Một tuần sau, anh gọi cho tôi, bảo hôm nay dự án của anh được ký hợp đồng, công ty nhận được gói thầu rất lớn, nên muốn đi ăn cùng tôi để chúc mừng. Tôi mỉm cười, thay bộ quần áo, rồi đi cùng anh. Chúng tôi đến một nhà hàng, anh bảo sáng anh chúc mừng cùng công ty rồi, nhưng đây là công sức của cả tôi nên muốn chúc mừng cùng tôi. Chúng tôi cùng nâng ly rượu chúc mừng thành tựu, cũng như chúc mừng tình yêu của chúng tôi. Uống một lúc, tôi bắt đàu cảm thấy chuếch choáng, anh có lẽ cũng khá mệt từ sáng nên hỏi tôi muốn về không? Tôi gật đầu đồng ý. Anh ôm chặt tôi để khỏi gió rồi đẩy tôi vào xe, lái xe thẳng một mạch về nhà anh.. Tôi ngạc nhiên hỏi, tại sao hôm nay không đưa tôi về, anh chỉ nói là muốn được bên tôi hôm nay..Tôi không nói gì, chỉ mỉm cười..
Đến nhà, anh đi tắm, tôi cũng vào phòng bên cạnh tắm, vì nếu không tắm sẽ k ngủ được..
Tắm xong ra ngoài, tôi thấy anh khoác chiếc khăn tắm hờ hững trên người, bỗng thấy xấu hổ vô cùng. Nhưng rồi tôi thầm nghĩ, mình đã ngủ với không biết bao nhiêu đàn ông, thì xấu hổ gì cơ chứ. Tôi bước ra, anh hỏi tôi muốn uống chút nước ép k, tôi gật đầu. Anh đi lấy chút nước ép cho tôi, chúng tôi ngồi trên ghế sofa, tựa vào nhau. Anh cất giọng
- Hôm nay em đẹp lắm
- Thế mọi ngày không đẹp à?
- Vẫn đẹp mà, nhưng hôm nay đẹp hơn,
Tôi cười,
- Anh khéo nịnh quá
- Anh đâu có nịnh người yêu anh xinh đẹp, thông minh thế này, anh chỉ sợ nhiều người tranh mất
Tôi bỗng xúc động vô cùng, anh chưa bao giờ khiến tôi xấu hổ về quá khứ, anh luon làm tôi cảm thấy tôi xứng đáng với hạnh phúc này, tôi quay sang nhìn anh. Anh nắm chặt tay tôi, hôn lên môi tôi, rồi bắt đầu cởi từng nút áo trên người tôi, chẳng hiểu sao, ngủ với rất nhiều người ròi, tôi lại thấy bối rối với anh lúc này, anh dịu dàng hôn lên vai tôi, rồi hôn xuống dứoi, tôi cũng hoà nhịp theo anh, thở hổn hển. Bỗng dưng anh dừng lại đột ngột, khiến tôi có chút hụt hẫng,
Anh tròn mắt nhìn tôi, sao đó lại nhìn xuống ngực tôi, rồi lại nhìn tôi. Tôi lo lắng, không hiểu mình có gì khiến anh không hàu lòng. Bỗng dưng anh nói
- Em, sao em lại có chiếc vòng cổ này
Tôi giật mình, lấy tay nắm chặt mặt đá của vòng, chợt có chút hoảng hốt, tôi đang nghĩ sẽ nói thế nào, anh bỗng nhoài người vào người tôi, rồi chột ồ lên
- Em có phải chiếc vòng cổ này em được tặng không?
Tôi im lặng, anh lại nói tiếp
- Em có phải cô gái năm 18 tuổi… Bảo sao anh nhìn em vô cùng quen thuộc, chỉ có điều, anh không tài nào nhận ra…Thật sự, em là cô gái đó sao? Thật sự là em sao??
Tôi nhìn anh, bỗng dưng cảm xúc như ùa về, tại sao tôi lại không nghĩ đến lúc sẽ nhận ra tôi như thế này nhỉ, hay tôi quên đi rằng, tôi muốn anh nhận ra tôi biết bao. Đột nhiên có giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt tôi, anh bất chợt sững người, rồi ôm tôi vào lòng
- Là em sao? Là em thật sao? Anh đã từng đi tìm em rất nhiều, nhưng vì anh không biết mặt em, anh hỏi người ta cũng nói em muốn giữ bí mất, thật sự, anh đã muốn đi tìm em, hỏi xem cuộc sống của em như thế nào rồi, nhưng rồi đều vô vọng, không ngờ, gặp lại em lại như thế này..Tại sao tôi không nghĩ ra nhỉ, hồi đó mẹ em bệnh….
Anh ngập ngừng, tôi bỗng dưng oà khóc như một đứa trẻ
Năm 18 tuổi, mẹ tôi bắt đầu phát bệnh, nhưng cả nhà, chỉ có duy nhất chiếc ti vi cũ đáng giá, tôi như bất lực giữa cuộc đời. Tôi bắt đầu rao bán thân trên một diễn đàn mạng, rồi bắt đầu có người vào, hỏi tôi. Đó là người môi giới giữa tôi và anh, anh ta bảo anh là một người nhà giàu, muốn ngủ với một cô gái còn trinh, tôi chẳng biết nghĩ gì tặc lưỡi đánh liều, đồng ý. Hôm tôi gặp anh, tôi sợ rằng mình sẽ bị ám ảnh bởi khuôn mặt anh, tôi không muốn biết khuôn mặt ấy, tôi sợ rằng anh sẽ xấu xa như một tên ác quỷ, hay tôi sợ rằng kẻ đó lại giống một ai đó, khiến tôi ám ảnh suốt đời, nên chỉ có một đề nghị duy nhất, là tắt đèn tối om. Ban đầu, anh không đồng ý, nhưng về sau, tên quản lý không biết nói gì mà anh lại gật đầu.
Hôm đó, khi tôi ngồi trên giường của một nhà nghỉ, xung quanh tôi om, tôi thật sự rất mệt mỏi, đến nổi ngủ quên lúc nào chẳng hay. Bỗng dưng tôi nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc của cơn ác mộng, ông ta túm tóc tôi, kéo tôi vào nhà vệ sinh, những kí ức kinh hoàng khiến tôi đau đớn sợ hãi, tôi bỗng oà khóc. Chợt tôi thấy tiếng mở cửa, anh lần mò bước vào, thấy tôi khóc nức nở, anh như bàng hoàng, bối rối đứng yên đó một hồi. Sau đó anh nhẹ nhàng lại giường, lúc này mắt anh đã quen với bóng tối, anh nhìn thấy tôi lờ mờ ngồi góc giường, chợt anh lại gần tôi, kéo đầu tôi, cho tôi dựa vào vai anh.. Đột nhiên, tôi không còn sợ hãi, mùi thơm trên cơ thể anh quyến rũ đến kỳ, bỗng dưng anh hỏi tôi
- Sao em lại khóc
Giọng trầm ấm đặc biệt, khiến tôi bỗng cảm thấy được che chở, tôi nói giọng nhỏ đến mức chính tôi còn không biết mình nghe rõ không
- Em sợ
- em sợ tôi sao?
Tôi bỗng lại lần nữa khóc nức lên
- Em sợ ông ta
- Ông ta là ai?
- Ông ta là bố em?
- Sao em lại bố em?
Tôi nấc lên từng tiếng,tôi không biết nói thế nào, tôi bỗng quỳ xuống,
- Em xin anh, thật ra em không còn trinh, nhưng thật sự em rất cần tiền, em thật sự rất cần tiền, nếu không mẹ em sẽ chết mất. Em không thể mất mẹ được. em cầu xin anh, hãy giúp em..
Bỗng dưng anh xoa vai tôi, kéo tôi vào lòng
- Em nói cho tôi biết, bố em làm gì em, sao em lại cần tiền, tôi sẽ cho em, chỉ cần em nói cho tôi biết, nguyên nhân thật sự
Giọng nói anh dịu dàng, như thôi miên toi, một cô gái, mới qua tuổi 17, bắt đầu tuổi 18 ngây ngô dù trải qua đau đớn thế nào, cuối cùng nếu có kẻ bên cạnh an ủi, cũng vì thế mà nói ra mọi chuyệ. Tôi nói trong tiếng nấc
- Lúc em 15 tuổi, ông ta đi chơi về, bàn tay vẫn dính dầu mỡ bẩn thỉu. Lúc đó em đang nằm ngủ, mẹ em đi cắt rau về cho lợn ăn, bỗng thấy đầu đau nhức, mở mắt ra thấy ông ta túm tóc em, em đau đớn, hỏi ông ta làm gì thế, nhưng ông ta không nói. Rồi.. ông ta kéo em vào nhà vệ sinh, cởi hết quần áo,.. Em khóc cầu xin ông ta tha, nhưng ông ta càng mạnh bạo, còn đạp thẳng vào mặt em, đánh em đến chảy máu mồm,.. Ông ta. Ông ta hiếp dâm em, đau đến nỗi em rách cả.. Đau đến nỗi em ngất đi, lúc mẹ em về thấy thế liền đem e vào viện, sau đợt đó, em luôn bị ám ảnh, mẹ em kiện ông ta. Vì trước nay mẹ em không hề yêu ông ta, nhưng vì lỡ có con với ông ta, nên mẹ em lấy. Nhưng,…Nhưng mà ông ta lại làm thế với em.. Sau đó em và mẹ bị cả nhà nội đuổi đi vì dám kiện ông ta. Suôt một thời gian dài, mẹ em luôn bên em chăm soc cho em.. Nếu, nếu anh không tin, em có thể đưa cho anh giấy ở bệnh viện, chỉ cần..
Anh bỗng ôm tôi vào lòng, có vài giọt nước mắt nóng hổi chảy lên vai tôi. Tôi giật mình, lau nước mắt hỏi lại anh
- Sao anh lại khóc
- Anh vốn dĩ nghĩ anh là người đáng thương nhất thế gian rồi, hoá ra không phải, em thật đáng thương…
Tôi bỗng ngạc nhiên, ngây ngô hỏi,
- Anh bị sao vậy
- Hôm trước, anh phát hiện ra, người anh yêu, cũng là vợ tương lai của anh phản bội anh, anh cứ nghĩ cả đời này chỉ yêu cô ấy.
Nói xong anh lần mò, lấy chiếc hộp trong túi quần, đưa cho tôi
- Dù sao cô ấy cũng không cần nữa, anh tặng em, mong rằng em sẽ trân trọng nó
Tôi nhận lấy, cảm ơn anh, cả đếm đó, anh chỉ làm tình với tôi đúng một lần, sau đó, anh bảo tôi, phải mạnh mẽ lên,sống vượt qua những chông agai cuộc đời..Tôi cứ nép vào vòng tay anh ngủ. đến lúc gần sáng, tôi tỉnh dậy, thấy anh vẫn ngủ say, Tôi cầm chiếc điẹn thoại, bật lên, soi mặt anh Bỗng tôi há hốc mồm, đó là đàn anh nổi tiếng của trường tôi. Tôi vẫn không thể tin nổi, chính vì vậy sau khi tôi nghe được cuộc hội thoại của Thành và Ly, xâu chuỗi lại sự việc, mới thấy chị ta lăng loàn. Nếu không dù tôi nghe được như vậy, cũng vẫn không tin chị ta như thế. Tôi im lặng, ngắm anh thật kỹ, ghi nhớ thật sâu trong lòng, rồi lấy tiền anh để sẵn phong bì, và ra đi.
Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn ghi nhớ ký ức đó,
**
Bất chợt, anh ôm tôi vào lòng, tôi cũng như chú mèo nhỏ, nép vào anh..
Bỗng dưng anh lên tiếng
- Thật sự anh không tin nổi, cô gái năm ấy khiến anh say nắng, nhưng em đến như một cơn gió khiến anh không tài nào tìm được. Hoá ra là em luôn bên cạnh anh..Học cùng trường với anh…
Rồi như sực tỉnh, anh liền hỏi
- Anh nhớ em có em trai, nhưng thằng bé đó, rất giống anh, thật sự có khi nào..
Tôi ngước đôi mắt ướt đẫm nhìn anh, gật đầu khẳng định
Anh bỗng đẩy tôi ra, rồi nhảy lên như kẻ điên,
- Hoá ra anh đã có con lớn như vậy rồi sao, thật sự sao, anh muốn gặp nó quá.
Tôi lắc đầu bảo anh
- Thật sự, mọi người đều nghĩ nó là em em, bởi lúc em có thai, mẹ luôn giấu kín, lúc đó mặc dù bệnh tật, nhưng mẹ lại luôn chăm soc em, hai mẹ con tìm một khu hẻo lánh ở, đến lúc em sinh con, vì sợ dị nghị, mà mẹ nhận đó là con mình,..Bây giờ thằng bé nó vẫn nghĩ em là chị nó, mình phải từ từ để nó chấp nhận
Anh cười ha ha
- Thật sự bây giờ anh vẫn không tin nổi, hoá ra mình có duyên đến vậy, không sao, từ từ nó sẽ quen. Thật sự là anh vẫn không tin được, anh làm sao thế này, anh k tin được, bất ngờ quá…
Sau đó anh cứ ôm tôi, hôn tôi, chúng tôi như lao vào nhau, mất mấy ngày, anh mới quen với sự thật này, và tin vào nó. Những ngày sau đó, anh luôn đến nhà tôi, tôi cũng đón thằng bé về nhà, vì thời gian đó, tôi hoàn thành xong đồ án tốt nghiệp, nên rất rảnh rỗi. Tôi nói với mẹ tôi mọi chuyện. ban đần bà cũng k tin nổi, sau khi anh đến, bà nhìn thằng bé với anh quá giống nhau, nên bắt đầu tin. Khuôn mặt nhăn nheo của bà như ánh lên niềm vui. Thằng bé ban đầu, không chịu gọi tôi là mẹ, anh là bố, nhưng rồi, rất lâu sau, nó cũng bắt đầu quen.Anh và tôi đã phải tốn rất nhiều thời gian, rất nhiều công sức. Chúng tôi thường phải đưa nó đi chơi 3 người, mẹ tôi cũng tác động rất nhiều.
Nhiều khi nó còn hỏi tôi
- Tại sao chị Chi đẻ ra em, mà lại để em gọi mẹ là mẹ, bây giờ lại bảo em gọi chị là mẹ
Tôi chỉ biết cười ngây ngô, giải thích cho nó mãi, anh thường xuyên đưa tôi và nó đi du lịch để nó hiểu hơn,
Mỗi ngày anh đều đến nhà tôi ăn cơm, ngày nào cũng thế, rồi bắt đầu tác động vào, mỗi ngày nó lại thay đổi thái độ hơn một chút,mấy tháng sau nó bắt đầu quen dần, tôi cũng xin vào công ty anh làm.
Nhưng rồi, mọi sóng gió lại bắt đầu.
Một hôm, sau khi đi thăm mẹ, Thành lại gọi tôi ra nói chuyện
- Trước nay anh luôn nghi ngờ, be Huy là con em, nhưng em luôn từ chối, hoá ra là con của em và Lâm thật, cậu ta dạo này thường xuyên đến đây nhỉ.
Tôi bật cười
- Anh lại ghen hộ chị Ly à?
- Anh không ghen hộ, anh chỉ cảm thấy bọn em làm tổn thương cô ấy. truyện kiếm hiệp hay
tôi lạnh nhạt nói
- Chính chị ta phản bội anh ấy trước, xong anh ấy mới ngủ với em, sau đó anh ấy tha lỗi và chị ta lại tiếp tục như vậy. Mà dù sao cũng k phải việc của anh. Anh là thằng đàn bà sao? Đó là việc của chúng tôi..
Anh ta im lặng, sau đó nói
- Thật ra không phải anh đàn bà, chỉ là anh rất yêu Ly, mặc dù anh biết cô ấy sai, cô ấy lăng nhăng, nhưng anh vẫn có chút không chịu đựng được. Nhưng thật sự anh rất quý em, không muốn làm em tổn thương. Ly, cô ấy định trả thù em..
tôi há hốc mồm
- Chi ấy trả thù tôi sao?
- Ừm, cô ấy hỏi anh rất nhiều về em, mặc dù anh yêu cô ấy, nhưng k hề nói ra, mấy tháng nay cô ấy như điên dại.. Ạnh, thật sự có chút đau lòng, anh chỉ nói trước với em thế thôi
Tôi nhìn anh ta, đúng thực anh ta k có ý gì xấu, chẳng qua là anh ta quá yêu Ly, mà nói tôi mấy lời khó nghe. Nhưng thực ra anh ta rất tốt, vẫn luôn muốn bảo vệ tôi, nhưng tôi lại thấy vẻ bất lực trong mắt anh ta, Tôi bắt đầu cảm thấy hoang mang..Tôi sợ rằng, chị ta sẽ dùng quá khứ nhơ nhớp để uy hiếp tôi
Nhưng rồi tôi tặc lữoi, Lâm cũng biết rồi, tôi sợ quái gì chị ta, Muốn chơi tôi, tôi sẵn sàng chơi lại.
Mấy ngày hôm sau, tôi vẫn đi làm bình thường, mọi chuyện cũng vẫn diễn ra bình thường.
Chẳng có gì đặc biệt..Tôi cười khẩy cho cái sự mà Thành bảo trả thù ấy..Nhưng rồi một buổi tối tôi đi làm về, bỗng dưng gặp Ly, ở ngõ. Lâu rồi tôi mới thấy mặt chị ta, vẫn xinh đẹp như thế gần như chẳng khác trước kia là mấy. Tôi cảm thấy chị ta thật đáng khâm phục..Chị ta thấy tôi, liền chạy đến, cười giả lả
- Chi, em đi làm về à? Rảnh không? Chị muốn nói chuyện với em một chút?
- Tôi thì có chuyện gì mà cần nói với chị?
- Thì em cứ đi đi, xem có chuyện gì
Tôi cười nhạt
- Tôi chả cần phải biết chuyện gì
- Chẳng lẽ em không sợ mọi người biết về quá khứ của em sao?
Tôi chột dạ, chị ta đánh trúng tâm lý của tôi thật rồi. Tôi im lặng, rồi đồng ý theo chị ta đi..
Đến một quán cf cách xa nhà tôi, chị ta bảo tôi ngồi xuống, rồi lên tiếng
- Em từ bỏ Lâm đi..
- Tại sao?
- Tại vì em chỉ là con đĩ
- Vậy chị có tư cách gì nói tôi khi chị còn không bằng một con đĩ
Ánh mắt chị ta thoáng chút tức giận rồi lấy lại bình tĩnh
- nhưng chị có chứng cứ, chứng minh điều chị đang nói
Bỗng dưng tôi hoang mang, chị ta có thứ gì vậy? nhưng rồi tôi bình tĩnh lại, những thằng đàn ông ngủ với tôi trước kia, vốn dĩ không hề biết tôi làm đĩ, chỉ đơn giản ngủ như tình một đêm, chị ta nhìn tôi, không nói năng gì, lôi trong túi ra một sấp ảnh, tôi ngồi ở vũ trường..
Tôi cừoi lớn
- Chỉ vài tấm ảnh này mà chị doạ tôi sao?
- tôi doạ cô ư? Đây chỉ là bước đầu thôi,mọi người sẽ nghĩ sao, nếu cô ăn chơi trác táng ở vũ trường..
- Ha ha. Thời buổi này, đi bar thì đâu có gì ngạc nhiên,
- Tôi nói rồi, đây chỉ là một phần rất nhỏ thôi, tôi còn nắm giữ rất nhiều bí mật của cô. Đây là cảnh cáo nhẹ, vì tôi không muốn làm to chuyện,
Tôi liếc mắt nhìn chị ta, xong quay đầu bỏ đi, thầm nghĩ chị ta thật điên rồ khi doạ tôi. Tôi trở về nhà, tuy có suy nghĩ một chút nhưng rồi gạt đi. Tối Lâm vẫn đến nhà tôi ăn cơm và ngủ lại..
Hôm sau chúng tôi vẫn đi làm như mọi ngày, nhưng rồi, điều tôi không đoán được đã đến. Ở cổng công ty có rất nhiều hình ảnh tôi ở vũ trường, rõ ràng khác với ảnh hôm qua chị ta đưa cho tôi, bởi những tấm ảnh này, không đơn giản là tôi chỉ ngồi ở đó. Mà là tôi lắc lư, trác táng với những kẻ đàn ông xung quanh, nhìn rất phản cảm.. Tôi đỏ bừng mặt, những kẻ tò mò bỗng nhìn tôi bằng ánh mắt soi mói. Một cô gái mới tốt nghiệp ra trường đi làm, mà cố vô số hình ảnh phản cảm ở vũ trường, họ nhìn tôi, nhìn Lâm. Lâm vô cùng tức giận, lao vào xé hết những tấm ảnh đó, rồi kéo tôi đi. Lúc vào đến công ty, những ánh mắt khó chịu kia vẫn nhìn vào tôi, tôi bắt đầu suy nghĩ lại, không thể thua chị ta một cách dễ dfang thế này. Vài tấm ảnh đi bar cùng lắm khiến mọi người nghĩ tôi chơi bời một chút thôi mà. Tôi bắt đầu đứng lại, gọi mọi người vào rồi nói
- Mọi người có thấy hình ảnh của em ở ngoài cửa công ty không? Anh Lâm gỡ hết xuống rồi, thật ra, đó là một dự án mà em và Anh Lâm đang định làm, về quản lý thị trường giải trí. Hôm đó em và anh ấy đến đo, anh ấy bảo em vào thử nhảy nhót như một cô gái chơi bời, để anh ấy chụp lại và xem vấn đề mấu chốt là gì. Thật ra đây là dự án bí mật của anh ấy, vốn định không cho ai biết, vì làm xong mới đưa ra thực thi. Nhưng không hiểu sao có kẻ lại như muốn phá kế hoạch đó, liền lấy những bức ảnh này ra. Mọi người nếu không tin, em có thể gửi bản thảo dự án cho mọi người trong hôm nay, nhưng có điều, nếu mọi người đa đọc thì phải thực hiện, tôi nay tăng ca để thực hiện dự án đó, và mai phải làm sớm, gấp rút hơn. Nên ai muốn thực hiện thì bảo em, em sẽ gửi dự án cho luôn. Hôm nay sẽ ở lại đến tầm 10h đêm để hoàn thành nốt.
Đúng như tôi đoán, nhắc đến tăng ca, không một ai dám giơ tay. Họ còn mải mê với cuộc sống bận rộn. đám đông bắt đầu tản ra, những ánh mắt khó chịu không còn nữa. Tôi thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng qua một kiêp nạn. Lâm đứng dưới, nhìn tôi cười, vẻ mặt cực kỳ hài lòng. Mọi chuyện, coi như được giải quyết xong.
Buỏi tối, sau khi tan làm, anh đến nhà đón tôi, bảo ông nội và bố anh muốn gặp tôi và thằng bé. Họ biết chuyện lâu rồi, cũng mấy lần giục chúng tôi về nhưng công việc bận rộn quá nên chẳng đi. Hôm nay cũng coi như tôi may mắn, thoát khỏi kế hoạch của chị ta, cũng có chút vui nên đồng ý.
Nhà của anh rất to, là một khu biệt thự nguy nga, thằng bé lầnd dầu được đến chỗ sang trọng như vậy thì thích lắm. Vào đến nhà, ông nội và bố anh đã chờ sẵn, thằng bé ngoan ngoãn lễ phép cúi đầu chào họ. Tôi cũng cất tiếng chào họ,,
Tôi bỗng thấy, trong mắt bố anh, như có chút nước, hình như ông rất xúc động.
Còn ông nội anh gọi thằng bé lại, nó quay lại nhìn tôi, tôi gật đầu tỏ ý đồng ý. Nó liền chạy lại, ông nội anh ôm nó, nó cũng ngoan ngoãn ôm lại, còn thơm lên má ông. Hai người đàn ông già, chơi với một đứa trẻ sắp lên 4, khiến tôi có chút ấm áp. Bỗng dưng bố anh quay lại,
- Bác xin lỗi, vừa nãy thấy thằng bé, xúc động quá nên quên mất hai đúa vẫn đang đứng ở cửa, lại đây ăn cơm.
Tôi lẳng lặng đi theo anh, lòng dấy lên chút cảm động. đột nhiên bố anh nhìn tôi chằm chằm, giọng ông bỗng lạc đi
- Cháu..
- sao vậy bác?
- à không, ta thất lễ rồi, bây giờ mới quan sát cháu, rất giống một người quen cũ của ta.
Tôi cừoi nhẹ nhàng
- Vậy chắc gia đình mình có duyên đấy bác ạ.
Ông nội anh và bố anh thấy tôi nói thế bật cười sảng khoái. Bữa cơm gia đình đầm ấm, cả buổi, họ cứ hỏi thằng bé đủ mọi điều, rồi bảo dù sao cũng có con rồi, nên tổ chức cưới sớm. tôi thấy có chút vội vàng, vì nhanh qúa tôi chưa kịp thích ứng. Nhưng vẫn không muốn từ chối tấm chân tình của gia đình anh..
Họ bắt đầu lên kế hoạch tổ chức đám cưới vào tháng sau.
Những ngày sau đó, mặc dù tôi vẫn cảm thấy có chút gì đó gấp gáp nhưng vẫn đồng ý. Mọi chuyện tưởng như viên mãn với tôi rồi, lại một lần nữa, Ly phá đám. Vào ngày trước khi đám cưới nửa tháng, buổi sáng tôi và Lâm đi làm, bỗng dưng thấy những anh mắt vô cùng tò mò nhìn chúng tôi chỉ trỏ xì xào. Lâm thấy thế, vô cùng tức giận,liền hỏi trưởng phòng công ty hôm nay có chuyện gì. Anh ta nhìn tôi, xong đó ngập ngừng không nói. Đến khi Lâm quát mãi, anh ta mới nói
- Hôm nay, có rất nhiều tấm ảnh, của Chi ngủ với một tên nào đó được dán ở công ty.. Em thu lại rồi..
Tôi bắt đầu choáng váng, anh ta đưa cho tôi xấp ảnh, là ảnh tôi ngủ với tên đàn ông, hôm gặp anh ở quán bar. Sau đó đi cùng anh ra hồ, về gặp Ly. Chắc chắn là do Ly tạo ra, tôi bỗng ngồi sụp xuống, mặt mày xây xẩm vô cùng. Đột nhiên điện thoại vang lên, tôi bắt máy
- Cô nhận được ảnh chưa? Tôi nói rồi mà, sao cô không dừng lại, ngày trước khi Lâm thỉnh thoảng đi theo cô, tôi đã bắt đầu quan sát cô rồi. Cho đến hôm cô và anh ta đi đâu về, gặp tôi ở quán bar, tôi đã để cho thằng em tôi ngủ với cô. Đúng là đề phòng không sai. Thằng hôm cô không về nhà, mà cố kiếm thêm chút tiền, là em họ tôi đấy, nó có cả clip chứ không phải là ảnh đâu, ảnh tôi chụp từ clip thôi. Ngạc nhiên không, ngạc nhiên hơn nữa là tôi đã gửi clip về cho bố của Lâm rồi..cô tưởng cô khôn ngoan sao? Tôi vốn dĩ rất nhạy cảm với lũ đàn bà bên cạnh Lâm
Tôi bắt đầu run rẩy, hét lên với chị ta
- Tại sao ngày trước ở bên anh ấy, chị không trân trọng, giờ anh ấy yêu tôi chị lại phá, con đàn bà đĩ thoã..Chị rõ ràng đi ngủ với bao nhiêu thằng, giờ quay ra ghen ngượclại sao? Chị vốn dĩ không xứng, chị còn không bằng con đĩ
- Tôi đĩ, nhưng chẳng ai có chứng cứ, còn cô là loại đĩ công khai, nên là phải chịu thôi. Tôi vẫn yêu Lâm, còn những lần kia do tôi dại dột..
Tôi k kịp suy nghĩ gì, tắt điện thoại, Lâm nhìn tôi, hỏi
- Cô ta đúng không? Cô ta làm đúng không? Cô ta nói gì với em
Nước mắt tôi bắt đầu chảy ra, tên trường phòng biết ý, liền đi ra ngoài
- Chị ta đưa clip em và tên kia ngủ với nhau cho bố anh rồi…Em, em thật sự xin lỗi
Mặt anh bỗng đỏ phừng, vô cùng tức giận, anh đấm tay xuống bàn mấy cái, đau đớn vô cùng
- Em chẳng có lỗi gì cả, quá khứ qua ròi, em cũng vì hoàn cảnh gia đình cả
- nhưng giờ bố anh…
Anh không nói gì, kéo tay tôi ra khỏi công ty, lái xe về thẳng nhà, với hy vọng bố anh chưa xem..
Nhưng rồi, không kịp nữa rôi. Về nhà anh, tôi thấy bố anh đang ngồi ở ghế, khuôn mặt ông thất thần vô cùng. Nhìn thấy chúng tôi, ánh mắt ông vô cùng tức giận
- Tại sao, tại sao cô lại??>
Lúc này tôi vẫn chưa hết bàng hoàng. Mọi chuyện quá đột ngột, não tôi chưa thông suốt được mọi chuyện.
- cô trả lời đi chứ, tôi vốn dĩ nghĩ cô là loại phụ nữ ngoan hiền, không ngờ, không có đám cưới gì hết, cút hết đi, thật là đáng xẩu hổ. Vợ thứ nhất của mày đã không ra gì, giờ đến con này..
Anh bỗng quỳ sụp xuống,
- Con xin bố, thật ra, cô ấy không cố ý đâu, nhà cô ấy quá nghèo
- Nghèo thì đi làm đĩ à? Thế thì trên đời này, đĩ còn nhiều hơn người.
Mắt ông hằn lên những tia máu, nghe nói ông nội đi Mỹ rồi. nên không biết tin nào, nếu không chẳng biết phải làm sao. Tôi sợ hãi, cũng quỳ xuống, ông nhìn chúng tôi
- Chúng mày cút đi, tao không chấp nhận loại con dâu như vậy, loại đĩ đầu đường xó chợ…mày là loại gì vậy? tao tưởng mày ngoan hiền, hoá ra mày cũng chỉ là loại để đàn ông giày vò thân xác mày. Loại đĩ như mày, không đáng sống
Bỗng dưng tôi thấy đau, đau đến nghẹt thở, hết thật rồi. Cuộc đời tôi, thất bại thật sự ròi. Tôi khinh rẻ bản thân, tôi cảm thấy bẩn thỉu nhơ nhớp vô cùng, từng giọt nước mắt cứ lăn dài, tôi bỗng hận bản thân vô cùng. Hận số phận cùng cực cơ khổ. Anh bỗng năm chặt tay tôi, đôi măt ầng ậc nước, lần thứ hai tôi thấy anh khóc, lòng tôi xót xa vô cùng. Anh bất lực, chỉ biết gục đầu vào vai tôi khóc như một đưa trẻ. Anh đưa tôi về nhà, cả ngày hôm đó, chúng tôi không đến công ty. Chỉ nằm ở nhà, chẳng biết phải làm gì, cảm giác như, thế giới sụp đổ, chẳng thiết tha ăn uống gì. Bỗng dưng, anh nắm chặt tay tôi
- Anh nhất định sẽ lấy em, không buông xuôi đâu
Tôi nghẹn ngào, chỉ biết gật đầu, tôi thực sự cần anh., anh nói tiếp
- Dù cả thế giới quay lưng lại với em, cũng đừng sợ, anh sẽ bên em, hai chúng ta, sẽ chẳng còn sợ gì nữa. Anh không muốn thấy em đơn độc. Anh cũng rất ích kỷ,anh cũng rất ghen khi thấy em lên giươnfg với người khác, nhưng rồi anh biết, em không hề muốn. Anh biết em là cô gái vô cùng thuần khiết, anh thương em, thương cả quá khứ của em.Nhất định anh sẽ cùng em gánh vác..
Nhưng giọt nước mắt lại lăn dài trên mặt tôi. Tôi thương anh, người đàn ông, có thể chấp nhận tôi. Thật sự tôi không xứng với anh..
Cả đếm, tôi cứ khóc, chẳng thể ngủ nổi, giấc mơ cứ chập chờn, những lời nói của bố anh, những ánh mắt của đồng nghiệp, khiến tôi hoảng sợ. tôi nép vào lòng anh, cố ru mình ngủ nhưng thấy bại. Anh cũng vậy, cứ trở mình liên tục. Sáng anh bảo anh nghĩ kỹ rồi, anh sẽ làm giấy tờ cho chúng tôi đi Mỹ, cả mẹ tôi nữa, sang đó mẹ tôi sẽ có cơ hội chữa bệnh, dù sao gia đình anh cũng có chi nhánh công ty bên đó. Tôi im lặng suy nghĩ, anh bảo đưa tôi vào hỏi ý kiến mẹ..
Vào viện, anh nói với mẹ tôi mọi chuyện, mẹ tôi khóc lên khóc xuống thường tôi. Bà cứ tự trách mình rồi cứ nắm tay tôi nước mắt chảy ra trên khuôn mặt già nua khắc khổ, bà bảo với anh
- Để cô đến nhà cháu, nói chuyện lại lần nữa với bố cháu xem sao,
- Cháu nghĩ chúng ta không thay đổi được đâu, bố cháu….
- Không sao đâu, dù sao bố cháu cũng là người lớn, cô nói chuyện có lẽ cũng dễ hơn, dù không thay đổi được mọi chuyện ít nhất cô cũng phải giải thích một chút cho Chi- Bà nhìn tôi rồi nói tiếp- Con bé chịu khổ đủ rồi.
Tôi cứ im lặng, mặc kệ cho những giọt nước mắt lăn dài, có lẽ lần này tôi gục ngã thật sự rồi..
Tôi lại còn làm khổ lây sang cho cả mẹ tôi. Tôi nhìn mẹ, cả đời mẹ, niềm vui chưa hưởng kịp thì nỗi buồn đã ập đến lần nào cũng vậy. những chuyện này, tôi chưa bao giờ nghĩ đến, cũng chẳng biết phải xử lý thế nào chỉ biết nghe lời mẹ. Buổi tối, tôi xin phép Thành cho tôi đưa mẹ ra ngoài, Lâm lái xe sẵn đợi dưới bệnh viện, mẹ tôi dặn anh mua ít hoa quả cho phải phép. Mẹ tôi lúc nào cũng chu đáo như vậy.
Đên nhà anh, bố anh ngồi một mình, tôi chợt thấy xót xa, cảm thấy ông đơn độc vô cùng. Ông nhìn thấy tôi, liền đứng dậy, khuôn mặt phừng phừng vô cùng tức Bỗng dưng tôi thấy ông khựng lại sửng sốt vô cùng khi nhìn mẹ tôi, tôi ngạc nhiên, nhìn sang mẹ, thấy khuôn mặt bà cũng tỏ ra vô cùng sửng sôt. Tôi không hiểu có chuyện gì xảy ra, thì ông đột ngột lên tiếng, giọng ông khàn đặc
- Sao em lại ở đây? Em…
- em là mẹ của Chi, anh… vậy anh là bố cháu Lâm sao?
- Sao, em là mẹ Chi sao? Em nói em là mẹ của con..