Vô Địch Hắc Thương

Chương 14: Trình Tiếu Phong




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong trò chơi cũng có khái niệm tốc độ xuất chiêu, chẳng qua tốc độ xuất chiêu và nhanh nhẹn, độ thuần thục vũ khí có quan hệ với nhau. Tuy rằng từ trước đến nay K59 là vũ khí quen thuộc của Diệp Sảng, nhưng bởi vì “tiền hiếm đạn khan” nên rất ít khi sử dụng, bởi vậy độ thuần thục cũng không cao. Ngay tại thời điểm quan trọng này, từ bậc thang phía sau truyền đến từng tiếng bước chân, Tinh Tinh nhìn lại sắc mặt liền thay đổi, ba người Thiên Thiên, Long Hành Vân, Phong tử đã chạy tới.
- Đừng để bọn chúng cướp mất pháp bảo, giết!
Ba người Thiên Thiên sắc mặt lạnh lẽo.
Rắc rắc rắc rắc…
Khe nứt trên cây cột cuối cùng cũng lớn đến mức cây cột không thể chịu được, cây cột bên Diệp Sảng đứng nghiêng trước, hay dùng lời Diệp Sảng mà nói: “ngã xuống rất có khí chất”, từ từ hướng về phía đàn quái vật mà đổ xuống.
“Đoàng đoàng đoàng đoàng!”
K59 vẫn chưa ngừng nổ súng, tính tình Diệp Sảng chính là quật cường như vậy, không đến lúc cuối cùng tuyệt đối không buông tha. Hắn và Mao Đại Cô ở trên cây cột đang từ từ đổ xuống, đột nhiên liên tục ba cái trị số thương tổn “-10” màu đỏ xuất hiện, sau đó lại có một cái trị số thương tổn “-30” màu xanh lá, tiếp đó K59 “cạch” một tiếng (hết đạn).
- Thập tự trảm!
Mao Đại Cô cũng nổi dũng khí, đằng nào cũng “đi bán muối” nàng liền dẫn đầu nhảy xuống, bổ liên tiếp hai xẻng vào đầu BOSS, làm xuất hiện hai cái trị số thương tổn “- 46”.
- Hống……….
BOSS lập tức buông tay, rơi kiếm, một ít HP cuối cùng bị xóa sạch, vô lực ngã xuống đất.
“Ào …” một tiếng, BOSS rơi ra một đống tiền vàng lớn, trên đó còn có ước chừng chín kiện trang bị, trong đó có hai kiện lấp lóe hồng quang, nhưng chói mắt nhất chính là ba cái Tiểu bảo rương lấp lóe hào quang đủ màu sắc, theo như trang web của nhà phát hành miêu tả, đây chính là pháp bảo chưa được mở ra. Mọi người đều cùng nhiệt huyết sôi trào, ba người Thiên Thiên cũng đỏ mắt:
- Giết chết bọn chúng!
Ý đồ không cần nói cũng biết, giết chết ba người Diệp Sảng, cướp pháp bảo. Mà vị trí rơi ra của đống pháp bảo này thật không tốt, rơi ngay giữa một đám võ sĩ mặt nạ, mà cây cột cũng lập tức muốn đổ xuống, kỳ thật đối với Diệp Sảng trang bị đồ vật cũng không phải là số một trong trò chơi, nhưng mà sự tấn công của ba người Thiên Thiên có ý nghĩa gì, hắn dù bờm đến mấy cũng biết rõ ràng.
- Muốn cướp thành quả lao động của ca sao? Các ngươi nằm mơ đi!
Diệp Sảng không biết lấy dũng khí từ đâu, điên cuồng hét lên một tiếng, dùng tới động tác né tránh kinh điển của hắn: “Chó đói ăn phân”, thả người từ trên cây cột nhảy xuống, cả người nhào vào trên đống tiền, duỗi tay bắt lấy hai cái Tiểu bảo rương ném vào trong túi Càn Khôn, Diệp Sảng chỉ hận mình không có thêm một cái tay thứ ba, bằng không có thể bắt lấy đủ ba cái hòm thì thật là tốt biết bao. (Láng: mơ đi em Vô Địch Hắc Thương - Biên Thành Lãng Tử - Chương 163 )
Hệ thống thông báo:
- Tay súng dũng cảm, chúc mừng ngài tiêu diệt Trung cấp BOSS LV20 kỵ sĩ mặt nạ, kinh nghiệm + 1000, danh vọng chiến đấu +1!
- Tay súng dũng cảm, chúc mừng ngài thăng cấp, trước mắt cấp bậc là…
Thanh âm thông báo của hệ thống lập tức bị cắt đứt, bởi vì một khắc này có ít nhất hơn mười cây trường kích từ bốn phương tám hướng đâm tới, đáng thương cho bạn Diệp Sảng lập tức bị xuyên thành tổ ong vò vẽ, bị miểu sát đương trường, đừng nói 20 HP của hắn, cho dù là 200 HP cũng phải toi mạng. Diệp Sảng toàn thân đau đớn, tầm nhìn lập tức tối đi, bốn phía cảnh vật toàn bộ biến mất, tiến nhập vào trạng thái U Linh. Hệ thống thông báo mình bị rơi một hòm đạn, hai băng đạn, tân thủ bố giáp không còn, quần cũng mất, cái cuốc cũ còn, may mắn nhất chính là hai cái pháp bảo ở trên người, mà đôi giày Italia cũng rất trung thành, không rời khỏi chủ nhân mà đi, K59 mà Yến Vân đưa vẫn còn nằm trên tay… (Láng: Hên vãi Vô Địch Hắc Thương - Biên Thành Lãng Tử - Chương 163 )
Diệp Sảng còn đỡ, Mao Đại Cô còn chết thảm hơn, nàng bị bảy tám cây thương đâm liên tiếp hai đợt, trong nháy mắt bị xé thành bùn loãng, ngoại trừ ‘Xẻng đánh chó’ không rơi ra, những thứ khác trên người toàn bộ bị rơi, trên người chỉ còn một cái áo lót và một cái quần lót nhỏ, máu tươi đầm đìa, tình huống vô cùng thê thảm…
Cung Thương Mang loạn thành một mảnh, đám võ sĩ mặt nạ này vừa thấy lão đại bị xử lý, trên mặt đất lại tới thêm ba kẻ xâm nhập, mấy tên võ sĩ này như ong vỡ tổ hướng ba người Thiên Thiên đánh tới, ba người Thiên Thiên vốn không sợ hãi, nhưng mà khi thấy đại môn phía trước lại mở ra, bên trong là vô số võ sĩ mặt nạ mãnh liệt xông ra, ba người Thiên Thiên dù có muốn lục thi thể của Diệp Sảng cũng phải bỏ ý nghĩ đó gấp, vừa đánh vừa rút lui về hướng bậc thang. Trong Cung Thương Mang vô cùng hỗn loạn, trong tầm nhìn của Diệp Sảng, cây cột nơi Tinh Tinh đứng sắp đổ, nhưng mà Tinh Tinh lại biến mất không thấy đâu. Năm phút đồng hồ trôi qua, một trận bạch quang lóe lên thay thế hết thảy, đại não có cảm giác mê muội vô lực, một lát sau, tất cả bạch quang tan hết, tầm nhìn trở lại thì đã về tới chỗ đăng ký ở hệ thống trung tâm.
Biển rộng mênh mông, ánh mặt trời sáng lạn, một chiếc hàng không mẫu hạm màu trắng đang theo gió vượt sóng trên biển, nhiều máy bay chiến đấu đang cất cánh từ trên boong tàu, một tay súng mỹ nữ đội mũ xanh lá đứng ở chỗ đó, tóc vàng nhẹ nhàng tùy gió biển vũ lộng, trên tay ôm khẩu súng trường mới sáng chói mắt.
- Game thủ Hà Kim Ngân tôn quý, chào mừng ngài tiến vào Thế giới thứ hai, xin hỏi ngài hiện tại muốn login ngay lập tức sao?
Tay súng mỹ nữ vẻ mặt hào hứng, thanh âm cực kỳ nũng nịu.
Diệp Sảng hiện tại tâm tình còn đang kích động, nghĩ đến lúc trước liều chết một lần đổi lấy hai kiện pháp bảo, hành động anh hùng vĩ đại như vậy thật sự là không kém hơn Đổng Tồn Thụy xả thân nổ lô cốt (ôm boom lao vào lô cốt của địch), muốn bao nhiêu phong cách có bấy nhiêu, ca đi chính là con đường ngưu B a, nhờ bọn ba người Tiểu Đao hội tuyên truyền đi! Ha ha!
Chẳng qua hôm nay đã ở trong trò chơi hơi lâu, đã đến lúc logout:
- Không, ca hiện tại muốn rời khỏi, lần sau sẽ đến tìm mỹ nữ nàng!
- Được rồi! Tạm biệt!
Tay súng mỹ nữ mỉm cười, rồi vung tay lên, tầm nhìn Diệp Sảng chậm rãi biến thành mơ hồ, cuối cùng trở thành một mảnh đen tối.
Sau khi tháo mũ giáp xuống, cầm lấy di động ở bên cạnh vừa xem, thời gian đã là 17:02, sắp tới lúc đi làm, trước tiên ăn mì ăn liền Tiểu Cường cái đã.
Trước cửa hàng bán hoa “Hoa như ngọc”, An Hi đang lo lắng đứng chờ Diệp Sảng:
- Sao giờ cậu mới tới?
Diệp Sảng ngạc nhiên:
- Ta không tới muộn mà.
Lại vừa nhìn vào trong, Diệp Sảng lập tức hiểu được tại sao lại thế, “Lão oan gia” của An Hi đã tới. Sở dĩ gọi là “Lão oan gia” là bởi vì vị này tên là Trình Tiếu Phong chính là một vị có nghị lực nhất trong số đông những người theo đuổi An Hi, theo đuổi An Hi đã đến nửa năm, đáng tiếc đến giờ vẫn chưa được gì, cứ cách vài ba hôm lại sẽ tới cửa hàng hoa này.
- Diệp Tử, đến trực đêm à!
Trình Tiếu Phong ngoại hình khá tốt, ăn mặc cũng bắt mắt, tiến đến rút thuốc lá ra mời:
- Nào, hút một điếu!
Trình Tiếu Phong vì theo đuổi An Hi nên cũng cùng Diệp Sảng lôi kéo làm quen, đến cả nỗi đam mê hút “Hồng Tháp Sơn” của Diệp Sảng hắn cũng tìm hiểu được rõ ràng. Diệp Sảng đương nhiên sẽ không khách khí với hắn, hút cũng rút, không hút cũng rút, mới vừa lấy điếu thuốc xong, An Hi lạnh lùng nói:
- Nhân viên cửa hàng không thể hút thuốc, Diệp Tử, đi thay quần áo mau.
- Ách…
Diệp Sảng thành thành thật thật đi vào chỗ thay quần áo.
Trình Tiếu Phong nói:
- Hi Hi, không cần nghiêm khắc với Diệp Tử như vậy, đều là làm thuê cả, không dễ dàng a.
Hắn gọi một tiếng “Hi Hi” này đừng nói là An Hi, thanh âm đó ngay cả Diệp Sảng toàn thân cũng phải nổi da gà.
An Hi lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn:
- Không liên quan đến anh, đây là quy định của ông chủ, tất cả mọi người đều như nhau!
Nàng lần này đã đáp lại lời của Trình Tiếu Phong, Trình Tiếu Phong cũng biết An đại mỹ nhân tương đối lạnh lùng, mục đích của hắn cũng chỉ là muốn trò chuyện nhiều hơn với An Hi, trao đổi thêm vài câu mà thôi, lúc này mới có thể tìm thấy chút đầu mối để tiến thêm.
Trình Tiếu Phong cười nói:
- Có phải ông chủ nói cái gì, các ngươi đều phải làm theo?
- Vô nghĩa!
An Hi trừng mắt nhìn hắn một cái rồi xoay người đi tới quầy thu ngân, nàng rất phiền loại người như Trình Tiếu Phong.
Trình Tiếu Phong ở trong trường học nổi danh rất lớn, đại học Giang Thành tuy là trường nổi tiếng nhất Giang Thành, nhưng mà cũng có nhiều mặt xấu giống như các trường học khác, giống như cái gì mà bình chọn “Thập đại giáo thảo”, “Thập đại giáo hoa”, “Thập đại triều nhân”, “Thập đại tao khách”…Trình Tiếu Phong chính là vị đứng thứ tư trong “Thập đại giáo thảo”, nghe nói hai năm trước còn có quan hệ cùng vị đứng thứ năm trong “Thập đại giáo hoa”, kết quả là làm cho bụng người ta to lên khiến cho toàn trường đều biết, Trình Tiếu Phong sau khi làm to bụng nàng ta liền từ bỏ nàng, khiêu chiến độ khó cao nhất, chuyển hướng sang tiến công hoa hậu giảng đường với độ khó cấp BOSS: Phương Nhã Văn!
Phương Nhã Văn ở đại học Giang Thành sớm đã trở thành một truyền thuyết, người vì nàng mà tranh giành tình nhân xếp hàng đầy đường, Trình Tiếu Phong đang lúc than dài với trời cao nỗi bất hạnh thì ngẫu nhiên đi ngang qua cửa hàng hoa tươi “Hoa như ngọc”, nhìn thoáng qua đám đông nhất thời phát hiện An Hi xinh đẹp như tiên nữ. Mỹ nữ như vậy lại không lọt vào hoa hậu giảng đường bảng, chỉ có thể nói rõ rang rằng Giang Thành đại học là nơi ngọa hổ tàng long, mà hắn Trình Tiếu Phong chính là kẻ vô cùng may mắn vì phát hiện ra khối ngọc bảo này… Chỉ có điều lý tưởng là lý tưởng, sự thật là sự thật, hiện tại sự thật là nửa năm qua An Hi đối với hắn nói chưa quá 20 câu, Trình Tiếu Phong thật sự là không nhịn được, hôm nay đã có chuẩn bị mà đến, tuyệt đối không thể lại không có nửa điểm tiến triển.
- Ta muốn mua 99 đóa hoa hồng xanh! (Láng: Móc ra hoa hồng xanh à lão tác giả Vô Địch Hắc Thương - Biên Thành Lãng Tử - Chương 163 )
Trình Tiếu Phong tung đại chiêu ra.
Diệp Sảng vừa nghe liền chấn kinh, mẹ nó, ngươi không phải muốn ta mệt chết sao? Ngươi tưởng cắt hoa là dễ à? Nếu không ngươi tới làm đi, đừng tưởng rằng một điếu “Hồng Tháp Sơn” có thể làm ta cảm động nhá.
An Hi cũng có chút ngẩn người, hiện tại sinh viên tên nào tên nấy đều trâu bò, vì muốn mang đến niềm vui cho nữ sinh, cái gì cũng dám bỏ.
- Mỗi đóa 20 nhân dân tệ, anh chắc chắn muốn mua?
An Hi thấy hắn vẫn là không giống như đang đùa.
Trình Tiếu Phong còn thật sự gật đầu, lấy ra thẻ tín dụng quơ quơ:
- Ta mua tặng bạn!
An Hi hừ lạnh một tiếng, không cho là đúng lắc đầu, loại đại thiếu gia như Trình Tiếu Phong này, khẳng định là lại có nữ sinh vô tri nào đó bị đánh bại dưới thế công của hoa tươi rồi, quên đi, chuyện người ta, quản làm gì.
An Hi quay đầu lại nói:
- Diệp Tử, làm việc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.