Vô Địch Hắc Thương

Chương 172: Mắc bẫy




Đúng là một tình huống bất khả tư nghị!
Trên không trung đột nhiên xuất hiện hai cỗ năng lượng hình kiếm, thoạt nhìn trông như vô ảnh kiếm, lăng không lia qua lại vài đường. Mấy cây xương rồng cao 3-4m cứ thế bị chém rời thành mấy khúc. Sau đó hai cỗ năng lượng liền biến thành hai cơn lốc nhỏ, kích thích hơn hai chục khúc cây xương rồng – lúc này chẳng khác gì những món vũ khí sắc bén – nương theo gió phá không lao đến. Nhị Bức Hỷ Hỷ phản ứng không kịp, bị ép phải ngay lập tức sụp xuống, đồng thời la to: 
“Nằm sấp xuống!”
Triệu hoán sư MM ở phía sau, còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra đã bị một khúc xương rồng thô to như lang nha bổng (*) đâm vào giữa ngực. Ngay cả Lôi Lôi cũng không ngờ tới tình huống này. Triệu hoán sư MM “ộc” một cái, phun ra một ngụm máu tươi.
“-278!”
(*) là vũ khí mà Hoàng Mi Lão Phật trong Tây Du Kí dùng. Hoàng Mi là tên bị Ngộ Không lừa ăn dưa hấu, sau đó bụng phồng to lên ý…
Có lẽ kĩ năng này là đại chiêu, có thể tạo ra hơn 300 điểm thương tổn. May mắn, vị MM kia sau khi bị trúng chiêu chỉ ngay lập tức mềm nhũn người ngã xuống, nếu còn loạng choạng nửa đứng nửa khụy, trúng thêm một mảnh xương rồng nhỏ nữa là chắc chắn đã quay về nơi sản xuất rồi.
“Là do phong nguyên tố sư giải phóng năng lượng nguyên tố!” – Lôi Lôi đứng trên sườn núi kêu to lên.
Giải phóng năng lượng nguyên tố là kĩ năng mà mỗi nguyên tố sư đều biết. Nói đơn giản là giải phóng năng lượng trong cơ thể ra ngoài sau đó tự do khống chế luồng năng lượng. Đây là điểm đặc sắc trong hệ nguyên tố sư của Đệ Nhị Thế Giới. Một khi đã thuần thục thao tác này rồi, sức công phá của kiểu tấn công này sẽ là không thể tưởng tượng nổi.
Ví dụ như trường hợp vừa rồi, phong nguyên tố sư có thể lợi dụng những khúc xương rồng kết hợp khống chế luồng năng lượng gió tạo thành một trận quái phong. Đương nhiên, nếu pháp lực thâm hậu, kĩ xảo thuần thục thì có thể cuộn lấy một chiếc xe hơi lên không trung rồi quật người ta cũng là chuyện thường tình ở huyện.
Khi nãy đối phương nấp ở một nơi bí mật gần đó có thể sử dụng kĩ năng này mà ngay cả Lôi Lôi cũng không phát hiện ra chứng tỏ người ta không phải loại gà mờ. Diệp Sảng nháy mắt liền hiểu ra điểm này, nhưng mà Nhị Bức Hỷ Hỷ vẫn còn ngố tàu chưa rõ, không xông lên cũng chẳng thoái lui. Không thoái lui bởi cô ả rất tự tin vào khả năng của mình, không xông lên là vì cô ả chẳng biết tên phong nguyên tố sứ kia đang ở chỗ nào. Cái nơi quái quỷ này có rất nhiều xương rồng, rất thích hợp để ẩn nấp. Mà đối với thương thủ, tầm nhìn bị hạn chế chẳng khác nào cơ hội thắng là không.
Hỏa Thương Thiêu Dược vừa thấy tình thế này, lập tức nhấc G11 hướng về phía quang nguyên tố sư định khai hỏa. Bên cạnh đó, Thiết Chúng Tây lại càng dũng mãnh tiến công, sẵn sàng vung vẩy thanh khảm đao chuẩn bị xông lên chọi cứng với kĩ năng của người ta.
Hỏa Thương Thiêu Dược hẳn là có ý cứu trợ. Nhưng vấn đề là người ta có kĩ năng rất khủng, rất tốt, làm gì có chuyện tên quang nguyên tố sư kia đứng đó ngây ngô cười đợi bị làm thịt. G11 tuy có tính năng tốt, nhưng uy lực lại rất bình thường cho nên mỗi loạt đạn bắn ra là nê ngưu nhập hải (*), chẳng bõ khiến người ta đánh rắm.
(*)Nê ngưu nhập hải: con trâu đất chìm xuống biển. Dụ cho mất dấu vết, không tin tức; có nghĩa là một đi không trở lại, hoặc có thể hiểu là hạt cát rơi vào giữa sa mạc, chẳng có nghĩa lý gì.
Khi Thiết Chúng Tây xông lên được 20m, một tia chớp ảo diệu lao đến từ bên cạnh, ngay sau đó xuyên qua người Thiết Chúng Tây. Một trị số thương tổn bay lên từ trên đầu Thiết Chúng Tây: “-500”. Tia chớp tiếp tục chuyển hướng sang Hỏa Thương Thiêu Dược đang ở phía sau Thiết Chúng Tây.
“-421”
Tia chớp cứ thế lần lượt truy sát người của Âu Châu Tân Quý. 
“Kĩ năng cấp 35, Thiểm Điện Liên! Không thể chọi cứng được đâu…” – Lôi Lôi kinh hô.
Diệp Sảng rốt cuộc cũng tỉnh ngộ lại. Người ta sớm đã sắp đặt bẫy từ trước, chờ mình ở đây, lấy quang nguyên tố sư kia làm mồi. Hẳn là tứ phía xung quanh đều có mai phục, chỉ cần mình lên người nào là đ.ít nở hoa người đó.
Thấy người đàn ông của mình bị trúng một kích, Nhị Bức Hỷ Hỷ rốt cuộc cũng biết mình nhất định phải lui. Cô ả vừa khai hỏa vừa lui xuống, phòng ngự hoàn toàn bằng súng. Quân chủ lực của đối phương cũng hoàn toàn lộ diện – là 5 nguyên tố sư núp sau cây xương rồng.
Năm game thủ Anh quốc này chẳng những thực lực rất mạnh mà còn rất thông minh, vừa thấy cũng biết là dân PK chuyên nghiệp. Được quang nguyên tố sư tạo hộ thuẫn bảo vệ, đám người liền quyết định cạn tàu ráo máng với Hỏa Thương Thiêu Dược. 
Giờ khắc này, khung cảnh khắp khu xương rồng hết sức tráng lệ. Một đám Hỏa Viên cắt đứt đường lui của bọn Hỏa Thương Thiêu Dược. Đám người Âu Châu Tân Quý bị lửa đốt cháy hết râu ria lông mày. Thủy nguyên tố sư và điện nguyên tố sư không ngừng phóng Băng Chi Tiễn và Quang Chi Tiễn (!!?). Tuy rằng hai kĩ năng này chỉ đơn kích, nhưng rất hữu dụng. Dưới mưa công kích này, đám Hỏa Thương Thiêu Dược sống dở chết dở. Khắp mặt đất toàn là lửa cháy, HP tụt xuống như hồng thủy vỡ đê vậy.
Một phong nguyên tố sư đứng chốt hậu đội ngũ, dung hợp ra một khỏa đạn gió gần như tới mức phát sáng, vừa nhỏ vừa cô đặc, nhìn qua là biết đã dung hợp tới cực hạn. Thiết Chúng Tây yểm trợ ở phía sau đội ngũ, vốn cho rằng viên đạn gió này nhằm vào mình. Nhưng mà, không ngờ viên đạn gió này lại có khả năng truy tung, vòng qua hắn, phi thẳng tới đội phía sau. 
“Ầm ầm~”
Không ngờ chỉ có duy nhất nữ bác sĩ MM bị nổ tung. Thi thể cùng bụi bị thổi bay tung lên trời.
Hồng thương trị số: “-650!”
“Đệch!” – Nhị Bức Hỷ Hỷ cũng nhận ra đối thủ đủ âm hiểm. Trước tiên xử gọn bác sĩ, cắt đứt đường buff máu. Mấu chốt là người ta có thể tạo ra hơn 600HP thương tổn chỉ với một kích. Lần này thực sự đã đụng vào cao thủ PK rồi!
“Oanh~ ba~”
Tiếng sung vang lên làm oanh động không khí. Diệp Sảng không chọn ai khác mà nhắm 98K vào tên phong nguyên tố sư. Hắn nhận ra tên phong nguyên tố sư đó là chủ lực.
“Roạt ~”
Xung quanh người hắn ta đột nhiên xuất hiện một cỗ năng lượng gió xoáy mạnh. Viên đạn không biết đã bay đi đâu. 
“Ta fuck!” – Diệp Sảng giật mình, hóa ra thằng cẩu này lại kích hoạt phong thuẫn. Vừa có thể mở thuẫn, vừa có thể phóng ra đại chiêu, lại vừa có thể chạy nhanh, thật con mẹ nó quái vật.
Tiếng súng của Diệp Sảng vừa vang lên, thế chạy của đám người lập tức xảy ra thay đổi, toàn bộ phân tán ra, mơ hồ sắp xếp thành hình chữ V, mũi nhọn hướng ngược lại hướng chạy. Năm nguyên tố sư – 5 hệ nguyên tố - đều giơ lên pháp trượng. Diệp Sảng vừa nhận thấy tình huống có gì đó bất ổn, lập tức đã ôm súng, cảm thấy đầu óc quay cuồng, lăn lộn bên sườn núi, chỉ thấy một trận mưa tiễn phong đao trắng lóa mắt lao về phía Diệp Sảng. Tất cả đều là kĩ năng cấp thấp, nhưng kĩ năng cấp thấp cũng có cái ích của nó, đó là tốc độ thi triển rất nhanh, không cần phải sử dụng pháp lực nhiều. Cứ Đại Hỏa Cầu, Băng Chi Tiễn gì gì đó mà quất, kết hợp lại cũng thành kiến cắn chết voi.
Thấy bọn nguyên tố sư này cứ liên tục ra tay, Diệp Sảng cũng biết kinh nghiệm chiến đấu của bọn chúng rất phong phú. Nói thật, Diệp Sảng thấy không ít các trận PK, nhưng cũng chỉ là lẻ tẻ loại 1V1 là nhiều, có chăng đội chiến hay đoàn chiến thì cũng hết sức rời rạc, mạnh ai nấy lo. Chuẩn ra, trận này mới là đỉnh cao của phối hợp. Sự phối hợp ăn ý của năm tên này quả đúng hiếm thấy. Cả năm cùng tung ra kĩ năng công kích, đồng thời lại yểm trợ cho nhau.
Sau khi tránh đi viên đạn của Diệp Sảng, tên phong nguyên tố sư nốc mấy bình thuốc rồi lại tiếp tục tung đủ loại kĩ năng về hướng Hỏa Thương Thiêu Dược phía đàng kia. Cho dù không phải là đại chiêu, nhưng kĩ năng Phong Nhận này quả là lợi hại. Lia nhẹ một cái là cả mảng xương rồng bị chém đứt, nếu bị đập trúng vào người thì chẳng phải chuyện đùa.
Năm tên game thủ Anh quốc này, tuy chỉ toàn là nguyên tố sư, nhưng không ngờ lại có thể dẫn trước một nước, uýnh cho hơn 10 người bọn Diệp Sảng không có sức phản thủ. Hỏa Thương Thiêu Dược và Nhị Bức Hỷ Hỷ vẫn còn đang thối lui. Chuyện này nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì thực không thể tin được.
Trước giờ, xét về game, game thủ Trung Quốc đa phần đều tương đối đoàn kết, nhưng đoàn kết không có nghĩa là phối hợp tốt, thực lực mạnh lên. Trong PK chân chính, có khi phối hợp và chiến lược còn thua người ta nhiều.
Âu Châu Tân Quý lại vừa có hai nguyên tố sư đi chơi với giun. Dù sao thì hai người này cũng không có kịp tạo hộ thuẫn, chết cũng không lạ.
Diệp Sảng lăn lộn một lát, Nhị Bức Hỷ Hỷ đã trượt xuống triền đất phía dưới. Diệp Sảng cắn chặt răng. Chẳng phải bình thường nguyên tố sư đều sợ bị cận công hay sao? Khoan hãy nói nó, mình bị nó cận công cũng chẳng phải hay ho gì. Thế mà thằng cha “lửa tàn” (hỏa nguyên tố sư Anh quốc) này lại muốn tiếp cận tới gần mình, hẳn là cả đám này đều có hộ thuẫn. Hộ thuẫn nói chung vô cùng đốt mana, chắc chắn 5 gã này vẫn luôn không ngừng cắn thuốc bổ sung, vào lần kích hoạt hộ thuẫn lần hai đã đồng thời tiêu diệt thêm quân của mình. Diệp Sảng cũng bất chấp, quyết định dùng lựu đạn A Nhuế đưa cho mà tê tái cõi lòng.
“Tiểu tử thối, ăn kẹo của lão gia này!” – Diệp Sảng đứng bật lên, rất có khí chất, lại vô cùng tiêu sái kéo chốt bảo hiểm rồi ném lựu đạn xuống dưới.
“Sư phụ cẩn thận!” – Lôi Lôi ở phía xa xa la to lên.
Diệp Sảng sửng sốt, rõ ràng là ném lựu đạn xuống, nhưng không ngờ lại có Long Quyển Phong lao lên từ bụi xương rồng, hai chân quắp lấy lựu đạn, nâng niu đưa lên trên sườn đất. Đồng tử Diệp Sảng co rút lại. Đòe mòe, chúng mày cũng quá con bà nó trâu bò, thế mà cũng nghĩ ra.
“Ầm ầm!”
Đất đá quanh sườn núi bị nổ vụn. Trước đó một giây, Diệp Sảng liều chết dùng hết sức nhảy sang bên cạnh, may sao lựu đạn lại nổ trên không. Diệp Sảng may mắn thoát khỏi vùng trí mạng, giữ được cái mạng nhỏ. Nhưng mà lưng hắn lại ăn N mảnh vỏ lựu đạn, cảm giác ăn chính kẹo của mình thật sự rất đắng lòng.
Hồng thương trị số: “-553!”
Tầm nhìn của Diệp Sảng mơ hồ, lưng quân phục ối đỏ một mảng lớn, súng trường 98K cũng rơi khỏi tay. Chậc chậc, giờ mới thấu vũ khí của mình trâu bò tới mức nào, cơ mà nhãi phong nguyên tố sư còn trẩu hơn, bắn ngược lựu đạn trở về cũng làm được. Khó mà nói khoa học kĩ thuật với ma pháp cái nào lợi hại hơn!
“Fuck!” – Nhị Bức Hỷ Hỷ thấy Diệp Sảng bị dính chính lựu đạn của mình, trong lòng vô cùng khó chịu. Nếu hôm nay phải chết ở đây thì thật sự quá mất mặt.
“Ta con mẹ nó thà bị người một nhà ném lựu đạn chết cũng không chấp nhận bị người ngoại quốc vần chết!” – Nhị Bức Hỷ Hỷ bốc hỏa, bưng súng quay ngược lại, vừa xông lên vừa bóp cò.
AUG không hổ có khả năng xuyên thấu kinh người. Viên đạn bắn trúng thủy nguyên tố sư, tuy rằng đã bị Băng Hoàn thuẫn của hắn ta cản lại, nhưng tầng quang mang xung quanh Băng Hoàn thuẫn cũng xao động, nháy đến chói mắt, hiển nhiên cú va chạm vừa rồi rất mạnh. Tiếng “đinh đinh” giòn vang vang lên. Hộ thuẫn liên tục bị đạn AUG xuyên vào, rốt cục cũng không chịu được, vỡ vụn. 
“Phản kích!!!” – Nhị Bức Hỷ Hỷ điên cuồng hét lên.
“Ba – ba – ba – ba – ba!” – Lần này Hỏa Thương Thiêu Dược liều chết, dùng G11 bắn liên xạ. Một chuỗi đạn bắn vào sườn thủy nguyên tố sư, một loạt trị số thương tổn “-100!” bay lên phấp phới. Thủy nguyên tố sư cứ thế rửa tay gác pháp trượng an giấc ngàn thu. Nhưng cùng lúc đó, mấy cái nắm đấm thô to lăng không xuất hiện, chính là kĩ năng của phong nguyên tố sư.
“Yên ca cẩn thận!” – Thiết Chúng Tây lao tới, trực tiếp đứng cản trước mặt Hỏa Thương Thiêu Dược. Hắn vừa mới hồi được một ít HP, lần này lại tiếp tục liều mình chọi cứng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.