V Đại Có Một Bé Chuột

Chương 23: Bắt đầu sai lệch




Trầm thấp, băng lãnh, giọng nói tựa như tiếng tơ lụa và vải bố ma sát vào nhau, khiến cho người ta thư thích, say mê… lại không khỏi rùng mình.
Phản ứng đầu tiên của Peter chính là ‘toi rồi’, quyền chủ động bị Severus đoạt đi. Phản ứng thứ hai chính là… bạn tốt của mình không hổ là nhân vật lớn trong tương lai.
Bị đầu đũa phép âm trầm chỉ thẳng vào như vậy, y thiếu chút nữa đã quay đầu lại nói chịu thua rồi.
“Sev! Cậu, cậu thế nào… cũng là phù thủy! Thật tốt quá! Tớ vẫn không biết nên nói cho cậu biết chuyện này thế nào, tớ sợ cậu không chịu tin. Thậm chí tớ còn năn nỉ cha mẹ để tớ đi học trường Muggle cùng cậu. Merlin phù hộ! chúng ta vẫn có thể là bạn học.”
Lập tức quay lại cho bạn tốt của mình một cái ôm thật chặt.
“Cậu lại đang nói cái chuyện ngốc nghếch gì đó, cái gì là một người có chút quen thuộc chứ…” Peter đảo khách thành chủ trừng mắt nhìn Severus một cái, nhìn thấy hiện tại xung quanh gần như đã không còn ai liền tay vỗ vỗ vai đối phương, nói.”Muốn ôn chuyện đợi lát nữa đã, cái người khổng lồ kia đang thúc giục kìa.”
Đợi đến lúc lên được bờ bên kia bọn họ đã là nhóm cuối cùng, ngoại trừ Sirius được Hagrid ‘đặc cách’ cho đi trước một bước, mọi người trên cơ bản đều là bốn người lên một con thuyền, hoàn cảnh lạ lẫm, bên cạnh đương nhiên có thêm càng nhiều người càng tốt. Hiện tại vừa vặn chỉ còn hai người bọn họ, như vậy liền hai người một thuyền, cũng thuận tiện dùng để song phương… sám hối.
Ảnh đế đã sớm có chuẩn bị tự nhiên sẽ kích động không thua kém tiểu giáo sư ngoài ý muốn gặp được bạn tốt.
Hai người vừa lên thuyền tránh không được sẽ bị cảnh sắc xung quanh và chiếc thuyền nhỏ tự động trôi đi phân tán một chút, chờ đến khi phục hồi tinh thần lại, Ảnh đế liền quán triệt tư tưởng ai ra tay trước thì có lợi.
“Cậu cũng là phù thủy, như vậy lần trước chuyện cửa sổ trong phòng làm việc của Fowler bị nổ, cũng không nhất định là do tớ rồi.”
Lần kia đúng lúc Fowler nhận được tin tức, có người dựa vào quan hệ giành lấy một đơn đặt hàng lớn của công ty, còn thuận tiện đào đi hai minh tinh nhỏ bọn họ vừa bồi dưỡng ra được..
Lúc đó người có mặt ngoại trừ Severus và Peter cũng có không ít, điểm chung duy nhất chính là mọi người đều vô cùng tức giận.
Sau đó, cửa sổ thủy tinh phía sau Fowler lại đột nhiên nổ tung, tuy rằng không có nhân viên thương vong, thế nhưng lại có chút giống bị khủng bố tập kích.
Hiện tại, hai đối tượng duy nhất bị hiềm nghi đều đang ở trên một con thuyền…
Severus đỏ mặt lên, bất quá cậu ta lập tức phản bác.”Những lời này hẳn là để tớ nói đi.”
“Được rồi, chuyện này thật ra cũng không có chứng cớ. Bất quá, có một lần phục trang của Lisimander đột nhiên biến thành màu đỏ…”
“Là tớ làm, bất quá đó không phải dùng ma pháp mà là thuốc nhuộm.” Đừng quên Severus là phụ trách hậu cần.
“Làm tốt lắm. Bất quá tớ không ngờ anh ta lại nhát gan như vậy, còn không ngừng ồn ào mình bị vampire theo dõi. Sớm biết tớ đã đề nghị anh ta đi quay phim kinh dị rồi, nhất định sẽ nổi tiếng.”
“… …” Tiểu giáo sư trong nháy mắt có xúc động rất muốn cùng người nào đó cắt áo đoạn tuyệt. “Cậu còn nói cho tớ biết cậu đi học ở ‘Thanh Hoa’, khiến tớ tìm rất lâu đâu!”
Lúc này Peter cũng yên lặng mà cảm động, giáo sư có thể căn cứ theo một âm đọc như thế mà đi tìm trường học nhất định gặp phải không ít phiền phức. Bất quá… rất hiển nhiên đối phương tìm không được.
Nguyên nhân tự nhiên là có rất nhiều, một là hiện tại ở Trung Hoa có lẽ vẫn còn chìm trong ‘Cách mạng văn hóa’ đi, người có học đều trốn đi hết, làm gì có trường đại học mà tìm. Thứ hai là, khẩu âm của giáo sư cũng là một trở ngại rất lớn.
“Điểm ấy tớ rất xin lỗi, tớ không biết cậu định thế nào, thế nhưng tớ là thật sự muốn giấu cả đời, hoặc là ít nhất cũng phải mười mấy, hai mươi năm. Mẹ tớ xuất thân Muggle, bà ấy đã từng rất hưng phấn đem chuyện này nói cho bạn bè của bà biết, thế nhưng kết quả bọn họ đều cho rằng mẹ tớ là người điên và đồng loạt tuyệt giao. Về phần ‘Thanh Hoa’, đó là tên một nơi ở Trung Hoa, hình như là trường đại học, nghe nói nơi đó rất tốt, sau khi tốt nghiệp Hogwarts tớ cũng dự định đi xem…”
Trên thuyền chòng chành, ánh sáng mông lung, nét sợ hãi trên mặt Peter thành công chọt trúng điểm yếu của Severus.
Đúng vậy, mình dựa vào cái gì để chỉ trích Peter đâu, ngay cả mình cũng không phải vẫn luôn do dự sao?
Lặng lẽ vươn người qua ôm lấy vai của bạn tốt, nghe thanh âm cũng ngọt hơn mấy phần của đối phương không ngừng nói lời thỉnh cầu tha thứ cũng vài câu xin lỗi đơn giản.
Tiểu giáo sư vốn đã không giận nữa, chỉ còn thiếu một cái bậc thang để đi xuống mà thôi.
“Ừ.” Giáo sư sắc mặt ửng đỏ (sắc trời quá tối không nhìn ra, ửng đỏ là suy đoán) xoay qua một bên, Peter ở sau lưng âm thầm giơ tay tạo thành một chữ V.
“Được rồi, Sev.” Peter chỉ về phía tòa thành nguy nga phía trước..”Hoan nghênh đến Hogwarts.”
“Hừ.” Càng tới gần tòa thành ánh sáng càng mạnh hơn, lúc này Ảnh đế đã có thể chứng thực, tiểu giáo sư thật sự là đỏ mặt.
“Lúc nãy khi tớ lên xe vì phòng ngừa gặp được người hâm mộ gây náo động nên đã cải trang, sau đó liền ở cùng những người bạn đã quen biết ngồi cùng một toa. Còn cậu?”
“Tớ vừa lên xe liền lựa chọn toa sau cùng, sau đó đóng cửa lại và treo bảng  ‘Đã đủ chỗ ngồi xin chớ quấy rầy’. Đại đa số thời gian cũng không có ai tới, chỉ có một người không ngừng gõ cửa…” Hiển nhiên chuyện này khiến hắn rất nghi hoặc.
“Cậu mở cửa? “
“Ừ.” Hắn cho rằng đối phương là có chuyện gì đó quan trọng muốn thông báo, tuy rằng mẹ của hắn đã nói trên xe lửa ngoại trừ nên làm quen thêm vài người bạn mới thì căn bản không có chuyện gì. Chỉ cần có thể mặc đồng phục vào trước khi xe dừng lại là được rồi.
Bất quá sự kiên nhẫn và cố chấp của đối phương phảng phất như đoàn tàu đã phát hỏa đến nơi thành công khiến Severus mở cửa.
“Người kia tựa hồ tên là Sirius Black, là kẻ đã bị người khổng lồ kia ném lên thuyền ấy, bên cạnh cậu ta còn có một người khác tên James, một người vẫn không hề nói chuyện, cũng không biết tên gì.” Severus một bên nhớ lại một bên vẫn còn mờ mịt không hiểu chuyện gì, còn Peter ngồi ở bên cạnh đã đoán được diễn tiến sau đó, nặng nề vỗ vỗ vai tiểu giáo sư.
‘Anh em, cậu đã cực khổ rồi.’
“Cậu ta vừa mở cửa ra đã hít sâu một hơi, sau đó gọi tớ là… Snivellus.” Nét mặt của Severus hiện tại biến hóa vô cùng phong phú, khiến ngay cả ảnh đế như Peter cũng than thở không ngớt, bất quá đối phương cũng không phải là kỹ thuật biểu diễn phong phú mà là thực sự cảm thấy phức tạp.
Cái từ Snivellus này vừa nghe đã biết là biệt hiệu đồng âm với tên của Severus, mang theo trăm phần trăm ác ý. Thế nhưng… một người xa lạ chưa từng gặp qua đột nhiên lại đặt biệt hiệu cho mình, còn chính xác tới như vậy…
Chuyện này có phải đã hơi kỳ lạ rồi không? Hắn cũng không phải minh tinh như Peter, làm sao có thể có người xa lạ nhận biết hắn chứ?.
“Có thể, cậu ta chỉ cần gặp người liền mắng như vậy.” Đây cũng coi như là hỗ trợ che giấu đi.”Cậu vẫn ở bên Muggle nên không biết, đối phương là người điên nổi tiếng ở giới phù thủy. Cũng không phải là cái loại điên cuồng thường thấy kia, người này cơ bản vẫn bình thường, chỉ là… đầu óc dùng không tốt lắm, thỉnh thoảng sẽ có lúc hành động và lời nói khiến người không sao hiểu được.”
“Hóa ra là như vậy, sau đó người này dùng một loại ánh mắt…. Nếu như cậu có thể nhìn thấy hẳn là sẽ miêu tả ra được. Chỉ là cái biểu tình kia thật sự khiến tớ rất muốn ném cho cậu ấy một thần chú nguyền rủa… Cậu ta cứ nhìn tớ như vậy một lúc rồi nói, ‘Cũng không có ở chỗ này, chúng ta đi.’ ” Sự khó chịu của giáo sư càng lúc càng lớn. Người này thật sự rất không lễ phép.
‘Biểu tình quỷ dị của Severus nhất định là muốn khoa trương, Lily từ sớm đã bị bọn họ chặn lại không đến gặp Severus, thậm chí đã có ấn tượng không tệ với James.’ Chút tâm tư này của con chó bự kia thật sự không khó suy đoán. Bất quá lần này hắn dường như đã học được thông minh, cũng không nói thêm lời gì kỳ quái nữa.
Đương nhiên, cái câu cuối cùng ‘Cũng không ở chỗ này’ kia, nhất định là đang ám chỉ Peter y.
‘Thật có nghị lực, còn đi tìm khắp cả đoàn tàu nha. Không đúng, cái toa riêng của bọn họ vì sao lại không có người đến tìm?’
Đây là một cái trùng hợp vừa vặn, ở lúc Sirius đã sắp tìm đến tọa của bọn họ, Simon cũng vừa lúc đi vệ sinh trở về, hai người đối diện với nhau. Simon nhìn thấy vị ‘danh nhân’ trong giới phù thủy này đang không ngừng nhìn dáo dác, nỗ lực dò xét vào toa của bọn họ thì lập tức sầm mặt đóng chặt cửa lại, còn dựa vào cửa nhìn thẳng vào đối phương, bộ dạng thực sự rất có khí thế ‘Một người giữ cửa vạn người khó qua’.
Sirius ban đầu cũng cảm thấy không vui, thế nhưng suốt quá trình tìm kiếm hắn đã không dưới một lần chọc người tức giận rồi, cũng không thể lại gây thêm chuyện nữa. Vả lại… người tên Simon này, hắn cũng quen biết.
Đây là đội trưởng đội Quidditch của Hufflepuff trong tương lai, tuy rằng người này thuộc nhà Hufflepuff nhưng cá tính lạc quan rộng rãi, kỹ thuật bay lượn thậm chí còn có thể vượt qua James một chút. Một người yêu thích kích thích và mạo hiểm như vậy, hẳn là sẽ không để loại người bẩn thỉu hèn yếu như Peter ở cùng toa với mình.
Vì vậy Sirius liền dễ dàng buông tha cái toa này, tiếp tục đi tìm nơi khác.
Cái đoạn nhạc đệm nhỏ này, cho dù là ai cũng không hiểu được hàm nghĩa chính xác của nó, nhưng trên trình độ nào đó mà nói… rốt cuộc cũng là do vận mệnh an bày.
Severus và Peter suốt cả đường đi đều ở trong tốp cuối, ngoại trừ bởi vì bọn họ đã gần một năm không gặp, có rất nhiều lời muốn tâm sự còn có một lý do khác, thân phận minh tinh của Peter.
Khác với đám Frankie, Severus tự nhiên càng thêm lý giải sự hỗn loạn mà Peter đã đề cập đến, chỉ cần nhìn trước cửa công ty của bọn họ khi Peter vẫn còn đang hoạt động là biết. Người này làm sao thuận lợi ra vào công ty cũng đã trở thành một câu đố lớn với đám nhân viên bọn họ.
Đương nhiên, hiện tại câu đố này cũng đã được giải đáp, Peter hiển nhiên đã mua một cái áo tàng hình chất lượng khá tốt.
Mà theo góc độ của một phù thủy, không muốn tiệc khai giảng và lễ phân viện của mình còn chưa xảy ra đã chìm vào hỗn loạn cũng là một suy nghĩ rất bình thường. Vì vậy Severus tự nhiên là nỗ lực hỗ trợ, rất có ý thức thay Peter chặn lại đường nhìn của những người bên cạnh.
Sirius Black không ngừng bị Hagrid nhắc nhở khiến cho những học sinh khác cũng đã có chút tức giận rồi, vì vậy cậu ta chỉ đành phải buông tha suy nghĩ tìm kiếm Peter, ngoan ngoãn chờ đợi bên ngoài lễ đường. Thứ duy nhất gần như có thể cứu vớt ấn tượng của người khác đối với cậu ta chính là, cậu ta tựa hồ rất quen thuộc với những hồn ma vừa xuất hiện bên cạnh họ.
Vô luận là hồn ma của học viện nào, cậu ta cũng đều quen thuộc như lòng bàn tay.
Thế nhưng, điều này cũng chỉ là ‘gần như có thể cứu vớt’…
“Học sinh phía dưới khi nghe tôi đọc tên liền bước lên tiến hành phân viện.” Thanh âm của giáo sư McGonagall vừa truyền tới liền khiến đám phù thủy nhỏ vẫn luôn sợ sệt không biết sẽ phân viện thế nào rốt cục thở phào nhẹ nhõm, không cần phải tham gia thi là tốt rồi, không cần phải quyết đấu là tốt rồi, hóa ra chỉ cần đội mũ là được nha.
Bất quá khi mọi người nhìn rõ sự cũ nát của mũ phân viện, các loại suy nghĩ lo lắng không tin tức liền nảy ra… Cái mũ này có thể tin cậy được hay không đây? Phân viện là chuyện lớn ảnh hưởng đến cả cuộc đời bọn ta nha… được rồi, ngươi chính là mũ của Gryffindor.
Nếu đã treo lên danh hiệu của Gryffindor, cho dù có nhiều hoài nghi hơn nữa cũng phải dằn xuống. Dù sao cái mỹ này đã được sử dụng nhiều năm như vậy, nếu các tổ tiên không có ý kiến thì bọn họ cũng không dám có ý kiến.
Cùng với đám phù thủy nhỏ không ngừng lộ ra biểu tình thấp thỏm, hai người ở giữa có biểu tình đặc biệt nhất tự nhiên liền rất nổi bật.
“Xem ra cậu cũng chỉ có thể lẫn tránh đến đây. ” Severus quay đầu lại nói.”Chuẩn bị sẵn sàng chưa.”
“Không có việc gì, Hogwarts tổng cộng cũng có chỉ có một chút người như vậy, ngay cả ‘Thiên quân vạn mã’ cũng không phải đã bị tớ giết qua rồi sao.”
“Đó là do cậu dùng ma pháp làm bừa, hơn nữa bên cạnh còn có bảo vệ. Bọn họ hiện tại cũng là phù thủy… đừng hy vọng tớ có thể cứu cậu.”
“… …”
“Sirius Black” Bởi vì họ Black mở đầu bằng chữ cái B, vì vậy tên của hắn được gọi lên rất sớm.
Sirius và James cho nhau một ánh nhìn khuyến khích, sau đó liền ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra ngoài, lúc này phía những dãy bàn cũng đã bắt đầu truyền ra một ít thanh âm xì xào thảo luận, bất quá ai cũng không muốn làm náo động, chỉ là nhỏ giọng trò chuyện với nhau.
Lúc Sirius đi ngang qua dãy bàn của Slytherin bước chân liền hơi dừng lại, nhìn thoáng về một phía, sau đó liền dứt khoát bước lên phía trước..
“Ai… lại phát bệnh.” Nét mặt của Narcissa có chút buồn rầu ai oán liếc nhìn Lucius dang ngồi bên cạnh. Hai người bọn họ đang trong thời gian yêu đương cuồng nhiệt, sau năm nay sẽ đính hôn, tự nhiên cử chỉ đối với đối phương cũng không giống như bình thường.
“Cậu còn nói chỉ cần cậu ta trưởng thành có thể sẽ tốt hơn mà.”
“Khụ khụ, hay là còn phải đợi thêm vài năm. Bất quá chúng ta có thể phân tích một chút, ánh mắt vừa rồi của cậu ta là mang hàm nghĩa gì. Tớ cảm thấy… mang theo một chút cảm giác thương hại.” Suy đoán các loại biểu tình phức tạp của Sirius đã là một loại ham thích nhàm chán của đám Slytherin này.
“Tớ cảm thấy là phẫn nộ.”
“Tự ngạo.”
“Đói bụng.”
Mấy Slytherin đang tham gia thảo luận đều nhìn về phía người đưa ra đáp án cuối cùng này.
“Andromeda?”
“Các cậu đều nghĩ nhiều quá, tớ cảm thấy Regulus nói cũng rất có đạo lý, chỉ cần đem hành vi của Sirius Gryffindor hóa, đem suy nghĩ của cậu ta nhìn nhận trực tiếp một chút, đó chính là đáp án. Vì vậy hiện tại hàm nghĩa trong ánh mắt của cậu ta chính là, cậu ta đói bụng vì vậy mới nhìn chằm chằm thức ăn trên bàn. Về phần tại sao lại nhìn về phía chúng ta, không phải người nhà Black đều ở bên này hay sao?” Nhìn về phía người quen của mình, đó luôn là bản năng rồi.
Trong lúc mọi người còn đang thảo luận, nón phân viện trên đài đã cho ra đáp án “Gryffindor!”
Trong nháy mắt toàn bộ đại lễ đường chìm trong im lặng, sau đó chính là một tràng tiếng vỗ tay nhiệt tình, tuy rằng bề ngoài mọi người nhìn không sai biệt lắm thế nhưng nếu tỉ mỉ xem kỹ, vỗ tay đến náo nhiệt nhất là Gryffindor, Slytherin chỉ là vỗ tay theo lễ phép mà thôi.
Dĩ nhiên trong tiếng vỗ tay không sai biệt lắm này… người nào là đang kích động, còn ai có chút xấu hổ đã rất rõ ràng.
Bản thân Sirius chính là vô cùng kinh ngạc. Hắn nhìn thấy gì!! Narcissa vẫn tiếp tục trò chuyện vui vẻ, Lucius lễ phép quay về phía hắn gật đầu một chút xem như chào hỏi, thậm chí Andromeda còn tặng cho hắn một cái hôn gió.
Đây là có chuyện gì!!
Tiếng hét chói tai của Narcissa và Andromeda đâu? Lucius hắng giọng sắc mặt đen kịt đâu? Toàn bộ đám người đều kinh ngạc và không dám tin tưởng đâu?
Nhất thời cái loại khủng hoảng thường xuyên xuất hiện kia đánh ập về phía hắn khiến hắn hoảng loạn, cái loại bất an bàng hoàng này khiến Sirius cứ ngồi yên trên ghế không thể cử động.
Đã từng, trong nghi lễ này, sự phản loạn của hắn đường hoàng như vậy, hắn không thèm nhìn sự phản đối và la hét chói tai của người nhà, dứt khoát đi về hướng màu vàng đỏ đang tung hô hắn. Thế nhưng hiện tại….
Peter đang đứng dưới đài lặng lẽ cong cong khóe miệng, vì biểu tình ngơ ngác này của Sirius mà hạ xuống một định ngữ.
“Biểu tình bị lịch sử phản bội.”
“???” Đây là tiểu giáo sư còn đang không hiểu sự việc như thế nào.
Lễ phân viện rất nhanh được tiếp tục tiến hành. Pettigrew tuy rằng mở đầu bằng chữ P, thế nhưng thứ tự của chữ cái này cũng không tính là quá mức tụt về phía sau, vì vậy rất nhanh đã đến phiên y.
“Peter Pettigrew.” Một cái tên rất thông thường, giáo sư McGonagall đọc ra không có chút áp lực nào.
Thế nhưng, nhất thời toàn bộ lễ đường lại đồng thời vang lên tiếng hít sâu.
Loại lực lượng tập thể này thành công đưa đến sự chú ý của các giáo sư, thế nhưng bọn họ vẫn còn không rõ ràng chuyện gì đang xảy ra.
Chí ít một phần ba học sinh trong lễ đường đều tập thể đứng lên, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía đội ngũ tân sinh dài ngoằn trước mặt.
Chỉ thấy từ phía cuối hàng, một cậu bé mặt mũi tinh xảo bước ra, trên môi còn mang theo nụ cười ôn nhu. Nhìn thấy gương mặt đã từng quen thuộc này, tất cả học sinh đang đứng yên đều cảm thấy mình đã sắp không hít thở nổi nữa.
Mà Peter chỉ là lạnh nhạt bước lên vài bước, ưu nhã đem bàn tay phải đặt lên ngực trái, đối với bọn họ khom người chào. Sau đó…
“A!!!!!!!!!!!!” Khắp cả lễ đường vang lên tiếng thét chói tai, thành công xốc lên cao trào chân chính của đêm nay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.