Vừa tiến vào bảo tháp vô danh, Lục Nhân lập tức lấy Hỏa Linh Kiếm ra, bắt đầu tu luyện.
Tuy thời gian tu luyện của hắn có thể mua được băng tiền nhưng Lục Nhân không muốn lãng phí một giây, một phút nào.
Hắn hít sâu một hơi, bắt đầu việc tu luyện buồn tẻ đơn điệu.
Vận khí, dậm chân, vung kiếm.
Lục Nhân hăng hái tinh thần, thực hiện liền một mạch hai thức của Thiên Tượng Kiếm Pháp là thức thứ nhất Tích Động và thức thứ hai Bất Tán.
Ngay sau đó, hắn bắt đầu tu luyện thức thứ ba, Lôi Động.
Một khi tu luyện được chiêu này thì chẳng khác nào học được kiếm pháp nhân giai thượng phẩm.
Lục Nhân khổ tu tròn bảy năm, cuối cùng cũng tu luyện được sơ bộ thức thứ ba Lôi Động của Thiên Tượng Kiếm Pháp, vừa xuất chiêu, kiếm pháp lập tức như sấm dậy, không chỉ tốc độ cực kỳ nhanh mà uy lực cũng rất mạnh, tối thiểu mạnh gấp ba lần so với thức thứ hai Bất Tán.
Nếu như Chử Phi Dương thi triển Dung Kiếm của Lý Quỷ Kiếm Pháp thì Lục Nhân tin chắc răng hắn có thể đánh bại Chử Phi Dương nhờ Lôi Động.
Tuy nhiên, Lục Nhân không lập tức tu luyện tiếp thức thứ tư ngay mà luyện tập lại cho thật nhuần nhuyễn thức thứ ba.
Nháy mắt, ba tháng đã qua. Trong không gian trời tròn đất vuông, một bóng người chỉ kiếm vào tảng đá lớn trước mặt, ánh sáng lóe lên từ thanh
kiếm tựa như sấm sét, bừng lên vô cùng chói sáng.
Tảng đá lớn cực kỳ vững chãi xuất hiện những vết rạn nhỏ lỉ tỉ.
Sau đó, Lục Nhân thổi một hơi, tảng đá lớn ấy lập tức vỡ ra thành những viên đá vụn.
“Cuối cùng cũng đã hoàn toàn năm chắc rồi!"
Linh khí trong linh khiếu đã cạn, Lục Nhân lập tức cảm thấy không cầm cự nổi nữa nhưng hắn hoàn toàn không để tâm, hài lòng nhìn những hòn đá vụn dưới đất, nở nụ cười thỏa mãn.
Chiêu kiếm này sánh ngang với việc tu luyện đại thành kiếm pháp nhân giai thượng phẩm.
Lục Nhân không hề nghỉ ngơi, hắn tiếp tục tu luyện thức thứ tư của Thiên Tượng Kiếm Pháp, Bạo Phong Sậu Vũ.
Theo như những gì Vân Thanh Dao nói thì Thiên Tượng Kiếm Pháp được nàng sáng tạo ra nhờ quan sát các hiện tượng thiên nhiên, hiện tại chỉ có bốn thức, nếu như có thể sáng tạo ra thức thứ năm thì uy lực sẽ sánh ngang võ kỹ hoàng giai hạ phẩm.
Lục Nhân tự nhận bản thân không có thiên phú, cũng không hề có bất kỳ ngộ tính nào, hẳn chỉ có thể dựa vào cần cù tu luyện, chờ mong sư phụ tự sáng tạo ra thức thứ năm rồi truyền thụ lại cho hắn.
Còn để hắn tự tu luyện thì chắc chắn không thể nào tu luyện ra được kiếm pháp cao minh như vậy.
Thức thứ tư Bạo Phong Sậu Vũ của Thiên Tượng Kiếm Pháp có thế kiếm giống hệt như tên gọi của nó, kiếm pháp càn quét tất cả như mưa to gió lớn, thế tấn công vô cùng cuồng bạo, một khi đã thi triển nó thì gần như khó lòng cản nổi.
Lục Nhân tin rằng, chỉ cần hắn tu luyện được chiêu thức này, chắc chắn có thể nhanh chóng giết chết võ giả đã mở được bảy linh khiếu chỉ bằng một nhát kiếm, dù có phải đối đầu với võ giả đã mở tám linh khiếu, chỉ cần đối phương khinh địch, hắn vẫn có thể giành chiến thăng.
Chiêu kiếm này ngang ngửa với kiếm pháp nhân giai thượng phẩm viên mãn!
Thử hỏi có bao nhiêu võ giả Khai Khiếu Cảnh có thể tu luyện kiếm pháp nhân giai thượng phẩm tới mức viên mãn chứ?
Trong chớp mắt!.
Mười năm thoắt cái trôi qua.
Trong không gian hư vô mờ mịt, thiếu niên mặc trang phục tu luyện, cầm Hỏa Linh Kiếm trong tay, không ngừng vung vẩy, ánh kiếm càn quét xung quanh tựa như bão táp mưa sa đánh úp về phía một tảng đá lớn.
Âm ầm ầm ầm!