Vô Địch Hắc Thương

Chương 125: Thương pháp cơ bản dựa vào run rẩy




Không có sự mạnh mẽ như chiến sĩ, không có tư thế tiêu sái như kiếm khách, cũng không có kĩ năng hoa lệ, năng lượng loạn vũ như nguyên tố sư. Tay súng chính là tay súng, trong quyết đấu sinh hay tử chỉ trong nháy mắt. Ngón tay đặt sẵn trước cò, vuốt ve như cưng nựng tình nhân, ngắm bắn có thể lâu, nhưng cũng chỉ trong 1s, hoặc là bắn, không bắn là chết.
Chuẩn tâm vẫn rung động không theo quy tắc, cột năng lượng vẫn đỏ lừ như trước, chỉ số cứ tăng lên theo lũy thừa mà giảm xuống thì như ốc sên chạy, một cử động nhỏ Diệp Sảng cũng không dám làm.
Tay súng bắn tỉa kia hiển nhiên là cũng am hiểu điều này. Hắn không cho Diệp Sảng có thời gian dài để ngắm. Nếu thời gian ngắm bắn quá dài thì ngay cả thằng ngốc cũng có thể đưa cột năng lượng về xanh, cho nên hắn nhất định không thể để cho đối phương có 100% cơ hội đem mình nhất kích tất sát. Vì thế 5s sau, hắn đột nhiên đứng lên ở bên lan can phòng điều khiển trên tầng hai, nhanh chóng giơ kính ngắm lên. Cột năng lượng của hắn cũng là màu đỏ, nhưng chuẩn tâm nhắm trúng ngay Diệp Sảng với tốc độ như nước chảy mây trôi. Sự trùng hợp trong nháy mắt kia ngay cả hắn cũng không tưởng tượng được.
“Oanh ba--”
Tiếng súng vang lên! Đồ Đao Nazi quả đúng là đồ đao. Viên đạn lao đi như gió.
Lôi Lôi rung động, Tiểu Mẫn cũng rung động. Trình độ bắn súng này quả thật trong thiên hạ này ít ai bằng được. Nhưng tay súng bắn tỉa kia còn rung động hơn cả các nàng. Trà Viên Tỷ Tỷ lại vẫn phi thường trâu bò đứng thẳng tắp dưới đó. Diệp Sảng vô cùng đáng khinh mà ngồi xổm sau mông Trà Viên tỷ tỷ, nòng súng đặt lên vai nàng. Hắn không nghĩ ra lí do vì sao lại như thế. Phát súng này hắn nghĩ ngay cả chính hắn cũng vô phương khống chế. Nếu đặt hắn vào tình thế đó thìhắn cũng không thể tránh. Thế mà cái tên này lại cứ thế mà quay trở về! Hắn thật không phải là nam nhân, mà là yêu quái!
“Đinh--”
Hộ thuẫn màu lam hình lăng trụ xuất hiện, bao trùm xung quanh người Trà Viên Tỷ Tỷ, viên đạn bị giữ lại thật chặt trên hộ thuẫn, dòng điện chạy dọc cả người Trà Viên Tỷ Tỷ. Lực bắn của Đồ Đao Nazi thực sự rất mạnh, nhưng lại có một điểm yếu là không có lực xuyên thấu, nếu không Trà Viên Tỷ Tỷ đã trực tiếp bị trúng đạn hộc máu. Tay súng bắn tỉa thấy Trà Viên Tỷ Tỷ ngay cả trị số thương tổn cũng không có, đến đánh rắm cũng không, thực không để cho hắn chút mặt mũi. Hắn kinh hãi xoay người một cái lui về.
Trà Viên Tỷ Tỷ vốn là lo cho an nguy của Diệp Sảng, vì thế ỷ vào kỹ năng hộ thuẫn nghịch thiên, nhưng vẫn bị lực mạnh của viên đạn ảnh hưởng, thân mình hơi nhoáng động lên một cái. Đồ Đao Nazi trên vai nàng liền bị quấy nhiễu trọng tâm.
Trình độ bắn súng của Diệp Sảng hiện tại cũng miễn cưỡng được tính là đạt tiêu chuẩn, nhưng vẫn không thể cùng tay súng chân chính đánh đồng với nhau. Vốn là đã xuất thủ, Trà Viên Tỷ Tỷ lại bất ngờ run lên, thế nên tay súng bắn tia kia vĩnh viễn cũng không bao giờ tưởng tượng được sự tình ngay sau đó. Bạn Diệp Sảng lần này không phải là run tay, mà là súng bị run! Kĩ năng bắn súng dựa vào run rẩy thật vô sỉ mà đoạt mạng người ta. Ngay một giây sau đó Đồ Đao Nazi nổ súng, viên đạn gào thét mà phi ra.
Đầu tiên là “đinh đinh” một tiếng, cửa sổ thủy tinh bị bắn một cái vỡ tung. Viên đạn tiếp theo bắn trúng vào đèn treo trên trần, rơi xuống lại nện ngay vào người tay súng bắn tỉa. Công tắc điện được mở, tay súng toàn thân bị điện giật, một chuỗi “-10” trị số thương tổn bay lên. Đường dây điện lập tức bị chập, trong phòng khống chế hoa lửa tán loạn bay ra.
Tay súng bắn tỉa hoảng sợ, kĩ thuật thật là lợi hại! Không bắn người, mà là bắn đồ đạc để giết người gián tiếp, đây là chiêu “phá điện sát nhân”. Đừng nói là thực hiện, cho hắn tưởng tượng hắn cũng không làm được. Kĩ thuật này của đối phương thật sự độ khó rất cao, người này thật sự là tay bắn tỉa cấp vương giả, lợi hại, lợi hại!
Được rồi, nếu như hắn mà biết được sự thật thì... chắc hộc máu mà chết.
Tay súng bắn tỉa bị bạn Sảng Sảng làm cho hoảng sợ, lại bị điện giật làm cho chân tay nhũn ra, nhưng ý nghĩ vẫn rất rõ ràng. Đối phương bắn lệch phát đầu tiên là vì hướng lên trời mà nổ súng, nhưng phát thứ hai lại khống chế được, lại có hộ thuẫn của nữ cao thủ nguyên tố sứ kia, đã vậy hiện tại toàn bộ phòng bị rò điện, nơi này không nên ở lâu, phải đổi chỗ để tìm thời cơ hành động lần sau. Trước mắt phương pháp tốt nhất là theo cây thang bên cạnh phòng đi. Nghĩ đến đây hắn quyết đoán thu hồi suy nghĩ, lấy ngư dược* ném ra, hai tay bắt lấy thang trượt xuống.
[*ta nghĩ mãi không ra cái này là cái gì nên để nguyên.]
Dưới chiến trường, súng của Diệp Sảng vẫn đặt trên vai Trà Viên Tỷ Tỷ, tên vừa rồi oai thái quá. Diệp Sảng buồn bực, tiếp tục ngắm bắn.
“Răng rắc” một tiếng, lại một viên đạn được lên nòng. Chuẩn tâm một lần nữa bắt đầu được điều chỉnh, vẫn đang ngắm cửa sổ phòng điều khiển.
Trà Viên Tỷ Tỷ không quen trên vai mình đặt một khẩu súng, một lúc sau nàng cảm thấy vai mình hơi mỏi. Ngẫm lại một nguyên tố sư thì có bao nhiêu điểm tinh thần? Thể chất không có khả năng tiếp tục duy trì.
“Tỷ tỷ ngươi đừng lộn xộn.” – Diệp Sảng có chút cấp tốc.
“Ta không có nhúc nhích.” – Trà Viên Tỷ Tỷ cũng nói cứng.

Qua kính chuẩn tâm, Diệp Sảng thấy rất rõ ràng, tay súng bắn tỉa kia đứng lên chạy về phía cái thang. Diệp Sảng quyết đoán đặt tay lên cò. Nhưng hắn biết phát súng này hơn phân nửa sẽ thất bại, bởi hắn thấy một cái ngư dược đang hướng ra bên ngoài bay đi.
Ngay thời điểm mấu chốt, thân thể mềm mại của Trà Viên Tỷ Tỷ khẽ run lên. Lần này không phải là tay bị run, cũng không phải là súng bị run, mà là cả người bị run.
“Răng rắc.”
Đúng lúc Trà Viên Tỷ Tỷ run người thì ngón tay Diệp Sảng rốt cục bóp cò. Đồ Đao Nazi phun ra hoa lửa. Trong vài giây kia chuẩn tâm nhảy lên xuống, nhưng quỷ dị là tay súng bắn tỉa cũng nhảy ra quá trùng hợp, viên đạn như tia chớp trúng vào huyệt thái dương.
Huyết nhục bay tứ tung, một phát đạn nổ tan đầu!
Lục thương trị số: “-1000”.
Sự tình chính là xảo hợp như vậy. Tay bắn tỉa kia nhảy ra với tư thế thực sự là rất tiêu sái, mà chết cũng lại rất có khí chất, giống như con cá chim bay giữa không trung đột nhiêm mềm nhũn, sau đó rơi thẳng xuống đất đánh cái bịch. Rơi một cái huyết nhục mơ hồ, cho dù hắn không bị một súng bắn chết thì cũng bị ngã đến chết nát bét.
Trong trạng thái u linh, hắn thật sự bị chấn kinh rất lớn, đối phương tập kích hắn, thế mà lại có thể thực hiện kĩ thuật “truy thương” trong truyền thuyết. Quá lợi hại!
Trà Viên Tỷ Tỷ cũng chấn kinh không kém: “Tiểu Hà, nguyên lai ngươi có thương pháp thật cường đại nha, lợi hại!”
Lợi hại con chó thiến, Diệp Sảng cảm thấy thế sự thật khó lường. Hay là ca đây thật sự kĩ thuật đã tiến bộ, những kĩ năng yêu cầu cao độ ta đều bắn được? Oa ha ha, hãy xem đương kim đệ nhất tay súng ta đây. Ta bắn này ha ha! Quả nhiên là “chạy cơ bản dựa vào bước đi, thương pháp cơ bản dựa vào run rẩy”! Chân lý a chân lý, hay nha chuẩn nha!
Cao thủ bắn tỉa kia bị một phát súng giết chết, cả tầng hai đồng loạt ồ lên. Những người này quả nhiên là thuộc một công hội, ai cũng không thể ngờ rằng tay súng bắn tỉa bị một cao thủ vô danh bắn chết. Thật sự là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân!*
[*Trời cao có trời cao hơn, người tài có người tài hơn.]
Lôi Lôi cùng Mẫn Mẫn cũng hoảng sợ cực độ. Phản ứng thật mau lẹ chuẩn xác, kĩ thuật truy thương thật đáng sợ!
Lúc này mấy cao thủ đã gần vọt được vào 8 khoang chứa, Diệp Sảng cũng thừa dịp hỗn loạn đi vào. Nhưng vừa vọt vào hắn đã cảm thấy tình hình không ổn. Bốn, năm người đứng dưới thang, cầm đầu là Thập Bộ Sát Nhất Nhân. Alice cả người đầy máu tươi, sắc mặt xám ngắt, chẳng những bị trọng thương còn bị trúng kịch độc, bị Thập Bộ Sát Nhất Nhân dẫm nát dưới chân hấp hối.
“Alice!” – Diệp Sảng bê súng lên bắn loạn, đầu cầu thang bị bắn cho nát vụn, gỗ bay tán loạn. Thập Bộ Sát Nhất Nhân thả người rồi lủi xuống, còn hai tay súng bị trúng đạn bỏ mình.
“Mau nhìn!” – Alice kêu lên.
Diệp Sảng ngẩn ra, theo tay nàng nhìn lại. Chỉ thấy bên cạnh đầu cầu thang có một hộp gỗ, có mấy dây điện thô to kéo dài ra ngoài, phỏng chừng chính là công tắc nguồn. Diệp Sảng sửng sốt, hai chiến thừa dịp sĩ vung đao vọt lên. Mới vọt được một nửa, năm chữ to “Kim cương tinh thần quyền” xuất hiện, trong khoang chứa bao trùm một mảnh cường quang, Nhất Đại Nữ Hoàng cũng đã tiến vào. Chờ mảng cường quang này tan hết, hai chiến sĩ đã ngã trên mặt đất, Kiếm Thập Tam lạnh lùng đạp lên hai thi thể, lạnh băng như mũi kiếm đang hả hê uống máu.
Thập Bộ Sát Nhất Nhân biết hôm nay nhiều lời vô ích, vung Nguyệt Nha nhận lao thẳng tới Kiếm Thập Tam, lần này hai người thù cũ hận mới cùng giải quyết, giờ phút này toàn khoang chứa là một mảnh đao quang kiếm ảnh loạn vũ.
Bên trên đầu cầu thang lại xuất hiện một đám người, Diệp Sảng rốt cục lại thấy Phương Nhã Văn, Yến Song Song, Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông, còn có một đoàn Lạc Hoa Lưu Thủy nhe nanh múa vuốt. Mới nhìn bọn họ đã biết người phe Chính Nghĩa đã chết không còn nhiều, chỉ còn lại mình và vài “bằng hữu”.
“Ngươi tưởng có thể mở được công tắc nguồn?” – Phương Nhã Văn gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Sảng.
Diệp Sảng không nghĩ rằng sẽ cùng nàng phân cao thấp, hiện tại phải mở công tắc nguồn như thế nào mới là điều cần nghĩ. Hệ thống thông báo thời gian còn lại không còn nhiều.
“Lần này các ngươi nhất định phải chết” – Yến Song Song một tay vung kiếm lao tới.
“Nữ tặc lớn mật, chết đi!” – Phản Thanh Phục Minh huy động câu liêm nghênh đón.
Nhân mã song phương nhanh chóng hỗn chiến, Diệp Sảng thừa dịp hỗn loạn lao tới chỗ công tắc nguồn. Lần này Diệp Sảng đã sai lầm.
Gần đây thực lực Diệp Sảng đề cao, nhưng Thập Bộ Sát Nhất Nhân cũng là tinh anh. Không biết Thập Bộ Sát Nhất Nhân luyện thành cái kĩ năng gì, hai thanh Nguyệt Nha Nhận giống như hai phi tiêu quay vòng quanh Kiếm Thập Tam như nhảy múa, nhưng người thì lại cách xa hơn 10 thước. Hai thanh vũ khí quấn quýt lấy Kiếm Thập Tam, Kiếm Thập Tam không ra tay mà đằng không đến đối phó những người khác.
Yến Song Song cùng Phản Thanh Phục Minh cũng đánh nhau đến khó phân cao thấp. Phương Nhã Văn lấy một địch hai nghênh chiến Nhất Đại Nữ Hoàng cùng Đại Hán Thiên Tử nhưng cũng không rơi vào thế hạ phong.
Còn về phần những người khác thì bị toàn bộ đội Lạc Hoa Lưu Thủy vây công.
Thời gian từng giây từng phút đi qua, Diệp Sảng bỗng có chút nóng nảy. Cứ đi xuống như vậy không phải là cách, nếu chỗ cổng này bị người phe đối địch vây thì mọi người sẽ quang vinh hi sinh.
“A Ngân người hành động nha!” – Tinh Tinh ở phía sau cây cột phóng Dẫn Đường Tiễn – “Ngươi động tác mau lẹ, đi bật công tắc nguồn!”
Diệp Sảng hiểu ý, hỏa tốc đi về phía trước, nhưng vọt tới một nửa thì có khoảng 7, 8 người vác đao lao tới. Khoang chứa mặc dù rộng nhưng mọi người cùng đánh, không gian thật sự không đủ rộng.
Mười phút cuối cùng!
Diệp Sảng cắn chặt răng, không được cũng phải đi, phải kiên trì. Ngay tại thời điểm Diệp Sảng chuẩn bị tới nơi, bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một tiếng: “Diệp Sảng”. Diệp Sảng chấn động, đang trong Đệ Nhị Thế Giới a, ai lại biết thân phận thật của mình? Ngay lúc đó, Tiêm Trụ kiếm của Phương Nhã Văn phá không lao đến. Diệp Sảng kinh hãi không kịp né tránh, “phập” một tiếng, một kiếm này phi thường quỷ dị chém vào mặt Diệp Sảng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.