Võ Đạo Đan Tôn

Chương 99: Nghênh phong nhất đao trảm (2)




Chương 99: Nghênh Phong Nhất Đao Trảm. (2)
Lâm Tiêu ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Vu Dịch Văn ở cách đó không xa thần sắc kiên định đang nhìn mình, trong đôi mắt không hề có khinh thị và cao ngạo như lúc đầu nữa, có chăng chỉ là kiên quyết trước ngay chưa từng có.
Lâm Tiêu hiển nhiên không ngờ rằng Vu Dịch Văn có thể nhanh chóng thoát khỏi thất lạc như vậy, đủ để nhìn ra võ đạo ý chí của hắn vẫn có chút kiên định, bất quá Lâm Tiêu sao có thể để một người đã bị mình vượt qua lại vượt qua mình được.
- Ngươi không có cơ hội.
Lâm Tiêu đạm mạc lên tiếng, chợt quay người rời đi, trong giọng nói lạnh lùng để lộ ra tự tin cường đại không gì sánh kịp.
. . .
Về đến trong nhà, giờ phút này mới qua giữa trưa không lâu, Lâm Tiêu dùng qua bữa trưa đơn giản liền nhốt mình vào phòng, từ dưới giường lấy ra một cái bao phục.
Mở bao phục ra, ánh mắt Lâm Tiêu không dừng lại ở đan dược trên đó, mà trực tiếp cầm lên thanh chiến đao tìm được trong sơn động của Đại Lực Ma Viên lúc trước.
Bá!
Lâm Tiêu cầm lấy chiến đao lăng không vãn mấy cái đao hoa, ánh đao diệu người hiện lên trong phòng, lại lăng không sinh ra vài phần hàn ý sâm lãnh chói mắt.
- Mười ngày sau chính là dã ngoại khảo thí, dã ngoại nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, hơi không cẩn thận sẽ bỏ mạng ngay, trước trước ta chưa tấn cấp nhất chuyển, tu luyện đao pháp thuần túy là lãng phí thời gian, bất quá bây giờ lại khác, ta phải thừa dịp mười ngày này cố gắng tăng lên thực lực của mình.
Lâm Tiêu có được Toản Địa Giáp phân thân hiểu rất rõ nguy hiểm ngoài dã ngoại, tuy rằng thực lực của hắn hơn xa những Chuẩn Võ giả còn lại, nhưng trong lòng vẫn vô cùng cẩn thận, không dám có chút chủ quan, trực tiếp xuất ra đao phổ bí tịch Nghênh Phong Nhất Đao Trảm, lật qua xem xét
Nghênh Phong Nhất Đao Trảm, Nhân cấp trung giai võ kỹ, luyện đến mức tận cùng đao như thanh phong, địch nhân bị giết chết chỉ cảm thấy gió mát quất vào mặt liền đầu thân khác biệt.
Cả bản Nghênh Phong Nhất Đao Trảm chỉ có hơn mười trang, Lâm Tiêu nửa khắc đồng hồ đã xem xong.
Bộ đao pháp này đơn giản đến thần kỳ, tổng cộng chỉ có ba chiêu, Tà Nguyệt Trảm, Bán Nguyệt Trảm, Nghênh Phong Nhất Đao Trảm.
Bất quá tuy rằng chỉ có ba chiêu, nhưng uy lực của Nghênh Phong Nhất Đao Trảm lại cực kỳ bất phàm, ở Thương Khung đại lục đánh giá cấp bậc một bản bí tịch cao thấp không chỉ xem xem chiêu thức có phức tạp không, càng quan trọng hơn là xem uy lực, trình độ khó dễ, cùng với yêu cầu đối với võ giả, rất nhiều nhân tố.
Yêu cầu của Nghênh Phong Nhất Đao Trảm rất đơn giản, ở phương diện cường độ thân thể chỉ cần đạt tới Chân Võ giả nhất chuyển là được, nhưng ở phương diện điều khiển nguyên lực thì yêu cầu của nó lại không hề dễ dàng, yêu cầu tu luyện giả có thể trong thời gian ngắn vận hành nguyên lực đến mức tận cùng, cùng thời cơ thi triển đao pháp triệt để kết hợp cùng một chỗ, nguyên lực vận chuyển càng nhanh, thời cơ dung hợp đao pháp càng hoàn mỹ, thì uy lực thi triển ra lại càng lớn, tu luyện tới cực hạn thậm chí có thể phóng xuất ra lực lượng vượt xa bản thân võ giả.
- Thì ra là thế, Nghênh Phong Nhất Đao Trảm này chú ý chính là một chữ 'Nhanh', nhanh đến mức tận cùng, khiến địch nhân căn bản khó có thể phản ứng, kết hợp với lực lượng do nguyên lực lập tức bạo phát ra, thậm chí có thể trong nháy mắt phát huy ra lực lượng cường đại hơn bản thân gấp ba lần.
Lâm Tiêu trong nội tâm giật mình đồng thời cũng vô cùng chấn động.
Lực lượng gấp ba lần.
Đây là khái niệm gì?
Hiện giờ lực lượng Lâm Tiêu ước chừng ở hơn 1400 cân tiếp cận 1500 cân, gấp ba chính là hơn 4000 cân, mà một gã Chân Võ giả nhị chuyển lực lượng cũng chỉ chừng từ 2000 cân đến 4000 cân. Nói cách khác nếu như Lâm Tiêu hoàn toàn hiểu được Nghênh Phong Nhất Đao Trảm vậy thì một đao bổ ra có khả năng còn vượt qua cả cực hạn mà Chân Võ giả nhị chuyển có thể đạt tới!
- Đến thí nghiệm một chút.
- Nghênh Phong Nhất Đao Trảm thức thứ nhất -- Tà Nguyệt Trảm!
Uống!
Lâm Tiêu đi vào trong đình viện, khắc thức thứ nhất Tà Nguyệt Trảm vào trong tâm khảm, tay trái cầm vỏ đao, tay phải nắm chặt chuôi đao, thân thể có chút nghiêng về phía trước, trong miệng quát khẽ một tiếng, chiến đao mạnh mẽ lướt về trước, rồi sau đó đánh xuống.
Bá!
Một đạo đao phong hàn mang xẹt qua phía trước
Lâm Tiêu thu đao, nhiều lần luyện tập.
Tà Nguyệt Trảm, là thức mở đầu của Nghênh Phong Nhất Đao Trảm, bộ đao pháp này chỉ có ba thức, chiêu trước là trụ cột của chiêu sau, chỉ có luyện thành chiêu thức trước thì mới luyện được chiêu ở đằng sau.
Mà cái gọi là Tà Nguyệt Trảm, kỳ thật chính là dựa vào xung lượng ngay khi rút đao khiến chiến đao xẹt qua trên không trung một đường cong, để đạt tới hiệu quả lực bổ địch nhân.
Bởi vì khi lưỡi đao xẹt qua không trung thì sẽ có được đường cong nhất định, bởi vậy xưng là Tà Nguyệt Trảm.
Hơn nữa lúc xuất đao có một chú ý, đó chính là phải nhanh, mà lại chuẩn, dựa theo yêu cầu tu luyện Nghênh Phong Nhất Đao Trảm thì phải làm được một đao chém ra đồng thời chặt đứt năm phiến lá cây bay xuống, mới xem như luyện thành chính thức .
Cái này phi thường khó.
Lá cây từ không trung bay xuống, bởi vì lực cản của gió, quỹ tích rơi xuống sẽ phiêu hốt bất định rất khó nắm chắc, hơn nữa lá cây phi thường nhẹ, chiến đao bình thường cũng không quá sắc bén, bởi vậy nhất định phải có đủ lực lượng, tốc độ nhanh, mới có thể chặt đứt được lá cây.
Dùng chiến đao một đao chặt đứt năm phiến lá cây, cái này còn khó hơn chặt đứt năm cọc gỗ nhiều.
Cái này là một khảo nghiệm cực kỳ khó đối với sức quan sát và phát lực lúc rút đao của võ giả.
Lâm Tiêu nhiều lần luyện tập, không biết tại sao, mỗi lần xuất đao trong lòng Lâm Tiêu đều có một loại trực giác, đó chính là mình và động tác tiêu chuẩn tương kém bao nhiêu, cho dù bất luận một chút sai lầm nào thì trong lòng cũng đều có thể cảm nhận được rõ ràng.
Lúc đầu, động tác của Lâm Tiêu cũng không tiêu chuẩn, nhưng theo dần dần luyện tập, thời gian dần qua điều chỉnh, mới không đến nửa canh giờ, Lâm Tiêu đã cảm giác được động tác xuất đao của mình đã vô cùng tiêu chuẩn rồi, không có một tia khác biệt với trên bí tịch nói.
Bởi vì chiêu thức Tà Nguyệt Trảm này thập phần đơn giản, bởi vậy đao pháp tu luyện cũng không khó, khó chính là lộ tuyến nguyên lực vận hành và kỹ xảo phát lực.
Sau khi tu luyện đao pháp không sai biệt lắm, Lâm Tiêu lại lần nữa mở ra bí tịch, quan sát lộ tuyến nguyên lực vận hành của thức thứ nhất.
Bất luận một môn võ kỹ nào cũng đều là chiêu thức và tâm pháp kết hợp, cái gọi là tâm pháp bao gôm cả ý cảnh, lộ tuyến vận hành nguyên khí nhiều phương diện, một môn võ kỹ nếu chỉ tu luyện chiêu thức, vậy thì thi triển ra chỉ có hình mà không có thần, coi như là uy lực cũng xa xa không được lợi hại như trên bí tịch đã nói đến.
Lật ra bí tịch Nghênh Phong Nhất Đao Trảm, tìm được trang tâm pháp thức thứ nhất, Lâm Tiêu dựa theo giảng thuật trên đó khoanh chân mà ngồi, nhắm hai mắt lại, đồng thời Nguyên Trì trong cơ thể có chút xoay tròn, phóng xuất ra một tia nguyên lực dựa theo lộ tuyến vận chuyển của thức thứ nhất Tà Nguyệt Trảm chậm chạp vận chuyển đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.