Vô Địch Hắc Thương

Chương 146: Chân thân Bạch Cốt Tinh




Nghỉ ngơi ở trong sân một đêm, mưa phùn gió nhẹ cũng không ngừng suốt một đêm tới tận hừng đông. Bốn thầy trò Đường Tăng lại lên đường. Đám người Diệp Sảng liền đi theo sau bọn họ. Địa thế trở nên rộng rãi, trong khe núi là một dãy Thanh Hoa thạch, nhưng mặt đất lại bằng phẳng, núi hai bên cũng không quá lớn. Nơi này nhìn thế nào cũng không giống nơi hung hiểm, nhưng mắt phải Diệp Sảng cứ nháy dồn dập. Hay là gần đây bạn Sảng Sảng đã tu luyện được trực giác của cao thủ trong truyền thuyết rồi? Tất nhiên là không bởi vì Đường Tăng đột nhiên dừng ngựa:
“Ngộ Không!”
Tôn Ngộ Không quay đầu: “Sư phụ!”
Đường Tăng hỏi: “Đây là chỗ nào? Vì sao yêu khí nặng vậy?”
Tôn Ngộ Không trả lời: “Sư phụ, đây là Bạch Cốt Sơn!”
Mọi người vừa nghe liền khẩn trương, chẳng lẽ đây là hang ổ Bạch Cốt Tinh? Nhưng tại sao nơi này trông thế nào cũng không giống a? Lúc này sương mù đột nhiên bay ra từ Thanh Hoa thạch, từng cỗ khói trắng phun lên từ mặt đất, toàn bộ khu đất trống rất nhanh tràn ngập sương mù lẫn khói trắng.
“Mọi người cẩn thận, có thể là boss thành hình!” – Thiên Kim Nhà Giàu trầm giọng hô.
Tất cả mọi người đều bước lên bảo vệ Đường Tăng. Tuy nhiên không phải khói trắng hội tụ thành hình người mà nối thành một cuộn sóng không ngừng trào lên. Hồi lâu sau khói trắng bắt đầu tản dần. Đám người Diệp Sảng trợn tròn mắt. Trên Thanh Hoa thạch toàn là cô thôn nữ đã chết hôm qua, phục trang giống hệt nhau, điểm bất đồng duy nhất là khuôn mặt, tay chân toàn là bạch cốt, ít nhất không dưới hai mươi ba bộ xương khô.
Mặc dù không phải là lần đầu đánh thôn cô nhưng nhiều quái như vậy thì đám Diệp Sảng cũng khó có thể chống lại. Trong nháy mắt, phía trước có ít nhất năm bộ xương khô lăng không bay vút đến, móng vuốt bạch cốt toàn hướng về phía Đường Tăng. Bạch Long Mã tung vó trước lên hí dài.
Một tiếng “hô ba” lặng lẽ chấn vang. Lỗ Trứng Gà vung mạnh tay, một bức tường trong suốt đột nhiên dựng ngang trước mặt mọi người. Đây là kĩ năng đặc hữu* đồng thời cũng là kĩ năng hoa lệ thực dụng của nguyên tố sư hệ phong – Bạo Phong Lực Trường. Nguyên tố gió hội tụ thành một bức tường, nó có thể ngăn cản bất kì công kích vật lí nào của cả người chơi lẫn quái, boss, đối phương muốn vượt qua thì phải đánh vào bằng một lực trường cực lớn. Tuy rằng bức tường không có lực công kích nhưng trong khi tổ đội phối hợp đánh quái ắt không thể thiếu một trong số những kĩ năng trọng yếu này.
[*đặc biệt sở hữu, chỉ nguyên tố sư hệ phong mới có]
Tốc độ của bạch cốt khô lâu hiển nhiên rất nhanh nhưng lại khiếm khuyết về mặt sức mạnh. Năm bộ khô lâu dữ tợn va chạm vào bức tường trong suốt, tốc độ lập tức trở nên như pha quay chậm trong phim vậy. Năng lượng gió trên bề mặt Lực Trường lưu động linh hoạt phảng phất như sóng nước, khô lâu căn bản là không đâm nổi tới bọn họ. Ngược lại, phía bên Diệp Sảng, mũi kiếm nhọn của Điện Lưu Cao Áp lại nhẹ nhàng xuyên qua, đâm trúng yết hầu của một khô lâu.
Hồng thương trị số: “-67”
Mọi người tất cả đều minh bạch, HP của bạch cốt khô lâu là 1000, phòng ngự cũng giống như thôn cô đụng độ lần đầu tiên, cao 100 điểm.
“Chiến sĩ tiến lên, còn lại lui!” – Thiên Kim Nhà Giàu có kinh nghiệm cao, biết rõ thời gian duy trì Lực Trường cũng không dài.
Đàm Ninh cùng Điện Lưu Cao Áp quyết đoán tiến lên vung đoản binh khí, bay vút lên đối mặt với đám khô lâu. Hai người dốc toàn lực, vũ khí đánh vào xương trắng vang lên tiếng “rắc rắc” giòn tan, xương vụn bay tán loạn. Lực công kích của Đàm Ninh cường hãn, bảy tám kiếm liên hoàn là có thể chém ra một đống xương gãy, giảm áp lực cho Điện Lưu Cao Áp.
Lực Trường có phạm vi 30 mét, thời gian duy trì cùng cường độ trực tiếp liên hệ với mana, nhưng tùy vào cấp bậc kĩ năng có thể khống chế phạm vi lớn hay nhỏ. Sau một phút đồng hồ chống chọi, Lỗ Trứng Gà cảm thấy có chút lực bất tòng tâm. Bạo Phong Lực Trường của hắn là kĩ năng cao cấp, nhưng mà công kích của hắn lại quá nhỏ. Hai người Đàm Ninh xử lí xong đám này lại có đám khác dồn lên.
“Thu lại kĩ năng!” – Diệp Sảng lấy lựu đạn ra, hướng phía trước hô to – “Thích khách đi dẫn a!”
Vẫn là bạn học Sảng Sảng thông minh. Kì thật tốc độ của hắn cũng tương đương với đám khô lâu này, tuy nhiên tốc độ của Đàm Ninh vẫn nhỉnh hơn một chút vì có kĩ năng Tật Phong Bộ. Đàm Ninh hiểu ý, Lực Trường biến mất trong nháy mắt. Nàng quyết đoán thu kiếm, đột nhiên bay vụt ra phía trước, hấp dẫn tất cả đám bạch cốt khô lâu điên cuồng đuổi theo.
Mấu chốt là lũ khô lâu này cũng có thể phi hành trong độ cao thấp. Đàm Ninh căn bản không dám dừng lại, bay lòng vòng dẫn quái trên Thanh Hoa thạch tạo thành một quĩ tích di động. Bởi vì tốc độ quá nhanh, cả người nàng tạo thành một luồng chuyển động. Lại một phút đồng hồ sau, Đàm Ninh quay đầu trở về, Lỗ Trứng Gà lại tung ra Lực Trường lần thứ hai, đồng thời Diệp Sảng ném ra một quả lựu đạn.
“Ầm ầm.”
Tiếng vang rất lớn, một mảng lớn trị số thương tổn bay lên, vô sổ mảnh bạch cốt nhỏ bay loạn. Lựu đạn vẫn luôn là đạo cụ công kích cường lực. Một cú này làm nổ tung liền tám bộ xương trắng trong trung tâm đám sương mù đến hôi phi yên diệt. Sau một phen ám sát này, kinh nghiệm của Diệp Sảng tăng lên 3% cấp 27.
Lực Trường ngăn cản đại đội khô lâu, thật không ngờ trung tâm mảnh đất trống lại phun ra khói trắng, mọi người há hốc miệng to hết cỡ. Lại xuất hiện thêm hớn sau mươi bộ xương khô. Nhiệm vụ thần cấp quả nhiên là nhiệm vụ thần cấp! Boss còn chưa thấy mà các tiểu đệ đã khiến người ta than trời rồi. Lỗ Trứng Gà lập tức cảm thấy xung lượng trên Lực Trường đột nhiên tăng lên, mana tụt xuống không phanh. Thiên Kim Nhà Giàu nóng nảy: “Chẳng lẽ lại không qua được Bạch Cốt Sơn này?”
Tôn Ngộ Không: “Sư phụ!”
Đường Tăng: “Suy nghĩ biện pháp!”
Tôn Ngộ Không: “Được!”
Diệp Sảng bỗng nhiên cảm thấy đứng không vững, cúi đầu liền thấy dưới chân xuất hiện một đám mây lớn, chính là Ngũ Sắc Tường Vân! Tường Vân đem đoàn người tất cả chậm rãi bay lên không trung. Diệp Sảng bừng tỉnh đại ngộ, đây hiển nhiên là tiết thứ nhất của nhiệm vụ, khô lâu phía dưới căn bản còn lâu mới giết xong, nhất định phải đứng vững thành một nhóm công kích mới có thể bảo vệ người.
Đám mây này mềm nhũn giống như kẹo đường, đạp lên cũng thoải mái. Tôn Ngộ Không vung Kim Cô Bổng thi pháp, Tường Vân lại phi thăng. Đoàn người phi hành trên trời cực nhanh, Thanh Hoa thạch phía dưới dần dần trông như những bàn tay lớn nhỏ. Bay qua một tầng mây, trên không đúng là vạn dặm trời xanh, thực sự có cảm giác như đang ngồi máy bay.
Chỉ là đây mới thật sự là bắt đầu. Một thân ảnh bay tới gần đám mây, xiêm y trắng như tuyết, tiên y phiêu phiêu, nếu không nhìn kĩ còn tưởng rằng thiên ngoại phi tiên, đến gần hơn hóa ra lại là một bộ khô lâu khoác xiêm y trắng tinh hơi phớt hồng đang trôi nổi trên trời.
“Đường Tam Tạng, chạy đi đâu?” – Bạch Cốt Tinh cư nhiên còn có thể mở miệng nói chuyện.
Cả đám bọn Diệp Sảng tâm phát lạnh. Hóa ra nguyên lai là hệ thống đầu não muốn người chơi đối phó boss ở trên trời! Thế này thì đánh cái lông a!
“Yêu tinh, ăn một bổ của ta!” – Trư Bát Giới thoát li Tường Vân bay lên, vung Cửu Xỉ Đinh Ba bổ nhào lên trời cao.
Đây là lần thứ ba đánh Bạch Cốt Tinh. Bạch Cốt Tinh so với hai lần trước đều hung mãnh hơn nhiều, không những thế lần này ả còn có vũ khí là hai thanh đoản kiếm màu vàng dành cho nữ tử. Hai thanh đoản kiếm tỏa ra kim quang lấp lánh giữa trời xanh, đằng đằng sát khí, vừa nhìn là biết vũ khí của boss không phải là đồ bình thường.
Trư Bát Giới vung đinh ba đánh lên, song kiếm của Bạch Cốt Tinh cũng phi vào nghênh đón.
“Đương~” một tiếng chấn vang, trên đầu hai người đều bay ra một trị số hồng thương “-15”. Ngay sau đó đám người Diệp Sảng mới nhìn rõ HP của chân thân Bạch Cốt Tinh: 149995/150000! Tính chi li ra, lần này so với lần trước mạnh hơn 10 lần có thừa, xem chừng có khi còn mạnh hơn ba người Tôn Ngộ Không. Song kiếm của ả đâm xuống, Trư Bát Giới lập tức rơi xuống, ngã vào Tường Vân, rất may Tường Vân khá lớn, rộng rãi nếu không đã trực tiếp ngã xuống mặt đất.
“Tư tư tư...”
Thiên Kim Nhà Giàu rốt cục cũng vũ khởi Nhuyễn Trần, không khí dường như bị kĩ năng của nàng cắt phá. Giữa không trung xuất hiện một vết nứt màu vàng, trong khe nứt xuất hiện một con Thần Ưng màu vàng to lớn. Thần Ưng dang rộng đôi cánh lao xuống.
Triệu Hồi Đại Tiên lợi hại thế nào, thấp kém ra sao, đám người Diệp Sảng từ đầu tới giờ vẫn luôn muốn biết. Triệu hồi ra Thần Ưng thật sự không giống như triệu hồi những dị thú sống bình thường nữa rồi! Thần Ưng bay lượn, lập tức đón đánh Bạch Cốt Tinh, xu thế va chạm phi thường sắc bén. Quả nhiên là “ưng phá trường không, khí quán cầu vồng”!
Song kiếm của Bạch Cốt Tinh chắp lại thành hình chữ X. Thần Ưng do Thiên Kim Nhà Giàu chỉ huy vẫn cứng rắn xông lên, va chạm vào song kiếm. Hai mắt cùng móng vuốt Thần Ưng bỗng nhiên đồng thời bắt đầu phóng điện. Điện lưu to bằng cánh tay lập tức bao vây Bạch Cốt Tinh. Mỗi tia điện lưu tạo ra con số thương tổn khiến cho bọn Diệp Sảng phải rung động, tất cả đều là hồng thương “-200”. Nháy mắt Bạch Cốt Tinh bị Thiên Kim Nhà Giàu mài sạch trên dưới 4000HP.
Đây chính là sự lợi hại của Triệu Hồi Đại Tiên. Ánh mắt Diệp Sảng đăm đăm. Đương nhiên hắn không biết đây là đại chiêu của Thiên Kim Nhà Giàu. Triệu hồi Thần Ưng được nàng dành rất nhiều thời gian cùng tài lực để luyện tập, chiêu này đã lên tới cấp đặc biệt. Chính vì thế đây là một nguyên nhân trọng yếu khiến cấp bậc của nàng đến giờ vẫn còn thấp.
Thần Ưng phóng điện cũng kéo dài không bao lâu, mana của Thiên Kim Nhà Giàu không thế duy trì tiếp được. Bạch Cốt Tinh đem song kiếm hướng lên trên đâm trúng Thần Ưng. Thần Ưng trực tiếp bị miểu sát, “bá” một tiếng biến thành một đạo tinh quang biến mất.
“A di đà phật, chúng thí chủ cẩn thận!” – Đường Tăng bỗng nhiên chắp tay thành hình búp sen.
Lỗ Trứng Gà thấy không ổn, ứng biến cực nhanh, mặc kệ ngươi có chiêu số gì, trước tiên cứ phóng xuất Lực Trường ra. Hắn khoát tay, trong không trung xuất hiện một mặt tường bằng gió. Từ trên Tường Vân nhìn sang, bức tường gió khiến khuôn mặt Bạch Cốt Tinh nhìn trông vặn vẹo. Song kiếm vặn vẹo đan xen lẫn nhau tung bay lên xuống.
“Phệ” một tiếng, tường gió cư nhiên bị phá trong nháy mắt, có thể thấy lực công kích của boss cực mạnh. Cũng may Lỗ Trứng Gà tung kĩ năng ra đột ngột nên thế tới của song kiếm cũng yếu đi rất nhiều rồi.
“Đinh~ roạt~~”
Một chuỗi tia lửa điện cường hãn nhấp nhoáng. Đàm Ninh cùng Điện Lưu Cao Áp vung kiếm cùng nhau nghênh đón, song kiếm bị cản trở về. Thiên Kim Nhà Giàu thở hổn hển, chảy mồ hôi lạnh. Nếu không có Lỗ Trứng Gà, Điện Lưu Cao Áp cùng Đàm Ninh thì một kích kia của boss đã có thể cắt nàng thành bốn khúc rồi. Thế nhưng Đàm Ninh cùng Điện Lưu Cao Áp càng kinh hãi hơn. Thanh Phong Quát của Điện Lưu Cao Áp trực tiếp rời khỏi tay, cổ tay Đàm Ninh run lên. Boss có lực lượng ít nhất cũng phải 200 trở lên, nếu bị cận công* thì không ai có thể đỡ được một kiếm của nó. Ngay sau đó không cần mọi người phải nghĩ nhiều, Diệp Sảng lôi súng bắn tỉa 98K ra, Tinh Tinh giương Bích Thủy Lạc Ảnh cung, Lỗ Trứng Gà một lần nữa múa may pháp kĩ, công kích chủ lực liền chuyển sang ba người thuộc chức nghiệp viễn công* bọn hắn.
[*cận công: công kích cận thân
*viễn công: công kích viễn trình
giải thích cho bạn nào không chơi game hoặc lần đầu đọc võng du]
Tường Vân vẫn phi hành rất ổn định, kì thật cảm giác như nó đang dừng lại vậy, tương đối yên tĩnh. Có các loại hiểu quả phụ trợ, Diệp Sảng bưng 98K lên căn bản không có cái cảm giác không ổn ban đầu, thậm chí kính ngắm cũng không cần mở. Nòng súng chếch lên 20 độ, ngón tay rất nhanh bóp cò.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.