Võ Đạo Đan Tôn

Chương 126: Tỷ thí




Chương 126: Tỷ thí.
Vương Võ đột nhiên nói:
- Ta thấy ngươi vừa rồi từ Võ Tàng Các đi ra, là tới trả công pháp và võ kỹ a, kỳ thật ta cũng vậy, hiện giờ chúng ta đều gia nhập Võ Điện, tu luyện công pháp và võ kỹ, ta suy nghĩ, hai người chúng ta lúc nào có thể so đấu thử một chút, xem thử sau khi tu luyện công pháp và võ kỹ về thực lực có thay đổi gì, cũng để ta có thể biết rõ, chênh lệch giữa ta và ngươi đến cùng có xa lắm không.
Vương Võ trong mắt kích động, nói cho cùng, đối với Lâm Tiêu đạt được đệ nhất danh, trong lòng của hắn vẫn có một tia không phục và muốn khiêu chiến thử.
Lâm Tiêu khẽ giật mình, chợt nở nụ cười:
- Tốt.
Lâm Tiêu cũng đang muốn tìm người so thử một chút, xem thử sau khi mình tu luyện Ngưng Nguyên Công thực lực có thay đổi gì, nếu Vương Võ đã tìm tới tận cửa, với tư cách là hai người cơ hồ đồng thời là nhân vật mới gia nhập Võ Điện, Lâm Tiêu từ chối thì bất kính rồi.
Đang nói, hai người liền đi thẳng tới Luận Võ Quán của Võ Điện.
Võ Điện với tư cách là thế lực cao cấp nhất Tân Vệ Thành, trong đó không chỉ c luyện võ trường công khai tỷ thí, mà cũng có Luận Võ Quán để cho mọi người luận bàn với nhau.
Sau khi mang võ giả huân chương cho quản sự Luận Võ Quán xem xét, Lâm Tiêu bọn hắn đi tới trong đại sảnh Luận Võ Quán.
Với tư cách là nơi trao đổi trong Võ Điện, trong toàn bộ Luận Võ Quán người rất đông, giữa lẫn nhau đều là tiến hành trao đổi và luận bàn, phóng mắt nhìn lại, đang chiến đấu không dưới ba cặp, ở chung quanh, còn có không ít người vây xem trầm trồ khen ngợi.
Lâm Tiêu và Vương Võ luận bàn tự nhiên không muốn khiến quá nhiều người chú ý, đi vào một góc khuất trong Luận Võ Quán, hai người tương đối mà đứng.
Song phương luận bàn tự nhiên sẽ không sử dụng vũ khí, Lâm Tiêu và Vương Võ đều tay không tấc sắt.
- Lại một cặp đến đây tỷ võ, bất quá hai người này là ai, gương mặt rất trẻ, trước kia sao chưa thấy qua?
Lâm Tiêu bọn hắn tuy rằng tận lực đi vào nơi hẻo lánh bảo trì ít xuất hiện, nhưng vẫn có võ giả ở chung quanh thấy được hai người bọn họ.
- Hai người kia còn trẻ như vậy, hẳn là đệ tử mới gia nhập Võ Điện mấy tháng gần đây a!
- Ân, người trẻ tuổi đều không thích khổ luyện, ưa thích luận võ quyết đấu làm náo động, thật tình không biết phải luyện võ học mới là vương đạo.
Có một đệ tử chừng hai mươi không chút khách khí phê bình nói.
- Đừng quản bọn hắn làm gì, chỉ là đệ tử mới luận võ, không có gì hay để xem cả.
Mấy người nhìn hai mắt Lâm Tiêu và Vương Võ, chợt quay đầu, không hề chú ý đến nữa.
Trong góc Luận Võ Quán, Lâm Tiêu và Vương Võ tương đối mà đứng.
- Lâm Tiêu, cẩn thận đấy.
Vương Võ tiến vào trạng thái luận võ bỗng nhiên thu liễm nụ cười trên mặt, trong đôi mắt chiến ý sôi trào, một cổ khí thế khó dấu từ trong thân thể của hắn lan tràn ra.
Oanh!
Vương Võ đột nhiên phóng tới trước, không có bất kỳ sức động tác dư thừa nào, một quyền nhắm ngay lồng ngực Lâm Tiêu, chiêu thức đại khai đại hợp, uy mãnh dị thường.
Ở chung quanh nắm đấm Vương Võ, nguyên lực ngưng tụ, vòi rồng vô hình nổi lên, tạo thành một cổ gió lốc, nương theo tiếng ù ù nổ vang đi tới trước mặt Lâm Tiêu, không khí quanh thân trực tiếp bị xé rách thành phấn vụn, phát ra thanh âm ô ô kịch liệt.
- Xem một chiêu này của ta -- Phong Lôi Thiểm Động!
Vương Võ hét lớn một tiếng, âm thanh chấn như sấm, vừa ra tay đã toàn lực.
- Tới tốt lắm.
Lâm Tiêu thân hình bất động như núi, đối mặt công kích của Vương Võ không tránh không né, trong đôi mắt hào quang lóng lánh, trong cơ thể nguyên lực lưu chuyển, cũng đánh ra một quyền, không có nửa điểm mưu lợi, , cứng đối cứng với Vương Võ.
Đối chiến với Chân Võ giả như Vương Võ, Lâm Tiêu không thi triển bất kỳ vũ kỹ nào, chỉ muốn xem thử uy lực của Ngưng Nguyên Công.
Oanh!
Trong hư không, một đôi thiết quyền trùng trùng điệp điệp đụng vào cùng một chỗ, nguyên lực trùng kích đáng sợ sinh ra thanh âm khí bạo cực lớn, một cổ sóng xung kích vô hình từ chỗ hai đấm hai người va chạm lan ra, Lâm Tiêu và Vương Võ từng người lui ra phía sau hai bước.
- Ân? Phong Lôi Thiểm Động? Đây không phải một chiêu trong Nhân cấp trung giai công pháp Phong Lôi Quyết sao?
Tiếng rống to của Vương Võ lập tức khiến một đám võ giả ở phụ cận chú ý, mấy võ giả trước kia quay người không chú ý đến bọn Lâm Tiêu cũng xoay đầu lại, mặt lộ vẻ kinh ngạc.
- Xem khí thế một chiêu này thì đúng là Phong Lôi Quyết, Phong Lôi Quyết là Nhân cấp trung giai công pháp, đệ tử bình thường cần đại lượng điểm cống hiến mới có thể đổi lấy, chỉ có đệ tử thiên tài trước mười sáu tuổi tấn cấp nhất chuyển gia nhập Võ Điện chúng ta mới có thể tu luyện công pháp Nhân cấp trung giai.
- Xem ra trong hai người này có một người là đệ tử của thiên tài doanh Võ Điện chúng ta a!
Không ít võ giả đều quay đầu, có chút phấn khởi nhìn về phía chiến đấu giữa Lâm Tiêu và Vương Võ.
Trong góc, Vương Võ và Lâm Tiêu đối oanh một quyền, chiến ý sôi trào.
- Tốt.
Vương Võ đột nhiên hét lớn một tiếng, thân như linh vượn, dưới chân bộ pháp lắc lư, thân hình lộ ra có chút phiêu hốt bất định, đồng thời hai đấm lúc lên lúc xuống, từ hai phương diện bất đồng đánh tới Lâm Tiêu, hư hư thật thật, thay đổi liên tục.
- Xem Linh Hầu Tham Nguyệt của ta đây!
Trong mắt Vương Võ chiến ý dạt dào, hắn gần mười sáu tuổi đã tấn cấp Chân Võ giả nhất chuyển, ở phương diện chiến đấu thiên phú kinh người, sau khi gia nhập Võ Điện tự nhiên cũng hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử thiên tài, gần một tháng trước hắn từ trong Võ Tàng Các chọn một bản Nhân cấp trung giai công pháp Phong Lôi Quyết và Nhân cấp trung giai võ kỹ Linh Hầu Quyền Phổ, sau khi trải qua một tháng khổ tu thực lực tự nhiên tăng trưởng nhanh chóng, hôm nay nhìn thấy Lâm Tiêu, trong nội tâm khó tránh khỏi muốn tìm về mặt mũi lúc trước.
Thân là đệ tử thiên tài, Vương Võ tuy rằng bình thường tương đối ít nổi danh và trầm mặc ít nói, nhưng kiêu ngạo sâu trong nội tâm hắn lại không thể yếu hơn Vu Dịch Văn.
Vương Võ hai đấm đánh úp lại, nguyên lực trong cơ thể vận chuyển, kết hợp sự mờ ảo sắc bén của Phong Lôi Quyết và linh hoạt khó lường của Linh Hầu Quyền Phổ cùng một chỗ, khiến một loại cảm giác hoa mắt, không cách nào né tránh.
Nhưng Lâm Tiêu là ai? Liếc thấy ra quỹ tích ra quyền của Vương Võ, cũng không tránh không né, trong đôi mắt lóe lên tinh mang, hai đấm thẳng tắp nghênh đón lấy, không có bất kỳ hoa chiêu kỹ xảo nào cả.
Phanh! Phanh!
Trong hư không thiết quyền va chạm, phát ra tiếng bang bang kịch liệt, Vương Võ dưới chân linh hoạt chớp động cả người không ngừng vòng quanh Lâm Tiêu, đồng thời liên tục ra quyền, mỗi một quyền đều nhanh như thiểm điện, phát ra tiếng phong lôi ầm ầm, càng quỷ dị khó lường, từ nguyên một đám góc độ khó có thể tưởng tượng đánh úp đến.
- Là Phong Lôi Quyết và Linh Hầu Quyền Phổ, đều là bí tịch Nhân cấp trung giai, hơn nữa nhìn khí thế kia cũng đã nắm giữ một chút tinh túy, Phong Lôi Quyết đạt đến đệ tam trọng, Linh Hầu Quyền Phổ cũng rất có ý cảnh, tiểu tử tóc húi cua này thực lực không kém.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.