Vật Hy Sinh Nữ Phụ Gả Lần Hai Công Chiếm

Chương 56.1: Tổ đội đánh Boss (1)




Editor: Hijushima
Hoàng đế Bệ hạ tổ đội đánh boss á!
Là một cái đùi cần phải ôm, được Hoàng đế Bệ hạ mời đúng thật là cảm động đến rơi nước mắt luôn được không?
Sau khi Tạ tiểu cô nương hiểu chuyện gì đang xảy ra, lập tức gọn gàng nhanh chóng đổi lại trang bị có mang thuộc tính1, ví như váy áo đậm rực rỡ có thể càng làm nổi bật lên vẻ tái nhợt đáng thương, ví như dụi dụi mắt làm tăng thêm điểm thuộc tính mê mang vô tội các loại.
Sau đó do dự hai giây trên vấn đề đến cùng có nên mang thanh đao lớn có chín vòng vàng trên sống lưng kia của mình đi không. Cuối cùng vẫn đành chấp nhận bỏ qua.
Nàng biết, tuy đi đánh boss cùng với Hoàng đế Bệ hạ, thế nhưng khi con boss này là Thái hậu nương nương, mẹ của Hoàng đế Bệ hạ, ai dám thật sự đánh boss chứ, Hoàng đế cũng chỉ làm dáng một chút mà thôi, mà nàng chính là bị Hoàng đế đặc biệt kéo qua làm vật hy sinh.
Nhưng vật hy sinh cũng có nhân quyền có được hay không, vật hy sinh cũng muốn phản kích cũng muốn nghịch tập được hay không?
Tạ Bích Sơ, với năng lực học tập +100, lập tức noi theo hành vi của Hoàng đế Bệ hạ, cũng kéo một vật hy sinh qua, con chốt thí này tên là —— Chu Tĩnh Tuệ.
Mặc dù đúng là chuẩn bị lấy nữ chính đại nhân làm lá chắn thịt mà sử dụng, nhưng đợi đến khi nàng trang bị xong, lúc đi ra cửa vẫn trực tiếp bị sợ hết hồn, bởi vì nữ chính đại nhân đã chờ ở đó, còn là quỳ chờ. Quỳ! Chờ!
Tạ Bích Sơ run lên một cái, không hiểu cảm thấy trên cổ có một luồng khí lạnh.
Hình như cảm giác được trong lòng nữ chính đang nóid,đ.l/q’đ: Nể tình ngươi thức thời mà dẫn ta đi thấy Hoàng đế Bệ hạ, sau này sẽ để cho ngươi một khối thi thể nguyên vẹn.
Nàng suy nghĩ không sai chút nào, trong khoảng thời gian này Chu Tĩnh Tuệ đúng là không hề dễ chịu. Mặc dù Hoàng hậu chỉ cung cấp một nơi đặc huấn, nhưng tóm lại thì ma ma của phủ Nội Vụ là do Hoàng hậu mời đến đúng chứ.
Không giống với Đức Phi mượn danh nghĩa học quy củ để tiến hành hành hạ trên thân thể đối với nàng ta, ma ma này đúng là dạy quy củ cho nàng, nhưng mà bước chân bước lớn một ly thôi thì sẽ phải lặp lại hàng ngàn, hàng vạn lần đúng là chịu không nổi được không? Vừa mới bắt đầu, cả ngày nàng ta đều chỉ làm một động tác, thân thể và nội tâm đều hỏng mất.
May mà cuối cùng nàng ta cũng sống qua được, mọi cử động hiện giờ đều đúng chuẩn như dùng thước đo, dù vậy nàng ta cũng sẽ không cảm ơn Hoàng hậu, nàng không quên được “ơn lớn” như thế của Hoàng hậu, sau này nhất định sẽ trả đủ số!
Một đường vội vã đi đến cung Ninh Khang, lúc xuống kiệu Tạ Bích Sơ hơi choáng, đến cổ đại lâu như vậy mới phát hiện. Thì ra là nàng lại còn sẽ "say xe".
Nghỉ ngơi ở cửa cung Ninh Khang một lát, Tạ Bích Sơ bước vào đại điện, kết quả một chân mới bước vào cửa chân còn lại vẫn còn ở ngoài cửa, nàng đã sắp bị hù khóc rồi.
Trong khoảnh khắc đó ánh mắt của tất cả mọi người trong đại điện đều kích động bắn qua như thế là xảy ra chuyện gì? Loại ánh mắt "Trường hợp không khống chế nổi nữa, trời ơi, chú cảnh sát cuối cùng chú cũng đã đến, nhanh cho ta nhìn thấy súng của ngươi đi" này là có ý gì?
Trái tim nhỏ của Tạ Bích Sơ run lên một cái, có loại xúc động quay đầu đi rất mãnh liệt, đáng tiếc Hoàng đế Đại Ma Vương ngồi ở phía trên cùng lại giơ ly rượu về phía nàng khẽ mỉm cười.
Hai chân Tạ Bích Sơ run lên, thiếu chút nữa trực tiếp quỳ xuống.
Bệ hạ, chúng ta đã nói ngầm với nhau rồi mà, chẳng lẽ không phải là hình thức 2v1 hoặc 2v2 à? Đối thủ trừ Thái hậu thì nhiều nhất có thêm một Quý phi không phải sao?
Nhưng bây giờ rõ ràng là 1vN. Trời ơi. Hoàng đế Bệ hạ lại có thể thối lui ngay lập tức để tiểu cô nương dễ thương nhu nhược vô tội đơn thuần như nàng đây bị đánh hội đồng.
Lòng tin cơ bản nhất giữa người và người đâu rồi?
Trái tim thật mệt mỏi.
Nhưng rất rõ ràng là người có trái tim mệt mỏi hơn so với nàng ở chỗ này hoàn toàn không chỉ có một hai, vì đưa cháu gái mình ra, Thái hậu nương nương phát huy đầy đủ công lực uốn ba tấc lưỡi, dùng một đám Bách Hoa phía dưới để làm nổi lên rằng cháu gái mình chỉ có ở trên trời chứ không tồn tại ở chốn nhân gian, quanh co lòng vòng các kiểu ám chỉ Hoàng đế Bệ hạ nhanh thả Quý phi ra nếu không thì người tổn thất cũng chỉ có bản thân Hoàng đế Bệ hạ.
Hoàng đế Bệ hạ công lực thâm hậu làm bộ như nghe không hiểu, vì vậy đám Bách Hoa phía dưới xui xẻo rồi.
Mặc dù trong mắt Thái hậu, Bách Hoa chỉ là một tổ kiến hôi, nhưng không có việc gì bị cắn trúng một cái cũng là rất đau mà, nghĩ lại cháu gái mình có nhiều tình địch như vậy đã cảm thấy đau tim thay nàng, cộng thêm bên Hoàng đế hoàn toàn nói không thông, lửa giận của Thái hậu tăng cao, tự nhiên bắt đầu mạnh tay bẻ hoa rồi.
Vì vậy đợi đến lúc Tạ Bích Sơ lên sàn, nhìn thấy trong ánh mắt của tất cả đều là: Hoàng hậu ‘lương lương’ cứu mạng với ~
Làm một tiểu cô nương dễ thương hiền lành, đương nhiên Tạ Bích Sơ không đành lòng trơ mắt nhìn họ bị Thái hậu ‘lương lương’ tàn phá rồi, vì vậy nàng...... Làm như không thấy.
Nếu Hoàng đế Bệ hạ cũng đã sai Lý Lộc nhắn lời, đương nhiên trước tiên Tạ Bích Sơ phải bày tỏ sự cảm động đối với việc Thái hậu nương nương "nhớ" nàng. Thuận tiện đánh đòn phủ đầu bụm mặt khóc một trận trước rồi nói tiếp.
Thái hậu đúng là đau tim luôn được không? Cả một bụng lời nói đều bị chặn trong cổ họng một chữ cũng phun không ra được, cuối cùng chỉ có thể khô cằn bày tỏ thăm hỏi không hề dinh dưỡng: "Thân thể tốt hơn chút nào không?"
Vẻ mặt Tạ Bích Sơ lập tức kích động: "Mặc dù từ sau lần bị tức đến bệnh trước đó thân thể vẫn luôn không khỏe, nhưng vừa đến chỗ Thái hậu, thần thiếp lập tức cảm thấy tốt hơn rất nhiều rồi."
Hoàng đế Bệ hạ xem diễn đến rất vui vẻ: Ái chà, ly rượu này không tệ, phủ Nội Vụ làm việc rất tốt, thưởng, đúng rồi, mới vừa rồi hình như trẫm nghe thấy gì đó?
Bách Hoa Hậu cung: Ái chà, chúng ta hoàn toàn không thấy mặt Thái hậu đen như đáy nồi.
Thái hậu chỉ cảm thấy một búng máu nghẹn trong lồng ngực, phun không ra nuốt không trôi, quả nhiên Hoàng hậu ngu xuẩn này chính là tới đối nghịch với nàng, không thể trông cậy vào có thể dựa vào Hoàng hậu để đưa cháu gái mình ra, nhưng Hoàng hậu cản trở như vậy thật sẽ hại chết Quý phi luôn.
Thái hậu nhìn chằm chằm Tạ Bích Sơ, cố gắng dùng ánh mắt giết chết nàng, nhưng tiểu cô nương đã lặng lẽ tăng đầy điểm các kỹ năng kiểu như "Vô tội" "Mê mang" "Nghe không hiểu" từ sớm bày tỏ: Nàng hoàn toàn không hiểu ý Thái hậu, thật sự.
Thái hậu thở dốc một hơi, sau đó trên đầu đột nhiên sáng lên, lập tức bày ra vẻ mặt "Ta rất hiền lành ta rất xin lỗi", từ từ thở dài với Tạ Bích Sơ.
Tạ Bích Sơ cảm thấy mình đang hứng chịu nỗi sợ hãi ghê gớm, phong cách của Thái hậu biến hóa quá nhanh làm nàng theo không kịp thời đại, loại này tình huống đột nhiên thay đổi sắc mặt này hình như nhìn rất quen mắt...... Tạ Bích Sơ đột nhiên hiểu, có chuyện gì thì cứ bình tĩnh mà nói đi Thái hậu nương nương, ngàn vạn lần đừng như vậy.
Chú thích:
1 Trang bị mang thuộc tính: (thuật ngữ game) những trang bị (áo, quần, vòng, đai lưng,…) của nhân vật có thể tăng các điểm nhanh nhẹn, sức mạnh,….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.