Vô Địch Hắc Thương

Chương 215: Tiến giai




Xem thông cáo đến giờ tan việc, mọi người liền tập trung, quẹt thẻ rồi về. 
Sau một ngày công tác, nếm cơm chiều xong, Diệp Sảng liền khẩn cấp login. Bây giờ thời gian online rất ngắn, rất quý cho nên có vấn đề cũng gì phải nghĩ biện pháp giải quyết thật nhanh. Lại nhìn list friend, lần này hầu như đều sáng nick.
Ngày đi làm đầu tiên, An Hi chủ yếu chỉ làm quen với công việc, cho nên đến tối cũng không có việc gì phải làm, thế nên cũng login theo Diệp Sảng tìm thú vui.
Trong Thiếu Gia Kí ở thành Thải Hồng tụ tập một đám ngưu quỷ xà thần. Đương nhiên, trong đó đang có một người mặt dày vô sỉ đi vay tiền.
“Phá sản thật khổ a!” – Gương mặt Diệp Sảng tràn đầy sầu não – “Nếu người ta có tiền còn sợ không trả sao?”
Tinh Tinh nghiêng đầu nhìn Diệp Sảng: “Mi gọi người ta từ xa xôi trở về là để vay tiền?”
Diệp Sảng: “Làm sao? Có vấn đề gì à?”
Tinh Tinh tức giận: “Người ta muốn nhất tiễn tất sát mi!!!”
Diệp Sảng thận trọng nói: “Sao thế? Đang làm nhiệm vụ lớn gì à?”
Tinh Tinh: “Nói thừa, chúng ta đang đánh một con đại boss, kết quả mi lại nhắn tin nói muốn chết, thế là người ta vội vội vàng vàng trở về!”
Diệp Sảng cười hắc hắc: “Người ta biết Tinh Tinh cô nương đối xử với người ta tốt nhất mà! Thế nào? Cho người ta vay ít tiền để người ta được thoải mái một chút đi!”
Tinh Tinh bất đắc dĩ nói: “Muốn bao nhiêu?”
Diệp Sảng nghĩ nghĩ… tìm con gái vay tiền quả thật cũng ê mặt: “50 tín dụng!”
“Không cho!”
Diệp Sảng ngạc nhiên: “Tại sao?”
Tinh Tinh nghiến răng nghiến lợi: “Mi hại ta đánh boss bất thành chỉ để vay 50 thôi? Chẳng bõ! sao không vay 500 luôn? Nhớ kĩ này, mỗi ngày lãi suất 20 tín dụng. Thiếu một phân không trả ta đây liền đánh chết mi, đồ Vương Bát Đản!”
Diệp Sảng la oai oái: “Kháng nghị! Đây là cho vay nặng lãi! Vay nặng lãi a!!!”
Thiếu Gia Kí thật sự rất náo nhiệt. Diệp Sảng bắt đầu tính sổ nợ: “Tinh Tinh 500… chị An 50… Ma Lạt Trư Đầu 80… A Nhuế trả nợ mình 20, sau đó lại cho mình vay 20… Phú Gia Thiên Kim và Đàm Ninh hào phóng, cho mượn 300… đồ đệ nghèo nhưng vẫn cống hiến 5 tín dụng… đôi Nhị Bức Hỷ Hỷ cho vay 100…”
Tổng cộng Diệp Sảng vay một khoản tiền lớn – 1000 tín dụng, đổi sang RMB được 1 vạn. Diệp Sảng không cao hứng, không hề cao hứng. Ai cũng biết, cõng một món nợ trên người thì chẳng ai vui cho nổi. Nhưng thực sự hiện giờ đã hết cách rồi. Người ta thì một đêm phát tài, bạn Sảng Sảng thì một đêm sạt nghiệp, thua dữ dội!
Thời Thượng Thiếu Gia nghênh ngang chạy ra từ phía sau: “Hà đại ca, buổi tối vui vẻ a!”
Diệp Sảng cười khan: “Hắc hắc… Thiếu Gia có gì tốt chiếu cố a?”
Thời Thượng Thiếu Gia: “Xe của em đâu?”
Diệp Sảng giả ngu: “Xe gì?”
Thời Thượng Thiếu Gia trợn trắng hai mắt: “Chiến mã!”
“Ở chỗ này!” – Diệp Sảng dốc ngược ba lô trọng lực. Vô số linh kiện lăn lông lốc trên sàn. Moto Harley hoàn toàn biến thành một đống phế liệu bị thiêu rụi, không nhìn ra diện mục vốn có. Nhìn qua giống như một đống đá để lâu năm…
Thời Thượng Thiếu Gia nhìn chằm chằm sàn nhà, ít nhất có nửa phút không nói một tiếng nào. Hồi lâu sau hắn mới mở miệng: “Hà đại ca, ca thích moto của đệ, đệ hiểu. Nhưng ca không thể lấy một đống phế liệu ra để lừa đệ chứ? Mấy thứ này là cái gì?”
Diệp Sảng nóng nảy: “Đây thật sự là moto của chú!”
Thời Thượng Thiếu Gia ngồi chồm hổm trên mặt đất, lòng rung động, mặt mũi, thân thể run rẩy: “Đệ bảo này, cho dù ca có lái moto đâm vào xe tải cũng không thể sau một tối liền biến thành như vậy chứ?”
Diệp Sảng giải thích: “Thật ra… chú không biết đâu. Tối hôm qua Tinh Tinh cô nương biến thành boss, tung ra một đại chiêu… moto liền biến thành như vậy!”
Tinh Tinh giận dữ: “Nói nhảm!”
Diệp Sảng rất ủy khuất: “Tôi biết nhất thời không thể giải thích rõ ràng! Có nói các người cũng không tin! Thôi bớt xàm ngôn, hiện tại chỗ này ca có 1000 tín dụng, trước tiên chú cứ cầm lấy. Có thể sửa được moto không? Chú tin Hà đại ca một lần nữa đi! Tiểu ca đây tin chú là một kĩ thuật sư giỏi!”
Ánh mắt Thời Thượng Thiếu Gia đờ đẫn: “Chị của đệ một mực nói đệ phá sản. Bây giờ so với đại ca, đệ chỉ là con tép. Ca mới là phá sản vương tử. Nửa giờ sau ca tới lấy đi. Trước mắt, số tiền này đệ nhận. Lần trước chúng ta nói 3000, hiện tại thì thôi. Lần này tu sửa ít nhất cũng mất 300 rồi. Ca còn thiếu đệ 2000!”
Thời Thượng Thiếu Gia cũng tính toán nương tay đi một ít. Bây giờ Diệp Sảng chẳng những nghèo mà còn nợ nần nghiêm trọng.
An Hi lắc đầu: “Diệp tử, cậu đúng là chặt đầu cá vá đầu tôm!”
Tinh Tinh: “Em vẫn biết tiểu tử này không làm được chuyện gì tốt mà! Thiên tỷ, tiểu đồ đệ, chúng ta tổ đội đi luyện cấp không?”
“Được được!” – Lôi Lôi lập tức hưởng ứng – “Tinh Tinh tỷ cho em đi với!”
An Hi cũng hứng thú: “Đi luyện ở đâu?”
Nhị Bức Hỷ Hỷ thần bí nói: “Tôi biết một nơi rất tốt, cam đoan mọi người sẽ vừa lòng. Nơi này đặc biệt thích hợp với người từ level 25 đến 35. Mà thời điểm luyện tốt nhất là buổi tối. Chắc chắn trong vòng 2 giờ mọi người sẽ thăng 1 cấp.”
“Ở đâu?” – Phú Gia Thiên Kim và Đàm Ninh cũng thấy hứng thú. Thực lực của hai người tuy mạnh nhưng cấp bậc vẫn còn thấp. Bây giờ có cơ hội tốt như thế sao có thể bỏ qua!
Đám con gái đứng một chỗ nhỏ to xì xào, khi thì châu đầu ghé tai, khi thì lại cười hi hi.
“Vậy thì đi ngay bây giờ chứ?” – Tinh Tinh nôn nóng.
An Hi lập tức tổ đội. Cô là một trọng giáp y binh, làm đội trưởng là tốt nhất. Một đám người không có ý kiến gì.
Đám mĩ nữ bốc lửa này tới cũng mau, đi cũng nhanh, đưa tiền xong liền đi, quên luôn cả Diệp Sảng. Tại Thiếu Gia Kí bây giờ chỉ còn Diệp Sảng và Ma Lạt Trư Đầu đang thất thần, mãi không lấy lại tinh thần.
“Đàn ông không có tiền thật sự rất khổ. Không có tiền sẽ không có địa vị!” – Ma Lạt Trư Đầu nhỏ giọng nói, đồng thời cũng đồng tình nhìn Diệp Sảng.
Diệp Sảng gật gật đầu: “Nhất là đàn ông đang mắc nợ!”
“Vậy chú có muốn phát tài không?” – Ma Lạt Trư Đầu bắt đầu giật dây câu cá – “Ca đây mà chiếu cố, tuyệt đối sẽ phát tài lớn!”
Lần này Diệp Sảng không thể không đếm xỉa tới Ma Lạt Trư Đầu: “Ca vẫn chơi công hội Đào Kim à?”
Ma Lạt Trư Đầu động viên: “Người anh em, bây giờ chú không còn lựa chọn khác đâu!”
Diệp Sảng bất đắc dĩ: “Được rồi. Ca nói xem, hợp đồng lớn gì?”
Ma Lạt Trư Đầu thần bí cười: “Người anh em, hay là trước mắt chú cứ xử lí cục diện rối rắm này cho tốt. 7h chúng ta sẽ gặp mặt ở khách sạn Kim Tiêu. Nếu chú quen biết cao thủ nào cứ gọi tới hết!”
Diệp Sảng có chút kinh ngạc. Khách sạn Kim Tiêu là khách sạn 7 sao ở thành Thải Hồng, cấp bậc rất cao. Nếu Ma Lạt Trư Đầu nói gặp mặt ở đây, không có nghĩa là Ma Lạt Trư Đầu có tiền mà là cố chủ khẳng định là người rất có tiền.
Lần này Diệp Sảng xui xẻo. Thời Thượng Thiếu Gia sửa chữa moto mất hơn nửa giờ, tổng cộng hao phí 5 viên bảo thạch năng lượng cấp 4, kim thuẫn trong tiệm hết sạch. Hắn chỉ thu Diệp Sảng hơn 500 tín dụng, coi như cho Diệp Sảng một thiên đại ân tình.
“Đại ca, phiền ca lần sau cẩn thận hơn một chút. Nếu đêm nay lại bị thế nữa, đệ chỉ có thể nói lời xin lỗi, hết cách sửa lại!” – Thời Thượng Thiếu Gia hạ lệnh đuổi khách.
Diệp Sảng cũng rất thức thời, lập tức cưỡi moto nhanh chóng cút đi.
Trung tâm phục vụ thành Thải Hồng.
Mĩ nữ xinh đẹp cười tươi như hoa tiến lên đón khách: “Hoan nghênh Hà tiên sinh. Thật lâu không thấy. Rất vinh hạnh có thể cống hiến sức lực phục vụ ngài!”
Diệp Sảng không nhiều lời, giao cho cô món pháp bảo boss đánh rơi hôm qua. Thật ra đây là Bát Lộ Quân Thần Mạo phiên bản khác, chẳng qua là không có thuộc tính gì, đây là vật phẩm nhiệm vụ.
“Hà tiên sinh, trường hợp tiến giai của ngài có chút đặc biệt. May sao đây là trường hợp được hệ thống cho phép.” – Lysa giải thích – “Mời ngài xem bên này. Đây là lộ tuyến tiến giai chức nghiệp của ngài. Lần trước ngài tiêm Thần Phong Gen, sau đó lại tiêm vào người Chiến Đấu Gen, vậy nên ngài trở thành người duy nhất tiêm vào hai loại gen cao cấp nhất giai của khu Tịch Tĩnh. Hiện tại tiến nhị giai, ngài vẫn có 4 phương án lựa chọn, nhưng loại gen ngài được chọn vẫn giống như trước!”
Trên màn hình xuất hiện bốn ống nghiệm có màu sắc khác nhau. Diệp Sảng chăm chú nhìn:
“Chiến Đấu Gia Cường gen: HP hạn mức cao nhất +25%; lực lượng +15; viễn trình +20; mana +20; kĩ năng tặng thêm: Tụ Năng Bùng Nổ!”
Oa oa oa, Chiên Đấu gen phiên bản gia cường a. Quả nhiên lợi hại! So với Chiến Đấu gen nhất giai cường đại hơn nhiều. Nhưng ống nghiệm phía dưới có vẻ tốt hơn một chút!
“Thần Phong Gia Cường gen: HP +12%; nhanh nhẹn hạn mức cao nhất +20%; cảm giác +30; kĩ năng tặng thêm: Lăng Ba Vi Bộ!”
Oa ha ha, trâu bò a trâu bò. Nhị giai quả nhiên tăng thuộc tính trên phạm vi lớn a! Chậm đã, không vội. Hai loại phía dưới hình như là loại mới.
“Chiến Đấu Tiến Hóa gen: HP hạn mức cao nhất +30%; trí năng +40; kĩ năng tặng thêm: Nhất Kích Trí Mệnh!”
Nhất Kích Trí Mệnh là cái gì? Xem tên có vẻ rất mạnh.
“Thần Phong Tiến Hóa gen: HP hạn mức cao nhất +12%; nhanh nhẹn hạn mức cao nhất +20%; thuộc tính tặng thêm: mau mắn +1!”
Diệp Sảng nhìn đến hai chữ “may mắn” liền không hề nghĩ ngợi, chọn luôn: “Thần Phong Tiến Hóa!”
Lysa cười nói: “Được, xin ngài đứng ở bên này!”
Mũi kim tiêm nhanh chóng đưa gen vào trong cơ thể Diệp Sảng. Về giá trị thuộc tính may mắn, nói thì thực sự có nhiều điều để nói. Kì thật tác dụng thì không cần nói cũng biết. Điển hình nhất là vô luận giá trị tà ác hay chính nghĩa trên người anh, cái nào nhiều hơn thì tác dụng ảnh hưởng đến tỉ lệ rơi gì gì đó vô hình trung vẫn phát huy.
Lysa nói: “Hà tiên sinh, tiến nhị giai chức nghiệp đã hoàn thành. Về pháp bảo, ngài có hai lựa chọn. Thứ nhất, Bát Lộ Quân Thần Mạo có thể tiến hóa. Thứ hai, ngài có thể hủy bỏ liên kết ban đầu. Tôi sẽ dùng pháp bảo của nhiệm vụ lần này thay thế. Pháp bảo trước chúng tôi sẽ thu về. Đương nhiên ngài có thể xem trước thuộc tính của pháp bảo.”
Trên màn hình 3D liền xuất hiện một đôi giày:
Thổ Tuyết Chi Hồ (cường hóa):
HP +100; lực lượng +50; nhanh nhẹn +50; tinh thần +50; cảm giác +30; mana +50; né tránh +5%.
Kĩ năng:
Đạp Tuyết Vô Ngân (sơ cấp): mỗi giây tiêu hao 10 mana, tốc độ tăng mạnh.
Vô Ảnh Cước (sơ cấp): tiêu hao 10 mana, nháy mắt đề cao 50% lực lượng, hiệu quả công kích rất mạnh.
“Cái này…” – Diệp Sảng thật sự rất do dự. Pháp bảo này đích xác tốt hơn Bát Lộ Quân Thần Mạo, tuy còn là pháp bảo cấp cường hóa. Nhưng độ nhanh nhẹn của mình vốn đã rất cao, ngoài ra còn có Hắc Long Chi Lực tăng khả năng công kích cận thân. Nói thật, tác dụng không phải là chính. Mấu chốt là Bát Lộ Quân Thần Mạo đã biến dị cấp 2 rồi, bây giờ bị thu hồi chẳng khác gì phí viên bảo thạch.
“Ta chọn tiến hóa pháp bảo cũ!”
“Quyết định chứ?”
“Quyết định!”
“Được, xin ngài chờ một lát!” – Lysa ấn ấn mấy cái trên bảng điều khiển. Trần nhà phát ra các tia xạ tuyến nhiều màu chiếu vào đầu Diệp Sảng. Bát Lộ Quân Thần Mạo bắt đầu phát ra các tia sáng đủ màu.
Diệp Sảng cảm thán. Cũng chỉ có hệ thống mới có thể thay đổi thuộc tính của trang bị dễ dàng như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.