Hỏa Linh Kiếm của Lục Nhân đâm xuyên thủng trái tỉm của hắn ta, một lượng lớn máu bắn tung tóe.
Hắn ta nhìn chòng chọc vào Lục Nhân, hoảng sợ nói: “Ngươi… Ngươi không có võ đức!”
“Ngươi muốn giết ta thì ta còn giữ võ đức với ngươi để làm gì?”
Lục Nhân cười gằn một tiếng, đâm mạnh trường kiếm!
Phập!
Triệu Côn phun ra một búng máu, ngã vật xuống đất, chết ngay tại chố.
Lục Nhân giết Triệu Côn xong bèn lục lọi người hắn ta, tìm được một chiếc nhẫn đen nhánh trên ngón tay của Triệu Côn, khi chạm vào sẽ có sóng linh khí lờ mờ truyền ra.
“Đây là chiếc nhẫn trữ vật?”
Lục Nhân vui mừng.
Nghĩ tới đây, Lục Nhân tháo nó ra, đeo vào tay mình.
Tuy bảo tháp vô danh của hắn cũng chứa được đồ nhưng dù sao đó cũng là bí mật của hắn, không thể tùy tiện phơi bày, có chiếc nhẫn trữ vật này, hắn có thể bỏ Hỏa Linh Kiếm và một số món đồ khác vào đây.
Lục Nhân kiểm tra thử, thấy trong không gian bên trong có không ít đồ.
500 ngàn đồng!
Mười quyển võ kỹ nhân giai hạ phẩm, ba
quyển võ kỹ nhân giai trung phẩm, một quyển võ kỹ nhân giai thượng phẩm.
Còn có một quyển bí tịch, bìa sách theo lối cố xưa, Lục Nhân loáng thoáng đọc được mấy chữ to trên bìa.
Lục Nhân lấy nó ra, kinh hãi thốt lên: “Bạo Linh Bí Thuật!”
Bí tịch này lại là một võ kỹ bí thuật hiếm thấy, còn là bí thuật nhân giai hạ phẩm.
Khác với công pháp võ kỹ, bí thuật cực kỳ hiếm hoi, mỗi loại bí thuật đều có thể phát huy công hiệu rất lớn.
Một khỉ thỉ triển bí thuật sẽ có thể tăng cường sức chiến đấu của bản thân.
Có một số thiên tài sử dụng những bí thuật mạnh có thể khiêu chiến vượt cấp!
Tuy nhiên, tu luyện bí thuật rất khó, đòi hỏi tốn rất nhiều thời gian khổ tu.
May mà đây là bí thuật nhân giai hạ phẩm, xem như là bí thuật sơ cấp nhất, với thiên phú của Lục Nhân, chỉ cần khổ tu là sẽ tu luyện được.
Lục Nhân mở Bạo Linh Bí Thuật ra xem từng trang một.
Hắn lật từng trang từng trang, càng xem càng giật mình: “Không ngờ Bạo Linh Bí Thuật lại có thể hội tụ linh khí trong lỉnh khiếu lại một chỗ, bộc phát ra sức mạnh gấp đôi bình thường, càng mở nhiều linh khiếu thì uy lực càng mạnh!”
Bí thuật này hợp với hắn nhất.
Lục Nhân tiếp tục kiểm tra, trông thấy trong góc có mười mấy viên đá màu trắng, óng ánh trơn mượt, không khỏi kinh ngạc.
“Đây chẳng phải là linh thạch hạ phẩm hay sao?”
Nghe nói linh thạch hạ phẩm có chứa linh khí rất nồng, một khỉ hấp thụ, luyện hóa chúng sẽ nhanh gấp mười Lân so với tu luyện bằng cách hấp thụ linh khí thông thường trong trời đất.
Một khối lỉnh thạch hạ phẩm có thể tiết kiệm được một tháng khổ tu đối với võ giả bình thường!
Có điều, Lục Nhân vẫn chưa lên tới Lỉnh Khê Cảnh nên tạm thời chưa dùng tới lỉnh thạch hạ phẩm.
“Mặc dù người này chưa tới Linh Khê Cảnh nhưng trên người lại có không ít tài nguyên!”
Lục Nhân mỉm cười, cất hết các tài nguyên
vào trong bảo tháp vô danh.
“Nếu có đủ linh mễ, ta có thể tu luyện Bạo Lỉnh Bí Thuật này, đến lúc đó, cho dù có phải đối đầu Đường Hạo, ta cũng vẫn có đủ sức mạnh để đánh bại hắn ta!”
Lục Nhân nghĩ thầm.
Sau đó, hắn không khỏi đưa mắt nhìn mười ba khối lỉnh thạch hạ phẩm.
Hắn ăn lỉnh mễ chẳng qua là hấp thụ linh khí trong lỉnh mề, bổ sung linh khí cho linh khiếu.
Lỉnh khí trong lỉnh thạch hạ phẩm còn thuần khiết hơn, liệu có phải cũng có hiệu quả tương tự không?
Nghĩ tới đây, Lục Nhân dùng Hỏa Linh Kiếm chém vào một góc khối linh thạch hạ phẩm to bằng móng tay cái rồi nuốt chửng.
Lục Nhân lập tức cảm thấy linh khí mênh mang tràn trề trong cơ thể, quét sạch toàn thân, bảy linh khiếu trong cơ thể điên cuồng hút lấy chúng, nhanh chóng đạt tới điểm bão hòa.
Lục Nhân vui mừng, quả nhiên linh thạch có thể bổ sung linh khí trong cơ thể.
Thậm chí, sau này hắn cũng không cần phải ăn linh mễ nữa, chỉ hấp thụ một mẩu linh
thạch bé bằng móng tay đã đủ để duy trì suốt mấy ngày rồi.
Người bình thường không ăn cơm sẽ chết đói, nếu trong cơ thể của võ giả không có linh khí thì cũng sẽ chết đói.
“Không biết những lỉnh thạch này đủ để ta ăn trong bao lâu?”
Lục Nhân tự lam bẩm.
Nếu có võ giả Linh Khê Cảnh biết chuyện Lục Nhân ăn linh thạch hạ phẩm cho no bụng, chắc chắn sẽ tức hộc máu.
Quả là phung phí của trời.
Phải biết rằng, giá cả của linh thạch hạ phẩm không hề rẻ, một viên linh thạch hạ phẩm có rẻ cũng phải 200 ngàn mới mua nổi.
Bình thường đệ tử Lỉnh Khê Cảnh nào lập được cống hỉêh thì mới có thể đổi được nó từ tông môn, nhờ vậy mà đấy nhanh tốc độ tu luyện của bản thân.
Bọn họ thực sự không dám nghĩ tới chuyện ăn nó cho no bụng!
Nhưng Lục Nhân lại chẳng nghĩ nhiều như vậy, tài nguyên dùng hết thì còn có thể kiếm lại, hắn phải nâng cao thực lực thì mới thêm vững tin vượt qua thử thách của cổ Đế Đà Xá.