Vô Địch Hắc Thương

Chương 216: Quỷ thương thủ




Bát Lộ Quân Thần Mạo (cường hóa).
Cập bậc: biến dị cấp 2.
HP +100; lực lượng +80; nhanh nhẹn +70; tinh thần +60; cảm giác +40; mana +60; né tránh +5%.
Kĩ năng:
Bình Nguyên Du Kích Thủ (trung cấp): tiêu hao 10 mana, lấy báng súng cận thân khiến đối thủ bị thương, đồng thời tạo thành trạng thái mê muội trong thời gian nhất định.
Thiết Lộ Du Kích Hồn (trung cấp): tiêu hao 20 mana, nháy mắt khôi phục 50 điểm thuộc tính tinh thần, tăng tinh thần, sĩ khí.
Sự thật chứng minh phán đoán của Diệp Sảng chính xác. Pháp bảo cường hóa, trên thực tế tốt hơn với Thổ Tuyết Chi Hồ nhiều. Hơn nữa hai kĩ năng trực tiếp lên trung cấp, cộng thêm tác dụng thuộc tính Chiến Đấu gen liền trở thành cao cấp a. Giữa các cấp bậc của kĩ năng cũng có khác biệt rất lớn. Không sợ ngàn chiêu chỉ sợ một tinh chiêu. Lấy luôn Đả Ngã Kim Thương của Phản Thanh Phục Minh làm ví dụ.
Nhị giai quả nhiên trâu bò, nhất giai tuyệt đối không thể so sánh. Mà trong khi đó, cho đến khi lên nhị giai, Diệp Sảng đã tiêm tổng cộng 3 loại gen. Trên thực tế, đối với người bình thường mà nói chính là có tài nghệ của 3 giai. Lúc trước Phương Nhã Văn nói muốn hại Diệp Sảng, không ngờ lại mau chóng giúp Diệp Sảng gặp được chuyện tốt, khiến hệ thống biến Diệp Sảng thành vô địch đại hiệp…
Diệp Sảng vẫn còn đang YY, Lysa lại nói: “Hà tiên sinh, vẫn chưa xong. Lúc còn nhất giai, ngài tiêm hai loại thuốc, cho nên khi tiến nhị giai ngài tiêm…”
Diệp Sảng vui mừng quá đỗi: “Chẳnng lẽ có thể tiêm thêm lần nữa?”
Lysa cười nói: “Không. Ngài không thể tiêm thêm gen nữa. Vì trong nhiệm vụ tiến giai, ngài phải tiêu diệt hai boss, thực tế là cao hơn thực lực của ngài rất nhiều. Thực có lỗi. Hệ thống không cho phép ngài tiêm thêm một loại gen nữa!”
“A?” – Diệp Sảng cảm giác mình bị chơi xỏ.
Lysa cười: “Nhưng để cân bằng, nhiệm vụ đó đã khiến ngài đoạt được chức nghiệp ẩn. Hiện tại tôi cấp chức nghiệp ẩn cho ngài. Sau này khi tiến giai thì không thể tiêm hai loại gen nữa. Chuẩn xác mà nói thì sau này ngài tiến giai giống như người bình thường. Ngài đồng ý không?”
Thú huyết của Diệp Sảng sôi trào, thực sự là thú huyết sôi trào! Đây quả thực là hỉ sự ngoài ý muốn! Chức nghiệp ẩn trong truyền thuyết. Người anh em, lần này chúng ta phát tài rồi! Oa ha ha! Ông trời cuối cùng cũng mở mắt rồi a.
Thực ra đó cũng là hậu quả mà ngày hôm qua Vương tổng lo lắng nhất. Hắn thả ra con boss thứ hai liền khẳng định sẽ xúc phát chức nghiệp ẩn xuất hiện. Ý định của hắn là nhất định phải khiến Diệp Sảng chết, như vậy thì chức nghiệp ẩn sẽ không xuất hiện. Ai ngờ Diệp Sảng lại không chết, mà chức nghiệp ẩn thật sự được kích hoạt. Đương nhiên, Diệp Sảng không hề phạm quy. Vương tổng cũng không thể giấu hắn. Dù sao Diệp Sảng người ta cũng liều mạng để sống cho bằng được cơ mà.
“Cho dù hiện tại ta đây có mắc nợ 1W chứ không phải mấy ngàn ta cũng nguyện ý a! Nghèo chết ta đi!!!” – Diệp Sảng vung tay hô to.
Các xạ tuyến đủ sắc màu lại quét tới quét lui trên người hắn. Quá trình giải phẫu biến dị bắt đầu tiến hành. Hồi lâu sau, Diệp Sảng thấy bảng thuộc tính ẩn của mình hiện ra.
Chức nghiệp ẩn: Quỷ thương thủ.
Thuộc tính ẩn: lực lượng +10; nhanh nhẹn +10; tinh thần +10; cảm giác +10; viễn trình +10; mana +10; tri thức +10; phòng ngự +10; kháng lực +10; bạo kích +5%; đón đỡ +5%; né tránh +5%.
Kĩ năng thiên phú:
Phá Huyết Ma Chú (sơ cấp): đợi mạnh dần.
Ác Linh Quỷ Thủ (sơ cấp) : đợi mạnh dần.
Lysa giải thích: “Chức nghiệp ẩn và thuộc tính chỉ có ngài mới có thể thấy. Cho dù tổ đội hay gia nhập công hội thì người khác cũng không thể thấy. Chức nghiệp này vốn có thuộc tính chồng với ngài. Từ giờ trở đi, mỗi khi ngài thăng một level, chức nghiệp ẩn cũng sẽ tăng lên tương ứng. Nhưng kĩ năng cần chính ngài tự tôi luyện.”
Diệp Sảng đã cao hứng đến phát điên. Lần này phát tài, siêu cấp phát tài! Rốt cục thì thực lực cũng đột nhiên tăng mạnh a. Lúc này thuộc tính và trạng thái toàn thân của Diệp Sảng lại một lần nữa thoát thai hoán cốt.
+ Game thủ: Hà Kim Ngân.
+ Chức nghiệp: thương thủ.
+ Chức nghiệp ẩn: quỷ thương thủ.
+ Tiến giai: Khoái thương thủ (trung cấp).
+ Level: 31.
+ Thuộc tính ẩn: lực lượng +10; nhanh nhẹn +10; tinh thần +10; cảm giác +10; viễn trình +10; mana +10; tri thức +10; phòng ngự +10; kháng lực +10; bạo kích +5%; đón đỡ +5%; né tránh +5%.
+ Thuộc tính (tổng): HP: 669; lực lượng: 160; nhanh nhẹn: 438; tinh thần: 135; cảm giác: 60; mana: 105; tri thức: 25; viễn trình: 65; phòng ngự: 85; kháng lực: 45; bạo kích: 5%; đón đỡ: 5%; né tránh: 22%; tiêu trừ hỏa thương tổn: 20%.
+ Kĩ năng:
Thần Hành Bách Chiến: nhanh nhẹn +7% (cao cấp bị động ).
Hư Nghĩ Tiềm Hành: 10 mana/s, kéo dài 20s (trung cấp).
Định Vị Vi Ngắm: hiệu quả phụ trợ khi ngắm bắn: 100% (trung cấp bị động).
Phản Thủ Bối Thứ: cần 50 mana để khởi động (trung cấp).
Bình Nguyên Du Kích Thủ: cần 20 mana để khởi động, lấy báng súng đập vào đối thủ gây thương tổn khi cận chiến, đồng thời khiến đối phương bị mê muội trong một thời gian nhất định, ném mạnh trong cự li xa có thể tạo hiệu quả mê muội trong 5s (cao cấp).
Thiết Lộ Du Kích Hồn: cần 40 mana để khởi động, nháy mắt khôi phục 100 điểm tinh thần (cao cấp).
Hắc Long Chi Lực: nháy mắt đề cao lực lượng lên 5 lần, cần 10 mana để khởi động, tiêu hao 3 mana và tinh thần mỗi giây (trung cấp).
Phá Huyết Ma Chú (trung cấp).
Ác Linh Quỷ Thủ (trung cấp).
+ Hiệu quả phụ trợ:
Sức giật của tất cả các loại súng -5%;
Chỉ số lay động mỗi giây -4.4%;
Độ thuần thục vũ khí +15%.
Thuộc tính nhị giai của Diệp Sảng chân chính bước về phía thành thục. Hắn vẫn là cuồng nhân máu trâu. Hiện tại HP gần 700, tuyệt đối có thể chọi cứng một đại chiêu bình thường. Có thể rất nhiều người thấy HP của Diệp Sảng không đủ cao. Trên thực tế đối với chức nghiệp thương thủ, HP như vầy đã có thể nói là cao đến đáng sợ. Thuộc tính lực lượng phối hợp với Hắc Long Chi Lực đã có thể vượt qua mấy chiêu với đấu sĩ. Mà Thiết Lộ Du Kích Hồn có thể bù lại số điểm lực lượng đã tiêu hao. Độ nhanh nhẹn lại càng giúp Diệp Sảng có thể phát huy thân pháp cường đại đến nghịch thiên của mình. Mặt khác, các thuộc tính còn lại đều hoặc nhiều hoặc ít tăng lên. Đa vũ khí, đa kĩ năng cấu thành khả năng công kích viễn – cận linh hoạt cho Diệp Sảng. Một điểm mấu chốt nhất là chức nghiệp ẩn chưa hoàn toàn phát huy sự lợi hại, còn cần phải luyện tập nhiều.
Từ trung tâm phục vụ đi ra, bây giờ Diệp Sảng rất thần thanh khí sảng, tinh thần phơi phới gấp trăm lần. Dáng vẻ nhác qua không hề giống với thần thái của một nam thanh niên đang thiếu nợ trầm trọng. Nhưng nghĩ đến trên lưng còn một đống nợ nần, Diệp Sảng liền ngượng ngùng đi tới Nhuế Nhân Kí lấy đạo cụ, vũ khí. Nhưng không vấn đề gì, thiếu thì thiếu, nợ thì nợ, vẫn cần phải có đầy đủ đạn dược, vũ khí. Ca ca đây lại xách súng đi đánh thiên hạ!
Sau đó, Diệp Sảng ngậm điếu thuốc tạo phong cách, sau đó tiêu sái nhảy lên moto, phóng tới khách sạn Kim Tiêu.
Bên hòn giả sơn phun nước cạnh đại môn khách sạn Kim Tiêu.
Yến Vân sớm đã nhận được thông tri tới nơi này gặp của Diệp Sảng. Vô luận có việc gì hắn đều rất im lặng. Lúc này hắn đang đứng bên bể phun nước xem cá bơi tung tăng.
“Chị Yến Vụ đâu?” – Diệp Sảng hỏi.
“Cùng Mãnh Nã Lực Sát và Tây Môn Xuy Ngưu đi luyện cấp.” – Yến Vân cũng không quay đầu lại. 
Diệp Sảng gật gật đầu. Như vậy cũng tốt. Tây Môn Xuy Ngưu là bác sĩ. Bác sĩ cùng triệu hoán sư luyện cấp rất hợp, hiệu suất cao hơn khi luyện cùng thương thủ.
Hai người tiến vào khách sạn xa hoa. Nhóm Ma Lạt Trư Đầu cũng đã tụ tập từ sớm. Có rất nhiều gương mặt cũ nhưng những gương mặt xa lạ cũng không thiếu, cả trai lẫn gái đều có. Tổng cộng cũng khoảng 20 người.
“Mọi người đều đã đến đông đủ. Tạm thời các vị hãy im lặng. Im lặng! Tôi xin giới thiệu với mọi người!” – Ma Lạt Trư Đầu đứng lên nói – “Vị này là Phạm tiên sinh, khách hàng lớn của công hội Đào Gia Công Kim!”
“Phạm tiên sinh!”
“Phạm tiên sinh!”…
Mọi người đều đứng dậy chào hỏi. Phạm tiên sinh này mặc một thân âu phục Armani hàng hiệu, diện mạo cũng anh tuấn, nhưng cái mặt lại tiểu bạch, hiển nhiên là một tên thư sinh tiểu bạch kiểm kinh điển.
Thanh danh của Đào Gia Công Kim gần đây dưới tay kinh doanh của Ma Lạt Trư Đầu càng lúc càng lớn. Công hội này rất giống một công ty đa cấp. Giúp người thanh tràng đánh bảo, đòi nợ thu thuế, báo thù, giúp người giải quyết tất cả các vấn đề… khá là giống một tổ chức xã hội đen, nghiệp vụ, công việc gì cũng nhận. Đương nhiên Ma Lạt Trư Đầu cũng có ba nguyên tắc. Thứ nhất, không hỏi tin tức thân phận của cố chủ. Thứ hai, không tham gia vào ân oán giang hồ, chỉ làm việc lấy tiền. Thứ ba, tuyệt đối không thấy tiền sáng mắt, không hoàn thành nhiệm vụ sẽ chủ động trả lại một nửa giá cho cố chủ. Thế nên có rất nhiều vụ làm ăn mò tới cửa. Diệp Sảng không hề hoài nghi rằng Phạm tiên sinh là một kẻ có tiền, nếu không Ma Lạt Trư Đầu cũng sẽ không triệu tập tinh anh của công hội, đồng thời còn mời ngoại viện mạnh như Diệp Sảng, Yến Vân tới.
“Sự tình là như này. Hôm nay lúc xế chiều, ta cùng mấy huynh đệ bị người ta giết ở di chỉ cổ mộ Stuart khu Hoàng Kim khi đang luyện cấp. Trang bị của chúng ta bị rơi mất vài kiện…” – Phạm tiên sinh nói. Có thể thấy biểu tình của hắn rất buồn bực. Nhất định mấy món trang bị bị rơi là đồ tốt.
Ma Lạt Trư Đầu nói: “Khu Hoàng Kim cũng không phải là địa bàn của chúng ta.”
Phạm tiên sinh nhìn hắn một cái: “Cho nên dong binh công hội ở khu Tịch Tĩnh không dám nhận, chỉ có công hội của anh mới dám!”
Ma Lạt Trư Đầu nhìn hắn một cái: “Vậy ngài muốn chúng ta làm như thế nào?” – Ma Lạt Trư Đầu hỏi.
Phạm tiên sinh: “Rất đơn giản! Tôi muốn mọi người giúp tôi giết chúng, bạo lấy vài món trang bị trên người bọn chúng!”
Hắn vừa nói vừa đưa ra vài tấm hình. Ma Lạt Trư Đầu nhận lấy, vừa nhìn sắc mặt liền trầm trọng: “Đây là Phủ Đầu Bang tại thành Hải Thượng, chủ thành của khu Hoàng Kim.”
“Phủ Đầu Bang?” – Tất cả mọi người đều giật mình. Ngay cả Diệp Sảng cũng vậy. Hắn đương nhiên không lạ gì bang này. Cao thủ khu Hoàng Kim - Thập Bộ Sát Nhất Nhân cũng là người của Phủ Đầu Bang.
“Phủ Đầu Bang?” – Sắc mặt Phạm tiên sinh càng thêm tái nhợt. Có thể ngay cả hắn cũng không ngờ người mình muốn giết lại là một bang phái danh tiếng.
Sắc mặt Ma Lạt Trư Đầu ngưng trọng: “Không sai, đúng là người của Phủ Đầu Bang. Mà người này còn là một trong tam đại kim bài đả thủ, người có danh khí ở Phủ Đầu Bang. Người thứ nhất là Thập Bộ Sát Nhất Nhân. Người này trước kia Hà huynh đệ đã gặp qua. Người thứ hai là Bát Mã – Dương Ca. Người này tuy không bằng Thập Bộ Sát Nhất Nhân nhưng cũng là cao thủ xếp hạng cao trên bảng xếp hạng khu Hoàng Kim. Người thứ ba là Để Cho Chim Trĩ (*). Hắn chính là người đã giết huynh đệ các anh. Đứng thứ hai trên bảng xếp hạng của khu Hoàng Kim. Trong Phủ Đầu Bang, trên ba người này còn có một bang chủ, gọi là Ta Vốn Ngạo Mạn. Ngạo Mạn chính là đệ nhất cao thủ trên bảng xếp hạng khu Hoàng Kim. Nghe nói có thể lấy một địch trăm siêu cấp cao thủ. Thực lực không hề dưới Tiêu Dao Tán Tiên ở khu ta.”
(*) Tạm thời Mị để vậy, sau này sửa lại.
Phạm tiên sinh hiển nhiên không đoán được người đụng độ với mình lại là đám mãnh nam có lai lịch lớn như vậy. Nhưng thường thường, càng như vậy người ta lại càng không phục. Phạm tiên sinh cắn răng nói: “Tôi trả 1000 tín dụng, các người giúp tôi giết hắn một lần. Tôi tuyệt đối không trả thiếu một đồng nào!”
Ma Lạt Trư Đầu còn chưa kịp trả lời. Ngược lại, người từ đầu tới giờ không nói một chữ nào là Yến Vân lại mở miệng trước: “Chút tiền ấy không đủ!”
“Ồ???” – Tất cả mọi người đều đồng loạt quay đầu nhìn hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.