Vô Địch Hắc Thương

Chương 112: Thần Miếu Tế Đàn




Nhóm ba người Alice cũng không chịu kém, súng lục tự động PPK trên tay ba người cũng nhả đạn liên hồi, tuy uy lực không thể so với DE nhưng mà súng này thập phần ưu tú, năng lực ngắm bắn liên tục khá tốt, độ chính xác cũng rất cao, hai bên nhìn qua như là nổ súng rất là ác liệt nhưng cũng không trúng người, hơn nữa không bên nào dám tiến lên.
Nguyên tố sư của Lạc Hoa Lưu Thủy cũng tập hợp thi triển Thủy Hỏa Lôi Điện một trận ào ào phóng qua, bọn Diệp Sảng chỉ còn cách lui.
- Trước khi đến thời hạn đưa ra phải vượt qua được hẻm núi này nếu không nhiệm vụ này chính là thất bại
Alice hô.
- Bà nó, sao ngươi không nói sớm?
Diệp Sảng nóng nảy.
Đúng lúc này một trận mưa ào ào trút xuống hạt nào hạt nấy to nhu con gà mái, mặt đất khô ráo đã bị nước mưa bao phủ lầy lội một mảng. Trong không khí tầm nhìn suy giảm nghiêm trọng, hơn nữa điểm chết người chính là hai khẩu súng của Diệp Sảng đều không thể để lọt nước vào.
- Làm sao bây giờ?
Phản Thanh Phục Minh cũng sốt ruột.
- Không việc gì đâu, ca có tuyệt chiêu!
Diệp Sảng đột nhiên móc từ trong người ra một viên đen tui xấu xí [ nhưng không có nhăn nheo và bốc mùi nha! ] chính là món đồ chơi do cô bé lần trước chế tạo. Có cái việc như vầy mà lại phải lãng phí đồ tốt lên trên người cái đám thị mẹt đó.
- Keng!
Một âm thanh êm ái vang lên từ vòng chốt lựu đạn rớt xuống.
- Daaaaaaaa! Này thì ăn của ca một lựu!
Diệp Sảng quỳ rạp trên mặt đất, tay mạnh mẽ vung lên, lựu đạn ném ra ngoài.
Trận mưa to này tuy rằng hạn chế đi ưu thế vũ khí của Diệp Sảng nhưng cũng giúp đỡ hắn không ít.
Khi lựu đạn bay tới chổ, mấy người Lạc Hoa Lưu Thủy không những không thấy mà âm thanh rơi trên mặt đất cũng bị tiếng mưa to át đi che dấu.
- Oànhhhh!
Một tiếng trầm đục.
Bùn đất cùng một quầng ánh lửa phóng lên cao, chỉ đơn giản là nhìn ánh lửa kia thôi là cũng đủ biết Frag Grenade [ lựu đạn nổ mảnh ] uy lực lớn hơn rất nhiều so với Tạc Đạn đời cũ, lúc phát nổ áp suất cùng sóng xung kích tạo tác động lên mặt đất ướt đẫm nước mưa tạo thành một hình một vòng tròn cuộn sóng.
- A!
Đám nữ nhân đối diện đồng thời phát ra kinh hô, tất nhiên trong đó có một mớ đã bị thổi bay.
- 200! - 1000!
Một loạt hồng thương trị số hiện lên, trong bán kính trí mạng ba người chơi bị nổ bay, máu thịt bầy nhầy, tất nhiên toàn bộ đã giã từ cuộc chơi.
- Ai da, ta thích!
Diệp Sảng bị rung động, 23 lv trong khoảnh khắc tăng thêm 20% điểm kinh nghiệm.
Âm thanh hệ thống:
“ Tay súng dũng cảm, chúc mừng ngài thăng cấp thành công, hiện giờ là 24lv.”
- Ố ố ta dzất là ngưu đó nha!
Diệp Sảng kích động không ngừng, lại lấy tiếp một củ khoai , tiểu tử này luôn chơi là chơi tới bến, chưa bao giờ tính toán so đo phí tổn.
- Oànhhhhhhhhhh!
Lại là một quả nữa. Phương Nhã hướng đến những người dính miểng lần này đau xót, quả thứ hai này lại tiễn đưa thêm ba chiến sĩ.
Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông tuy rằng không nằm trong bán kính trí mạng, nhưng do mảnh bay loạn xạ nên đã bị ghim mấy nhát vào bả vai, mấy cái miểng này thiếu chút nữa đã tặng nàng một vé khứ hồi.
Hồng Thương Trị Số:
- "XXX" [ lão tác giả làm biếng không ghi, biết nó không die là đủ rồi. ]
Toàn Trí Tiên đã nếm qua quả đắng của Diệp Sảng vài lần rồi, cũng bình tĩnh phi thường nâng súng trường lên, mục tiêu lần này nàng nhắm đến chính là Tinh Tinh, nhưng Tinh Tinh đi theo Sảng ca cũng học được không ít chiêu số tầm phào, đầu tiên là ở trong mưa quay cuồng một cái rồi lại lăn sang bên một vòng, Máy Dội Bom Boston ở phía sau đột nhiên ngã lăn ra.
Toàn Trí Tiên khả năng xạ kích tất nhiên là không bèo nhèo như bạn Sảng nhà mình, viên đạn này mục tiêu đúng ngay hộp đựng đậu hủ của hắn.
Máy Dội Bom Boston đậu hủ phọt ra, toàn thân mềm nhủn, nằm sấp bất động trên mặt đất.
Thương tổn màu xanh ( Crit ):
- " XXX" – về làng
Mặt của hắn ngập trong nước mưa, tia chớp sáng lên chiếu rọi một mảng nước mưa đã nhuộm màu đỏ sậm.
- Fierce !
Alice giân dữ, đột nhiên đứng lên phóng về phía trước, lao ra vài bước là thả người nhảy nghiên qua, hai tay cầm súng ba trong không trung mà nổ súng.
- Pằng pằng pằng !
Nữ mãnh nhân từ Mỹ quốc này quả nhiên có chút tài năng, trong không trung vừa bay vừa bắn mà lại trúng toàn bộ vô vai Toàn Trí Tiên, đáng tiếc uy lực thật sự không đáng nhắc, Toàn Trí Tiên cũng chỉ bị thương, máu cũng chỉ bị giảm xuống một khúc mà thôi.
- Véo véo véo véo!
Một trận gió rít xoẹt qua trên đầu Toàn Trí Tiên, bốn đạo hàn quang thiếu chút nữa lấy nốt chổ máu còn lại.
Tiển pháp của Tinh Tinh cũng không phải đồ bỏ, bốn mũi tên trực tiếp đã bắn rớt một Nguyên Tố Sư phía sau lưng nàng.
- Lui!
Phương Nhã cắn răng nói, nàng cũng không kiêng kị gì đối phương, nàng kiên kị chính là lựu đạn của Diệp Sảng, bởi vì Diệp Sảng tựa như là Đổng Tồn Thụy. sờ a, sờ a, sờ qua sờ lại sờ tới sờ lui lại móc ra một trái lựu chọi qua đây thì các nàng thật sự là Lạc Hoa Lưu Thủy .
Toàn Trí Tiên lần này lại mắc phải một sai lầm không đáng, tất cả lực chú ý của nàng đều để lên trên người mấy cái chức nghiệp viễn trình bên bọn Diêp Sảng thôi. Căn bản không có nghĩ đến Phản Thanh Phục Minh về mặt này cũng rất là bưu hãn.
Toàn Trí Tiên cũng minh bạch là không nên nấn ná thêm lâu, lăn vài vòng rồi lại đứng lên chạy, liên tục như vậy thực hiện một chuổi động tác, các động tác này cũng không có vấn đề gì, vấn đề là ở chổ nàng không nghĩ tới Phản Thanh Phục Minh có viễn trình kỹ năng.
- Muốn chạy?
Phản Thanh Phục Minh đã sớm chuẩn bị, hắn cũng đứng lên mạnh mẽ vung tay đến.
Trang bị mới cầm lúc nãy, lưỡi cự phủ đã được phóng ra, đây là kỹ năng Bất Đáo Kim Thương tất nhiên có thể dùng với búa hay Liêm Câu Thương.
Cú ném vô cùng chấn động và chuẩn xác, lưỡi búa to Phập! một tiếng bổ ngập vào lưng của Toàn Trí Tiên trực tiếp lấy mạng của nàng.
- Phốc !
Toàn Trí Tiên hộc ra búng máu.
Hồng thương trị số: “XXX- KO “
- Tiểu Toàn!
Diểm Vô Song giân dữ, Toàn Trí Tiên chính thật là một thân bản lãnh, nhưng mỗi lần gặp cái đám Diệp Sảng đá cá lăn dưa, ba trợn ba trạo này lại bị chết tức tưởi, thật sự là oan uổng mà.
Diễm Vô Song còn chưa kịp phản ứng, Phản Thanh Phục Minh đã tru lên một hồi như vạn đại ác ma, kim thương lại phá không mà tới.
Trong bóng đêm một đạo hào quang kéo dài xé không khí vun vút lao đến, lần này ném ra chính thật là Liêm Câu Thương.
Một thương này cũng thế vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa kỹ năng của ngươi cũng căn bản không có biện pháp gì tránh né.
- Phốc!
Chỉ số màu đỏ nhảy lên: “XXX “
Diễm Vô Song bả vai trúng một thương, nhưng vẫn chưa đến mức tử, nhưng mà không khỏi bị chấn lui lại, Phản Thanh Phục Minh khí thế quá mạnh mẽ.
- @*$$^^*@$(….!
Alice lần này thật sự rất cảm kích, không hề sợ hãi hướng đến Phản Thanh Phục Minh: Đa tạ, dù sao ngươi cũng giúp người huynh đệ ta báo thù.
Alice trình độ vô sĩ cũng thật không kém, đào cướp thi thể so với Diệp Sảng còn nhanh hơn, nhanh chóng lấy ra một thanh tiểu đao đào đào móc móc chọc chọc ngoáy ngoáy cái xác, không ngờ cuối cùng khẩu súng trường lại rơi vào trên tay ả người Mỹ này.
Diệp lão ta thật sự căm tức:
- Người ta lao động cực khổ thế cuối cùng ngươi lại đến hưởng hết! Ôi ta ngất!
Alice cũng không có chút cắn rứt hay e dè gì:
-Huynh đệ của ta thảm tử mà!
Phản Thanh Phục Minh cũng rất có khí chất:
- Mấy mẹ kia chính là sợ cứng chứ không sợ mềm. Sợ chết thì đừng lên!
Nói xong hắn liền vọt lên trước tiên.
Cuồng Chiến Sĩ có kỹ năng Dục Hỏa Trùng Sinh quả nhiên là máu trâu không sợ chết, Phản Thanh Phục Minh lao đi, mới vài thước đã dính năm sáu viên kẹo đồng, chưa hết còn bị Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông đánh cho một chiêu đóng băng.
Phản Thanh Phục Minh liền chuyển ngành làm công lộ đo đường, tuy nhiên hắn quả thật không chết, chỉ là bị đóng băng nằm đơ cán cuốc: Thật mạnh nha, năng lượng thủy hệ không tầm thường, ta lạnh quá.
Diệp Sảng vừa nghe liền hiểu được, bây giờ đang mưa to, Thủy Nguyên Tố Sư có thể lợi dụng tích lũy năng lượng từ chung quanh, khó trách Phản Thanh Phục Minh ngay lập tức bị biến thành một băng nhân.
- Lên!
Diệp Sảng lại xông lên trước, tuyệt đối không thể để mấy điểm tín dụng đăng ký bị lãng phí được, nhiệm vụ mới giai đoạn một mà cũng không hoàn thành thì cũng rất buồn bực.
Rất nhanh mọi người đã xuyên qua hẻm núi, phía trước là một sườn núi nhỏ. Giữa triền núi là một cái đài cao rộng lớn hình tròn, chung quanh đều là phế tích, mặt đất cũng chằng chịt từng mảng họa tiết điêu khắc trên đá kết lại mà thành, chổ này dường như là một tế đàn của tôn giáo nào đó.
Quả nhiên người của Lạc Hoa Lưu Thủy tụ tập thành một vòng tròn chung quanh tế đàn, ở giữa là một khối đá điêu khắc đang ùn ùn phun ra hai luồng khói đen, khói đen không ngờ lại đang tụ hội lại thành hình người, trong thời điểm sấm chớp đì đùng, gió mưa vần vũ như vậy thì nhìn khung cảnh lại càng thểm cổ quái, vô cùng đáng sợ.
- Đây là?
Diệp Sảng sửng sốt.
- Nhiệm vụ của mấy ả ta là bảo vệ Ác Ma này, Ác Ma đáng sợ này không chừng sắp thoát ra rồi!
Alice hét lớn.
Tinh Tinh cũng minh bạch:
- Ta hiểu rồi, nhiệm vụ của chúng ta lần này chính là tiêu diệt Ác Ma này đúng không?
Alice cũng chưa kịp trả lời, chỉ thấy hai luồng khói đen bắt đầu tụ hình, sau khi khói đen tan đi còn sót lại là hai Khô Lâu binh lính thân mặc giáp da tay cầm trọng phủ, hai hốc mắt lóe lên hồng quang quỷ dị.
- Ca ngán mi sao!
Diệp Sảng thật sự là uống phải máu bò điên, vung tay một cái ném cho bọn chúng một quả FG.
Giữa tế đàn bị nổ tung một trận, đất đá bay loạn xạ, hồng thương trị số nhảy liên mấy phát: “XXX! “
Hai tên khô lâu binh lính liền bị phân thành mấy khúc, chia phần xí quách chuẩn bị đem nấu nước lèo.
Diệp Sảng giật mình, mà bọn Lạc Hoa Lưu Thủy lại càng giật mình, cái gì mà đi đánh một cách bất lịch sự như vậy chứ.
Sự tình căn bản cũng không đơn giản như thế, Khô Lâu binh lính thân hình nứt toạt nhưng bức tượng trên tế đàn lại phun ra khói đen mù mịt, khói đen liền đem mấy mảnh khô lâu nối liền trở lại, trong chớp mắt hai Khô Lâu binh lính liền trở lại như chưa có gì xảy ra, tinh tươm như mới.
- Nằm xuống!
Diệp Sảng nhảy sấp xuống, Phương Nhã lộ ra một nụ cười quỷ dị.
- Oànhhhhhhh!
Lại một tiếng nổ lớn, tế đàn bị sức nổ khoét thêm một lỗ sâu, 5 trái FG của Diệp Sảng hiện tại đã sài hết, Khô Lâu binh lính lại bị xé ra mấy mảnh nhưng vấn đề là chưa tới nữa phút đã từ trong khói đen tái hợp trở lại như lúc đầu.
- Chẳng lẻ là bọn chúng bất tử hay sao?
Tinh Tinh cũng bắt đầu có chút sợ hãi.
Lần này không để cho mọi người hành động thêm gì, hai Khô Lâu binh lính cầm theo búa, chộp lấy khiên vọt tới, tình cảnh thật là dọa người.
Vù một ấm thanh xé tới, Phản Thanh Phục Minh cả bọn ba người liền chạy lẹ né ra xa.
Khô Lâu binh lính động tác rất nhanh, tấm khiên trực tiếp phón tới Diệp Sảng, Diệp Sảng bị khiên va trúng khiến hai mắt nổi sao, người bay ngữa ra sau, trên đầu toát ra một cái trị số thương tổn.
Ngay lúc Diệp Sảng đang ngã trên mặt đất vừa lồm cồm mở mắt thì..
- Roạt!
Một đạo ánh sáng lóe lên, đồng tử Diệp Sảng co rút lại, dưới ánh sáng bừng lên dưới ánh chớp xẹt qua là lưỡi búa to nặng đang léo hàn quang nhằm đầu hắn mà bổ xuống.
- Xoẹt!
Một luồng năng lượng màu tím nhạt đột nhiên xuất hiện, giống như một con sông uốn lượn lướt tới, phiến năng lượng này khiến cho quả búa của Khô Lâu binh chỉ còn cách đầu Diệp Sảng nữa mét phải dừng lại.
- Xoẹt… phanh!
Âm thanh giòn vang, năng lượng màu tím đột nhiên biến mất, Khô Lâu binh cũng tan thành tro bụi, hóa thành bột phấn biến mất vào hư vô.
Tất cả mọi người kinh ngạc quay đầu lại, ở sâu trong làn mưa tối đen xuất hiện một người, người này thân vận hắc bào, mũ trùm vải bố khiến cho ánh mắt bị che kín không dò được, tuy rằng không thể nhìn thấy rỏ mặt nhưng với cái cằm bén nhọn cùng gương mặt nhợt nhạt một cách lạnh lung, chân mang giày rớm, đây chính là lối ăn mặc của thôn dân chạy nạn thời Trung Cổ, nhưng tay hắn lại cầm một thanh quyền trượng cổ xưa thô to, trên đầu nạm một viên đá màu đỏ, đang nóng đỏ giống như là than đá đang cháy, vô luận là thời gian vô tình cùng phong ba bảo táp cũng không thể nào dập tắt được ánh sáng chói rọi này.
Chính là ở cây pháp trượng này khiến ở đây không một kẻ nào dám xem thường hắn ta.
Đây chính là Ma Pháp Sư thuộc về Thời Kỳ Tăm Tối này. Tình Thâm Sâu Vũ Mênh Mông âm thanh run rẩy nói.
Ma Pháp Sư cùng Nguyên Tố Sư rất là khác nhau, chẳng qua là bọn Diệp Sảng cũng không thông lắm mấy cái vụ này, chỉ biết là nghề nghiệp khác nhau àm thôi.
Ánh sáng bừng lên và tim này chói rọi! Alice nghe thấy có chút khẩn trương.
Ma Pháp Sư thanh ấm cất lên rất ôn hòa, nhưng do là tiếng ngoại quốc nên mọi người nghe không hiểu, Tinh Tinh kinh ngạc nói:
- Lão này nói tiếng Đức, hắn xưng hắn là Brutus!
- Ngươi là ai?
Phản Thanh Phục Minh liền tiếp sử ra một câu Trung ngữ, đều do máy chủ sinh ra chẳng lẻ nào lại nghe không hiểu? Dù là tiếng Sao Hỏa ta cũng không sợ.
Nhưng mà Brutus thực sự không để ý đến mọi người, vẫn nhìn thẳng phía trước chậm rãi nói:
- Heinrich, quân đội của ngươi đã bị tiêu diệt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.