Trang Phi hơi nâng đầu lên, hai tay run rẩy cởi ra y phục của của Kỳ Cảnh, y đã bị trúng dược vật thúc - tình, nhưng đó chỉ là thứ trợ hứng, đương nhiên sẽ không khiến y mê man đến mức mất đi ý thức chỉ biết tận hưởng khoái cảm.
Quả thực y khó có thể phản kháng loại khoái - cảm trong thân thể, thế nhưng thần trí lại rõ ràng đến đáng sợ.
Bên trong đôi tròng mắt đen nhánh kia của Kỳ Cảnh nhảy lên ngọn lửa diễm lệ khiến y cực kỳ tỉnh táo, không chút nào có thể che lấp cảm xúc xâm lược mãnh liệt, cùng nơi phía dưới y phục của hắn, dục vọng trần trụi hừng hực, điều này khiến Trang Phi nhận thức rất rõ, người nam nhân tên Kỳ Cảnh, trước mắt y này, muốn tiến vào bên trong y, chiếm lấy y.
Đương nhiên, giống như những gì lúc trước Trang Phi từng nói, con đường y lựa chọn, cũng đã sớm làm tốt giác ngộ.
Bất luận là khi đối mặt với ai, làm kỹ tử, cũng sẽ không khác người ra vẻ muốn lập đền thờ, nếu ngay cả linh hồn người kia cũng đã bán đi, thì bán đi thân thể tính là gì chứ? Trang Phi đưa tay, bám chặt lấy phía sau tấm lưng rộng rãi của Kỳ Cảnh.
Kỳ Cảnh cảm giác được động tác của Trang Phi, trên mặt hiện ra một nụ cười, đây là lần đầu tiên hắn thấy chuyện như vậy, ngoại trừ thân thể ở trên vui sướng, còn có thể làm tâm tình hắn vui vẻ như vậy chính là hành động của Trang Phi, Kỳ Cảnh đặt lên môi Trang phi...
Đỉnh Vu Sơn, đó là cực lạc.
🥀HOÀN CHƯƠNG 18🥀