Cứ như vậy, Vân Thanh Dao bắt đầu đích thân dạy dỗ Lục Nhân.
Ban đêm, Vân Thanh Dao ngủ trên giường Lục Nhân, còn Lục Nhân chỉ có thể ngủ trên sàn nhà.
Giờ Mão, ngay khi trời vừa mờ sáng, Vân Thanh Dao đã kéo Lục Nhân ra tu luyện.
Trong bữa ăn, Vân Thanh Dao và Lục Nhân cùng nhau đi tới nhà ăn dùng bữa, thu hút đám đệ tử tới vây xem.
"Tại sao Thánh nữ điện hạ lại luôn ở bên cạnh Lục Nhân vậy?”
"Nghe nói Thánh nữ điện hạ đang đang truyền thụ kiếm pháp cho Lục Nhân, muốn thể hiện trong lúc luận bàn giao lưu đệ tử mới nhập môn!"
"Lục Nhân là huyết mạch phế phẩm, cho dù mở một linh khiếu cũng không thể luyện kiếm mà nhỉ?”
Rất nhiều đệ tử nhập môn đều cảm thấy khó tin.
"Lục Nhân, ngươi có nghe thấy không, những người kia không tin ngươi có thể tu luyện được. Ngươi nhất định phải cố gắng!"
Vân Khinh Dao trịnh trọng nói.
"Sư phụ, ta sẽ cố gắng!"
Lục Nhân gật đầu.
Lục Nhân đương nhiên sẽ không hề lơ là. Tượng Kiếm Pháp này dù gì cũng là kiếm pháp nhân giai thượng phẩm.
Nếu hẳn tự mình tu luyện, với thiên phú của hẳn thì không biết phải bao lâu mới có thể nhập môn, thậm chí không bao giờ có thể nhập môn. Hiện tại có Vân Khinh Dao truyền thụ, ngưỡng tu luyện sẽ hạ xuống nhiều.
Vân Thanh Dao đích thân truyền thụ ba thức, Lục Nhân cuối cùng cũng học được, miễn cưỡng có thể đánh được ba thức của Tượng Kiếm Pháp, nhưng động tác hết sức vụng về.
Vân Thanh Dao nhìn thấy cảnh này, trong lòng cũng có chút áy náy.
Nàng vốn tưởng rằng huyết mạch phế phẩm rất vô dụng, nhưng không ngờ nó lại vô dụng như vậy.
Với thiên phú bỏ đi như thế, có thể kiên trì tu luyện võ kỹ suốt một tháng đã là rất cố gắng rồi. Nếu là nàng, với thiên phú kém cỏi như vậy thì nàng đã bỏ cuộc từ lâu rồi.
"Có lẽ mình không nên ép hẳn tu luyện. Thiên phú vô dụng như thế, dù là nhân vật như cổ đế Đà Xá cũng không cách nào tu luyện được nhỉ?"
Vân Thanh Dao âm thầm thở dài.
Vân Thanh Dao dứt khoát bảo Lục Nhân từ bỏ việc tu luyện Tượng Kiếm Pháp, mà thay vào đó luyện tập các kiếm pháp cơ bản đơn giản, cắt chém đâm hất!
Nàng tràn đầy tự tin, cho rẵng với huyết mạch thất phẩm của mình, Lục Nhân dù có tệ đến đâu vẫn có thể tu luyện kiếm pháp nhập môn mà nàng tự nghĩ ra.
Nhưng nàng đánh giá quá cao huyết mạch phế phẩm của Lục Nhân rồi.
Hiện tại chỉ có thể tạm thời để Lục Nhân tu luyện kiếm pháp cơ bản ứng phó với tình hình trước mắt.
Lần này đệ tử của hai đại tông môn luận bàn giao lưu, Thanh Vân Môn đã chẳng còn cơ hội chiến thẳng, chỉ có thể dựa vào huyết mạch phế phẩm của Lục Nhân để vớt vát lấy chút thể diện.
Huyết mạch phế phẩm có thể tu luyện đc kiếm pháp cơ bản đã khó tin rồi.
Trong bốn ngày, dưới sự giám sát của Vân Thanh Dao, cuối cùng Lục Nhân cũng thành thạo kiếm pháp cơ bản, cắt chém đâm hất đều có sức khá mạnh.
"Lục Nhân, Hỏa Linh Kiếm cho ngươi bảo quản. Dù cho tương lai con đường tu hành của ngươi như thế nào, ngươi vẫn mãi là đệ tử của ta. Hôm nay hãy nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai hãy cố gắng hết sức thi triển ra kiếm thuật cơ bản của mình là được!"
Vân Thanh Dao vỗ nhẹ vai Lục Nhân vài cái rồi trực tiếp rời đi.
Lục Nhân nhìn bóng lưng sư phụ của mình, hơi nhếch khóe miệng, nói: "Sư phụ, ngày mai, ta sẽ trở thành niềm kiêu ngạo của người!"
Nếu Vân Thanh Dao không tin hẳn đã mở bảy linh khiếu, vậy đợi đến khi đệ tử luận bàn giao lưu vào ngày mai, khi đó làm một lần khiến mọi người trầm trồ.