Vinh Hoa Phú Quý

Chương 5:




Qua sinh nhật 17 tuổi vài ngày, chính là ngày ta thành thân. Trước khi lên kiệu hoa, nương vẫn không nhịn xuống được, đỏ đôi mắt.
Ta ở bên tai nàng nhẹ giọng nói:” Ta sẽ hảo hảo, ta cam đoan.”
Nàng nắm chặt tay ta một chút, liền đem ta nhét vào kiệu hoa. Hoàn thành lễ bái đường xong sẽ không còn chuyện gì cần có mặt ta. Ta đội khăn voan đỏ, ngồi chờ trên giường.
” Tiểu thư, ăn một chút gì đi?”, Phong Lan nhẹ giọng hỏi ta.
Ta gật đầu, ăn hai khối hạch đào, lại uống một chút nước trà.
Đợi cho chú rễ đến đây, sau khi vén khăn voan, ta cũng ngẩng đầu lên, lần đầu tiên đánh giá diện mạo người này. Hoàn hảo không phải cái loại môi hồng răng trắng mặt còn bú sữa, nếu không ta thực không thể nuốt nổi. Coi như có dương cương chi khí, bộ dáng đúng như nương nói, đích xác không tồi. Ta mỉm cười, hơi hơi nghiêng đầu, thùy hạ mi mắt.
Uống qua rượu giao bôi, người bên ngoài tự nhiên lui xuống, đóng cửa cẩn thận. Lúc sau chúng ta cũng chưa nói mấy câu, liền lên giường. Tuy rằng thay đổi thân thể nữ nhân, nhưng nên có hưởng thụ giống nhau không ít, trừ bỏ ban đầu đau đớn một chút, về sau thậm chí càng thêm mẫn cảm thoải mái. Hơn nữa không cần vất vả mệt nhọc, nằm là tốt rồi, chỉ cần thỉnh thoảng lại giống như vô tình trêu chọc hắn một chút. Từng là Nam nhi ta tự nhiên hiểu biết Nam nhi nhu cầu, hắn sẽ như ta mong muốn thỏa mãn nhu cầu cơ thể của ta. Lần hoan ái đầu tiên từ khi đi vào thế giới này : hoàn mỹ.
Có lẽ là bị cuộc sống chăn gối như vậy mê hoặc, hắn mấy tháng liền đều đãi ở trong phòng ta. Nguyên bản hai thông phòng nha đầu hầu hạ hắn : Châu nhi, Xuyến Nhân đều bị hắn bỏ qua sau đầu.
Bởi vì thường xuyên ân ái, ta rất nhanh liền mang thai. Như vậy cũng tốt, sinh ra sớm, sớm xong việc.
Lão gia coi trọng trưởng tử, thái thái càng cưng ấu tử, liên cả vợ của ấu tử, là ta đây, cũng được thiên sủng một ít. Hiện tại quyền to cai quản gia trang còn nắm ở trong tay nàng. Đại tẩu Nghiêm thị cũng xuất thân là tiểu thư khuê các, cai quản một phần gia sự, người lộ ra ngoài thực khôn khéo, cũng bởi vậy có đôi khi có vẻ hơi không tốt.
Phạm Tằng sao ư ? Tâm địa không xấu, cũng cũng không ngốc, thư đọc không tồi, chỉ là từ nhỏ bị trong nhà sủng ái, cũng không có ý tứ tranh chấp với ca ca, bởi vậy không quá thông thời vụ, con người rất lý tưởng hóa. Hắn tổng cảm thấy được triều đình đều là một ít bè lũ xu nịnh tục nhân, mà hắn là loại thanh nhã, tự nhiên là khinh thường đi làm quan.
Phạm Tằng có vài muội muội, đều là dòng thứ sinh ra, cho nên ta thật không có em gái chồng gì gì lợi hại.
Còn có một cô em bà con, cha mẹ đều qua đời, gia đạo sa sút, từ nhỏ được Phạm gia nhận nuôi. Hơn nữa thân thể vẫn không tốt, tuổi lớn hơn ta, nhưng vẫn chưa hòa thân. Nghe nói nàng cùng Phạm Tằng tình cảm tốt lắm, nhưng vì thân thể cùng gia thế của nàng nên không có thể gả cho Phạm Tằng làm vợ cả. Nàng mặc dù ôn nhu yếu ớt, nhưng đối với ta lại có chút địch ý, hơn nữa thường xuyên tránh mặt không thấy. Cũng may Phạm Tằng thật không si mê giống như Cổ Bảo Ngọc, nếu không tình cảm giữa ta và Phạm Tằng sẽ không tốt, ở trong phủ sẽ rất khó sống.
Thầy thuốc xác định tin tức ta mang thai, thái thái cố ý đến dặn ta cả nửa ngày về những điều cần chú ý khi mang thai, lại bảo ta không cần mỗi ngày đi thỉnh an hầu hạ, lấy bảo dưỡng thân thể là chính. Bởi vì Nghiêm thị đến hiện tại chỉ sinh ra con gái, thai này nếu là con nam, sẽ là cháu trai đích tôn đầu tiên. Nàng tự nhiên rất xem trọng.
Lúc vợ ta mang thai, ta bản thân hầu hạ từ đầu đến cuối, ngay cả tiến vào phòng sinh bồi nàng sinh sản. Cho nên từng tháng phải chú ý gì, sẽ có phản ứng thân thể thế nào, ăn gì tốt nhất, ta rất rành mạch. Trong lòng thật không có gì lo lắng hay sợ hãi.
Chờ tới mọi người đến thăm ta đều đi rồi, ta mới từ trên giường đứng lên, nên làm gì thì àm gì, tuyệt không gây trở ngại cuộc sống bình thường. Hơn nữa được miễn thỉnh an cùng hầu hạ, ta có gần một năm thời gian có thể ngủ lười trên giường, ăn cơm cũng có thể tùy theo ý ta.
Viết chữ xong, ta tiếp nhận bát tổ yến uống một ngụm, ngẩng đầu nói:” Lan Chi, Phong Lan, trong khoảng thời gian này, buổi tối liền từ các ngươi hầu hạ Nhị gia đi”. Về phần Lan Phương và Lan Chỉ, hai người vẫn còn nhỏ tuổi, không ngại đợi thêm hai năm nữa.
Các nàng đỏ mặt, lẫn nhau nhìn xem, nhẹ giọng lên tiếng” Vâng ạ”.
Các nàng tuổi đã không nhỏ, lúc trước lựa chọn làm của hồi môn theo ta, chỉ biết sẽ có một ngày như vậy. Phạm Tằng tướng mạo hạng nhất, lại mỗi ngày ở trước mắt qua lại, các nàng rất khó nói sẽ không động tâm.
Về phần Phạm Tằng, vốn liền đem của hồi môn của ta trở thành nữ nhân của hắn. Phía trước không bính là bởi vì cho chúng ta vẫn đang tân hôn, hơn nữa cuộc sống chăn gối của cả hai vẫn rất tốt. Nhưng khi ta mang thai, hắn cũng liền yên tâm thoải mái, hơn nữa các nàng dung mạo đều là cực phát triển, ánh mắt của hắn không phải không có loạn ngắm quá.
Như vậy tốt lắm, ta tuy rằng thích tình dục, nhưng nếu quá thường xuyên cũng sẽ thấy mệt. Hơn nữa các nàng so với những người khác càng hiểu quy củ, sẽ không ở trước khi con trai trưởng sinh ra liền tạo ra đứa nhỏ. Tương lai nếu có chút đứa nhỏ, sẽ cất nhắc các nàng làm thiếp. Đứa nhỏ tuy phải dưỡng ở bên người vợ cả, nhưng các nàng vốn chính là hầu hạ ta, cho nên chẳng khác nào dưỡng ở bên cạnh bản thân. Khi già đi cũng sẽ có người dựa vào.
Buổi tối Phạm Tằng tuy rằng qua đêm với Lan Chi, nhưng buổi sáng hai người cùng nhau đến vấn an phụ nữ có thai. Bởi vì không cần thỉnh an, ta không có rời giường. Hắn ngồi bên giường, có chút đỏ mặt nhìn ta, ” Nam nhi~” (Quên nói cho mọi người biết, nhân vật chính tên là Lâm Nam)
Ta buồn cười nhìn hắn, thân thủ nắm lổ tai hắn, làm cho hắn cúi đầu đến, ở trên gương mặt hắn hôn một cái,” Ta còn muốn ngủ tiếp một chút, ngươi đi vội chuyện của ngươi đi.”
” Ta không có vội việc gì, ngươi ngủ đi, ta liền bên cạnh đọc sách.”
Ta gật đầu, cơ thể hiện tại của ta đích xác cần giấc ngủ, cho nên ta rất nhanh lại thiếp đi.
Buổi chiều đi tản bộ, tiện đường đi đến phòng thái thái. Mặc dù không cần thỉnh an, tình cảm vẫn phải thường xuyên liên lạc. Bồi nàng trò chuyện một lát sau, nàng liền đuổi ta trở về phòng nghỉ ngơi. Nàng lúc này thật sự thương ta.
Cơ thể của ta luôn tốt, phản ứng thai nghén không nhiều, mỗi ngày đều làm việc và nghỉ ngơi như thường, chỉ có bụng càng to ra. Hơn nữa nơi đây điều kiện tốt, có người xoa bóp mát xa, bỗng nhiên muốn ăn cái gì hoặc buổi tối ngủ không an ổn, đều tùy thời có người hầu hạ. Cũng không cảm thấy được gian nan.
Có đôi khi Phạm Tằng sẽ không để ý ta mang thai, đòi ngủ chung với ta. Buổi tối khi ta không thoải mái, hắn cũng sẽ giống như nha đầu, hầu hạ quạt cho ta. Ở thời đại này nam nhi hành động như thế coi như là rất săn sóc.
Kỳ thật hắn cùng ai lên giường, ta thật sự không quan tâm. Ta là nam nhi, không có khả năng đem tiểu tử này trở thành cái gì trượng phu, càng cảm giác như là trở thành tình nhân. Hơn nữa là loại tình nhân lẫn nhau trong lúc đó ràng buộc không sâu, không quá can thiệp sinh hoạt cá nhân của đối phương.
Sản kì ngay tại mấy ngày nay. Đánh đàn vẽ tranh, loại sự tình này khi ta mang thai đã không được làm, nhưng thật ra vẫn có thể uy uy chim, tản bộ. Bọn Phong Lan đều theo ta thêu thùa may vá, may quần áo cho tiểu hài tử.
” Nhị nãi nãi, Châu Nhi đến đây, nói là có việc bẩm báo”, Lan Chỉ đi đến bên ta nhẹ giọng nói.
Châu Nhi và Xuyến Nhân là hai nha đầu thông phòng trước kia hầu hạ Phạm Tằng. Tuy rằng hiện tại đã ở trong viện của chúng ta, nhưng bình thường không tiến vào phòng ta. Ta an bài các nàng ở thư phòng hầu hạ Phạm Tằng đọc sách. Các nàng thật rất ít đến trước mặt ta.
Ta vịn tay Lan Chỉ, ngồi xuống,” Làm cho nàng vào đi.”
Châu Nhi tiến vào lúc sau quỳ xuống,” Nhị nãi nãi, nô tỳ có việc thỉnh bẩm báo.”
” Đứng lên nói đi”, ta thật có chút tò mò, nàng hành đại lễ là muốn nói cái gì.
Nàng cũng không đứng dậy, quỳ nói:” Theo lý lẽ, chuyện của các chủ tử, nô tỳ không nên xen mồm. Bất quá có một số việc, vì Nhị gia cùng Nhị nãi nãi nô tỳ cũng không thể không nói. Gần đây biểu tiểu thư thường xuyên cáo ốm, làm cho người ta thỉnh Nhị gia đi, vừa đi chính là nửa ngày. Trước kia tuổi còn nhỏ thì thôi, hiện tại Nhị gia đều đã lập gia đình, như vậy đừng nói đối thanh danh biểu tiểu thư không tốt, chỉ sợ đối với Nhị gia cũng có ngại. Đây là nô tỳ một chút ý tưởng, cũng không biết nghĩ đến đúng hay không. Nếu là sai lầm rồi, thỉnh Nhị nãi nãi trách phạt.”
” Nha đầu tốt, ngươi đứng lên đi. Ngươi có lòng là tốt rồi, bất luận đúng sai, ta cũng không phạt ngươi”, ta ý bảo Phong Lan phù nàng đứng lên,” Chuyện này Nhị gia nhưng thật ra đã nói qua với ta. Biểu muội gần nhất bệnh khá lợi hại. Bởi vì ta thân mình không tiện, vẫn không có đi xem nàng. Bọn họ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cảm tình rất tốt, trong phủ cao thấp đều biết đến, một chút lui tới xác nhận không ngại.”
Còn nói vài câu, ta phái nàng đi ra ngoài, một tay gác má, đoán tâm tư ẩn sau lời nói của nàng. Nghĩ muốn ở trước khi ta sinh sản đến loạn lòng ta? Một cái lộng không tốt sẽ dẫn đến sinh non, khó sanh.. v.v..? Hoặc là nghĩ muốn đem ta làm thương đi đối phó biểu muội ? Nghe nói từ trước biểu muội cũng rất căm thù hai nha đầu thông phòng này. Hoặc là bởi vì Phạm Tằng ở thời gian ta mang thai đều ngủ tại chỗ của Phong Lan và Lan Chi, đem nàng quên sau đầu, cho nên mới sốt ruột hướng ta ra tay ? Hoặc là thật sự bởi vì trung hậu, cho nên lo lắng danh dự Phạm Tằng?
Loại việc nhỏ này rất nhanh bị ta gạt sang bên, ta cầm quyển sách tiếp tục nhìn xem, dần dần mê mẩn theo.
Bỗng nhiên sách bị người rút đi, ta kinh ngạc giương mắt, nguyên lai là Phạm Tằng đã trở lại.
Hắn lại nhìn ta cười hì hì nói:” Nam nhi, ngươi hiện tại đang mang thai, như thế nào còn làm chuyện đọc sách hao tâm tốn sức như vậy?”
” Chỉ là bản du ký, nhìn cho khây khỏa, làm sao hội lãng phí thần. Ngươi từ chỗ nào trở về?”
” Từ chỗ biểu muội. Ta sợ đem bệnh khí quá sang ngươi, cho nên tắm sạch sẽ, thay đổi quần áo mới lại đây”, hắn buông thư, ngồi vào bên người ta.
Ở trên gương mặt hắn hôn một cái, ta nắm xoay cái lổ tai hắn cười nói:” Ngươi gần nhất có phải hay không làm cho Châu Nhi cô nương ghen tị. Nàng mới vừa rồi lại đây theo ta nói, nói ngươi thường đi chỗ biểu muội nơi đó, làm cho các ngươi thanh danh không tốt. Ta khuyên nàng vài câu, rồi bảo nàng đi rồi.”
” Ta và biểu muội từ nhỏ cùng nhau lớn lên, thường xuyên gặp mặt, làm sao liên lụy đến cái gì thanh danh chứ ? Châu Nhi nàng không phải không biết……”, hắn sắc mặt có chút không tốt.
” Ta cũng thấy như vậy nên đã nói với nàng. Bất quá ngươi cũng không nên vì việc nhỏ như vậy sinh khí. Biểu muội thân thể như thế nào? Có khỏe lên không?”
” Vẫn là như cũ, không xấu cũng không tốt, vẫn uống thuốc đều đặn”, hắn dịu sắc mặt, ôn thanh nói với ta.
” Nếu không, đổi thầy thuốc thử xem? Thuốc uống nhiều quá cũng không tốt cho thân thể.”
” Ai không biết chứ. Chính là đã thay đổi vài thầy thuốc, khai đơn đều giống nhau, cũng chỉ có thể tiếp tục uống thuốc”, hắn vẻ mặt có chút thẫn thờ u buồn.
Kỳ thật ta không ngại hắn nạp biểu muội làm thiếp. Vị cô nương kia sống không lâu, cũng rất khó sinh con, tính tình mặc dù không được tốt lắm, lại không có gì tâm kế. Phạm Tằng nếu thực sự có tình ý với nàng, nàng lại rất khó xuất giá, ta thật nguyện ý thành toàn bọn họ, dù sao ta cũng không ngại. Chính là nàng dù sao vẫn là thân phận thân thích, làm thiếp ư, giống như hơi khó coi. Nhưng nếu bình thê hay sườn thê gì gì đó, ta tuyệt không có khả năng đồng ý. Lâm gia phía sau ta cũng không đồng ý.
Ta xoa bóp vành tai hắn, cười nói:” Chúng ta là vợ chồng, ngươi cũng biết ta không phải người thích ăn dấm chua, cho nên không cần cùng ta đùa giỡn hoa chiêu gì. Ngươi nếu thực có tình cảm với biểu muội, ta sẽ không phản đối ngươi nạp nàng tiến vào, dễ dàng cho ngươi chiếu cố nàng, cũng không sợ có người nói nhàn thoại. Chỉ sợ làm thiếp sẽ ủy khuất biểu muội.”
Phạm Tằng có chút giật mình nhìn ta,” Nam nhi……”
Ta dĩ nhiên hiểu được, hắn là nguyện ý, vì thế cười nói tiếp :” Bất quá nếu là thân thích, còn phải được lão gia và thái thái đồng ý mới được.”
” Cám ơn ngươi, Nam nhi. Ta thật sự nghĩ muốn chiếu cố nàng cả đời. Nàng thân thể không tốt, đi ra ngoài chỉ sợ chịu nhiều ủy khuất, ta……”
” Ta hiểu được, ai u……”, bụng trừu đau một chút.
” Nam nhi, ngươi làm sao vậy?”
” Có thể phải sinh……”, chuyện tới trước mắt, ta cũng có chút kinh hoảng, dù sao nơi này tỉ lệ sanh khó rất cao,” Trước dìu ta đến phòng sinh, sau đó gọi người đến……”
Ba canh giờ sau, con ta xuất thế. Ở thế giới này, ta cũng có một đứa con.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.