Diệp Từ thoáng ngẩn người.
Tin nhắn này làm cô sửng sốt không ít, nếu không phải Mạch Thủy Thâm lên tiếng giục cô, dám chừng cô còn ngẩn người thêm một lúc nữa. Sau khi bừng tỉnh, cô lập tức không chút do dự chọn xác nhận.
Trên kênh thế giới liền hiển thị thông báo cô gia nhập công hội.
Hệ thống: Công Tử U gia nhập công hội Thiên Thiên Hướng Thượng.
Cả thế giới lại một lần nữa bùng nổ. Chuyện ngày hôm qua các công hội lớn nhỏ trên khắp đại lục phía Đông cố sức chào mời Diệp Từ vẫn còn rõ mồn một trước mắt, thậm chí trên diễn đàn còn có người mở cá cược xem rốt cuộc cô sẽ vào công hội nào, thật không ngờ cô lại chọn một công hội hoàn toàn xa lạ.
Công hội Thiên Thiên Hướng Thượng này rốt cuộc là thần thánh phương nào? Làm sao có thể mời được Công Tử U, vị thần đang nổi tiếng như mặt trời ban ngày thế kia?
Diệp Từ đã sớm đoán trước được tình hình, tất cả cách kênh trò chuyện đều bị đóng lại, nhờ thế cô mới có thể yên ổn mà xem thông tin của công hội.
Ây da, công hội này thật đúng là sạch sẽ gọn gàng nha.
Trong danh sách thành viên chỉ có đúng hai cái tên.
Hội trưởng: Mạch Thủy Thâm
Hội viên: Công Tử U
Mạch Thủy Thâm lật đật điều chỉnh một chút, chức vị của Công Tử U liền được đổi thành phó hội trưởng, sau đó tươi cười nói: Em là phó hội trưởng, từ nay có thể thoải mái ức hiếp dân lành rồi.
Diệp Từ nhìn lại danh sách hội viên trống huơ trống hoác, mặt mũi tối sầm xuống, nói: Anh bảo em ức hiếp dân lành là bảo ức hiếp anh đấy à?
Câu nói này hiển nhiên vấp phải sự bác bỏ hết sức mãnh liệt của Mạch Thủy Thâm, Diệp Từ thích thú đóng kênh công hội lại, tăng tốc chạy thật nhanh về phía Phế Tích Rét Lạnh.
Đội ngũ tinh anh của công hội Chiến Thiên Hạ đã chờ sẵn trước cửa phó bản từ lâu, Thủy Nguyệt Vô Thương vừa thấy Diệp Từ đến liền đứng dậy giới thiệu cô với mọi người. Sau đó anh ta mới cười hỏi: Công hội Thiên Thiên Hướng Thượng có gì tốt mà có thể hấp dẫn cậu sang đấy thế?
Diệp Từ cười cười đáp: Của bạn bè thôi.
Thủy Nguyệt Vô Thương tuy đã sáng tỏ, nhưng vẫn có chút không cam lòng: Hay mọi người sang công hội mình hết đi, quyền lợi gì cũng có thể thảo luận.
Thật ngại quá, chí hướng của mình không phải ở tại công hội. Diệp Từ lắc đầu, ý từ chối đã vô cùng rõ ràng, Thủy Nguyệt Vô Thương là một người sáng suốt, lập tức chọn cách im lặng, không nói về chủ đề này nữa.
Quá trình giới thiệu đã xong, Diệp Từ gật đầu nói: 4 MT phòng ngự cao nhất là bao nhiêu?
382. Chủ T Long Vu đáp.
Quả nhiên không hổ danh MT của công hội đứng hàng top trong cả nước.
Đón đỡ bao nhiêu?
21%
Những người ở đây không ai có được món trang bị nghịch thiên như tấm khiên mà Diệp Từ đã đưa Mạch Thủy Thâm, nên đón đỡ 21% đối với MT trên dưới cấp 20 có thể xem là đạt tiêu chuẩn. Cô lại tiếp tục hỏi điểm phòng ngự và đón đỡ của những MT khác, các câu trả lời đều khiến cô hài lòng, ngay cả Tank 4 mà cũng có điểm phòng ngự 345, đón đỡ 19,7%
Mình đi nhận nhiệm vụ.Diệp Từ nói với cả đội một tiếng rồi nhanh chóng bước đến cạnh cột đá trước cửa vào phó bản.
Trong vận mệnh, cấp độ của phó bản chia làm 5 cấp, lần lượt theo thứ tự: bình thường, khó khăn, tinh anh, địa ngục và ác mộng.
Những phó bản dành cho năm người thì chỉ có 3 cấp bậc: bình thường, khó khăn và tinh anh, hai bậc địa ngục và ác mộng chỉ dành cho phó bản 25 người trở lên mà thôi.
Ngoài ra, cách lựa chọn cấp bậc phó bản của dạng 5 người và dạng trên 25 người cũng có sự khác biệt. Phó bản nhỏ phải đánh lần lượt theo cấp bậc từ dưới lên cao, nghĩa là đánh xong bậc bình thường thì đến khó khăn sau đó mới vào được tinh anh. Còn phó bản đoàn đội 25 người trở lên thì không vướng phải hạn chế này, chỉ cần tập họp đủ số người là có thể thoải mái chọn cấp bậc của phó bản.
Công Tử U, bạn xác nhận muốn mở phó bản Phế Tích Rét Lạnh dạng đoàn thể 25 người?
Xác nhận.
Xin mời bạn lựa chọn cấp độ của phó bản.
Trước mặt Diệp Từ lập tức xuất hiện mấy lựa chọn, cô không chút do dựa kéo xuống phía dưới cùng, chọn bậc ác mộng.
Từ trước đến giờ cô vốn không phải là dạng người thích an nhàn, trong máu cô lúc nào cũng âm ỉ chảy tinh thần ham muốn phiêu lưu mạo hiểm. Nếu đã chơi thì phải chơi cho lớn, đánh phó bản bình thường thật không có tính khiêu chiến.
Trong kênh đội ngũ lập tức vang lên thông báo của hệ thống: Chiến Thiên Hạ lựa chọn phó bản Phế Tích Rét Lạnh, đoàn thể 25 người, cấp độ ác mộng. Từ giây phút này, cơn ác mộng thật sự sẽ bắt đầu ập xuống, những nguy hiểm bên trong chắc chắn đều hoàn toàn vượt xa sự tưởng tượng của các ngươi, hãy đến đây nào những anh hùng, mang theo nhiệt huyết của mình, vì đại lục Larya mà viết nên một bản anh hùng ca mới.
Nhắc nhở khi mở ra khó bản chỉ xuất hiện bài thoại du dương thế này khi cấp độ khó được chọn ở bậc địa ngục và ác mộng, sau đó hệ thống sẽ dựa theo nội dung của bài thoại mà tặng kèm một cái buff, kéo dài đến khi phó bản kết thúc.
Quả nhiên, trên người tất cả các thành viên trong đội đều được phủ xuống một màn ánh sáng màu hồng ánh kim, dấu hiệu cho thấy buff bọn họ nhận được từ lời chúc phúc của Larya là: tất cả thuộc tính tăng 15 điểm.
Có thêm buff ai mà chả thích, nhưng khi nghĩ lại phó bản này độ khó bậc ác mông thì ai cũng mặt mũi tối sầm.
Trời ạ, độ khó bậc ác mộng? Đến boss số 1 của phó bản bình thường bọn họ còn chưa thấy mặt mũi như nào mà bây giờ lại đánh bậc ác mộng
Thủy Nguyệt Vô Thương dĩ nhiên cũng bất ngờ, anh ta vội vàng chạy đến cạnh Diệp Từ, có chút lo lắng hỏi: Công Tử, có phải chọn nhầm không? Cái này độ khó bậc ác mộng...
Không nhầm. Diệp Từ nghiêng người nhìn Thủy Nguyệt Vô Thương, mỉm cười nói: Thế nào? Thành viên của Chiến Thiên Hạ không có lòng tin với thực lực của mình sao?
Đấy không phải là vấn đề tin tưởng... Thủy Nguyệt Vô Thương thở dài một hơi, Hay chúng ta đánh thử dạng bình thường trước đi.
Diệp Từ lại lắc đầu: Chỉ ác mộng thôi, không chọn cái khác, nếu cậu cảm thấy không qua được vậy chúng ta hủy giao dịch. Cô nói chuyện không lớn, nhưng các thành viên trong đội đều nghe thấy rõ ràng từng câu từng chữ, cả đội im lặng chăm chú nhìn kỹ vẻ mặt của cô, vẻ mặt kia hoàn toàn bình tĩnh, không hề giống như đang nói đùa. Sự bình tĩnh và lá gan thật lớn của cô thực khiến những người dày dặn kinh nghiệm ở đây cảm thấy có chút bội phục.
Thủy Nguyệt, liều một lần xem sao. Chúng ta phải tin tưởng thực lực của mình. Hãy nhớ chúng ta là ai, là người của Chiến Thiên Hạ. Bỗng nhiên có một đạo tặc lên tiếng, sau đó số người ủng hộ cũng nhiều thêm, sĩ khí của cả đội cũng tăng vọt, nhiệt huyết từ từ bùng cháy mạnh mẽ trong lòng mỗi người.
Thủy Nguyệt Vô Thương cũng bị lòng nhiệt tình của bọn họ lây nhiễm, cuối cùng gật đầu, nhìn Diệp Từ nói: Được, vậy chỉ huy giao cho cậu, từ giờ mạng của bọn mình đều nằm trong tay của cậu.
Diệp Từ không nói thêm gì, xoay người bước vào phó bản: Tiến lên.
Phó bản bậc ác mộng và phó bản bình thường là hai thứ không thể nào so sánh với nhau, ngay cả con quái nhỏ canh cửa cũng dữ tợn vô cùng. Có điều đối với những người trong Chiến Thiên Hạ, bấy nhiêu cũng chỉ là màn khởi động của họ mà thôi, lát sau cả đội đã đến được chỗ khó đầu tiên, Diệp Từ bắt đầu giảng giải cách thức vượt qua nơi này.
Một lát nữa mình đi dụ quái, mọi người phải giữ khoảng cách với mình ít nhất 15m, đợi đến khi con quái ẩn dưới đống đổ nát chui ra, mọi người phải chú ý nghe theo lệnh của mình mà chạy, sau đó dùng lửa đánh nó, ở đây sẽ không bị OT nên các chức nghiệp tấn công xa cứ thoải mái đánh, nhất định phải giết được nó trong thời gian ngắn nhất. Nhớ kỹ, trong vòng một phút phải đánh được 20% máu, nếu không sẽ diệt đoàn. Cho nên, nhóm thành viên tấn công xa phải chú ý phối hợp các kỹ năng, đừng để mình có thời gian rỗi, và chú ý mana.
Yêu cầu này đúng là không thấp, vừa phải phối hợp kỹ năng giữ tiết tấu để mình không bị rãnh tay, lại còn cần chú ý mana nữa, điều này không phải bất cứ người chơi bình thường nào cũng có thể làm được.
Còn cận chiến? Thủy Nguyệt Vô Thương hỏi.
Cận chiến chỉ cần chạy và đảm bảo mình không chết là được. À đúng rồi, mục sư cũng không cần buff máu.
Cả nhóm đưa mắt nhìn nhau, lần đầu tiên họ nghe được mệnh lệnh không được buff máu.
Có điều nếu Thủy Nguyệt Vô Thương đã giao quyền chỉ huy cho Diệp Từ thì dù bọn họ có thắc mắc cũng không hỏi nhiều, hoàn toàn làm theo mệnh lệnh mà Diệp Từ vừa nói.
Bắt đầu dụ quái, Diệp Từ nhẹ nhàng đặt món ăn chế biến từ cá biển Hương Huân xuống đất, sau đó an toàn lùi trở về đội, cú nhảy cao và tốc độ kinh khủng của cô lại một lần nữa khiến những người trong đội bái phục. Đặc biệt là Thủy Nguyệt Vô Thương, vì bản thân anh ta cũng là thợ săn, cho nên anh ta cực kỳ cẩn thận quan sát từng hành động của Diệp Từ.
Cao thủ đều do không ngừng học hỏi rèn luyện mà tiến bộ, đây là chân lý mãi mãi không thay đổi.
Sau khi con quái trốn dưới đống gạch nát hét to môt tiếng, Diệp Từ lập tức chăm chú nhìn cái tháp đồng đồ bằng băng từ từ xuất hiện, khi chiếc kim duy nhất trên mặt đồng hồ di chuyển rồi đứng lại, cô liền hét to: Hướng 7 giờ.
Từ khi bắt đầu mọi người đều trong trạng thái tập trung tinh thần cao độ, tiếng hét của Diệp Từ vừa vang lên, cả đội đồng loạt cùng chạy về hướng bảy giờ.
Bắt đầu đánh.
Khổng hổ là công hội cấp cao được huấn luyện nghiêm chỉnh, 25 thành viên trong nháy mắt đã có thể phối hợp cùng tiến cùng lui một cách hoàn hảo. Thủy Nguyệt Vô Thương cẩn thận quan sát nhận thấy Diệp Từ quả nhiên không đánh quái, dù trong tình huống đòi hỏi DPS cực kỳ nghiêm khắc cô cũng không ra tay.
Thật ra đây không phải vì Diệp Từ lười mà cô muốn xem thử sức chiến đấu của họ như thế nào, những chức nghiệp tấn công từ xa có thể đánh ra bao nhiêu điểm.
Kết quả cô nhận được có thể xem khá là hài lòng, tuy cô không tham gia đánh con quái nấp dưới đống đổ nát nhưng nhóm người của Chiến Thiên Hạ vẫn có thể đánh chết nó trong thời gian quy định.
Khi con quái kia ngã xuống, phó bản liền vang lên lời nhắc nhở.
Dường như phía trước không còn lạnh lẽo nữa.
Nhanh sờ quái đi. Diệp Từ cười nói với Thủy Nguyệt Vô Thương.
Xong? Thủy Nguyệt Vô Thương có chút không dám tin vào sự thật trước mắt, thế này là qua rồi?
Sự thật đúng là như vậy.
Chỗ khó làm biết bao người bị mắc kẹt lại có thể vượt qua một cách thuận lợi như thế? Mà lại còn là bậc ác mộng nữa?
Chừng mấy giây sao, cả đội Chiến Thiên Hạ mừng rỡ hét to, nếu nói ban đầu bọn họ còn có chút nghi ngờ với thực lực của Diệp Từ, vậy thì giờ phút này đã chuyển thành phục sát đất rồi. Thủy Nguyệt Vô Thương được cử ra sờ thi thể, may mắn của anh ta không tệ, nhặt được một món trang bị của thuật sĩ cấp 18, hai thuật sĩ trong đội chia trang bị bằng cách roll điểm.
Cả đội lại tiếp tục tiến về phía trước, lát sau liền xuất hiện một đám quái nhỏ, bọn chúng có chừng 17-18 con, mỗi con đều có lượng máu xấp xỉ boss của phó bản năm người.
Thợ săn có học ngất không?