng Lôi Điện, cả hai đồng thời gộp lại khiến con sói này cảm thấy từng hồi choáng váng khó chịu, nào có can đảm dám để đối phương tiếp tục, tứ chi lập tức đứng vững dưới đất, cùng Đại Thiên giằng co.
Nhấc nhấc vài lần vẫn không làm gì được kẻ trước mắt, Đại Thiên đang trong cơn điên cuồng, cũng không nghĩ nhiều đến hoa chiêu kỹ xảo gì nữa, một lần nữa đổi một cách tấn công bạo lực khác.
Hai chân vẫn như mọc rễ dưới đất, nhưng lần này Đại Thiên lại dùng hai chân làm tâm, cả người nghiêng sang một bên, dốc sức kéo Thị Huyết Ngân Lang đi.
Lực nâng thì có thể kém, nhưng hiện tại lực kéo thì trở nên mạnh hơn rất nhiều, dù sao hạ bàn của Đại Thiên rèn luyện vô cùng tốt.
Thị Huyết Ngân Lang bị kéo lê đi, qua một lúc liền định phản kích lại, tứ chi bật nhảy, cả người nhào lên tấn công.
Nhưng như vậy thì càng hợp ý Đại Thiên, đã đối phương không kháng cự mà còn nhào lên, Đại Thiên liền thuận thế cả người xoay vòng, dùng chân làm tâm, nắm đuôi sói quay nhanh liên tục.
Thị Huyết Ngân Lang bị một đòn này trở tay không kịp rồi, theo thế xoay vòng cũng không thể cản lại được, dù sao vừa rồi con sói này nhảy vút lên không trung, hoàn toàn tùy ý Đại Thiên thực hiện ý muốn. nhưng dù sao cũng chỉ là xoay mà thôi, ngoài gây ra cảm giác choáng váng thì thương tổn cũng không có bao nhiêu.
Nhưng Đại Thiên cũng không dễ dàng đối xử với nó như vậy, sau khi xoay được mấy chục vòng, cảm thấy tích súc cũng đã đủ, Đại Thiên hơi nghiêng người chếch xuống dưới, mượn lực từ những vòng xoay, dùng một kích mạnh nhất từ trước đến nay của hắn, đập mạnh Thị Huyết Ngân Lang xuống mặt đất.
Thân thể của Đại Thiên cũng theo một chiêu này mà bật ngã xuống, chỉ có điều Thị Huyết Ngân Lang chịu công kích trực tiếp, thương tổn hiển nhiên là cao hơn rất nhiều.
Đang liên tục choáng váng không hiểu gì xung quanh, lại đột nhiên bị vật ngã xuống như vậy, căn bản là khiến đầu của Thị Huyết Ngân Lang có chút dùng không được rồi, cả thân thể dường như chết lặng, gục nằm im dưới đất, thỉnh thoảng còn không ngừng co giật.
Tuy mang cảm giác choáng váng tột độ, nhưng cơ hội này vô cùng hiếm có, mất đi thì chưa chắc lại đến một lần nữa nên Đại Thiên cắn răng lảo đảo đứng dậy. Toàn thân có bất cứ thứ gì có thể dùng để tấn công được thì đều dùng cả, tay chân đùi, người, thậm chí Đại Thiên trực tiếp nhảy lên, dùng sức nặng toàn thân đè xuống.
Sau cùng, thấy những công kích này không thể kết liễu được Thị Huyết Ngân Lang, trong lòng gấp gáp sợ đối thủ tỉnh lại liền nguy hiểm. Trong lúc cấp bách, Đại Thiên chợt nhớ đến lúc đầu hắn tiêu diệt con Thị Huyết Ngân Lang kia, là dùng chủy thủ đâm rách họng của nó. Linh quang chợt lóe, Đại Thiên một lần nữa đánh chủ ý vào miệng của con sói trước mắt này.
Hai tay duỗi về phía đầu của Thị Huyết Ngân Lang, sau đó nhanh chóng tìm tới miệng, hai bàn tay chia nhau ra cầm hàm trên và hàm dưới của nó, mạnh mẽ tách ra.
Thị Huyết Ngân Lang tuy đầu óc vô cùng choáng váng, nhưng chuyện liên quan đến mạng sống, nó tuyệt đối trở nên tỉnh táo hơn bao giờ hết. Do đầu óc còn choáng váng, thân thể vô cùng loạng choạng khiến nó không thể phát ra công kích gì hữu hiệu.
Nhưng đừng quên sói mạnh nhất là ở miệng, đã Đại Thiên hai tay cầm miệng của nó, Thị Huyết Ngân Lang cũng không ngại cắn nát hai bàn tay này đi.
Đại Thiên còn nghĩ là dễ dàng đắc thủ, đột nhiên lại cảm thấy một cỗ lực lượng mạnh mẽ cản lại, thậm chí là có xu hướng đẩy lùi Đại Thiên thua cuộc.
Nhìn tình cảnh trước mắt, nếu hiện tại Đại Thiên thua, thì hai bàn tay chắc chắn là mất đi, trở thành một người tàn phế. Áp lực lại đến, Đại Thiên điên cuồng gầm lên, hai tay gồng hết sức, từng sợi gân nổi lên cuồn cuộn, dốc hết sức lực bình sinh ra xé nát miệng con sói này.
Tay đang cầm răng sói, hai bên lại giằng co như vậy khiến bàn tay Đại Thiên không ngừng rỉ ra máu tươi, cứ tiếp tục như vậy thì không cần đến khi Đại Thiên thua cuộc, chỉ giằng co một lúc thì Đại Thiên đã mất đi hai bàn tay rồi.
Hai bàn tay này tuyệt đối không thể mất, nhưng hiện tại lui cũng không được rồi, răng sói đã găm sâu vào thịt. Nhìn thấy miệng của Thị Huyết Ngân Lang bị mình banh ra một khoảng rộng, Đại Thiên trực tiếp ngồi bệt xuống, tay vẫn gồng lên chống đỡ, hai chân nhanh chóng đạp thẳng về hướng cổ hỏng của con sói.
Thị Huyết Ngân Lang bị bất ngờ tập kích, thân thể phản ứng kịch liệt giãy lên, tựa như có xu thế bất cứ lúc nào cũng có thể bật dậy phản kích. Cũng may năng lương Lôi Điện của Đại Thiên không phải là ngồi không, tấn công vào bên trong cơ thể, lại tiếp cận não bộ đến thế, ưu thế nhanh chóng triển lộ.
Giằng co liên tục, cuối cùng Thị Huyết Ngân Lang bất lực bị Đại Thiên đạp nát cổ họng, lực ở miệng cũng vì thế mà yếu bớt, chỉ có thể chịu đối thủ từ từ tàn phá mình rồi trút hơi thở cuối cùng.
Gỡ hai bàn tay bê bết máu khỏi răng sói, Đại Thiên mệt mỏi nằm dài ra đất, chân vẫn còn nằm trong miệng sói, tê dại đến mức không thể rút ra được.
Nhưng hiện tại Đại Thiên không những không buồn, mà còn rất vui sướng. Một con Tam Giai Ma Thú bị hắn chân chân chính chính một mình giết chết, tuy là đánh có hơi liều mạng, nhưng thắng vẫn là thắng, Đại Thiên dùng thực lực của mình để chiến thắng, việc này cũng cho thấy thành quả bao lâu nay của hắn cũng không phải là bỏ phí.
Ngay lúc này, một thân ảnh đột ngột xuất hiện bên cạnh Đại Thiên, nhìn kỹ, thì ra đây chính là Lý Thiện. Lý Thiện nhìn thảm trạng trước mắt, trên mặt không hề có một chút biểu tình, qua một lúc lâu mới nhẹ giọng nói
“Làm tốt lắm.”
P/s: 12/9 Chương thứ ba.
.........