Lục Nhân cầm Tôi Khí Cường Thân Quyết, bắt đầu lật xem.
Tôi Khí Cường Thân Quyết được chia làm bốn tầng, tu luyện đủ cả bốn tầng này được coi là viên mãn.
Tầng thứ nhất, Dưỡng Khí Luyện Thểt
Tầng thứ hai, Cương Cân Thiết Cốt!
Tầng thứ ba, Toái Thiết Trọng Sinh!
Tầng thứ tư, Lưu Ly Kim Thân!
Lục Nhân xem hết phần giới thiệu, lập tức giật mình.
Sở dĩ Tôi Khí Cường Thân Quyết bị xếp là võ kỹ nhân giai hạ phẩm không phải vì uy lực của nó yếu mà là do tầng thứ nhất Dưỡng Khí Luyện Thể rất khó tu luyện thành công.
Cái khó của nó không phải là hóc búa mà là tốn quá nhiều thời gian, điều động linh khí trong linh khiếu đi khắp toàn thân, rèn luyện từng lần một.
Dưỡng khí cũng tương tự như dưỡng sinh.
Không tốn chừng chục năm thì khó có thể thành công.
Một võ giả bình thường sẽ không vì tu luyện một món võ kỹ nhân giai hạ phẩm mà lãng phí tới mười mấy năm chỉ để Dưỡng Khí Luyện Thể.
Nhưng nếu tu luyện được võ kỹ này tới Lưu Ly Kim Thân thì chẳng khác nào vô địch, dù là võ kỹ mạnh tới đâu cũng khó lòng đánh vỡ được Lưu Ly Kim Thân.
“Giá trị thực sự của võ kỹ này chắc chắn cao hơn 500 ngàn!”
Lục Nhân tự lẩm bẩm một mình. Hiện tại, nếu tu luyện bình thường, hắn còn có thể tu luyện trong bảo tháp vô danh hơn 110 năm, cho nên hắn quyết định †u luyện võ kỹ này để luyện thể, học trộm luôn.
Chỉ cần tu luyện võ kỹ luyện thể này tới bước nhập môn, sau này hắn có thể chậm rãi tu luyện.
Lục Nhân bắt đầu đọc bí tịch, tu luyện theo những gì viết trong sách.
Lục Nhân điều khiển linh khí trong bảy linh khiếu đi khắp toàn thân, cọ rửa từng lần một.
Mỗi lần cọ rửa, Lục Nhân đều cảm thấy như được tắm suối nước nóng, hết sức thoải mái.
Nhưng vì tiêu hao linh khí quá độ nên Lục Nhân cũng tiêu tốn linh mễ thượng đẳng gấp mười lần bình thường, còn tốn kém hơn cả tu luyện Bạo Linh Bí Thuật.
Sau các lần cọ rửa, chất bẩn đặc sệt thẩm thấu ra ngoài theo lỗ chân lông trên da.
Theo như những gì viết trong bí tịch thì đây là tạp chất trong cơ thể, bài trừ hết tạp chất là đã tu xong tầng đầu tiên, Dưỡng Khí Luyện Thểi
Lục Nhân tốn tận mười năm, linh khí được bổ sung bằng linh mẽ đã di chuyển trong cơ thể vô số lần, cuối cùng hắn cũng đạt được tới trình độ Dưỡng Khí Luyện Thể.
Lúc này, Lục Nhân cảm giác thân thể của mình nhẹ nhàng hơn, vóc dáng cũng gầy hẳn đi nhưng da dẻ lại trở nên mượt mà như lụa, săn chắc, đàn hồi, cứ như thể dùng dao cứa cũng không rách vậy.
Lục Nhân bật nhảy tại chỗ, cơ thể bay lên cao tận một trượng.
“Mặc dù thân thể nhẹ hơn nhưng độ dẻo dai và sức mạnh đều tăng lên!”
Lục Nhân thầm gật gù, nếu chỉ đơn thuần so về độ dẻo dai thì võ giả Linh Khê Cảnh bình thường chắc chắn không bằng hắn.
Hiện tại, số linh mễ thượng đẳng còn lại chỉ đủ cho hắn khổ tu hơn hai mươi năm nữa, Lục Nhân không định tu luyện tiếp, với tu vi hiện tại của hắn cũng không thể tu luyện thành công được tầng thứ hai Cương Cân Thiết Cốt.
Hắn ra khỏi bảo tháp vô danh, bên ngoài chỉ mới một giây trôi qua, Lục Nhân trả bí tịch lại cho trưởng lão thủ các.
“Lục Nhân, võ kỹ luyện thể nhân giai hạ phẩm có thể gặp nhưng không thể cầu, nếu ngươi không lấy thì chưa biết chừng ngày nào đó ta sẽ bán nó cho người khác đấy!”
Trưởng lão thủ các nhắm hai mắt, lắc đầu nói.
“Võ kỹ này quá khó tu luyện, trưởng lão để dành bán cho người khác đi vậy!”
Lục Nhân từ chối.
Trưởng lão thủ các đứng bật dậy, không tin nổi nhìn chằm chằm Lục Nhân, lại phát hiện ra Lục Nhân đã có phần khác trước nhưng không chỉ ra được là khác ở điểm nào.
“Ngươi có chắc là không mua không?”
Trưởng lão thủ các lại hỏi lại thêm lần nữa.
Lục Nhân lắc đầu, hiện tại, hắn đã lén tu luyện võ kỹ này tới bước nhập môn rồi, hắn còn phải tốn tiền mua nó làm gì?
“Vậy thế này đi, ta bán 400 ngàn thôi được không?” Lục Nhân lắc đầu.
“300 ngàn thì sao?”