Vô Địch Hắc Thương

Chương 145: Thiên Sơn Sát Ngưu đao




Thiên Kim Nhà Giàu mấy lần đều đem quần áo ném cho Tinh Tinh, rất ảnh hưởng tới lợi ích phân phối. An Hi lại bất mãn, nghĩ thầm vậy mà cũng gọi là bằng hữu của Diệp tử, biết rõ Diệp tử nghèo mà còn cướp trang bị như vậy. Tuy nhiên bản thân An Hi không có tiền mặt, chỉ có thể nghèn nghẹn nhìn Tinh Tinh cô nương, trong ánh mắt rất không có hảo ý.
Thiên Kim Nhà Giàu cầm tiền chia cho mỗi người 25 điểm. Lão đại lạnh lùng nói: “Ta không cần tiền của ngươi!”
Thiên Kim Nhà Giàu cũng không tức giận: “Được thôi!”
Tinh Tinh bỗng nhiên nói: “A Ngân, lại đây. Bộ y phục này tỷ tặng ngươi!”
Diệp Sảng có chút sợ hãi: “Không phải là ngươi chứ? Ngươi mua rồi nha, ngươi điên rồi phải không?”
“Ta hận nhất nam nhân dối trá!” – Động tác của Tinh Tinh càng khoa trương, cơ hồ là đem quần áo ném vào tay Diệp Sảng. Mấy ngàn RMB cứ thế bị nàng tặng cho người khác.
Trong nhất thời Diệp Sảng có chút phát mộng, cầm quần áo không biết nên nói gì. Từ trước đến nay Tinh Tinh luôn đối với bằng hữu rất chính trực. Ánh mắt đối địch của An Hi lập tức biến thành hữu hảo: “Khụ khụ, Tinh Tinh ngươi...”
“Chuyện tiền nong không phải bàn!” – Lời này là Tinh Tinh cô nương nói với Thiên Kim Nhà Giàu, nàng không thể chịu được khi nhìn thái độ tự cho là rất có tiền của Thiên Kim Nhà Giàu.
Thiên Kim Nhà Giàu càng cười lạnh hơn, tiểu nữ oa, ở đây có nhiều hào môn đại phú* như vậy, ngươi dám thể hiện sao?
[*những người nhà lắm tiền nhiều của]
Tinh Tinh cười hắc hắc, nàng đương nhiên không biết đám người này không hẳn có chung tính chất với Kiếm Thập Tam. Kiếm Thập Tam là dạng chỉ cần trang bị không cần người, còn đám người này cũng chỉ cần trang bị nhưng mà còn vì trang bị có thể đến vốn gốc cũng dám bỏ. Bất kể những game kinh điển từ trước tới này đều không thiếu loại người này, hoàn toàn thuộc kiểu người cuồng nhiệt theo đuổi trang bị, cảnh giới cao nhất không chỉ còn là theo đuổi trang bị mà đơn giản chỉ là sự theo đuổi cuồng nhiệt bất kể lí do. Thiên Kim Nhà Giàu cười lạnh lại lấy ra một đôi giày khiến cho con mắt mọi người híp lại.
Quang Chi Tử Chiến Ngoa (cấp tinh anh).
Yêu cầu chức nghiệp: thương thủ.
Yêu cầu cấp bậc: 25 cấp.
Yêu cầu tinh thần: 150 điểm.
Thuộc tính: nhanh nhẹn +60, phòng ngự +10
Kĩ năng: Luân Hồi Lực, khởi phát cần 50 điểm mana, có thể chạy trên mặt nước, mỗi giây tiêu hao 2 điểm mana.
Đây là một kiện trang bị tốt nhất Diệp Sảng tận mắt nhìn thấy từ khi tiến vào Đệ Nhị Thế Giới tới nay. Nói thật, giày cấp 25 tinh anh bình thường tuyệt đối không thể có thuộc tính phụ trợ cao như vậy. Thứ này tương đương như một kiện cường hóa cấp 40, nếu thật sự phải hình dung thì đó chính là hai từ “cực phẩm”. Bởi vì có kĩ năng “Thiết Cước Thủy Thượng Phiêu” chân chính kèm theo nên khiến cho Diệp Sảng không tán tài được bởi vì món đồ này không ai dám nhận. Ngay cả Tinh Tinh cô nương luôn có lối làm ăn buôn bán lớn cũng phỏng chừng không thể ước lượng ra giá trị của đôi giày này bởi nàng cũng chưa từng thấy bảo bối bậc này.
Thiên Kim Nhà Giàu nghiêm mặt nói: “Hà huynh đệ, ta nghĩ món đồ này ngươi đừng nghĩ tới.”
“Vì sao?” – Diệp Sảng không hiểu.
Thiên Kim Nhà Giàu nói: “Ta muốn RMB!”
Lời này đối với cái gì cũng có lực sát thương. Theo quy củ mà nói nàng luôn có quyền ưu tiên. Trong nhất thời Diệp Sảng mê man, cảm thấy vô thực. Không có tiền thật thống khổ a, bị kẻ có tiền đè đến chết! Nhưng quy củ mình cũng đã đáp ứng, hiện tại chỉ có thể trơ mắt nhìn bảo bối bị người ta chiếm lấy.
“Được rồi, cứ theo phú đại tỷ, mọi người cùng nghe!” – Diệp Sảng bất đắc dĩ nói.
Thiên Kim Nhà Giàu chậm rãi nói: “8000RMB, mọi người có ý kiến gì hay không?”
Tinh Tinh hít một hơi lãnh khí, nha đầu kia thế mà dám hạ cả vốn gốc. Theo ý thức của Tinh Tinh cô nương, nàng thừa nhận 5000 là cực hạn của mình. Nhưng mà cao hơn thì không phải là không thể, chỉ là cảm thấy đầu tư vào trò chơi lớn như vậy thật không đáng.
Đàm Ninh từ đầu tới cuối một mực không nói chuyện rốt cục cũng mở miệng: “Phú tỷ, ta trả 10000RMB. Không ý tứ gì khác, giày này rất tốt, ta muốn tặng một người bạn, cũng là tay súng!”
Diệp Sảng, An Hi, Tinh Tinh há to miệng ngạc nhiên. Được, đây mới là ngưu nhân a, đem một vạn đi tặng người. Nhưng không chỉ một người một trang bị trâu bò như vậy làm mọi người đỏ mắt, khẩu vị Lỗ Trứng Gà còn hơn nữa: “Phú muội, thêm cả 6 viên bảo thạch chúc phúc đưa cho ta. 13000, không cần nói nhiều thêm gì nữa, đều là bằng hữu, đừng làm tổn thương hòa khí!”
Lần này ngay cả lão đại và Tây Môn Xuy Ngưu cũng bị chấn kinh. Các ngươi chơi bằng tiền, cũng quá phô trương đi. Thiên Kim Nhà Giàu cũng tuyệt không phải hư danh: “15000, cũng không chênh lệch lắm, cao hơn thì không tới.”
Lời này là nói thật. Nàng đánh giá, định giá thật sự chuẩn, trước mắt khu Tịch Tĩnh còn chưa có trang bị cấp thần thánh xuất hiện, đôi giày này đã là cấp cực hạn trong tinh anh. Trong tương lai phần lớn người chơi cấp bậc càng ngày càng cao, tự nhiên cũng sẽ có thể đánh ra trang bị rất tốt. Mua liền món trang bị này cộng thêm 6 viên bảo thạch, nếu giá cao hơn nữa thì thành ra sẽ cao hơn cả trong phòng đấu giá.
Lỗ Trứng Gà không còn cách nào khác. Vẫn nói quan lớn nhất cấp đè chết người, hiện tại thì lại là làm người tức chết. Thương lượng một hồi cuối cùng quyết định mỗi người được chia 2000 bởi lão đại vẫn cự tuyệt Thiên Kim Nhà Giàu. Một hàng 6 người Thiên Kim Nhà Giàu logout đi Đào Đào Võng Ngân giao dịch, còn Diệp Sảng thì do An Hi thay mặt thu. Trong sân chỉ còn lại 3 người Diệp Sảng.
“Lão đại, ngươi và Thiên Kim Nhà Giàu rất giống như quen biết nhau?” – Diệp Sảng hỏi.
Lão đại gật gật đầu: “Đúng.”
Diệp Sảng tò mò: “Vậy tại sao ngươi không nhận tiền của nàng?”
Lão đại cười lạnh nói: “Số tiền kia có tác dụng gì?”
“Ngươi xem này!” – Lão đại cười thần bí, đem thanh sài đao của hắn xuống. Diệp Sảng tập trung nhìn vào, không khỏi cực kì hoảng sợ.
Thiên Sơn Sát Ngưu đao (biến dị thần thánh cấp 1)
Yêu cầu cấp bậc: 20 cấp.
Yêu cầu chức nghiệp: trọng giáp chiến sĩ.
Công kích: 160 – 210.
Thuộc tính: Công kích gia thành +10%, lạc đương +5%, bạo kích +5%.
Kĩ năng: Đao Pháp Lão Yêu.
Diệp Sảng ngây ra như phỗng: “Lão đại ngươi được như vậy từ khi nào?”
Lão đại thu hồi sài đao cười: “Đôi giày kia của nàng thì tính là gì, có thể so với thanh đao này sao?”
Diệp Sảng gật đầu thật mạnh, lão đại chính là lão đại, cư nhiên có thể đập tới trang bị cấp thần thánh, tuy nhiên vẫn biến dị cấp 1. Lão đại không V5*, ai dám V5? Ai nha má ơi, đao này cũng quá đáng sợ, trang bị cấp thần thánh quả nhiên là sự tồn tại nghịch thiên.
[*V5: uy vũ]
Tây Môn Xuy Ngưu nói: “A Ngân, lần trước ta cùng lão đại tham gia thi đấu Khiêu Chiến Tinh Anh, được phần thưởng như vậy. Đây cũng không phải là thi đấu khiêu chiến bình thường.”
“Ân?” – Diệp Sảng lại hiếu kì.
Tây Môn Xuy Ngưu chấn thanh nói: “Theo ta được biết, cuối năm công ty game tổ chức Đại Hội Anh Hùng, chúng ta phải tiến nhập dự tuyển với vài tên trong khu trước.”
“Đại Hội Anh Hùng gì?” – Diệp Sảng mê man.
Tây Môn Xuy Ngưu lại nói: “Chính là đại hội luận võ, từng khu đều có dự tuyển, bắt đầu chọn lựa từ cấp thành, chỉ cần lọt vào top đầu đại khu liền có phần thưởng. Top đầu đại khu sẽ trở thành đội ngũ đại diện cho chủ thành. Sau đó 32 đại chủ thành sẽ tiến hành tranh đấu, lọt vào top đầu Trung Hoa sẽ đạt được phần thưởng lớn, còn có cơ hội tham gia Đại Hội Anh Hùng thế giới. Nếu “không may” Túy Ngân hội chúng ta trở thành quán quân thế giới, ha ha, vậy thì có thể mặt mày rạng rỡ rồi ha ha. Nghĩ xem các cao thủ trong thiên hạ tập chung lại, vương giả cũng đánh trận, phong sinh thủy khởi, vấn đỉnh điên phong, vô địch thiên hạ!”
Tây Môn Xuy Ngưu nói đến nước miếng văng tung tóe. Diệp Sảng trầm mặc, nhưng trong ánh mắt lại vụt qua một tia quang mang nóng bỏng. Hắn cảm giác toàn thân đang không ngừng tăng nhiệt. Đại Hội Anh Hùng, cao thủ thiên hạ, chỉ cần là đàn ông thì đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Mấu chốt chính là một món đồ tinh anh cư nhiên lại có thể trở thành một món phần thưởng dễ dàng đoạt lấy. Nếu thật là lọt top trong Đại Hội Anh Hùng là có thể lấy được phần thưởng trang bị anh hùng? Nếu “không cẩn thận” trở thành quán quân thế giới là... đoạt được phần thưởng thần khí? Ôi trời ơi, khi đó Diệp Sảng có thể cải danh tự thành Diệp Sảng.
[ý thay Hà Kim Ngân thành Diệp Sảng, chắc vậy]
Diệp Sảng có chút giật mình, hắn cũng muốn tiền cũng trang bị, nhưng mà lại không có thực lực, đừng nói Đại Hội Anh Hùng gì đó mà ngay tại trong khu Tịch Tĩnh này thôi đã là cái quái gì đâu? Nhìn xem bảng xếp hạng a: đệ nhất: Tán Tiên Tiêu Dao – cấp 40, đệ nhị: Nhất Chưởng Lại Sát – cấp 39, đệ tam: Bắc Phương Bất Bại – cấp 38, đệ tứ: Trà Viên Tỷ Tỷ - cấp 37. Lại nhìn bài danh toàn khu của mình a, 66666666, 8 con 6, ân, rất dễ nhớ, thật TM* dễ nhớ!
[*TM: mẹ nó, TMD: mẹ nó chứ, con mẹ nó]
Quên đi, ảo tưởng xa như vậy không ích lợi gì, trước tiên cứ kiếm tiền cùng trang bị! Dù sao bản thân lần này cũng không thiệt thòi, y phục tới tay, điểm tín dụng cũng tới tay, thêm nữa còn được chia 2000RMB, tiền tới cũng dễ nha. Diệp Sảng bỗng nhiên có một loại dự cảm bất tường, thứ tới dễ dàng cũng là thứ đi rất nhanh.
Trong lúc ba người tự thổi phồng thì những người khác lại tiến hành giao dịch. Thiên Kim Nhà Giàu lấy ra đôi giày cùng 6 viên bảo thạch chúc phúc, hơn thế còn chụm tay vào rồi hà một hơi. Nghĩ rằng đây là tiên khí sao, cũng thực mê tín nha!
Diệp Sảng còn đang cảm thán, tay Thiên Kim Nhà Giàu đã cực nhanh “đinh, đinh, đinh, đinh, đinh, đinh” – 6 thanh âm, nàng đem cả 6 viên bảo thạch khảm vào đôi giày. Đã từng gặp qua “mạnh mẽ”, nhưng cũng chưa từng kinh qua cái gọi là “sinh mãnh” như vậy! Từng viên từng viên được khảm xuống là mọi người đều cảm thấy khó chịu mà thống khoái.
Số tiền hơn một vạn của Thiên Kim Nhà Giàu không hề phí phạm. Khí âm “roạt roạt roạt roạt” liên tục phát ra, sau đó “ô ô” hai tiếng trầm thấp, nghe tựa như tiếng lốp xe đạp bị thủng. Đôi giày đang không ngừng biến hóa diện mạo. Hô hấp của mọi người đều dồn dập. Nha đầu kia bốn lần trước đều thành công, hai lần sau lại thất bại, nghĩa là biến dị lên tới miệng rồi lại bị rớt xuống hai cấp.
Diệp Sảng sử kĩ năng Thấu Quá Khứ, vừa mới nhìn lại muốn kêu trời
Quang Chi Tử Chiến Ngoa (tinh anh biến dị cấp 2).
Yêu cầu chức nghiệp: thương thủ.
Yêu cầu cấp bậc: 25 cấp.
Yêu cầu tinh thần: 150 điểm.
Thuộc tính: nhanh nhẹn +120, phòng ngự +25
Kĩ năng: Luân Hồi Lực (trung cấp), khởi phát cần 30 điểm mana, có thể chạy trên mặt nước trong vòng 30 giây, mỗi giây tiêu hao 0.5 điểm mana.
Tinh Tinh lẩm bẩm: “Thứ này, ngươi dám tin không?”
An Hi nói không nên lời, loại trình độ thế này ai cũng không dám tin.
Con mắt Diệp Sảng sớm đã híp lại. Nếu đôi giày này ở trên chân mình, phỏng chừng có thể luyện thành khinh công Thủy Thượng Phiêu. Thuộc tính của đôi giày này xét theo một mức độ nào đó mà nói thì đã vượt qua pháp bảo trắng của mình.
“Đều là do có tiền!” – Diệp Sảng thở dài.
Lần này Thiên Kim Nhà Giàu đầu tư lớn, thu giày vào túi Càn Khôn, khí phách như gió hăng hái nói: “Đi, tiến lên phía trước. Vào thời điểm hừng đông chính là lúc tiêu diệt bộ xương khô Bạch Cốt Tinh. Nhiệm vụ hoàn thành có thể bạo ra đồ cực phẩm!”
“Có thể bạo ra thứ gì? – Lão đại nhịn không được hỏi.
Thiên Kim Nhà Giàu định liệu trước: “Theo ta được biết, nếu bạo ra được sách kĩ năng cao cấp thì tùy tiện một quyển cũng là kĩ năng trên cấp 30!”
Nhiệt huyết đám người nhất thời đều sôi trào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.